Đại Đạo Độc Hành

Chương 1262: Địa sát phược linh luyện bảo pháp! (1)

Vụ Ngoại Giang Sơn

04/08/2017

Nghe được Lạc Ly nhắc tới nơi huyền diệu nơi này, lập tức mọi người cảm thấy hứng thú, tất cả quyết định, ngày mai cùng đi thám hiểm nơi đây!

Ngày hôm sau, sáng sớm, vốn định cùng nhau đi, Linh Chân cùng Ngũ Nhân, được ủy phái tới nhiệm vụ khác, không thể tới được.

Những người lập tức xuất phát, Lục Đại Nguyên Anh lấy Lạc Ly làm đầu, Tam Cuồng, Linh Viễn, Phong Tử Hư, Lôi Khuynh Tình, Yến Tử Hi, tiến tới Thiên quật địa diếu.

Sáu Nguyên Anh xuất phát, tới Thiên quật địa diếu nọ.

Thiên quật địa diếu cách Thiên Đô sơn ba ngàn dặm về phía bắc, còn chưa tới gần đã cảm giác được sự khác lạ trong trời đất, lấy Thiên quật địa diếu làm trung tâm, chung quanh ước chừng có ba mươi sáu nhánh linh mạch, trói chặt ở giữa, đặt ra cấm chế nghiêm ngặt, khóa chặt Thiên quật địa diếu.

Tới gần Thiên quật địa diếu, nơi đó chính là một hố lớn, từ xa nhìn lại, cửa vào lớn chừng mười dặm, trong đó có làn khí đen vô tận, phụt lên phía trước, cột khói đen đó cao chừng vạn trượng, như một cột mây, đứng ngạo nghễ trong trời đất.

Tiếp tục tới gần, cách Thiên quật địa diếu chỉ còn ba mươi dặm, phía trước trống rỗng như còn có cấm chế vô hình, đi về phía trước sẽ kích hoạt pháp trận, cấm chế công kích, mọi người dừng bước, nhìn về phương xa.

Lúc này có Thái Dương Thần cung tu sĩ xuất hiện, chính là một Kim Đan chân nhân, từ xa đã hỏi: “Các vị đạo hữu, muốn tới Thiên quật địa diếu thí luyện?”

Lạc Ly đáp: “Ta là đệ tử Hỗn Nguyên tông, được quý tông mời đến, cố ý đến Thiên quật địa diếu thí luyện!”

Tu sĩ Thái Dương Thần cung kia nói: “Tốt, các vị tiền bối, mời đi theo hướng này!”

Hắn dẫn mọi người đi xuống lòng đất, trên mặt đất đầy đá tảng, rẽ trái rẽ phải rồi tiến vào một huyệt động.

Lúc tiến vào huyệt động này, vô cùng chật chội, đi một hồi lập tức lại rộng lớn ra, phía trước là một căn phòng lớn sáng ngời, chỉ thấy mấy trăm tu sĩ sắp xếp thành hàng dài nơi đó, không biết đang chờ đợi điều gì.

Tu sĩ của Thái Dương thần cung kia nói: “Các vị tiền bối, trước khi tới Thiên quật địa diếu thí luyện, Trúc Cơ tu sĩ mỗi người nộp nhất vạn linh thạch, Kim Đan Chân nhân ba mươi vạn linh thạch, Nguyên Anh Chân quân một trăm vạn linh thạch. Xin các vị giao nộp linh thạch.”

Thốt ra lời này, nhất thời mọi người sửng sốt, lại còn đòi tiền, khó trách Thái Dương thần cung mở ra nơi này, thì ra là muốn thu linh thạch.

Lôi Khuynh Tình tính tình nóng này, muốn nói chuyện, Lạc Ly duỗi tay ra, lấy ra sáu trăm vạn linh thạch đưa cho đệ tử của Thái Dương thần cung kia, sau đó lại đưa thêm ba mươi vạn linh thạch, nói:



“Chúng ta chính là minh hữu của Thái Dương Thần cung. Có thể không cần xếp hàng. Sẽ không cần xếp hàng!”

Tu sĩ của Thái dương thần cung kia lập tức cầm lấy linh thạch nói: “Cái đó cứ tự nhiên, cứ tự nhiên!”

Sau đó hắn dẫn theo đám người Lạc Ly, đi vòng qua đám tu sĩ xếp hàng, đi thẳng vào bên trong.

Yến Tử Hi nhìn Lạc Ly nói: “Lạc Ly sư huynh. Trăm vạn linh thạch này, chờ quay về ta sẽ trả lại ngươi!”

Phong Tử Hư ha ha cười nói: “Lạc Ly chính là đại phú ông, sẽ không để ý đến chút linh thạch này đâu. Có khi trong Thiên quật địa diếu này sẽ tìm được ít bảo bối, báo đáp ân tình này của hắn!”

Linh Viễn đột nhiên nhỏ giọng nói: “Nhất định, nhất định sẽ tìm được bảo bối tốt!”

