Đại Đạo Độc Hành

Chương 1504: Thế giới cần cứu thế chủ!

Vụ Ngoại Giang Sơn

11/09/2017

Ở trong tinh không, một mảng âm u, không có một tia không khí, chỉ có vô tận vẫn thạch, chuyển động, bay múa trong thanh minh.

Vô số vẫn thạch bay múa, nhìn hỗn loạn vô cùng, nhưng lại vẫn có thứ tự của mình, có rất ít vẫn thạch đụng vào nhau, hỗn loạn nhưng vẫn có thứ tự.

Xa xa nhìn lại, xa xôi các màu tinh hải, như đồng kim tam giác, như đồng ngân hà, bọn chúng truyền tới ánh sáng mỏng manh, khiến thế giới này chưa đến mức hoàn toàn hắc ám.

Nhưng mà quang minh lớn hơn thế là ở trung tâm tinh hải này, tản ra ngoài ánh sáng và nhiệt độ vô tận.

Ở trong thế giới tinh hải này, dùng vô cùng tĩnh mịch nhưng vẫn có sinh mệnh tồn tại.

Có ở trên vẫn thạch, loài cây kì dị chậm rãi trưởng thành, như hoa như cỏ như dây leo, bọn chúng hấp thu ánh sáng vũ trụ, dần dần kiên định trưởng thành.

Trong hư không, cũng sẽ có thực vật tồn tại trong hư không, bọn chúng bay múa trong không trung, kiên định sống.

Nhưng mà đừng xem thường bọn chúng, thực vật có thể sống ở đây đồng thời cũng là kẻ đi săn.

Ngoài sự tồn tại của thực vật, còn có một số tinh thú, có ngoại tinh hải tinh thú chuyển tới, có là linh thú bản địa, có là trong tinh hải kéo xuống, tiến hóa thành tinh thú.

Mặt khác, còn có một số chủng tộc vốn thống trị Đạo Chân đại thế giới, cho dù thế giới sụp đổ, bọn họ cũng không bị hủy diệt, chiếm cứ vẫn thạch thật lớn, lập lên khí thuẫn, điều khống hoàn cảnh, sống ở nơi này.

Trừ bỏ bọn họ, còn có nhân tộc ma tu tồn tại, nơi đây chính là nơi thí luyện của Thiên Ma tông trong Trung thiên chủ thế giới.

Nhưng mà càng nhiều là Thiên Ma ngoại vực, bọn họ trải rộng cả bầu trời.

Xích Hỏa Chiến Khôi hấp thu viêm năng mà trung tâm tinh hải phát tan ra, Thôn vân thú cắn nuốt vẫn thạch, chậm rãi trưởng thành.

Lạc Ly bước chậm ở đây, nhìn thế giới này, không vượt giới đại thần niệm thuật, quét ngang bốn phương.

Nơi này ở trong đầu Lạc Ly. Thánh Hỏa Thiên Tôn kia, Lạc Ly cũng ăn thiệt thòi một chút!

Tên này mạnh thật!

Bình thường Xích Hỏa Chiến Khôi đều là hình người hình thái ác ma, thân cao hai trượng, cả người bốc hỏa diễm, trên đầu có độc giác, nắm hỏa diễm trong tay.

Thánh Hỏa Thiên Tôn này cả người ước chừng nghìn trượng, ngạo nghễ ngồi ở trung tâm tinh hải kia, thong thả hấp thu ánh sáng và nhiệt lượng của trung tâm tinh hải này.



Thỉnh thoảng nó sẽ há miệng hắt xì một cái, mỗi lần như vậy, nước bọt bay ra, trong hư không, tự động hóa thành Xích Hỏa Chiến Khôi bình thường.

Lúc này hắn hấp thu quá nhiều ánh sáng và nhiệt độ từ trung tâm tinh hải, lấy nó để phân liệt hậu duệ, giải quyết hỏa độc.

Ở trong thế giới này, hơn ngàn Xích Hỏa Chiến Khôi, vây vòng bên cạnh nó, đều là hài tử do nó phân liệt ra, nghe theo lệnh nó mà làm!

Sự cường đại này, đã không phải là bọn Thiên Xà Vương, Thạch Sơn Hoàng có thể so sánh, tu sĩ Phản Hư của nhân tộc, so với nó cũng chẳng chịu nổi một kích!

Lạc Ly nhìn xa xa, quan sát rất lâu, cuối cùng lắc lắc đầu, chậm rãi lui về phía sau!

Sau đó Lạc Ly bắt đầu đi săn ở đây, bắt giết Xích Hỏa Chiến Khôi và Thôn vân thú.

Dưới pháp thuật của Lạc Ly, không có một Xích Hỏa Chiến Khôi cùng Thôn vân thú là đối thủ của Lạc Ly, nói đến cùng Lạc Ly đã Hóa Thần đại viên mãn, chỗ này chẳng qua là nơi Nguyên Anh tu luyện, hoàn toàn là hoành hành.

Nhưng mà Xích Hỏa Chiến Khôi và Thôn vân thú này quát ít, sau khi Lạc Ly liên tục kích sát bảy Thôn vân thú, các Thôn vân thú khác như cảm nhận được điều gì đó!

