Chương 37: Trên tàu
Nguyễn Đức Thuận
13/11/2018
“Này mọi người nhớ kỹ đừng bị hù và phá tàu đấy nhé”
Trước khi mọi người về phòng, Nobita đều dặn đi dặn lại kỹ càng điều đó. Vì sợ rằng cục súc như Chaien sẽ phá hư con tàu này mất.
Tuy rằng đây là lần đầu tiên mọi người lên vũ trụ nhưng mọi người không phải ai cũng có hứng thú ngắm cảnh vũ trụ. Chaien và Xeko khi vừa phát hiện ra anime và game từ tương lai thì vui quên cả trời đất và không muốn ra phòng, Xuka thì hứng thú hơn với việc vừa tắm vừa ngắm sao. Sumire và Miyoko thì phải giải quyết một số giấy tờ thành ra chỉ còn có Doremon, Nobita, Nonko và Tsubasa là đi tới khu đại sảnh.
“Oa! thật to”
Lần đầu tiên nhìn thấy tận mắt sao Mộc, Nonko không nhịn được cảm thán. Tsubasa tuy cũng rất hứng thú nhưng vẫn cố tỏ ra ta đây ưu nhã không có thất thố, dân nhà quê như Nonko. Nhưng ánh mắt của cô ấy đã bán đứng cô ấy.
Nobita vì trước kia đi cũng đã nhiều, thấy quen mắt nên cũng chẳng có hứng thú lắm chỉ là do muốn tìm cảm giác hoài niệm một chút.
“Tsubasa, sắp có đại tiệc rồi đó, cô mau chuẩn bị trạng thái quang hợp đi. ở trái đất khó mà có thể hấp thụ được “anh sáng ban đầu” khi sinh ra thiên hà đâu”.
Tsubasa nghe tới món ngon thì lúc này cũng không dấu được vẻ chờ mong vì tuy với tu vi hiện giờ cô có thể sinh tồn ngoài vũ trụ, nhưng du hành tại nơi đầy rẫy nguy hiểm thế này cũng chẳng phải là chuyện dễ dàng.
Thấy Nobita và Tsubasa đã lâm vào trạng thái bất động Nonko cảm thấy khá hụt hẫng vì so với hai người biết nói chuyện thì Miyoko khá cứng ngắc, thậm chí nhiều khi còn chẳng nói lại tiếng nào. Chắc chỉ có Nobita hay Tsubasa mới đủ kỹ năng giao tiếp để cho Miyoko mở lời mà thôi.
May mà lúc này còn có Doremon cũng khá hiểu biết nên thành ra cuộc nói chuyện cũng không đến nỗi nhàm chán.
Nhưng sau đó khi tàu bước vào khu vực trống thì bắt đầu gia tốc, bên ngoài chỉ là một màn trắng nên làm cho ba người cũng hết hứng thú ngắm cảnh.
Nonko tính về phòng như cảm thấy để Nobita và Tsubasa ngồi đây như thế thì có gì đó sai sai
“Doremon có nên amng hộ về phòng không?”
Doremon tuy rằng không hay ở nhà nhưng cũng rất hiểu tính cách Nobita, và cũng do hay ở nhà Tsubasa nên cũng hiểu tính cách của cô luôn.
“Để hai người họ ở đây đi. Để tớ coi xem hai người đến bao giờ mới tỉnh.”
“Tivi thời gian”
Nhưng khi sử dụng để coi thì trên màn hình chỉ là một màu trắng xóa. Doremon thấy thế thì kêu lớn
“Vô lý cái tivi này tớ mới mua mà, sao có thể hư được”
Khi thử xem tại nơi khác và vật khác thì thấy vẫn coi được bình thường, Nhưng khi coi một số thành viên của nhóm thì lại thành màu trắng.
Thấy Doremon có vẻ tội nghiệp, Nonko lên tiếng nói lên giả thuyết của mình.
“Có thể là do tụi mình đã đạt tới cấp “tinh linh” nên ti vi không thể xem trộm tương lai được, hoặc có thể do tương lai của tụi mình là biến thiên vô định thành ra màn hình màu trắng xóa.”
Doremon tuy rằng không tin tà vì hắn tin khoa học nhưng lúc này sự việc rành rành ngay trước mắt thì hắn cũng chỉ biết chấp nhận.
Mang theo vẻ uể oải vì từ khi tới đây, bảo bối của hắn toàn trở nên vô dụng làm cho tự tin của hắn bị phá vỡ nhiều lần, dù rằng về sức mạnh thì hắn mạnh hơn trước kia rất nhiều lần do tu luyện nhưng đó không phải tự tin và kiêu ngạo của hắn.
Tự tin và kiêu ngạo của một con mèo máy là sử dụng bảo bối hợp lý để giúp đỡ chủ nhân chứ không phải là robo chiến đấu.
Cảm thấy tinh thần của Doremon trùng xuống nhưng Nonko cũng chẳng biết nói sao cho phải.
Miyoko vốn là người ít nói, và hơi có chút kém về giao tiếp nhưng lúc này cô lại rất hiểu vấn đề của Doremon.
“Cậu không phải buồn phiền đâu Doremon, so với bảo bối thì Nobita cần sức mạnh hơn”.
Câu nói rất ngắn gọn nhưng lúc này lại khai thông tinh thần cho Doremon, vì đúng thật Nobita không giống những đứa trẻ bình thường nên hắn Doremon cũng phải thật khác thường. bao nhiêu con mèo máy hoàn hảo khác không được chọn nhưng hắn Doremon lại được chọn.
Lại nói đến Nobita và Tsubasa lúc này đang chìm đắm trong ánh sáng, sau ánh sáng từ sự khai sinh thiên hà lại đến ánh sáng do tính cầu đi đến tuổi thọ cuối cùng. Vũ trụ tuy bao la nhưng muốn gặp những quang cảnh thế này không phải là điều dễ dàng. Vì dù sao vật chất cũng chỉ chiếm một phần rất nhỏ của vũ trụ. Xác suất gặp được cũng chẳng phải dễ dàng.
Nhưng đang khi hai người đang chìm đắm trong tu luyện thì bị thân tàu lắc lư cực mạnh đánh tỉnh. Dù rằng trước đó Nobita có báo trước nhưng do bị cắt ngang nên Tsubasa tâm tình lúc này rất tệ.
“Đại nhân cho tôi ra đòi chút công đạo nhé”
Nobita lúc này bị cắt ngang trong người cũng không mấy thoải mái nên không cản trở.
“Đừng mạnh tay quá là được”
Nobita cũng chẳng sợ Tsubasa để lộ sức mạnh của mình, vì như đã tra từ điển toàn thư thế giới thậm chí là loại từ điển bí mật cao nhất thì tổ chức”giải quyết các sự việc huyền bí” đã có từ thời khủng long và kéo dài đến tương lai, tổ chức này là tổ chức vũ trụ đầu tiên, khởi nguồn từ hành tinh cách trái đất 100 triệu năm ánh sáng. Giả tượng đã tạo ra đến thế còn sợ này sợ nọ thì Nobita không phải Nobita.
“Dịch chuyển quang học”
Nhìn Tsubasa theo luồng sáng biến mất thì Nobita chỉ biết hâm mộ. Vì do bản chất năng lượng khác nhau mà hắn không thể làm như thế tại cấp độ này. Nên chỉ có thể dùng bảo bối mà thôi
“Vòng xuyên thấu”
Cảm nhận cái lạnh và phóng xạ ngoài vũ trụ làm Nobita rất hoài niệm.
Cùng lúc đó thì nhóm Doremon cũng đã ra ngoài này bị họ sợ rằng đây chính là vụ cướp thật,
Tsubasa thấy cả nhóm đều đã ra ngoài thì cũng lười dùng sức mạnh.
“Doremon lấy “ví lấy đồ” và “găng tay lực sĩ” ra”
Chưa kịp hiểu ra chuyện gì nhưng theo bản năng, Doremon lấy hai món bảo bối đó ra đưa cho Tsubasa.
Tất nhiên lúc trước cô có thể hỏi mượn Nobita nhưng như thế thì quá mất mặt nên khi gặp Doremon thì Tsubasa cũng không cần lo lắng nhiều mà yêu cầu thẳng.
“ tên cướp”
Theo khẩu lệnh của Tsubasa, một lỗ hổng không gian ngay trên đầu của lũ cướp fake xuất hiện. Và chi trong một nốt nhạc với “găng tay lực”sĩ Tsubasa đã tóm gọn cả bọn.
Chú lái tàu loắt choắt lúc này đang diễn vai bị tấn công bất ngờ khi thấy cả bọn cướp fake bị bắt thì hoảng loạn
“Xin lỗi mọi người, xin lỗi mọi người….”
Nhưng ăn chẳng nên đọi nói chẳng nên lời.
Tên cầm đầu bọn cướp fake thấy thế thì cười khổ tụ bỏ mặt nạ ra nói
“Xin lỗi làm mọi người hoảng sợ, chúng tôi là nhân viên của công ty nay, đây chỉ là diễn kịch mà thôi, trừ tôi ra bọn kia đều là robot, mấy cô cậu có thể kiểm tra lời nói của tôi bằng bảo bối”.
Chú xoát vé lúc này mới bình tĩnh lại và tiếp lời giải thích
“Đúng đấy, chúng tôi còn có cả giấy phép của “công an vũ trụ” cho hành động này nữa.”
Sau đó không biết móc từ đâu ra giấy phép đưa cho Doremon vì ở đây có duy nhất Doremon là biết nhìn hàng.
Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng thì Doremon trả lại giấy cho chú xoát vé nói
“Đúng rồi, đây chính là giấy phép của “cảnh sát vũ trụ” hóa ra đây chỉ là trò đùa”
Tuy rằng lúc nãy cứng lời nhưng chú xoát vé cũng là người có qua huấn luyện, chỉ là trường hợp khi nãy quá không ngờ tới.
“Xin lỗi vì làm phiền mọi người, đây là chút quà để bày tỏ sự xin lỗi của chúng tôi, mong quý khác đừng từ chối”
Rồi đưa cho cả đám bạn một đống vé và phiếu giảm giá khi sử dụng các dịch vụ của “Dream park”.
Vì biết đây thực chỉ là diễn trò và mọi người sẽ không ai bị tổn thương vì đạn bắn ra cũng chỉ là tia sáng bình thường, thêm chút quang ảnh để hù dọa người khác mà thôi, còn chuyện tàu lắc lư là do máy chủ tự lái cố tình làm ra như thế.
Tsubasa cũng không có ý định làm khó công ty này và thậm chí còn có phần nào yêu thích nó do trước đó đã nghe Nobita kể về lịch sử của nơi này, từ vùng loạn chiến trở thành công viên.
“Được rồi, tôi tạm bỏ qua, nhưng tôi khuyển là những hoạt động này không nên làm vì do không phải ai cũng trải qua thời loạn chiến như các vị và đa số mọi người đều tới từ thời bình, ăn trộm còn là điều đáng sợ chứ nói chi cướp vũ trụ”
Chú xoát vé thấy Tsubasa thay mặt mọi người nói bỏ qua thì cảm tạ
“Dạ, cảm ơn quý khác đã nhận xét, tôi sẽ báo việc này lên lãnh đạo”.
Đây cũng chỉ là khúc nhạc dạo vì sau đó mọi người tiếp đất an toàn và các khoang tàu tự chia thành cách khoang mini để tiện lợi cho việc du lịch.
Sau khi đã sắp xếp xong xuôi mọi người củng tới hành tinh mà mình muốn du lịch.
Chaien, Lot và Xeko thì muốn tới “Hành tinh Ninja”, Xuka và Tsubasa hai cô bé này thì muốn tới “Hành tinh cổ tích” và Dormeon bị kéo theo làm bảo tiêu. Sumire và Miyoko do không hứng thú đặc biệt và cũng không muốn đến “hành tinh cổ tích” nên quyết định đi theo Nobita và dĩ nhiên Nonko cũng thế. Tất nhiên đó chỉ là nói thế chứ thực ra Nobita đã bàn trước bí mật với những người kia để họ theo mình.
Nhưng không như Nobita nói, hắn không đến “hành tinh viễn tây” mà đáp xuống một hành tinh đầy đất đá.