Đám tu sĩ đang xếp hàng lập tức có người mắng: “Này, mọi người đều xếp hàng, các ngươi sao lại chen lấn như vậy?”

“Sao lại chen vào giữa, quá bất công!”

Nhưng tu sĩ của Thái Dương thần cung kia căn bản không để ý tới bọn họ, mang theo đám người Lạc Ly tiến vào một đại điện bên trong.

Trên mặt đất kia, có một truyền tống trận thật lớn, hắn chậm rãi nói:

“Các vị đạo hữu, nơi này có thể truyền tống đến tầng thứ ba của Thiên quật địa diếu, sau đó các vị có thể tự mình đi xuống thăm dò!

Nơi này, mỗi người đưa một khối ngọc bài, chỉ cần ở trên tầng thứ bảy của Thiên quật địa diếu, muốn về, bóp nát ngọc bài là có thể truyền tống rời khỏi Thiên quật địa diếu, nhưng nếu các ngươi tiến vào quá sâu, phải quay về tầng thứ bảy mới có thể truyền tống rời khỏi.”

Lôi Khuynh Tình nhịn không được hỏi: “Thiên quật địa diếu này chỉ có một con đường đó sao? Ở cái hố đó không thể đi thẳng xuống sao?”

Tu sĩ Thái Dương Thần cung lắc đầu nói: “Nơi đó chính là nơi xả toàn bộ khí độc hại của Thiên quật địa diếu ra ngoài, ngoài Phản Hư, có thể bay thẳng xuống, dù có là Hóa Thần thì cũng là tự tìm đường chết.



Chỉ có thông đạo truyền tống này mới là an toàn nhất, mặt khác, mọi người nhớ kỹ, trong Thiên quật địa diếu, bởi vì âm khí, minh khí, thi khí, cương khí, huyết khí trong lòng đất ngưng kết, sẽ sinh ra rất nhiều thiên tài địa bảo, đây được ghi lại trong ngọc trúc giản, bên trong đều có ghi chép, tránh để mọi người gặp được báu vật lại bỏ qua.

Mặt khác, trong lòng đất này có có sát thi tồn tại, mọi người có thể chuẩn bị một ít huyết nhục linh thú, bằng không một khi đánh chết sát thi này, nó sẽ kéo đến hàng đàn, hơn nữa trong đó có một số sát thi có trí tuệ, vô cùng mạnh mẽ, cho nên có thể không trêu chọc thì đừng trêu chọc.

Nhưng sát thi này đều là tu sĩ năm đó biến thành, trên người bọn họ đa số đều mang theo thần kiếm để tế luyện pháp bảo năm đó, có khi đánh chết bọn họ, có thể lấy được pháp bảo cũ của bọn họ, coi như là đại thu hoạch đó!

Cuối cùng, mọi người phải nhớ thật kỹ, lòng đất này là Thiên quật địa diếu, địa khí sôi trào, xảy ra cái gì, Thái Dương thần cung chúng ta hoàn toàn không biết, mọi người cẩn thận an toàn, trong lòng đất này, chuyện gì cũng có thể xảy ra!”

Lôi Khuynh Tình ha ha cười, nói: “Giết người cướp của, ta biết!”

Tam Cuồng cũng cười lạnh nói: “Chỗ tốt, chỗ tốt!”

Mấy năm không gặp, Tam Cuồng càng lạnh lùng hơn nhiều, đã tấn thăng Nguyên Anh, vượt cả tu vi kiếp trước của hắn.

Tu sĩ tấn thăng Nguyên Anh, gật đầu nói: “Tốt rồi, các vị tiền bối, vậy cầu chúc các ngươi có thể mã đáo thành công, kiếm được thật nhiều bảo vật!

Sáu người Lạc Ly tiến vào truyền tống trận kia, sau đó lại thêm hai mươi tư người, ba mươi người vào cửa, hào quang chợt lóe lên rồi truyền tống biến mất!

Nhìn bọn họ biến mất, tu sĩ Thái Dương thần cung kia lau mồ hôi lạnh trên trán nói:

“Lại ba mươi người đi vào, không biết bao nhiêu người có thể trở về! Đây là thi bạo, không biết bao nhiêu huyết nhục mới có thể bình ổn!”

Một tu sĩ Thái Dương Thần cung khác nói: “Tự bọn họ muốn đi, liên quan gì tới chúng ta, cũng chẳng nghĩ lại xem, báu vật như thế, đệ tử Thái Dương Thần cung chúng ta không đi, để cho người ngoài thăm dò, có thể có chuyện tốt gì chứ!”

“Ha ha, lợi ích che mắt người! Hy vọng bọn họ có thể có nhiều người trở về!”

“Được rồi, được rồi, mau làm mối tiếp theo đi, toàn bộ khu vực Trung Nguyên đều biết Thái Dương Thần cung chúng ta mở Thiên quật địa diếu ra, sẽ có càng nhiều tu sĩ đến xếp hàng đó!”

“Đúng đúng, xếp hàng bận rộn muốn chết, ài dà!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Đạo Độc Hành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook