Chương 843: Thần túc nhất độn ba ngàn dặm!
Vụ Ngoại Giang Sơn
15/05/2017
Tám mươi bốn Thiên Ngoại Tiên Sơn, một cái một ngàn vạn linh thạch, cũng chính là tám ức bốn ngàn vạn linh thạch. Mộc Thần thở dài một tiếng,
nói:
“Cái này... Lạc Ly... ngươi xem xem... ta có thể thu hồi chúng nó rồi bàn tiếp không?”
Lạc Ly cười nói: “Tổ sư, đây là ta cống hiến, không cần ban thưởng!”
Mộc Thần mở miệng nói: “Lạc Ly nghe rõ!”
Phát thưởng tới rồi.
Lạc Ly nói ngay: “Có đệ tử!”
Mộc đạo nhân nói: “Ngươi tham gia Sở Nam Anh Hùng hội, đại chiến quần ma, cứu vớt thương sinh, lại cống hiến tám mươi bốn Thiên Ngoại Tiên Sơn, lập được đại công cho Hỗn Nguyên tông ta, Hỗn Nguyên tông ta tất có trọng thưởng!”
“Ban thưởng Lạc Ly một đại công! Thưởng Lạc Ly tám ức bốn ngàn vạn linh thạch! Thưởng Lạc Ly cơ hội một lần tới Linh Bảo Đường mua bảo vật.”
Lạc Ly nói: “Cảm ơn tổ sư ban thưởng!”
Bốn ngàn vạn linh thạch ban thưởng đó, Lạc Ly phải tới Linh Bảo Đường để nhận thưởng. Đồng thời lại thưởng cho Lạc Ly cơ hội một lần mua bảo vật ở Linh Bảo Đường. Số linh thạch này xem chừng Lạc Ly không giữ lại được. Ở Linh Bảo Đường nhìn đủ loại bảo vật hiếm lạ, tự nhiên sẽ dùng linh thạch mua.
Thế nhưng tính đi cũng phải tính lại. Hết tám phần thì trong Linh Bảo Đường sẽ có dư Hỗn Độn toái phiến, đến lúc đó mua tới tay thì có thể tiếp tục luyện chế Thiên Ngoại Tiên Sơn, tiếp tục kiếm tiền.
Thưởng xong, Lạc Ly rời khỏi, quay về Thiên Khuynh phong. Hắn bắt đầu lấy ra phù bảo Hồi Huyền chân nhân luyện chế, kích hoạt từng cái một.
Đầu tiên là kích hoạt Vạn Cổ Vân Tiêu Nhất Vũ Mao. Nháy mắt Lạc Ly bay lên. Dưới tác dụng của phù bảo, đúng là nhẹ như hồng mao, chỉ cần nhúc nhích nhẹ thì đã bay lên chín tầng trời.
Quả nhiên độn thuật của Thần Độn tông không giống bình thường, đúng là đệ nhất thiên hạ. Lạc Ly liệng cao trên trời, tự do tự tại, thật sự khoái hoạt.
Chỉ tiếc phù bảo này chỉ có thể khởi động một canh giờ. Bay một hồi, Lạc Ly đáp xuống, phong kín phù bảo này lại rồi bắt đầu khởi rộng Bạch Câu Quá Khích Phong Điên Bộ.
Bắt đầu cảm thụ diệu dụng của độn thuật này, qua lại tự tại, di chuyển thoải mái. Độn thuật của Linh Điệp tông so với nó quả thật là cách biệt như trời với đất, một cái là vàng ròng một cái là bùn đất.
Sau đó Lạc Ly bắt đầu cảm thụ Phù Quang Lược Ảnh, cảm thụ Cước Đạp Bát Hoàng Vạn Lí Bình Vân, cảm thụ Thệ Giả Như Tư Phu Trú Dạ Bất Phân!
Hắn cảm nhận kỹ càng, sau đó kích hoạt cùng lúc năm loại phù bảo, cảm nhận cảm giác năm đại độn thuật ở trong người.
Vạn Cổ Vân Tiêu Nhất Vũ Mao là tự tại, là thoải mái nhẹ nhàng, càng lên cao, càng trống trải thì càng lợi hại. Bạch Câu Quá Khích Phong Điên Bộ là xê dịch như thiểm điện trong gang tấc, biến cái không thể thành có thể, là độn thuật thích hợp để chiến đấu nhất.
Phù Quang Lược Ảnh, sau khi độn đi thì thân thể hóa thành hào quang, né tránh công kích. Có thể hóa thành ám ảnh, trốn vào bóng đêm. Di chuyển như yến, vượt vật không tiếng động, hữu hiệu toàn phương vị, phi thường diệu dụng.
Cước Đạp Bát Hoang Vạn Lí Bình Vân thì lại dũng cảm đại khí, chân đạp đại địa, khí hướng bát hoang, vạn lí hạo đãng, bình bộ thanh vân!
Còn Thệ Giả Như Tư Phu Trú Dạ Bất Phân thì vừa thần bí, vừa huyền ảo.
Lạc Ly từ từ cảm thụ toàn bộ diệu dụng của năm loại độn thuật này, thế nhưng không hiểu vì sao vẫn cảm thấy hình như có khuyết điểm.
Năm độn thuật này không hợp tính nhau, đối kháng nhau. Năm độn thuật cùng tồn tại trong người trái lại không hữu hiệu bằng khi chỉ có một độn thuật.
Thời gian sử dụng phù bảo là có hạn, Lạc Ly vô cùng lo lắng, cuối cùng chỉ có thể cầu thần thông giúp đỡ:
“Thương thiên tại thượng! Hậu thổ tại hạ! Chuyện tốt xác định, thưởng thiện ở sau!”
Sau khi thiện công tan biến, Lạc Ly biết, những độn thuật này khuyết thiếu một chủ thể, đó là Phích Lịch Chấn Quang độn pháp.
Tu vi của Lạc Ly tăng lên, pháp thuật này đã không còn hữu hiệu nữa. Hơn nữa mỗi lần sử dụng đều xuất hiện kim quang, quá bắt mắt, vì thế đã bị Lạc Ly từ bỏ.
Hôm nay nó lại lần nữa biểu hiện sức mạnh. Dùng pháp thuật này làm chủ, mượn dùng sức mạnh của năm phù bảo, có thể dung hợp sáu loại độn thuật thành một cái, tâm niệm vừa động, hóa sinh quang ảnh, nháy mắt bay lên, hạo nhiên nhất bộ, không ai có thể kháng cự, từng bước như điên, bạch câu quá khích, tự do tự tại, thẳng thượng cửu thiên, thần bí khó lường, thời không tùy tâm.
Lạc Ly muốn thêm Tứ Cửu độn thuật của mình vào thế nhưng thí nghiệm mấy lần vẫn thất bại. Lúc này phù bảo đã không còn nhiều thời giờ cho nên Lạc Ly chỉ đành từ bỏ.
Việc còn lại là khổ tu. Một tháng sau, Lạc Ly thở dài một hơi, lặng lẽ rời khỏi Thiên Khuynh phong, đi vào Nam Hải, đi lên tiểu đảo thần bí giúp ngộ đạo liên tục, bắt đầu tu luyện.
Đến buổi tối, Lạc Ly thở ra một tiếng, chân nguyên toàn thân bắt đầu hành động, bắt đầu phá quan tấn thăng cảnh giới!
Mọi chuyện thuận lợi, Lạc Ly tấn thăng Kim Đan ngũ trọng thiên.
Sau khi tấn thăng cảnh giới, Lạc Ly lập tức lấy năm phù bảo ra kích hoạt, sau đó sử dụng Phích Lịch Chấn Quang độn pháp, dung hợp sáu độn thuật này lại với nhau.
Cuối cùng dựa vào kinh nghiệm của Sùng Thánh thần thông, Hình Ảnh thần thông; kích hoạt Trung Vô Tướng thần công; nháy mắt, thiên địa biến dị, thiên đạo pháp tắc thay đổi, phù bảo thay đổi trạng thái như trạng thái của chính bản thân lạc Ly, giống như pháp thuật này là pháp thuật mà chính bản thân Lạc Ly nắm giữ.
Trong nháy mắt đó, cực kỳ ngắn ngủi, Lạc Ly lập tức nắm bắt lấy cơ hội, sử dụng Kim Đan Phá Khiếu Tinh Hoa Thuật, sử dụng thần niệm đánh một cái lên Kim Đan, trên Kim Đan hở một lổ nhỏ.
Lấy thần niệm làm bút, xé sáu loại độn thuật ra, chỉ chừa lại tinh hoa, hóa thành tinh hoa, đưa vào bên trong Kim Đan, hóa thành vô tận phù văn, khắc lên trên Kim Đan.
Tất cả những chuyện này hoàn toàn do tâm sinh, do ý động, do thần phát, hạ bút thành văn, không câu nệ hình thức, chỉ cầu kỳ ý, hồn nhiên thiên thành, giống như nằm mơ nửa tỉnh, điêu khắc hoàn thành!
Lúc này một tiếng răng rắc kêu lên, năm phù bảo vỡ nát, Phích Lịch Chấn Quang độn pháp Lạc Ly tu luyện cũng biến mất khỏi đầu. Thế nhưng trên Kim Đan của Lạc Ly lại xuất hiện thêm một Kim Đan thần thông.
Thần thông sinh ra, ngay lập tức Lạc Ly đã biết tên của thần thông này: Thần Túc Độn!
Đây không phải là suy nghĩ trong đầu mà giống như ký ức thời viễn cổ chảy trong huyết mạch thức tỉnh rồi biết đến cái tên này.
Chiếu theo lẽ thường, sau khi Kim Đan phá khiếu xong thì chắc chắn sẽ được thần thông. Thế nhưng Lạc Ly có cảm giác độn thuật này không giống bình thường, nó không phải là thần thông, mà là thần uy!
Là thần uy giống như Thần Nhãn. Trước có Thần Nhãn, sau có Thần Túc!
Độn này vừa thành, Lạc Ly cử động nhẹ, nháy mắt bay lên, bay thẳng lên chín tầng trời, thế không thể chống, cho dù là Hóa Thần chân tôn thì cũng chỉ như thế! Có độn thuật này, thiên hạ tuy lớn nhưng có thể qua lại tự nhiên!
“Cái này... Lạc Ly... ngươi xem xem... ta có thể thu hồi chúng nó rồi bàn tiếp không?”
Lạc Ly cười nói: “Tổ sư, đây là ta cống hiến, không cần ban thưởng!”
Mộc Thần mở miệng nói: “Lạc Ly nghe rõ!”
Phát thưởng tới rồi.
Lạc Ly nói ngay: “Có đệ tử!”
Mộc đạo nhân nói: “Ngươi tham gia Sở Nam Anh Hùng hội, đại chiến quần ma, cứu vớt thương sinh, lại cống hiến tám mươi bốn Thiên Ngoại Tiên Sơn, lập được đại công cho Hỗn Nguyên tông ta, Hỗn Nguyên tông ta tất có trọng thưởng!”
“Ban thưởng Lạc Ly một đại công! Thưởng Lạc Ly tám ức bốn ngàn vạn linh thạch! Thưởng Lạc Ly cơ hội một lần tới Linh Bảo Đường mua bảo vật.”
Lạc Ly nói: “Cảm ơn tổ sư ban thưởng!”
Bốn ngàn vạn linh thạch ban thưởng đó, Lạc Ly phải tới Linh Bảo Đường để nhận thưởng. Đồng thời lại thưởng cho Lạc Ly cơ hội một lần mua bảo vật ở Linh Bảo Đường. Số linh thạch này xem chừng Lạc Ly không giữ lại được. Ở Linh Bảo Đường nhìn đủ loại bảo vật hiếm lạ, tự nhiên sẽ dùng linh thạch mua.
Thế nhưng tính đi cũng phải tính lại. Hết tám phần thì trong Linh Bảo Đường sẽ có dư Hỗn Độn toái phiến, đến lúc đó mua tới tay thì có thể tiếp tục luyện chế Thiên Ngoại Tiên Sơn, tiếp tục kiếm tiền.