“Này mọi người, chúng ta đi dẹp rác một chút để những người khác vui chơi vui vẻ nhé”
Trước khi mọi người về phòng, Nobita đều dặn đi dặn lại kỹ càng điều đó. Vì sợ rằng cục súc như Chaien sẽ phá hư con tàu này mất.
Tuy rằng đây là lần đầu tiên mọi người lên vũ trụ nhưng mọi người không phải ai cũng có hứng thú ngắm cảnh vũ trụ. Chaien và Xeko khi vừa phát hiện ra anime và game từ tương lai thì vui quên cả trời đất và không muốn ra phòng, Xuka thì hứng thú hơn với việc vừa tắm vừa ngắm sao. Sumire và Miyoko thì phải giải quyết một số giấy tờ thành ra chỉ còn có Doremon, Nobita, Nonko và Tsubasa là đi tới khu đại sảnh.
“Oa! thật to”
Lần đầu tiên nhìn thấy tận mắt sao Mộc, Nonko không nhịn được cảm thán. Tsubasa tuy cũng rất hứng thú nhưng vẫn cố tỏ ra ta đây ưu nhã không có thất thố, dân nhà quê như Nonko. Nhưng ánh mắt của cô ấy đã bán đứng cô ấy.
Nobita vì trước kia đi cũng đã nhiều, thấy quen mắt nên cũng chẳng có hứng thú lắm chỉ là do muốn tìm cảm giác hoài niệm một chút.
“Tsubasa, sắp có đại tiệc rồi đó, cô mau chuẩn bị trạng thái quang hợp đi. ở trái đất khó mà có thể hấp thụ được “anh sáng ban đầu” khi sinh ra thiên hà đâu”.
Tsubasa nghe tới món ngon thì lúc này cũng không dấu được vẻ chờ mong vì tuy với tu vi hiện giờ cô có thể sinh tồn ngoài vũ trụ, nhưng du hành tại nơi đầy rẫy nguy hiểm thế này cũng chẳng phải là chuyện dễ dàng.
Thấy Nobita và Tsubasa đã lâm vào trạng thái bất động Nonko cảm thấy khá hụt hẫng vì so với hai người biết nói chuyện thì Miyoko khá cứng ngắc, thậm chí nhiều khi còn chẳng nói lại tiếng nào. Chắc chỉ có Nobita hay Tsubasa mới đủ kỹ năng giao tiếp để cho Miyoko mở lời mà thôi.
May mà lúc này còn có Doremon cũng khá hiểu biết nên thành ra cuộc nói chuyện cũng không đến nỗi nhàm chán.
Nhưng sau đó khi tàu bước vào khu vực trống thì bắt đầu gia tốc, bên ngoài chỉ là một màn trắng nên làm cho ba người cũng hết hứng thú ngắm cảnh.
Nonko tính về phòng như cảm thấy để Nobita và Tsubasa ngồi đây như thế thì có gì đó sai sai
“Doremon có nên amng hộ về phòng không?”
Doremon tuy rằng không hay ở nhà nhưng cũng rất hiểu tính cách Nobita, và cũng do hay ở nhà Tsubasa nên cũng hiểu tính cách của cô luôn.
“Để hai người họ ở đây đi. Để tớ coi xem hai người đến bao giờ mới tỉnh.”
“Tivi thời gian”
Nhưng khi sử dụng để coi thì trên màn hình chỉ là một màu trắng xóa. Doremon thấy thế thì kêu lớn
“Vô lý cái tivi này tớ mới mua mà, sao có thể hư được”
Khi thử xem tại nơi khác và vật khác thì thấy vẫn coi được bình thường, Nhưng khi coi một số thành viên của nhóm thì lại thành màu trắng.
Thấy Doremon có vẻ tội nghiệp, Nonko lên tiếng nói lên giả thuyết của mình.
“Có thể là do tụi mình đã đạt tới cấp “tinh linh” nên ti vi không thể xem trộm tương lai được, hoặc có thể do tương lai của tụi mình là biến thiên vô định thành ra màn hình màu trắng xóa.”
Doremon tuy rằng không tin tà vì hắn tin khoa học nhưng lúc này sự việc rành rành ngay trước mắt thì hắn cũng chỉ biết chấp nhận.
Mang theo vẻ uể oải vì từ khi tới đây, bảo bối của hắn toàn trở nên vô dụng làm cho tự tin của hắn bị phá vỡ nhiều lần, dù rằng về sức mạnh thì hắn mạnh hơn trước kia rất nhiều lần do tu luyện nhưng đó không phải tự tin và kiêu ngạo của hắn.
Tự tin và kiêu ngạo của một con mèo máy là sử dụng bảo bối hợp lý để giúp đỡ chủ nhân chứ không phải là robo chiến đấu.
Cảm thấy tinh thần của Doremon trùng xuống nhưng Nonko cũng chẳng biết nói sao cho phải.
Miyoko vốn là người ít nói, và hơi có chút kém về giao tiếp nhưng lúc này cô lại rất hiểu vấn đề của Doremon.
“Cậu không phải buồn phiền đâu Doremon, so với bảo bối thì Nobita cần sức mạnh hơn”.
Câu nói rất ngắn gọn nhưng lúc này lại khai thông tinh thần cho Doremon, vì đúng thật Nobita không giống những đứa trẻ bình thường nên hắn Doremon cũng phải thật khác thường. bao nhiêu con mèo máy hoàn hảo khác không được chọn nhưng hắn Doremon lại được chọn.
Lại nói đến Nobita và Tsubasa lúc này đang chìm đắm trong ánh sáng, sau ánh sáng từ sự khai sinh thiên hà lại đến ánh sáng do tính cầu đi đến tuổi thọ cuối cùng. Vũ trụ tuy bao la nhưng muốn gặp những quang cảnh thế này không phải là điều dễ dàng. Vì dù sao vật chất cũng chỉ chiếm một phần rất nhỏ của vũ trụ. Xác suất gặp được cũng chẳng phải dễ dàng.
Nhưng đang khi hai người đang chìm đắm trong tu luyện thì bị thân tàu lắc lư cực mạnh đánh tỉnh. Dù rằng trước đó Nobita có báo trước nhưng do bị cắt ngang nên Tsubasa tâm tình lúc này rất tệ.
“Đại nhân cho tôi ra đòi chút công đạo nhé”
Nobita lúc này bị cắt ngang trong người cũng không mấy thoải mái nên không cản trở.
“Đừng mạnh tay quá là được”
Nobita cũng chẳng sợ Tsubasa để lộ sức mạnh của mình, vì như đã tra từ điển toàn thư thế giới thậm chí là loại từ điển bí mật cao nhất thì tổ chức”giải quyết các sự việc huyền bí” đã có từ thời khủng long và kéo dài đến tương lai, tổ chức này là tổ chức vũ trụ đầu tiên, khởi nguồn từ hành tinh cách trái đất 100 triệu năm ánh sáng. Giả tượng đã tạo ra đến thế còn sợ này sợ nọ thì Nobita không phải Nobita.
“Dịch chuyển quang học”
Nhìn Tsubasa theo luồng sáng biến mất thì Nobita chỉ biết hâm mộ. Vì do bản chất năng lượng khác nhau mà hắn không thể làm như thế tại cấp độ này. Nên chỉ có thể dùng bảo bối mà thôi
“Vòng xuyên thấu”
Cảm nhận cái lạnh và phóng xạ ngoài vũ trụ làm Nobita rất hoài niệm.
Cùng lúc đó thì nhóm Doremon cũng đã ra ngoài này bị họ sợ rằng đây chính là vụ cướp thật,
Tsubasa thấy cả nhóm đều đã ra ngoài thì cũng lười dùng sức mạnh.
“Doremon lấy “ví lấy đồ” và “găng tay lực sĩ” ra”
Chưa kịp hiểu ra chuyện gì nhưng theo bản năng, Doremon lấy hai món bảo bối đó ra đưa cho Tsubasa.
Tất nhiên lúc trước cô có thể hỏi mượn Nobita nhưng như thế thì quá mất mặt nên khi gặp Doremon thì Tsubasa cũng không cần lo lắng nhiều mà yêu cầu thẳng.
