[Dân Quốc] Sau Khi Ly Hôn, Đại Lão Quân Phiệt Bỗng Chốc Bạc Đầu
Chương 43: Chủ Động Đến Cửa Phủ Đốc Quân 5
Sơ Điểm Điểm
01/11/2024
Ninh Trinh: "..."
Chỉ một lần dò xét, cô đã nhận được hai thông tin.
Thứ nhất, nhà cũ thật sự luôn dõi theo nhất cử nhất động của Thịnh Trường Dụ. Hôm đó anh đưa cô về phủ lúc năm giờ sáng, đã bị người theo dõi nhìn thấy.
Lão phu nhân biết, Từ Phương Độ cũng biết.
Thứ hai, lão phu nhân rất muốn giữ thể diện cho Từ Phương Độ. Nếu Ninh Trinh và Từ Phương Độ xảy ra xung đột, lão phu nhân sẽ đứng về phía Từ Phương Độ trước.
Ở trong nhà cũ, Ninh Trinh, với tư cách là “phu nhân Đốc quân" đúng như Thịnh Trường Dụ nói: Biết điều thì được người ta nể nang vài phần; còn nếu quá đáng, ai cũng có thể đè đầu cưỡi cổ.
Thịnh gia đầy rẫy cạm bẫy.
Ninh Trinh đã bước vào rồi thì không có ý định dễ dàng từ bỏ.
Bỏ cuộc không chiến là lính đào ngũ, không phải phong thái của con gái Ninh gia.
"Mẹ, là con hiểu lầm rồi. Dì ba, cô đừng giận nhé." Ninh Trinh mỉm cười khanh khách, như thể chẳng có gì xảy ra.
Từ Phương Độ đỏ mặt: "Phu nhân nói đùa rồi."
Lão phu nhân cũng thu lại vẻ nghiêm nghị: "Ngồi xuống đi."
Từ Phương Độ ngồi sát bên cạnh lão phu nhân, tạo thành hai phe đối lập với Ninh Trinh.
Ninh Trinh hiểu rõ tình thế, nhưng không hề nản lòng.
"Trinh Nhi, mẹ muốn hỏi con, hôm đó con và Trường Dụ ở ngoài cả đêm làm gì?" Lão phu nhân hỏi.
Ninh Trinh không giấu diếm, kể hết.
Chơi bài, xong thì đi ăn khuya, sau đó đánh nhau với hai tên côn đồ của Hồng Môn, rồi về nhà.
Mọi thứ đều trùng khớp với những gì lão phu nhân nghe ngóng được.
Lão phu nhân có chút hụt hẫng: "Chỉ vậy thôi sao?"
"Vâng."
"Con cũng cố gắng lên chút đi. Ai nấy đều chẳng ra gì cả." Lão phu nhân nói.
Ninh Trinh: "..."
Vì chuyện này, lão phu nhân bảo Ninh Trinh đến phủ Đốc quân tìm Thịnh Trường Dụ, mời anh về nhà cũ ăn Tết Trung Thu.
"Nó chịu đưa con đi chơi bài cả đêm, chứng tỏ nó tình nguyện thân cận với con. Con đi tìm nó đi." Lão phu nhân nói.
Ninh Trinh biết đây là củ khoai bỏng tay..
Thịnh Trường Dụ mà chịu nể mặt cô mới lạ.
Nhưng Ninh Trinh cũng hiểu để thực sự đứng vững ở Thịnh gia, cô chỉ có hai con đường: Giành được sự tin tưởng của lão phu nhân hoặc có con nối dõi..
Con đường sau khó hơn con đường trước.
Ninh Trinh không cần phải đánh bại Từ Phương Độ. Cô chỉ cần chứng tỏ bản thân có năng lực vượt trội, để lão phu nhân coi trọng.
Còn về tình cảm, lão phu nhân có thiên vị ai cũng không quan trọng lắm.
Chỉ một lần dò xét, cô đã nhận được hai thông tin.
Thứ nhất, nhà cũ thật sự luôn dõi theo nhất cử nhất động của Thịnh Trường Dụ. Hôm đó anh đưa cô về phủ lúc năm giờ sáng, đã bị người theo dõi nhìn thấy.
Lão phu nhân biết, Từ Phương Độ cũng biết.
Thứ hai, lão phu nhân rất muốn giữ thể diện cho Từ Phương Độ. Nếu Ninh Trinh và Từ Phương Độ xảy ra xung đột, lão phu nhân sẽ đứng về phía Từ Phương Độ trước.
Ở trong nhà cũ, Ninh Trinh, với tư cách là “phu nhân Đốc quân" đúng như Thịnh Trường Dụ nói: Biết điều thì được người ta nể nang vài phần; còn nếu quá đáng, ai cũng có thể đè đầu cưỡi cổ.
Thịnh gia đầy rẫy cạm bẫy.
Ninh Trinh đã bước vào rồi thì không có ý định dễ dàng từ bỏ.
Bỏ cuộc không chiến là lính đào ngũ, không phải phong thái của con gái Ninh gia.
"Mẹ, là con hiểu lầm rồi. Dì ba, cô đừng giận nhé." Ninh Trinh mỉm cười khanh khách, như thể chẳng có gì xảy ra.
Từ Phương Độ đỏ mặt: "Phu nhân nói đùa rồi."
Lão phu nhân cũng thu lại vẻ nghiêm nghị: "Ngồi xuống đi."
Từ Phương Độ ngồi sát bên cạnh lão phu nhân, tạo thành hai phe đối lập với Ninh Trinh.
Ninh Trinh hiểu rõ tình thế, nhưng không hề nản lòng.
"Trinh Nhi, mẹ muốn hỏi con, hôm đó con và Trường Dụ ở ngoài cả đêm làm gì?" Lão phu nhân hỏi.
Ninh Trinh không giấu diếm, kể hết.
Chơi bài, xong thì đi ăn khuya, sau đó đánh nhau với hai tên côn đồ của Hồng Môn, rồi về nhà.
Mọi thứ đều trùng khớp với những gì lão phu nhân nghe ngóng được.
Lão phu nhân có chút hụt hẫng: "Chỉ vậy thôi sao?"
"Vâng."
"Con cũng cố gắng lên chút đi. Ai nấy đều chẳng ra gì cả." Lão phu nhân nói.
Ninh Trinh: "..."
Vì chuyện này, lão phu nhân bảo Ninh Trinh đến phủ Đốc quân tìm Thịnh Trường Dụ, mời anh về nhà cũ ăn Tết Trung Thu.
"Nó chịu đưa con đi chơi bài cả đêm, chứng tỏ nó tình nguyện thân cận với con. Con đi tìm nó đi." Lão phu nhân nói.
Ninh Trinh biết đây là củ khoai bỏng tay..
Thịnh Trường Dụ mà chịu nể mặt cô mới lạ.
Nhưng Ninh Trinh cũng hiểu để thực sự đứng vững ở Thịnh gia, cô chỉ có hai con đường: Giành được sự tin tưởng của lão phu nhân hoặc có con nối dõi..
Con đường sau khó hơn con đường trước.
Ninh Trinh không cần phải đánh bại Từ Phương Độ. Cô chỉ cần chứng tỏ bản thân có năng lực vượt trội, để lão phu nhân coi trọng.
Còn về tình cảm, lão phu nhân có thiên vị ai cũng không quan trọng lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.