Thưởng xong, Lạc Ly rời khỏi, quay về Thiên Khuynh phong. Hắn bắt đầu lấy ra phù bảo Hồi Huyền chân nhân luyện chế, kích hoạt từng cái một.
Đầu tiên là kích hoạt Vạn Cổ Vân Tiêu Nhất Vũ Mao. Nháy mắt Lạc Ly bay lên. Dưới tác dụng của phù bảo, đúng là nhẹ như hồng mao, chỉ cần nhúc nhích nhẹ thì đã bay lên chín tầng trời.
Quả nhiên độn thuật của Thần Độn tông không giống bình thường, đúng là đệ nhất thiên hạ. Lạc Ly liệng cao trên trời, tự do tự tại, thật sự khoái hoạt.
Chỉ tiếc phù bảo này chỉ có thể khởi động một canh giờ. Bay một hồi, Lạc Ly đáp xuống, phong kín phù bảo này lại rồi bắt đầu khởi rộng Bạch Câu Quá Khích Phong Điên Bộ.
Bắt đầu cảm thụ diệu dụng của độn thuật này, qua lại tự tại, di chuyển thoải mái. Độn thuật của Linh Điệp tông so với nó quả thật là cách biệt như trời với đất, một cái là vàng ròng một cái là bùn đất.
Sau đó Lạc Ly bắt đầu cảm thụ Phù Quang Lược Ảnh, cảm thụ Cước Đạp Bát Hoàng Vạn Lí Bình Vân, cảm thụ Thệ Giả Như Tư Phu Trú Dạ Bất Phân!
Hắn cảm nhận kỹ càng, sau đó kích hoạt cùng lúc năm loại phù bảo, cảm nhận cảm giác năm đại độn thuật ở trong người.
Vạn Cổ Vân Tiêu Nhất Vũ Mao là tự tại, là thoải mái nhẹ nhàng, càng lên cao, càng trống trải thì càng lợi hại. Bạch Câu Quá Khích Phong Điên Bộ là xê dịch như thiểm điện trong gang tấc, biến cái không thể thành có thể, là độn thuật thích hợp để chiến đấu nhất.
Phù Quang Lược Ảnh, sau khi độn đi thì thân thể hóa thành hào quang, né tránh công kích. Có thể hóa thành ám ảnh, trốn vào bóng đêm. Di chuyển như yến, vượt vật không tiếng động, hữu hiệu toàn phương vị, phi thường diệu dụng.
Cước Đạp Bát Hoang Vạn Lí Bình Vân thì lại dũng cảm đại khí, chân đạp đại địa, khí hướng bát hoang, vạn lí hạo đãng, bình bộ thanh vân!
Còn Thệ Giả Như Tư Phu Trú Dạ Bất Phân thì vừa thần bí, vừa huyền ảo.
Lạc Ly từ từ cảm thụ toàn bộ diệu dụng của năm loại độn thuật này, thế nhưng không hiểu vì sao vẫn cảm thấy hình như có khuyết điểm.
Năm độn thuật này không hợp tính nhau, đối kháng nhau. Năm độn thuật cùng tồn tại trong người trái lại không hữu hiệu bằng khi chỉ có một độn thuật.
Thời gian sử dụng phù bảo là có hạn, Lạc Ly vô cùng lo lắng, cuối cùng chỉ có thể cầu thần thông giúp đỡ:
“Thương thiên tại thượng! Hậu thổ tại hạ! Chuyện tốt xác định, thưởng thiện ở sau!”
Sau khi thiện công tan biến, Lạc Ly biết, những độn thuật này khuyết thiếu một chủ thể, đó là Phích Lịch Chấn Quang độn pháp.
Tu vi của Lạc Ly tăng lên, pháp thuật này đã không còn hữu hiệu nữa. Hơn nữa mỗi lần sử dụng đều xuất hiện kim quang, quá bắt mắt, vì thế đã bị Lạc Ly từ bỏ.
Hôm nay nó lại lần nữa biểu hiện sức mạnh. Dùng pháp thuật này làm chủ, mượn dùng sức mạnh của năm phù bảo, có thể dung hợp sáu loại độn thuật thành một cái, tâm niệm vừa động, hóa sinh quang ảnh, nháy mắt bay lên, hạo nhiên nhất bộ, không ai có thể kháng cự, từng bước như điên, bạch câu quá khích, tự do tự tại, thẳng thượng cửu thiên, thần bí khó lường, thời không tùy tâm.
Lạc Ly muốn thêm Tứ Cửu độn thuật của mình vào thế nhưng thí nghiệm mấy lần vẫn thất bại. Lúc này phù bảo đã không còn nhiều thời giờ cho nên Lạc Ly chỉ đành từ bỏ.
Việc còn lại là khổ tu. Một tháng sau, Lạc Ly thở dài một hơi, lặng lẽ rời khỏi Thiên Khuynh phong, đi vào Nam Hải, đi lên tiểu đảo thần bí giúp ngộ đạo liên tục, bắt đầu tu luyện.
Đến buổi tối, Lạc Ly thở ra một tiếng, chân nguyên toàn thân bắt đầu hành động, bắt đầu phá quan tấn thăng cảnh giới!
Mọi chuyện thuận lợi, Lạc Ly tấn thăng Kim Đan ngũ trọng thiên.
Sau khi tấn thăng cảnh giới, Lạc Ly lập tức lấy năm phù bảo ra kích hoạt, sau đó sử dụng Phích Lịch Chấn Quang độn pháp, dung hợp sáu độn thuật này lại với nhau.
Cuối cùng dựa vào kinh nghiệm của Sùng Thánh thần thông, Hình Ảnh thần thông; kích hoạt Trung Vô Tướng thần công; nháy mắt, thiên địa biến dị, thiên đạo pháp tắc thay đổi, phù bảo thay đổi trạng thái như trạng thái của chính bản thân lạc Ly, giống như pháp thuật này là pháp thuật mà chính bản thân Lạc Ly nắm giữ.
Trong nháy mắt đó, cực kỳ ngắn ngủi, Lạc Ly lập tức nắm bắt lấy cơ hội, sử dụng Kim Đan Phá Khiếu Tinh Hoa Thuật, sử dụng thần niệm đánh một cái lên Kim Đan, trên Kim Đan hở một lổ nhỏ.
Lấy thần niệm làm bút, xé sáu loại độn thuật ra, chỉ chừa lại tinh hoa, hóa thành tinh hoa, đưa vào bên trong Kim Đan, hóa thành vô tận phù văn, khắc lên trên Kim Đan.
Tất cả những chuyện này hoàn toàn do tâm sinh, do ý động, do thần phát, hạ bút thành văn, không câu nệ hình thức, chỉ cầu kỳ ý, hồn nhiên thiên thành, giống như nằm mơ nửa tỉnh, điêu khắc hoàn thành!
Lúc này một tiếng răng rắc kêu lên, năm phù bảo vỡ nát, Phích Lịch Chấn Quang độn pháp Lạc Ly tu luyện cũng biến mất khỏi đầu. Thế nhưng trên Kim Đan của Lạc Ly lại xuất hiện thêm một Kim Đan thần thông.
Thần thông sinh ra, ngay lập tức Lạc Ly đã biết tên của thần thông này: Thần Túc Độn!
Đây không phải là suy nghĩ trong đầu mà giống như ký ức thời viễn cổ chảy trong huyết mạch thức tỉnh rồi biết đến cái tên này.
Chiếu theo lẽ thường, sau khi Kim Đan phá khiếu xong thì chắc chắn sẽ được thần thông. Thế nhưng Lạc Ly có cảm giác độn thuật này không giống bình thường, nó không phải là thần thông, mà là thần uy!
Là thần uy giống như Thần Nhãn. Trước có Thần Nhãn, sau có Thần Túc!
Độn này vừa thành, Lạc Ly cử động nhẹ, nháy mắt bay lên, bay thẳng lên chín tầng trời, thế không thể chống, cho dù là Hóa Thần chân tôn thì cũng chỉ như thế! Có độn thuật này, thiên hạ tuy lớn nhưng có thể qua lại tự nhiên!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.