“ tên cướp”
Theo khẩu lệnh của Tsubasa, một lỗ hổng không gian ngay trên đầu của lũ cướp fake xuất hiện. Và chi trong một nốt nhạc với “găng tay lực”sĩ Tsubasa đã tóm gọn cả bọn.
Chú lái tàu loắt choắt lúc này đang diễn vai bị tấn công bất ngờ khi thấy cả bọn cướp fake bị bắt thì hoảng loạn
“Xin lỗi mọi người, xin lỗi mọi người….”
Nhưng ăn chẳng nên đọi nói chẳng nên lời.
Tên cầm đầu bọn cướp fake thấy thế thì cười khổ tụ bỏ mặt nạ ra nói
“Xin lỗi làm mọi người hoảng sợ, chúng tôi là nhân viên của công ty nay, đây chỉ là diễn kịch mà thôi, trừ tôi ra bọn kia đều là robot, mấy cô cậu có thể kiểm tra lời nói của tôi bằng bảo bối”.
Chú xoát vé lúc này mới bình tĩnh lại và tiếp lời giải thích
“Đúng đấy, chúng tôi còn có cả giấy phép của “công an vũ trụ” cho hành động này nữa.”
Sau đó không biết móc từ đâu ra giấy phép đưa cho Doremon vì ở đây có duy nhất Doremon là biết nhìn hàng.
Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng thì Doremon trả lại giấy cho chú xoát vé nói
“Đúng rồi, đây chính là giấy phép của “cảnh sát vũ trụ” hóa ra đây chỉ là trò đùa”
Tuy rằng lúc nãy cứng lời nhưng chú xoát vé cũng là người có qua huấn luyện, chỉ là trường hợp khi nãy quá không ngờ tới.
“Xin lỗi vì làm phiền mọi người, đây là chút quà để bày tỏ sự xin lỗi của chúng tôi, mong quý khác đừng từ chối”
Rồi đưa cho cả đám bạn một đống vé và phiếu giảm giá khi sử dụng các dịch vụ của “Dream park”.
Vì biết đây thực chỉ là diễn trò và mọi người sẽ không ai bị tổn thương vì đạn bắn ra cũng chỉ là tia sáng bình thường, thêm chút quang ảnh để hù dọa người khác mà thôi, còn chuyện tàu lắc lư là do máy chủ tự lái cố tình làm ra như thế.
Tsubasa cũng không có ý định làm khó công ty này và thậm chí còn có phần nào yêu thích nó do trước đó đã nghe Nobita kể về lịch sử của nơi này, từ vùng loạn chiến trở thành công viên.
“Được rồi, tôi tạm bỏ qua, nhưng tôi khuyển là những hoạt động này không nên làm vì do không phải ai cũng trải qua thời loạn chiến như các vị và đa số mọi người đều tới từ thời bình, ăn trộm còn là điều đáng sợ chứ nói chi cướp vũ trụ”
Chú xoát vé thấy Tsubasa thay mặt mọi người nói bỏ qua thì cảm tạ
“Dạ, cảm ơn quý khác đã nhận xét, tôi sẽ báo việc này lên lãnh đạo”.
Đây cũng chỉ là khúc nhạc dạo vì sau đó mọi người tiếp đất an toàn và các khoang tàu tự chia thành cách khoang mini để tiện lợi cho việc du lịch.
Sau khi đã sắp xếp xong xuôi mọi người củng tới hành tinh mà mình muốn du lịch.
Chaien, Lot và Xeko thì muốn tới “Hành tinh Ninja”, Xuka và Tsubasa hai cô bé này thì muốn tới “Hành tinh cổ tích” và Dormeon bị kéo theo làm bảo tiêu. Sumire và Miyoko do không hứng thú đặc biệt và cũng không muốn đến “hành tinh cổ tích” nên quyết định đi theo Nobita và dĩ nhiên Nonko cũng thế. Tất nhiên đó chỉ là nói thế chứ thực ra Nobita đã bàn trước bí mật với những người kia để họ theo mình.
Nhưng không như Nobita nói, hắn không đến “hành tinh viễn tây” mà đáp xuống một hành tinh đầy đất đá.
“Này mọi người, chúng ta đi dẹp rác một chút để những người khác vui chơi vui vẻ nhé”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.