Đan Dược Thần Sư

Chương 11: Khảo nghiệm thiên phú

KK Cố Hương

06/03/2024

“Cô nương kia là ai? Vì sao lớn như vậy còn khảo nghiệm thiên phú?”

“Ha ha, đoán chừng mấy năm trước khảo nghiệm không có kết quả lí tưởng cho nên muốn đến xem thiên phú có tăng theo tuổi tác hay không, nhưng mà hôm nay khảo nghiệm thiên phú chứ không phải thực lực, sao có thể thay đổi được?”

“Nhưng mà sao ta cảm thấy cô nương này quen mặt? Hình như đã gặp ở đâu...”

Mọi người kinh ngạc nhìn Mộ Như Nguyệt trong đội ngũ, nhịn không được châu đầu ghé tai nghị luận, ánh mắt cười nhạo nhìn nàng.

Hơn 10 tuổi rồi còn tới khảo nghiệm thiên phú, nàng không sợ mất mặt sao?

Cũng khó trách mọi người thấy Mộ Như Nguyệt quen mắt, dù mấy năm trước nàng trở thành phế vật của Phượng thành, là vị hôn thê của Cảnh Vương thế tử, nhưng cũng tính là nhân vật nổi tiếng, có điều mỗi lần nghênh đón nàng đều là ánh mắt mỉa mai châm chọc, thậm chí là thóa mạ sỉ nhục. Mộ Như Nguyệt không chịu nổi nên nhiều năm rồi không xuất hiện trước mặt người khác. Vì vậy ấn tượng của nàng đối với mọi người cũng dần phai nhạt.

“A, ta nhớ ra rồi.” Đột nhiên một thanh âm kinh ngạc vang lên, “Đây không phải là Mộ Như Nguyệt của Mộ gia sao? Cách đây không lâu ta đến Mộ gia tìm Mộ Đình Nhi có gặp qua nàng.”

Cái gì, nàng chính là đệ nhất phế vật, sự sỉ nhục của Mộ gia?”

Người nọ vừa dứt lời, ánh mắt mọi người nhìn Mộ Như Nguyệt càng thêm trào phúng.

Một phế vật không ra gì, dù có làm khảo nghiệm 100 lần cũng không thay đổi được gì. Truyện Linh Dị



Một đứa bé gái đáng yêu đi ra, trên mặt nàng có chút thất vọng, hiển nhiên là kết quả không được như mong muốn.

Có điều, Thanh Vân môn trước nay luôn bảo mật kết quả thí nghiệm cho nên không ai biết thiên phú của nàng kém thế nào.

“Cô nương, đến lượt ngươi.” Quản sự khẽ nâng mắt nhìn Mộ Như Nguyệt, sau đó xoay người đi vào hội trường.

Trong hội trường rộng rãi, ở chính giữa đặt một cục đá màu đồng thau, một lão giả ngồi ở giữa nhắm mắt dưỡng thần, đến khi Mộ Như Nguyệt đi vào hẳn mới từ từ mở mắt ra.

Ánh mắt nhàn nhạt quét qua Mộ Như Nguyệt, hẳn khế vuốt chòm râu, thong thả nói: “Biết vận khí không? Ngươi đi đến chỗ cục đá, đặt tay lên rồi thử vận khí.”

Mộ Như Nguyệt làm theo lời lão giả, đặt tay lên cục đá, chậm rãi nhắm mắt lại, bắt đầu vận khí đến lòng bàn tay mình.

Xôn xao! Cục đá màu đồng thau bỗng tỏa ra ánh sáng màu đỏ.

"Thí nghiệm này chia ra vài loại cấp bậc là đỏ cam vàng lục lam chàm tím, trong đó màu đỏ là kém nhất, màu tím mạnh nhất, ngoài ra còn có một cấp bậc trong truyền thuyết, là vô sắc.

Đúng vậy, vô sắc chính là không có màu sắc, đó là thiên phú mạnh nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Dược Thần Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook