Chương 754: Hỗn Nguyên đại thắng Bát Thần diệt!
Vụ Ngoại Giang Sơn
12/05/2017
Sau đó bốn người Kim Thánh từ từ bay ra ngoài, bay tới đằng trước các đệ tử Hỗn Nguyên tông nói:
“Thanh lí chiến trường đi thôi!”
Vừa ra lệnh, rất nhiều tu sĩ Hỗn Nguyên tông kết thành chiến trận giết vào bên trong Bát Thần quan.
Nơi này đã không còn phòng ngự gì cả, khắp nơi đều đổ nát thê thảm, đều là những mảnh vụn vặt không trọn vẹn. Mọi người bắt đầu quét dọn chiến trường.
Tìm kiếm tu sĩ Bát Thần quan ẩn núp, đầu hàng thì bắt, không đầu hàng thì giết. Riêng tu sĩ bị ma nhiễm thì tiêu diệt hết. Tìm kiếm chiến lợi phẩm, tập trung động tiên mà Bát Thần quan có lại với nhau, chuyển về Hỗn Nguyên tông. Dẫn dắt địa mạch dưới lòng đất rời khỏi mảnh đại lục này, dẫn trở lại Tuyên Châu đại địa.
Mọi hành động đều rất có trật tự. Lạc Ly cũng muốn tham gia thế nhưng lại bị Thổ Hoàng ngăn lại. Vừa rồi năm người Lạc Ly đánh chiến một trận, thần hồn vẫn còn chưa ổn định, tốt nhất không nên ra tay. Còn phần chiến lợi phẩm, tự nhiên không thể thiếu Lạc Ly.
Quét dọn chiến trường mất ba canh giờ, Kim Thánh Chân nhất hạ lệnh:
“Để phòng ngừa tu sĩ bị ma nhiễm lưu hoạn bốn phía, không chừa bất cứ chỗ nào, tẩy trừ sơn môn Bát Thần quan!”
Vừa ra lệnh, vô số tu sĩ Hỗn Nguyên tông tổ hợp Đạo Ma đại trận, vô tận pháp thuật nổ tung, quét ngang sơn môn Bát Thần quan, lật ngược thổ địa phạm vi trăm dặm ở nơi này. Riêng bảy ngọn núi bay ở trên trời cũng bị đánh rớt, nổ vang đáp lên mặt đất, gây ra từng đợt động đất.
Toàn bộ đất đai ngàn dặm xung quanh Bát Thần quan trở nên hoang vu, không bao giờ có thể trở thành sơn môn cho một tông môn nào nữa. Lần này Hỗn Nguyên tông ra tay rất nặng, hoàn toàn phá hủy Bát Thần quan.
Sau đó tu sĩ Hỗn Nguyên tông dọn đường về phủ. Hai vị Chân nhất Thiên Đạo, Long Túc thu hồi chiến lợi phẩm nên có, sau đó cũng cáo biệt rời khỏi.
Sau khi tu sĩ Hỗn Nguyên tông rời khỏi nơi này thì có mấy vạn đệ tử bàng môn tả đạo cùng tán tu ở địa vực này xông vào nơi này, bắt đầu tiếp tục quét dọn di tích. Hỗn Nguyên tông chỉ quét dọn chiến trường ba canh giờ, khẳng định bỏ sót lại không ít thứ tốt ở nơi này.
Chưa tới nửa ngày thì đã có người vui mừng kêu to. Quả nhiên nơi này còn có không ít di vật. Thế nhưng người nọ vừa mới kêu lên vui vẻ thì đã bị tu sĩ khác chặn lại cướp bóc.
Mà sâu trong lòng đất, một cánh cửa ngầm lặng lẽ mở ra. Hơn mười tiểu tu sĩ đi ra ngoài, mặc dù chỉ mới có cảnh giới Luyện Khí thế nhưng ai nấy cũng đều có căn cốt rất tốt.
Chỉ có Luyện Khí mới không quan tưởng Thần Đình, cho nên Thần Đình bị hủy diệt thì bọn họ cũng không bị ảnh hưởng. Những tu sĩ Trúc Cơ Kim Đan đã quan tưởng Thần Đình quá lâu rồi, không thể thoát khỏi ma nhiễm.
Bọn họ lặng lẽ rời khởi nơi này, nhìn Bát Thần quan đã biến thành phế tích ở đằng xa, bọn họ đều quỳ xuống, bắt đầu thề!
“Quan Thiên tổ sư, xin ngài yên tâm, truyền thừa của Bát Thần quan ta sẽ vĩnh viễn không đoạn tuyệt, chúng ta nhất định sẽ trọng trấn Bát Thần quan!”
“Hỗn Nguyên tông, Uế Ma tông, bọn ta thề không đội trời chung với các ngươi. Không rửa mối thù diệt môn này, trọn đời ta không thể siêu sinh!”
“Sư huynh, bây giờ chúng ta phải làm gì?”
“Mọi người chia nhau ra đi, âm thầm liên lạc với nhau. Chúng ta đều có truyền thừa đầy đủ mà tổ sư để lại, tu luyện cho thật tốt, dựng lại tông môn!”
“Ài, dựng lại tông môn, chúng ta không thể lấy tên Bát Thần quan nữa, bằng không Hỗn Nguyên tông sẽ không để yên cho chúng ta quật khởi, chúng ta hãy đổi tên tông môn đi!”
Những tiểu tu sĩ này bắt đầu hành trình gầy dựng báo thù của bọn họ. Có lẽ trong tương lai sẽ biến mất trong biển người, không thành chuyện nào. Có lẽ bọn họ sẽ gầy dựng lại Bát Thần quan. Không ai biết chắc cả...
Hỗn Nguyên tông đại thắng, trở về sơn môn!
Trên đường đi, phi phù chúc mừng của vô số tông môn không ngừng truyền tới!
“Chúc mừng Hỗn Nguyên tông, lực phá đợt tập kích của cửu đại tông môn! Diệt sát tứ đại Phản Hư Chân nhất! Độc lập càn khôn!”
“Chúc mừng Hỗn Nguyên tông bảo vệ được cơ nghiệp, đại sát bốn phía, dương oai thiên hạ!”
“Chúc mừng Hỗn Nguyên tông tiêu diệt Bát Thần quan, tiêu diệt hai đại Phản Hư của Bát Thần quan!”
“Chúc mừng Hỗn Nguyên tông tái hiện phong thái năm xưa, duy ngã hoành hành!”
Trong nhất thời, sự tích hai lần đại chiến của Hỗn Nguyên tông truyền bá khắp cửu sơn thập thủy, truyền khắp các vực trong thiên hạ, truyền khắp các đại tông môn. Đây là một chuyện lớn sau kiếp nạn của Bát Phương Linh Bảo tông cùng kiếp nạn phi thăng của Trọng Huyền tông. Được Bất Ngôn tông đặt tên là Hỗn Nguyên Tinh Châu đại thắng, thảm án Bát Thần quan diệt môn!
Trận chiến này của Hỗn Nguyên tông nằm ngoài dự đoán của tất cả các môn phái. Trận chiến đầu tiên, không mượn sức mạnh của bất cứ minh hữu nào mà chỉ dựa vào sức mạnh của bổn môn, tam đại Phản Hư chiến lục đại Phản Hư cùng hơn một trăm Hóa Thần xâm nhập, đánh chết tứ đại Phản Hư cùng năm mươi sáu Hóa Thần với bốn trăm Nguyên Anh. Đúng là đại chiến nhiều năm qua chưa từng có.
Hơn nữa chưa tới ba ngày đã liên hợp với hai đại Phản Hư của Uế Ma tông, hoàn toàn phá hủy sơn môn của Bát Thần quan được coi là có hộ sơn đại trận hoàn mỹ, truyền thừa tông môn đoạn tuyệt!
Một trận thủ một trận công lần này có thể nói là chiến tích hoàn mỹ trong Tu Tiên Giới, hơn nữa lại không chết bất cứ đệ tử nào, càng thêm huy hoàng!
Trong nhất thời, vô số thảo luận xem xem Hỗn Nguyên tông còn có thể đứng hàng thượng môn sau khi tiên lộ được nối liền, chúc phúc tổ sư tái hiện nữa hay không bị dập tắt hoàn toàn. Hỗn Nguyên tông dùng thực lực của mình kinh sợ quần hùng trong thiên hạ.
Uế Ma tông cũng kiếm lại được thể diện sau lần bị Bát Thần quan tập kích. Những môn phái phụ thuộc muốn rục rịch sau sự kiện lần trước đều trở nên vô cùng thành thật. Quang Ma tông như hổ rình mồi cũng thu hồi răng nanh lại, không tiếp tục bức bách nữa.
Có thể nói trận chiến lần này, Hỗn Nguyên tông cùng Uế Ma tông chiếm hết vô số ưu việt!
Đám người Lạc Ly quay trở lại sơn môn, nguyên cả Tuyên Châu đều rơi vào biển ăn mừng, vô số người vui vẻ không thôi!
Các tu sĩ Hỗn Nguyên tông sau khi quay trở lại gia viên thì chuyện thứ nhất không phải đi luận công nhận thưởng mà là đi bế quan!
Lần đại chiến này, tất cả mọi người đều có thu hoạch, tất cả mọi người lập tức bế quan, biến thu hoạch trở thành sức mạnh.
Lạc Ly cũng như thế. Hắn có cảm giác chỉ cần mình bế quan thì sẽ lập tức tấn thăng Kim Đan ngũ trọng.
Thế nhưng Lạc Ly không muốn tấn thăng cảnh giới, nếu như tấn thăng thì hắn chỉ phải biến Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương trở thành Kim Đan thần thông của mình.
Thế nhưng hiện tại Lạc Ly chỉ tu luyện được năm mươi bảy sát chiêu của Lưu Ly Hải, còn có hai mươi hai sát chiêu Lưu Ly Hải chưa luyện thành. Luyện thành mỗi sát chiêu mới, dung hòa vào, oai lực của Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương sẽ tăng thêm một phần. Mà khi đã hóa thành Kim Đan thần thông rồi thì dù cho sau này luyện thêm thì cũng không cách nào khiến thần thông trở nên mạnh hơn. Lạc Ly thật sự không muốn như thế.
Phải làm sao bây giờ?
“Thanh lí chiến trường đi thôi!”
Vừa ra lệnh, rất nhiều tu sĩ Hỗn Nguyên tông kết thành chiến trận giết vào bên trong Bát Thần quan.
Nơi này đã không còn phòng ngự gì cả, khắp nơi đều đổ nát thê thảm, đều là những mảnh vụn vặt không trọn vẹn. Mọi người bắt đầu quét dọn chiến trường.
Tìm kiếm tu sĩ Bát Thần quan ẩn núp, đầu hàng thì bắt, không đầu hàng thì giết. Riêng tu sĩ bị ma nhiễm thì tiêu diệt hết. Tìm kiếm chiến lợi phẩm, tập trung động tiên mà Bát Thần quan có lại với nhau, chuyển về Hỗn Nguyên tông. Dẫn dắt địa mạch dưới lòng đất rời khỏi mảnh đại lục này, dẫn trở lại Tuyên Châu đại địa.
Mọi hành động đều rất có trật tự. Lạc Ly cũng muốn tham gia thế nhưng lại bị Thổ Hoàng ngăn lại. Vừa rồi năm người Lạc Ly đánh chiến một trận, thần hồn vẫn còn chưa ổn định, tốt nhất không nên ra tay. Còn phần chiến lợi phẩm, tự nhiên không thể thiếu Lạc Ly.
Quét dọn chiến trường mất ba canh giờ, Kim Thánh Chân nhất hạ lệnh:
“Để phòng ngừa tu sĩ bị ma nhiễm lưu hoạn bốn phía, không chừa bất cứ chỗ nào, tẩy trừ sơn môn Bát Thần quan!”
Vừa ra lệnh, vô số tu sĩ Hỗn Nguyên tông tổ hợp Đạo Ma đại trận, vô tận pháp thuật nổ tung, quét ngang sơn môn Bát Thần quan, lật ngược thổ địa phạm vi trăm dặm ở nơi này. Riêng bảy ngọn núi bay ở trên trời cũng bị đánh rớt, nổ vang đáp lên mặt đất, gây ra từng đợt động đất.
Toàn bộ đất đai ngàn dặm xung quanh Bát Thần quan trở nên hoang vu, không bao giờ có thể trở thành sơn môn cho một tông môn nào nữa. Lần này Hỗn Nguyên tông ra tay rất nặng, hoàn toàn phá hủy Bát Thần quan.
Sau đó tu sĩ Hỗn Nguyên tông dọn đường về phủ. Hai vị Chân nhất Thiên Đạo, Long Túc thu hồi chiến lợi phẩm nên có, sau đó cũng cáo biệt rời khỏi.
Sau khi tu sĩ Hỗn Nguyên tông rời khỏi nơi này thì có mấy vạn đệ tử bàng môn tả đạo cùng tán tu ở địa vực này xông vào nơi này, bắt đầu tiếp tục quét dọn di tích. Hỗn Nguyên tông chỉ quét dọn chiến trường ba canh giờ, khẳng định bỏ sót lại không ít thứ tốt ở nơi này.
Chưa tới nửa ngày thì đã có người vui mừng kêu to. Quả nhiên nơi này còn có không ít di vật. Thế nhưng người nọ vừa mới kêu lên vui vẻ thì đã bị tu sĩ khác chặn lại cướp bóc.
Mà sâu trong lòng đất, một cánh cửa ngầm lặng lẽ mở ra. Hơn mười tiểu tu sĩ đi ra ngoài, mặc dù chỉ mới có cảnh giới Luyện Khí thế nhưng ai nấy cũng đều có căn cốt rất tốt.
Chỉ có Luyện Khí mới không quan tưởng Thần Đình, cho nên Thần Đình bị hủy diệt thì bọn họ cũng không bị ảnh hưởng. Những tu sĩ Trúc Cơ Kim Đan đã quan tưởng Thần Đình quá lâu rồi, không thể thoát khỏi ma nhiễm.
Bọn họ lặng lẽ rời khởi nơi này, nhìn Bát Thần quan đã biến thành phế tích ở đằng xa, bọn họ đều quỳ xuống, bắt đầu thề!
“Quan Thiên tổ sư, xin ngài yên tâm, truyền thừa của Bát Thần quan ta sẽ vĩnh viễn không đoạn tuyệt, chúng ta nhất định sẽ trọng trấn Bát Thần quan!”
“Hỗn Nguyên tông, Uế Ma tông, bọn ta thề không đội trời chung với các ngươi. Không rửa mối thù diệt môn này, trọn đời ta không thể siêu sinh!”
“Sư huynh, bây giờ chúng ta phải làm gì?”
“Mọi người chia nhau ra đi, âm thầm liên lạc với nhau. Chúng ta đều có truyền thừa đầy đủ mà tổ sư để lại, tu luyện cho thật tốt, dựng lại tông môn!”
“Ài, dựng lại tông môn, chúng ta không thể lấy tên Bát Thần quan nữa, bằng không Hỗn Nguyên tông sẽ không để yên cho chúng ta quật khởi, chúng ta hãy đổi tên tông môn đi!”
Những tiểu tu sĩ này bắt đầu hành trình gầy dựng báo thù của bọn họ. Có lẽ trong tương lai sẽ biến mất trong biển người, không thành chuyện nào. Có lẽ bọn họ sẽ gầy dựng lại Bát Thần quan. Không ai biết chắc cả...
Hỗn Nguyên tông đại thắng, trở về sơn môn!
Trên đường đi, phi phù chúc mừng của vô số tông môn không ngừng truyền tới!
“Chúc mừng Hỗn Nguyên tông, lực phá đợt tập kích của cửu đại tông môn! Diệt sát tứ đại Phản Hư Chân nhất! Độc lập càn khôn!”
“Chúc mừng Hỗn Nguyên tông bảo vệ được cơ nghiệp, đại sát bốn phía, dương oai thiên hạ!”
“Chúc mừng Hỗn Nguyên tông tiêu diệt Bát Thần quan, tiêu diệt hai đại Phản Hư của Bát Thần quan!”
“Chúc mừng Hỗn Nguyên tông tái hiện phong thái năm xưa, duy ngã hoành hành!”
Trong nhất thời, sự tích hai lần đại chiến của Hỗn Nguyên tông truyền bá khắp cửu sơn thập thủy, truyền khắp các vực trong thiên hạ, truyền khắp các đại tông môn. Đây là một chuyện lớn sau kiếp nạn của Bát Phương Linh Bảo tông cùng kiếp nạn phi thăng của Trọng Huyền tông. Được Bất Ngôn tông đặt tên là Hỗn Nguyên Tinh Châu đại thắng, thảm án Bát Thần quan diệt môn!
Trận chiến này của Hỗn Nguyên tông nằm ngoài dự đoán của tất cả các môn phái. Trận chiến đầu tiên, không mượn sức mạnh của bất cứ minh hữu nào mà chỉ dựa vào sức mạnh của bổn môn, tam đại Phản Hư chiến lục đại Phản Hư cùng hơn một trăm Hóa Thần xâm nhập, đánh chết tứ đại Phản Hư cùng năm mươi sáu Hóa Thần với bốn trăm Nguyên Anh. Đúng là đại chiến nhiều năm qua chưa từng có.
Hơn nữa chưa tới ba ngày đã liên hợp với hai đại Phản Hư của Uế Ma tông, hoàn toàn phá hủy sơn môn của Bát Thần quan được coi là có hộ sơn đại trận hoàn mỹ, truyền thừa tông môn đoạn tuyệt!
Một trận thủ một trận công lần này có thể nói là chiến tích hoàn mỹ trong Tu Tiên Giới, hơn nữa lại không chết bất cứ đệ tử nào, càng thêm huy hoàng!
Trong nhất thời, vô số thảo luận xem xem Hỗn Nguyên tông còn có thể đứng hàng thượng môn sau khi tiên lộ được nối liền, chúc phúc tổ sư tái hiện nữa hay không bị dập tắt hoàn toàn. Hỗn Nguyên tông dùng thực lực của mình kinh sợ quần hùng trong thiên hạ.
Uế Ma tông cũng kiếm lại được thể diện sau lần bị Bát Thần quan tập kích. Những môn phái phụ thuộc muốn rục rịch sau sự kiện lần trước đều trở nên vô cùng thành thật. Quang Ma tông như hổ rình mồi cũng thu hồi răng nanh lại, không tiếp tục bức bách nữa.
Có thể nói trận chiến lần này, Hỗn Nguyên tông cùng Uế Ma tông chiếm hết vô số ưu việt!
Đám người Lạc Ly quay trở lại sơn môn, nguyên cả Tuyên Châu đều rơi vào biển ăn mừng, vô số người vui vẻ không thôi!
Các tu sĩ Hỗn Nguyên tông sau khi quay trở lại gia viên thì chuyện thứ nhất không phải đi luận công nhận thưởng mà là đi bế quan!
Lần đại chiến này, tất cả mọi người đều có thu hoạch, tất cả mọi người lập tức bế quan, biến thu hoạch trở thành sức mạnh.
Lạc Ly cũng như thế. Hắn có cảm giác chỉ cần mình bế quan thì sẽ lập tức tấn thăng Kim Đan ngũ trọng.
Thế nhưng Lạc Ly không muốn tấn thăng cảnh giới, nếu như tấn thăng thì hắn chỉ phải biến Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương trở thành Kim Đan thần thông của mình.
Thế nhưng hiện tại Lạc Ly chỉ tu luyện được năm mươi bảy sát chiêu của Lưu Ly Hải, còn có hai mươi hai sát chiêu Lưu Ly Hải chưa luyện thành. Luyện thành mỗi sát chiêu mới, dung hòa vào, oai lực của Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương sẽ tăng thêm một phần. Mà khi đã hóa thành Kim Đan thần thông rồi thì dù cho sau này luyện thêm thì cũng không cách nào khiến thần thông trở nên mạnh hơn. Lạc Ly thật sự không muốn như thế.
Phải làm sao bây giờ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.