Chương 1710: Nhiều người chính là thật lợi hại! (1)
Vụ Ngoại Giang Sơn
30/09/2017
Nhưng mà Lạc Ly biết, lưỡng đại dị tượng của Vạn Tượng Chân tôn không
tính là gì cả, hắn từng ở chỗ Vạn Tượng Chân tôn học tập Thông Thiên
Phong, vô cùng am hiểu về Vạn Tượng Chân tôn!
Đến tận sau lúc này, Minh Ngạn Chân tôn, Niếp Cảnh Chân tôn, Thiên Mục Chân tôn, Đạo Ngọc Chân tôn, Xích Lĩnh Chân tôn, tấn thăng Phản Hư.
Nhưng mà bọn họ lại không có dị tượng gì, chỉ là Phản Hư Chân nhất bình thường.
Thật ra nếu không có Lạc Ly dẫn đường, trong những người này, Minh Ngạn Chân tôn, Niếp Cảnh Chân tôn, Bá Thương Chân tôn, Xích Lĩnh Chân tôn sợ là đều không thể nào tấn thăng thành công.
Thật ra dựa vào tư chất của bọn họ, tấn thăng Hóa Thần, đều là vạn khó, đều dựa vào kì tích của Hỗn Nguyên tông năm nay thì mới có được hôm nay.
Nhưng sau bọn họ, Hoàng Li Chân tôn tấn thăng Phản Hư, xuất hiện thiên địa dị tượng thần kiếm nghênh phong, Bắc Xuyên sư huynh tấn thăng Phản Hư rồi xuất hiện vạn mã bôn đằng khiến mọi người cao hứng gật đầu!
Đến tận đây, cuối cùng chỉ còn lại A Tửu sư huynh và Tô Vũ Tiếu !
Mọi người còn lại đều là tấn thăng Phản Hư, cuối cùng chỉ còn lại hai người, một là A Tửu sư huynh, một là Tô Vũ Tiếu!
Tô Vũ Tiếu, Lạc Ly đau đầu nhất vì nàng, lúc còn thiếu niên, nhiều lần làm địch thủ của mình, nhưng mà nàng cũng phải trả giá rất lớn, một lần từng bị hoàn toàn đánh xuống phàm trần.
Nhưng mà nàng này mệnh không đáng tuyệt, thời khắc cuối cùng gặp nhiều kì duyên, chẳng những vẫn còn sống, còn tỉnh giấc tiên thân, chiếm được truyền thừa của Hữu Nhai nhất mạch.
Tiên thân tiên thân, quả nhiên đủ mạnh, trong mười bảy người lần này, Đạo Ngọc Chân tôn, Xích Lĩnh Chân Tôn, Bắc Xuyên sư huynh đều là dựa vào tiên thân, vượt qua mọi người, tu luyện đến Hóa Thần đại viên mãn, mới có cơ hội, tấn thăng Phản Hư.
Khác với sự chán ghét của Lạc Ly dành cho Tô Vũ Tiếu, tỉnh giấc tiên thân, chiếm được lại thực sự rất quan tâm.
A Tửu sư huynh chính là một trong những bằng hữu tốt nhất của Lạc Ly, hắn chẳng có chuyện gì cũng vui vẻ cầm bầu rượu lâu năm, uống đến say, mơ mơ màng màng, nhưng bước chân đi đều có quy tắc, nhìn thì loạn nhưng lại thiên đạo tự tại.
Bởi vì A Tửu sư huynh mơ màng như thế, không ít tu sĩ trong tông môn không xem trọng tiền đồ của hắn.
Nhưng mà Lạc Ly vẫn nhận định, trong rất nhiều thiên tài của Hỗn Nguyên tông, Vương Ngũ, A Tửu, Đại Phong, Bắc Xuyên, Đạo Ngọc, Chính Ngã, Tam Cuồng, Ngũ Nhân, các sư huynh này, thực sự có thể tấn thăng Phản Hư, chỉ có A Tửu!
Đừng thấy A Tửu sư huynh không có gì cũng vui vẻ uống rượu, tùy tiện, say khướt, nhưng mà ở trên người hắn có một loại linh tính, có một loại trực giác, trực chỉ đại đạo!
Mà Vương Ngũ sư huynh, Đại Phong sư huynh, Bắc Xuyên sư huynh bọn họ mặc dù tu luyện vô cùng cố gắng, đều có kì duyên, còn có mười hai tiên thân nhưng bọn họ đều thiếu linh tính. Hóa Thần là sự điên cuồng của bọn họ. Một bước Phản Hư, thật khó để thông qua, trừ phi có đại cơ duyên!
Hiện tại cơ duyên đến, đám Vương Ngũ sư huynh, Đại Phong sư huynh bởi vì không có đạt tới cảnh giới Hóa Thần đại viên mãn mà mất đi cơ hội, mà Bắc Xuyên sư huynh bởi vì có tiên thân ưu thế, tấn thăng Phản Hư, đây chính là số mệnh!
Ngay lúc Lạc Ly đang suy nghĩ thì đột nhiên trong hư không. Chính là một bên. Lập tức giống như toàn bộ cự li, đều mất đi hiệu quả, xa không xa, gần không gần!
Đây là thiên địa dị tượng là thiên địa dị tượng
Hổ Thiện Chân nhất đột nhiên nói: “Đây là Hữu Nhai nhất mạch dẫn phát thiên địa dị tượng!”
Lạc Ly lập tức biết Tô Vũ Tiếu tấn thăng Phản Hư!
Thiên địa lại biến hóa. Thế mà một hơi xuất hiện tứ đại thiên địa dị tượng!
Vạn lí thông đồ. Chỉ xích thiên nhai. Thiên lí vô ngân, thốn bộ nan hành!
Tô Vũ Tiếu này lại có tứ đại dị tượng. Vượt xa mọi người.
Lúc này Tô Vũ Tiếu thức tỉnh, lên tiếng nói:
“Bình ba vạn lí cận, diêu diêu nhất bộ viễn!”
Sau đó nàng đột nhiên nhìn về phía Lạc Ly, nói:
“Lạc Ly sư huynh, ta rốt cuộc lại có cơ hội đuổi kịp bước chân của ngươi rồi!”
Những người khác nghe, giống như tình cảm của Cửu Hoang chân nhất với Hổ Thiện nhưng vào tai Lạc Ly lại nghe ra lãnh ý tiềm ẩn trong đó.
Lời nói dù bình thản nhưng trong đó có một ý niệm lại hiển lộ rõ ràng!
Thù hận của Tô Vũ Tiếu đối với Lạc Ly cũng không buông bỏ, ngược lại bởi vì nàng tấn thăng Phản Hư, triệt để bộc phát.
Lạc Ly cười, không trả lời nàng, hắn căn bản không thèm để ý Tô Vũ Tiếu.
Mình đã vượt xa nàng, đã như cỏ dại bên đường, không cần để ý.
Lạc Ly càng quan tâm là A Tửu sư huynh tấn thăng.
Nhưng mà, A Tửu sư huynh, lại vô cùng gian nan, ước chừng ba ngày ba đêm trôi qua, hắn vẫn không tấn thăng.
Phạm Vô Kiếp đột nhiên nở nụ cười, nhìn về phía Lạc Ly, nói: “Sư huynh, xem ra vẫn là ngươi thua rồi, A Tửu sư huynh thất bại rồi!”
Lạc Ly kiên định nói: “Không thể nào, A Tửu sư huynh, sẽ không thất bại!”
Phạm Vô Kiếp lắc đầu nói: “Đã qua thời gian dài như vậy, A Tửu sư huynh còn chưa tấn thăng, lành ít dữ nhiều rồi!”
Lạc Ly vẫn nói: “Tuyệt đối không có vấn đề!”
Nhưng mà A Tửu lại không thức tỉnh, không tấn thăng Phản Hư.
Lúc này đã quá lâu, lòng Lạc Ly cũng có chút lo lắng.
Hắn nghĩ nghĩ, đột nhiên duỗi tay ra, lấy ra một bình rượu ngon, chính là Lạn Đà Bái Phật tửu – thập đại tiên tửu trong thiên hạ, quát:
“Sư huynh, ngươi không muốn uống rượu sao?”
Sau đó mở bình ra, đem rượu ngon đổ đầy đất, nhất thời hương rượu bay ra bốn phía!
Cùng với mùi rượu xuất hiện, A Tửu kia đột nhiên trợn mắt nói:
“Rượu ngon, rượu ngon, uống cạn một chén lớn nào!”
Trong nháy mắt hắn bay lên, đến cướp rượu ngon trong tay Lạc Ly, nhưng mà rượu ngon kia đều đã rơi xuống đất, hắn tiếc nuối thở dài một tiếng, sau đó đưa tay nhặt lại trên mặt đất!
Rượu ngon đổ xuống đât kia tự động bay lên khỏi mặt đất, quay về bầu rượu kia, A Tửu tiếp lấy, cười ha hả, uống một ngụm!
Nhặt lại như vậy, Lạc Ly sửng sốt, đây chính là là thiên đạo tự nhiên, lại không phải là phương pháp nghịch chuyển thời gian, cũng không phải Hỗn Nguyên tông Nhất Nguyên Mộng biến hóa, cho dù là Lạc Ly cũng không nhìn ra đây là pháp thuật gì, thật giống như trời đất vốn nên như vậy, rượu kia phải tự động trở về, chính là rõ ràng nghỉ chuyển hiện thực, đem rượu ngon kia quay về hồ rượu.
A Tửu há miệng điên cuồng uống, sau đó thở dài ra một hơi rượu!
“Rượu ngon như vậy, còn có thể uống hơn vạn năm, thích thật!”
Sau đó hắn nhìn về phía đám người Lạc Ly, cúi cúi đầu nói:
“Đa tạ tổ sư dẫn đường!”
Kim Thánh Chân nhất nhất thời cười nói: “Chúc mừng A Tửu, ta Hỗn Nguyên tông đại đạo lại thêm một người!”
“Tứ tòa, ngồi vào vị trí!”
Ở bên cạnh mọi người, lại có thêm một chỗ ngồi, A Tửu sư huynh ngồi đó!
Đến lúc này, Hỗn Nguyên tông có thêm mười bảy Phản Hư, thêm cả thập đại Phản Hư lúc đầy, Hỗn Nguyên tam lão, Hổ Thiện, Lạc Ly, Tân Nguyên, Đại Phương Phạm Vô Kiếp, Phong Sương Chân nhất, Hỗn Nguyên tông có tới hai mươi bảy Phản Hư!
Đến tận sau lúc này, Minh Ngạn Chân tôn, Niếp Cảnh Chân tôn, Thiên Mục Chân tôn, Đạo Ngọc Chân tôn, Xích Lĩnh Chân tôn, tấn thăng Phản Hư.
Nhưng mà bọn họ lại không có dị tượng gì, chỉ là Phản Hư Chân nhất bình thường.
Thật ra nếu không có Lạc Ly dẫn đường, trong những người này, Minh Ngạn Chân tôn, Niếp Cảnh Chân tôn, Bá Thương Chân tôn, Xích Lĩnh Chân tôn sợ là đều không thể nào tấn thăng thành công.
Thật ra dựa vào tư chất của bọn họ, tấn thăng Hóa Thần, đều là vạn khó, đều dựa vào kì tích của Hỗn Nguyên tông năm nay thì mới có được hôm nay.
Nhưng sau bọn họ, Hoàng Li Chân tôn tấn thăng Phản Hư, xuất hiện thiên địa dị tượng thần kiếm nghênh phong, Bắc Xuyên sư huynh tấn thăng Phản Hư rồi xuất hiện vạn mã bôn đằng khiến mọi người cao hứng gật đầu!
Đến tận đây, cuối cùng chỉ còn lại A Tửu sư huynh và Tô Vũ Tiếu !
Mọi người còn lại đều là tấn thăng Phản Hư, cuối cùng chỉ còn lại hai người, một là A Tửu sư huynh, một là Tô Vũ Tiếu!
Tô Vũ Tiếu, Lạc Ly đau đầu nhất vì nàng, lúc còn thiếu niên, nhiều lần làm địch thủ của mình, nhưng mà nàng cũng phải trả giá rất lớn, một lần từng bị hoàn toàn đánh xuống phàm trần.
Nhưng mà nàng này mệnh không đáng tuyệt, thời khắc cuối cùng gặp nhiều kì duyên, chẳng những vẫn còn sống, còn tỉnh giấc tiên thân, chiếm được truyền thừa của Hữu Nhai nhất mạch.
Tiên thân tiên thân, quả nhiên đủ mạnh, trong mười bảy người lần này, Đạo Ngọc Chân tôn, Xích Lĩnh Chân Tôn, Bắc Xuyên sư huynh đều là dựa vào tiên thân, vượt qua mọi người, tu luyện đến Hóa Thần đại viên mãn, mới có cơ hội, tấn thăng Phản Hư.
Khác với sự chán ghét của Lạc Ly dành cho Tô Vũ Tiếu, tỉnh giấc tiên thân, chiếm được lại thực sự rất quan tâm.
A Tửu sư huynh chính là một trong những bằng hữu tốt nhất của Lạc Ly, hắn chẳng có chuyện gì cũng vui vẻ cầm bầu rượu lâu năm, uống đến say, mơ mơ màng màng, nhưng bước chân đi đều có quy tắc, nhìn thì loạn nhưng lại thiên đạo tự tại.
Bởi vì A Tửu sư huynh mơ màng như thế, không ít tu sĩ trong tông môn không xem trọng tiền đồ của hắn.
Nhưng mà Lạc Ly vẫn nhận định, trong rất nhiều thiên tài của Hỗn Nguyên tông, Vương Ngũ, A Tửu, Đại Phong, Bắc Xuyên, Đạo Ngọc, Chính Ngã, Tam Cuồng, Ngũ Nhân, các sư huynh này, thực sự có thể tấn thăng Phản Hư, chỉ có A Tửu!
Đừng thấy A Tửu sư huynh không có gì cũng vui vẻ uống rượu, tùy tiện, say khướt, nhưng mà ở trên người hắn có một loại linh tính, có một loại trực giác, trực chỉ đại đạo!
Mà Vương Ngũ sư huynh, Đại Phong sư huynh, Bắc Xuyên sư huynh bọn họ mặc dù tu luyện vô cùng cố gắng, đều có kì duyên, còn có mười hai tiên thân nhưng bọn họ đều thiếu linh tính. Hóa Thần là sự điên cuồng của bọn họ. Một bước Phản Hư, thật khó để thông qua, trừ phi có đại cơ duyên!
Hiện tại cơ duyên đến, đám Vương Ngũ sư huynh, Đại Phong sư huynh bởi vì không có đạt tới cảnh giới Hóa Thần đại viên mãn mà mất đi cơ hội, mà Bắc Xuyên sư huynh bởi vì có tiên thân ưu thế, tấn thăng Phản Hư, đây chính là số mệnh!
Ngay lúc Lạc Ly đang suy nghĩ thì đột nhiên trong hư không. Chính là một bên. Lập tức giống như toàn bộ cự li, đều mất đi hiệu quả, xa không xa, gần không gần!
Đây là thiên địa dị tượng là thiên địa dị tượng
Hổ Thiện Chân nhất đột nhiên nói: “Đây là Hữu Nhai nhất mạch dẫn phát thiên địa dị tượng!”
Lạc Ly lập tức biết Tô Vũ Tiếu tấn thăng Phản Hư!
Thiên địa lại biến hóa. Thế mà một hơi xuất hiện tứ đại thiên địa dị tượng!
Vạn lí thông đồ. Chỉ xích thiên nhai. Thiên lí vô ngân, thốn bộ nan hành!
Tô Vũ Tiếu này lại có tứ đại dị tượng. Vượt xa mọi người.
Lúc này Tô Vũ Tiếu thức tỉnh, lên tiếng nói:
“Bình ba vạn lí cận, diêu diêu nhất bộ viễn!”
Sau đó nàng đột nhiên nhìn về phía Lạc Ly, nói:
“Lạc Ly sư huynh, ta rốt cuộc lại có cơ hội đuổi kịp bước chân của ngươi rồi!”
Những người khác nghe, giống như tình cảm của Cửu Hoang chân nhất với Hổ Thiện nhưng vào tai Lạc Ly lại nghe ra lãnh ý tiềm ẩn trong đó.
Lời nói dù bình thản nhưng trong đó có một ý niệm lại hiển lộ rõ ràng!
Thù hận của Tô Vũ Tiếu đối với Lạc Ly cũng không buông bỏ, ngược lại bởi vì nàng tấn thăng Phản Hư, triệt để bộc phát.
Lạc Ly cười, không trả lời nàng, hắn căn bản không thèm để ý Tô Vũ Tiếu.
Mình đã vượt xa nàng, đã như cỏ dại bên đường, không cần để ý.
Lạc Ly càng quan tâm là A Tửu sư huynh tấn thăng.
Nhưng mà, A Tửu sư huynh, lại vô cùng gian nan, ước chừng ba ngày ba đêm trôi qua, hắn vẫn không tấn thăng.
Phạm Vô Kiếp đột nhiên nở nụ cười, nhìn về phía Lạc Ly, nói: “Sư huynh, xem ra vẫn là ngươi thua rồi, A Tửu sư huynh thất bại rồi!”
Lạc Ly kiên định nói: “Không thể nào, A Tửu sư huynh, sẽ không thất bại!”
Phạm Vô Kiếp lắc đầu nói: “Đã qua thời gian dài như vậy, A Tửu sư huynh còn chưa tấn thăng, lành ít dữ nhiều rồi!”
Lạc Ly vẫn nói: “Tuyệt đối không có vấn đề!”
Nhưng mà A Tửu lại không thức tỉnh, không tấn thăng Phản Hư.
Lúc này đã quá lâu, lòng Lạc Ly cũng có chút lo lắng.
Hắn nghĩ nghĩ, đột nhiên duỗi tay ra, lấy ra một bình rượu ngon, chính là Lạn Đà Bái Phật tửu – thập đại tiên tửu trong thiên hạ, quát:
“Sư huynh, ngươi không muốn uống rượu sao?”
Sau đó mở bình ra, đem rượu ngon đổ đầy đất, nhất thời hương rượu bay ra bốn phía!
Cùng với mùi rượu xuất hiện, A Tửu kia đột nhiên trợn mắt nói:
“Rượu ngon, rượu ngon, uống cạn một chén lớn nào!”
Trong nháy mắt hắn bay lên, đến cướp rượu ngon trong tay Lạc Ly, nhưng mà rượu ngon kia đều đã rơi xuống đất, hắn tiếc nuối thở dài một tiếng, sau đó đưa tay nhặt lại trên mặt đất!
Rượu ngon đổ xuống đât kia tự động bay lên khỏi mặt đất, quay về bầu rượu kia, A Tửu tiếp lấy, cười ha hả, uống một ngụm!
Nhặt lại như vậy, Lạc Ly sửng sốt, đây chính là là thiên đạo tự nhiên, lại không phải là phương pháp nghịch chuyển thời gian, cũng không phải Hỗn Nguyên tông Nhất Nguyên Mộng biến hóa, cho dù là Lạc Ly cũng không nhìn ra đây là pháp thuật gì, thật giống như trời đất vốn nên như vậy, rượu kia phải tự động trở về, chính là rõ ràng nghỉ chuyển hiện thực, đem rượu ngon kia quay về hồ rượu.
A Tửu há miệng điên cuồng uống, sau đó thở dài ra một hơi rượu!
“Rượu ngon như vậy, còn có thể uống hơn vạn năm, thích thật!”
Sau đó hắn nhìn về phía đám người Lạc Ly, cúi cúi đầu nói:
“Đa tạ tổ sư dẫn đường!”
Kim Thánh Chân nhất nhất thời cười nói: “Chúc mừng A Tửu, ta Hỗn Nguyên tông đại đạo lại thêm một người!”
“Tứ tòa, ngồi vào vị trí!”
Ở bên cạnh mọi người, lại có thêm một chỗ ngồi, A Tửu sư huynh ngồi đó!
Đến lúc này, Hỗn Nguyên tông có thêm mười bảy Phản Hư, thêm cả thập đại Phản Hư lúc đầy, Hỗn Nguyên tam lão, Hổ Thiện, Lạc Ly, Tân Nguyên, Đại Phương Phạm Vô Kiếp, Phong Sương Chân nhất, Hỗn Nguyên tông có tới hai mươi bảy Phản Hư!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.