Chương 72
ChangNocMi
05/09/2022
Đêm đen buông xuống, cặp vợ chồng mới cưới hạnh phúc đến mức khóe môi chỉ hiện diện mỗi nụ cười. Lục Cẩm Nhiên hí hửng ngồi trên giường, mở từng phong bao tiền tủm tỉm cười với Nhất Dương.
- Đồng nghiệp của anh giàu quá đi mất!
- Còn không xem chồng em là ai? Anh chính là đại minh tinh, là nam thần màn ảnh, kẻ đi săn những thứ hạng đặc biệt!
Lục Cẩm Nhiên gật đầu đồng ý, còn cố tình tấm tắc khen ngợi chồng mình quá đỗi tuyệt vời. Nhìn cô như vậy, Nhất Dương cũng vô cùng hạnh phúc. Anh tiến lại giường, ngồi xuống cạnh cô, vòng tay to lớn vươn ra ôm lấy cô vào lòng.
- Cẩm Nhiên, cảm ơn em đã đồng ý cho phép anh làm chồng của em, làm ba của con em.
- Anh lại tâm trạng nữa sao?
Trình Nhất Dương khẽ lắc đầu, vòng tay anh siết nhẹ cô lại về phía mình. Bàn tay ấm nóng luồn vào áo ngủ cô tìm đến chiếc bụng nhỏ.
- Là anh đang hạnh phúc, cảm ơn em đã tặng cho anh món quà ý nghĩa nhất vào ngày cưới của chúng ta.
- Món quà này là công sức của anh mà!
Cẩm Nhiên mặt không biến sắc thách thức anh, Trình Nhất Dương thật chỉ biết bật cười. Để cô ngồi trong lòng mình, thoải mái mở những phong bao đầy ắp tiền.
- Bà xã, em sắp xong chưa?
- Sao lại nhiều như vậy nhỉ? Em không nghĩ sẽ nhiều như vậy đâu.
- Vậy đi ngủ đi, sáng mai anh đếm cùng em. Hôm nay, có vẻ như đã rất mệt rồi.
- Dạ.
Cẩm Nhiên dọn dẹp hết mọi thứ trên giường, cô bổ nhào vào người anh ôm chặt lấy như giữ của. Nhất Dương khẽ cười vòng tay ôm lấy eo cô, còn ân cần hôn lên má cô một nụ hôn rõ kêu.
- Sao lại ôm chặt anh như vậy?
- Em nói anh nghe, mới hôm qua em xem một chiếc clip như này nè.
Vừa nói Cẩm Nhiên vừa mở điện thoại đưa tới trước mặt anh một đoạn clip đánh ghen của một cô vợ. Đoạn clip hiện lên phân cảnh anh chồng nằm trên giường ôm bồ nhí bị vợ phát hiện và xông vào trong sự hốt hoảng.
"Em...sao em lại ở đây?"
"Á à, ra là anh lén lút lén phén với con tiện nhân này. Mẹ nó, mày ra đây cho tao...con đàn bà trơ trẽn...còn anh, anh hôm nay mà về nhà thì đứt cái giò với tôi..."
Trình Nhất Dương nhíu mày giật lấy điện thoại từ tay cô rồi tắt đi. Trên khuôn mặt đó hiện lên nét không hài lòng, thậm chí là khó chịu. Cẩm Nhiên chun môi nhìn anh.
- Anh đừng có nhìn em như vậy mà.
- Anh cấm em xem những clip tiêu cực như này. Hơn nữa, anh không hứng thú với nữ nhân.
- Em chỉ cho anh xem thôi chứ em tin tưởng anh mà.
- Cẩm Nhiên, em là duy nhất, là ngoại lệ của anh. Đối với Trình Nhất Dương anh, chỉ tôn thờ một ngoại lên duy nhất là em. Mất đi em một lần, anh đã phải chịu rất nhiều đau thương, anh nghĩ mình không đủ dũng cảm để chịu đựng những mất mác ấy thêm một lần nào nữa.
- Oaa, ông xã đại nhân à, em biết rồi mà.
Vòng tay của Nhất Dương siết chặt cô thêm chút nữa. Chẳng biết vòng tay này có bao nhiêu vững chắc nhưng chắc chắn chỉ che chở mỗi một mình Lục Cẩm Nhiên cô.
- Ba à, ba đừng có nghĩ về mấy quá khứ đó nữa. Mẹ hứa là mẹ sẽ mãi mãi ở bên ba, sau này con cũng mãi mãi ở bên cạnh ba luôn.
Vừa nói Cẩm Nhiên vừa đặt tay lên bụng mình cười cười. Nhất Dương hạnh phúc hôn lên trán cô, lật người cô nằm xuống giường, anh cuốn cô vào nụ hôn sâu ngọt ngào. Đến cuối cùng là nằm xuống cạnh bên ôm cô vào lòng, an yên nhắm mắt lại.
- Vợ yêu, ngủ ngon.
- Anh ngủ ngon.
Đêm tân hôn không cuồng nhiệt, mây mưa nhưng lại ấm lòng và hạnh phúc. Bọn họ nắm tay nhau đi đến bây giờ đã là điều tươi đẹp nhất. Chẳng cần nghĩ ngợi đâu xa, chỉ cần biết bây giờ bọn họ là một gia đình, có ba, có mẹ và có cả con cái.
- Đồng nghiệp của anh giàu quá đi mất!
- Còn không xem chồng em là ai? Anh chính là đại minh tinh, là nam thần màn ảnh, kẻ đi săn những thứ hạng đặc biệt!
Lục Cẩm Nhiên gật đầu đồng ý, còn cố tình tấm tắc khen ngợi chồng mình quá đỗi tuyệt vời. Nhìn cô như vậy, Nhất Dương cũng vô cùng hạnh phúc. Anh tiến lại giường, ngồi xuống cạnh cô, vòng tay to lớn vươn ra ôm lấy cô vào lòng.
- Cẩm Nhiên, cảm ơn em đã đồng ý cho phép anh làm chồng của em, làm ba của con em.
- Anh lại tâm trạng nữa sao?
Trình Nhất Dương khẽ lắc đầu, vòng tay anh siết nhẹ cô lại về phía mình. Bàn tay ấm nóng luồn vào áo ngủ cô tìm đến chiếc bụng nhỏ.
- Là anh đang hạnh phúc, cảm ơn em đã tặng cho anh món quà ý nghĩa nhất vào ngày cưới của chúng ta.
- Món quà này là công sức của anh mà!
Cẩm Nhiên mặt không biến sắc thách thức anh, Trình Nhất Dương thật chỉ biết bật cười. Để cô ngồi trong lòng mình, thoải mái mở những phong bao đầy ắp tiền.
- Bà xã, em sắp xong chưa?
- Sao lại nhiều như vậy nhỉ? Em không nghĩ sẽ nhiều như vậy đâu.
- Vậy đi ngủ đi, sáng mai anh đếm cùng em. Hôm nay, có vẻ như đã rất mệt rồi.
- Dạ.
Cẩm Nhiên dọn dẹp hết mọi thứ trên giường, cô bổ nhào vào người anh ôm chặt lấy như giữ của. Nhất Dương khẽ cười vòng tay ôm lấy eo cô, còn ân cần hôn lên má cô một nụ hôn rõ kêu.
- Sao lại ôm chặt anh như vậy?
- Em nói anh nghe, mới hôm qua em xem một chiếc clip như này nè.
Vừa nói Cẩm Nhiên vừa mở điện thoại đưa tới trước mặt anh một đoạn clip đánh ghen của một cô vợ. Đoạn clip hiện lên phân cảnh anh chồng nằm trên giường ôm bồ nhí bị vợ phát hiện và xông vào trong sự hốt hoảng.
"Em...sao em lại ở đây?"
"Á à, ra là anh lén lút lén phén với con tiện nhân này. Mẹ nó, mày ra đây cho tao...con đàn bà trơ trẽn...còn anh, anh hôm nay mà về nhà thì đứt cái giò với tôi..."
Trình Nhất Dương nhíu mày giật lấy điện thoại từ tay cô rồi tắt đi. Trên khuôn mặt đó hiện lên nét không hài lòng, thậm chí là khó chịu. Cẩm Nhiên chun môi nhìn anh.
- Anh đừng có nhìn em như vậy mà.
- Anh cấm em xem những clip tiêu cực như này. Hơn nữa, anh không hứng thú với nữ nhân.
- Em chỉ cho anh xem thôi chứ em tin tưởng anh mà.
- Cẩm Nhiên, em là duy nhất, là ngoại lệ của anh. Đối với Trình Nhất Dương anh, chỉ tôn thờ một ngoại lên duy nhất là em. Mất đi em một lần, anh đã phải chịu rất nhiều đau thương, anh nghĩ mình không đủ dũng cảm để chịu đựng những mất mác ấy thêm một lần nào nữa.
- Oaa, ông xã đại nhân à, em biết rồi mà.
Vòng tay của Nhất Dương siết chặt cô thêm chút nữa. Chẳng biết vòng tay này có bao nhiêu vững chắc nhưng chắc chắn chỉ che chở mỗi một mình Lục Cẩm Nhiên cô.
- Ba à, ba đừng có nghĩ về mấy quá khứ đó nữa. Mẹ hứa là mẹ sẽ mãi mãi ở bên ba, sau này con cũng mãi mãi ở bên cạnh ba luôn.
Vừa nói Cẩm Nhiên vừa đặt tay lên bụng mình cười cười. Nhất Dương hạnh phúc hôn lên trán cô, lật người cô nằm xuống giường, anh cuốn cô vào nụ hôn sâu ngọt ngào. Đến cuối cùng là nằm xuống cạnh bên ôm cô vào lòng, an yên nhắm mắt lại.
- Vợ yêu, ngủ ngon.
- Anh ngủ ngon.
Đêm tân hôn không cuồng nhiệt, mây mưa nhưng lại ấm lòng và hạnh phúc. Bọn họ nắm tay nhau đi đến bây giờ đã là điều tươi đẹp nhất. Chẳng cần nghĩ ngợi đâu xa, chỉ cần biết bây giờ bọn họ là một gia đình, có ba, có mẹ và có cả con cái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.