Bắt đầu thở một hơi dài, hóa thành một khí cầu khổng lồ, sau đó phân giải trong thiên địa, tiêu tán không thấy tăm hơi!

Đây là năng lực tự bảo vệ mình của Thôn vân thú, tiên thiên cảm ứng khiến bọn chúng cảm thấy an toàn, sẽ một lần nữa tổ hợp lại, một lần nữa xuất hiện.

Mà Xích Hỏa Chiến Khôi cũng như cảm giác Mà Xích Hỏa Chiến Khôi cũng trở về bên cạnh Thánh Hỏa Thiên Tôn kia, tinh hải xa xôi, thật khó mà tình được một cái!

Cuối cùng Lạc Ly tính toán lại một chút, ước chừng một ngày một đêm trôi qua, mình mới tích lũy được một trăm hai mươi ba ma công, hiệu suất này quá thấp!

Bước chậm nơi đây, Lạc Ly không khỏi nhíu mày, thần uy thưởng thiện phạt ác của mình chú ý, nơi này có chỗ tốt, nhưng mà cụ thể ở nơi nào, sao mình không phát hiện ra.

Lạc Ly thực sự không tìm được chỗ tốt của nơi này, hắn không nhịn được lại một lần nữa sử dụng thần uy thưởng thiện phạt ác!

“Thương thiên tại thượng! Hậu thổ tại hạ! Chuyện tốt xác định, thưởng thiện ở sau!”

Một đạo lượng lực thiên địa hạ xuống, trong hoảng hốt, Lạc Ly thoáng nghe được một giọng nói.

“Cứu ta, cứu ta, cứu cứu ta, ai có thể cứu ta!”

Đây là tiếng cầu cứu, đang la lên!

Trong minh minh, Lạc Ly giật mình tỉnh dậy, nhìn lại bốn phương, nơi đó như có tiếng kêu cứu!



Nhưng mà tiếng kêu cứu này, chính là truyền vào tai Lạc Ly, hắn cẩn thận nghiêng người lắng nghe, dần dần hắn tìm được chỗ kêu cứu!

Đó rõ ràng chính là trung tâm tinh hải này, nó phát tán ra vô tận ánh sáng và sức nóng, đem vô số vẫn thạch nơi này tập trung lại, hình thành trung tâm tinh hải tinh vực.

Là trung tâm đang kêu cứu, đang la lên!

Ở trên trung tâm này, Thánh Hỏa Thiên Tôn giống như ký sinh, hấp thụ ánh sáng và nhiệt độ này, trung tâm dâng dần dần tử vong, cho nên nó không ngừng kêu cứu!

Nhất thời, Lạc Ly đã biết, vì cái gì Thưởng thiện phạt ác thần uy chọn nơi này, mình nếu có thể cứu được trung tâm tinh vực này, vậy thì công đức vô biên.

Đối với thần uy thưởng thiện phạt ác mà nói, thu hoạch lớn nhất chính là cái này, nó đâu để ý đến ma công gì đó.

Lạc Ly cười khổ một chút, mình nhưng thật ra muốn cứu, nhưng màThánh Hỏa Thiên Tôn kia, mình không đánh được!

Thực sự không đánh được, tên kia, sức mạnh vô tận, đã vượt quá Phản Hư tồn tại, hoặc chỉ có Kiếm Thần mới có thể đánh với hắn chứ mình tuyệt đối không được.

Ngay tại lúc này, Lạc Ly nhíu mày, hắn cảm giác được nơi xa có năm Nguyên Anh Chân quân, tìm đến vị trí của mình, lặng lẽ mà đến.

Bọn họ lặng yên mà đi, mục tiêu chính xác, khóa chặt lấy mình, tuyệt đối không phải đi qua, một đường tiềm hành, nếu không phải Đại thần niệm thuật của mình thì tuyệt đối sẽ không đếm xỉa đến bọn họ.

Nhìn bọn họ, từ xa cảm nhận ma tức trên người bọn họ, nhất thời Lạc Ly biết, khí tức cùng với Kim Hạt Chân nhân dẫn đường hướng đạo kia, hoàn toàn giống nhau.

Lạc Ly lắc lắc đầu, lộ số tiêu chuẩn của tu tiên giới, giết người cướp của, Kim Hạt chân nhân kia Chân nhân chính là thám tử, tìm dê béo, bọn họ đang làm việc, đến đây giết người đoạt bảo.

Vừa lúc tâm tình Lạc Ly không tốt, chậm rãi nói: “Tốt, đây là các ngươi tự tìm đường chết!”

Năm Nguyên Anh Chân quân kia chậm rãi tới gần Lạc Ly, trong đó người dẫn đầu lặng lẽ chậm rãi tới gần Lạc Ly, trong đó

“Mọi người cẩn thận,vượt qua, lão Tam ngươi một kích, trói hắn lại, mấy người chúng ta xuống tay, đừng để hắn…”

Giọng còn chưa dứt, hắn nhất thời kinh ngạc!

Trong nháy mắt, Lạc Ly lóe lên, xuất hiện ở trước mặt bọn họ, dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn bọn họ!

Dưới ánh mắt kia, khí thế vô tận xuất hiện!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Đạo Độc Hành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook