Đan Thần

Chương 1306: Tiêu diệt Phong Vân Kiếm Tông. (1)

Thắng Kỷ

03/01/2014

- Vốn đang dự định luyện chế một nhóm đan dược, Tiểu Hư Đỉnh vừa luyện chế cũng đúng lúc có địa phương phát huy, nhưng hiện tại thời gian khá gấp gáp, trước hết chúng ta chạy về Tam giác hỗn loạn lại nói sau.

Trình Cung nói xong, nhìn về phía Nhạc Uyển Uyển nói:

- Chờ chuyện Tam giác hỗn loạn kết thúc, cùng nhau luyện chế một nhóm đan dược, thuận tiện luyện chế một ít đan dược cho sư tôn nàng.

- Đan dược cho sư tôn...

Nhạc Uyển Uyển vừa nghe xong, nhất thời cả kinh, có ý gì, lẽ nào...

- Tình huống của sư tôn nàng, trực tiếp dung hợp rất khó khăn, cũng rất nguy hiểm, cần một loại đan dược làm môi giới, vừa đúng ta biết luyện chế.

Nhân quả tuần hoàn, năm đó tuy không có gặp gỡ Băng Diễm Thiên Tôn quá nhiều, chỉ là chỉ điểm nàng một câu, cũng không tính là ân tình. Lại không nghĩ rằng nàng thật sự tin tưởng mình như vậy, bởi vì từ trong miệng Nhạc Uyển Uyển liền biết, sau đó Nhạc Uyển Uyển lại lấy Tiên đan tàn dược giúp mình, bây giờ mọi người cũng đều đi gần như vậy.

Trước đó Trình Cung bảo Nhạc Uyển Uyển gom góp dược liệu, một bộ phận rất lớn trong đó chính là vì luyện chế đan dược cho Băng Diễm Thiên Tôn, mình có thể dung hợp lực lượng Âm Dương, nên có thể luyện chế đan dược cho nàng, giúp nàng cân bằng lực lượng bản thân, tăng cơ hội đột phá.

Trước đó Trình Cung biết chuyện bí ẩn của Băng Diễm Thiên Tôn, Nhạc Uyển Uyển cũng đã nghi hoặc không rõ, chỉ là bất luận hỏi thế nào Trình Cung cũng không nói, giờ khắc này lại nghe Trình Cung nói có thể luyện chế đan dược giúp sư tôn. Nàng càng khiếp sợ không gì sánh nổi.

Sư tôn mình là Thiên Tôn đỉnh phong, nổi danh cùng thời với Côn Bằng Đại Đế, hơn nữa bản thân cũng là Cửu Châu thập đại Đan Đạo đại sư, nàng cũng đã từng nếm thử vô số lần. Nhưng trước sau vẫn không có cách nào đột phá.

Hiện tại không ngờ Trình Cung nói loại lời này, hơn nữa là vô cùng chắc chắn, xem qua thủ đoạn Trình Cung luyện chế Đạo khí tuyệt phẩm, Nhạc Uyển Uyển không hoài nghi lời này của Trình Cung một chút nào, hiện tại nàng chỉ là có chút kinh hãi, điều này cũng quá kinh khủng đi.

Lẽ nào hiện tại Trình Cung lợi hại hơn so với Cửu Châu thập đại Đan Đạo đại sư?

Này khó mà tin nổi, tuy biết hắn rất lợi hại. Nhưng làm sao cũng không nghĩ tới hắn lợi hại hơn so với sư tôn mình.

- Nhất định ngươi biết sư tôn ta, nói cho ta biết, đến cùng xảy ra chuyện gì?

Nhạc Uyển Uyển chưa từ bỏ ý định tra hỏi lần thứ hai.

Trình Cung cười nói:

- Hiện tại vẫn không phải lúc, đợi...

- Đợi thời điểm động phòng hoa chúc đúng không, không thành vấn đề.

Lần này Nhạc Uyển Uyển không đợi Trình Cung nói xong, đã rất kiên định gật đầu, trong mắt tràn đầy vui vẻ. Nàng phát hiện mình thật sự thích Trình Cung, không còn là cảm giác trước đó. Nên căn bản không có chần chờ gì.



- ...

Lần này làm cho Trình đại thiếu không ứng phó kịp, bởi vì trước đó đây là kế sách tốt nhất hạn chế Nhạc Uyển Uyển tra hỏi vấn đề, bây giờ lại mất linh.

Hơn nữa nhìn ánh mắt của Nhạc Uyển Uyển. Đây tuyệt đối không phải ánh mắt nói giỡn, sắc mặt hơi có chút đỏ lên, ngực chập trùng, hiển nhiên bản thân nàng cũng rất là kích động.

Dựa vào!

Trình Cung biết, lần này đùa lớn rồi, đùa thật, bất quá tiếp xúc cùng Nhạc Uyển Uyển lâu như vậy, bất luận là thời gian ở Nam Chiêm Bộ Châu, hay là ở Đan sư liên minh, làm cho Trình Cung cũng rất ưa thích Nhạc Uyển Uyển.

Lúc này, Vạn Ngạo kéo tay Thiết Thiên Chuy vẫn đang trợn mắt lên nhìn.

Thiết Thiên Chuy có kinh nghiệm trước đó, lập tức nhìn về phía Vạn Ngạo làm thủ thế đã rõ ràng.

- Sư thúc em rể, các ngươi cứ động phòng, chúng ta ở bên ngoài chờ các ngươi.

Thiết Thiên Chuy theo Vạn Ngạo chuẩn bị rời khỏi, lúc rời đi rất vui vẻ lên tiếng chào hỏi.

Giờ khắc này, Vạn Ngạo suýt chút nữa trực tiếp ngã xuống đất. Như sấm sét bên tai, làm xấu cả phong cảnh a. Sớm biết vậy mình nên bịt miệng gia hoả này, hoặc là trực tiếp đánh hắn bay khỏi nơi này.

Thiết Thiên Chuy nói xong, chính mình vẫn không có cảm giác thế nào, trực tiếp xé rách không gian rời khỏi nơi này, trong lòng vẫn đang suy nghĩ, sau này khi có người thì gọi sư thúc, lúc không có người lại gọi em rể hẳn là tốt hơn đi. Thiết Thiên Chuy tuyệt đối không ngu ngốc, chỉ là hắn nghĩ chuyện nhân sinh rất thuần khiết, cũng chỉ có ở thời điểm nghiên cứu luyện khí mới trở nên thông minh lên.

Trình Cung và Nhạc Uyển Uyển cũng đồng thời bị câu nói này của Thiết Thiên Chuy làm cho tức cười, hai người bọn họ đi ra ngoài, trong không gian bí cảnh chỉ còn lại hai người Trình Cung với Nhạc Uyển Uyển.

- Chắc chắn rồi, nhưng không cho phép hối hận?

Trình Cung nhìn Nhạc Uyển Uyển nói.

- Chuyện ta đã quyết định, xưa nay không hối hận.

Trình Cung khoát tay, trực tiếp ôm Nhạc Uyển Uyển vào lòng, thô bạo hôn lên môi, giờ khắc này thân thể Nhạc Uyển Uyển mềm như nước, đã không có chút khí lực gì.

Chỉ là Thiết Thiên Chuy cùng Vạn Ngạo vừa đi ra ngoài, huống hồ còn có chuyện, mặc dù có không gian gia tốc, nhưng giờ khắc này cũng không thích hợp làm chuyện đó.

- Trước đây ta xác thực quen biết Băng Diễm Thiên Tôn, cụ thể chờ tới thời điểm ta cưới nàng sẽ nói.



Hôn sâu qua đi, Trình Cung cũng thấy mình rất lớn mật, hào sảng ôm Nhạc Uyển Uyển trong lòng, thấp giọng nói.

- Ừm, ừm, cái kia... vậy hãy mau ra ngoài, nếu không bọn họ...

Cho dù là Nhạc Uyển Uyển, nhớ tới tình cảnh vừa nãy cũng cảm giác được có chút đỏ bừng.

Trình Cung cười ôm eo Nhạc Uyển Uyển, cất bước đã trực tiếp rời khỏi không gian bí cảnh.

...

Nam Chiêm Bộ Châu, Phong Vân Kiếm Tông, Phong Vân Kiếm Tông từng phong quang vô hạn ở Nam Chiêm Bộ Châu, giờ khắc này đang đối mặt với tai hoạ ngập đầu.

- Chạy mau, nhanh...

- Tha cho ta đi, ta chỉ là mới nhập môn...

- Đến cùng các ngươi là ai, tại sao muốn tiêu diệt Phong Vân Kiếm Tông ta!

...

Toàn bộ Phong Vân Kiếm Tông bị một trận thế to lớn bao trùm, ở bên trong đại trận này, mười mấy tên Thiên Anh đang không ngừng tàn sát cao tầng Phong Vân Kiếm Tông, mà một bên có hơn trăm tên Địa Anh, đang thanh tẩy toàn bộ Phong Vân Kiếm Tông.

Tuyệt đối không có bất kỳ người sống, sau khi giết xong trực tiếp hủy thi diệt tích.

Mỗi người đều được người dùng thủ pháp đặc thù che đậy khí tức, tất cả đều sử dụng pháp bảo đơn giản nhất, căn bản không nhìn ra bọn họ là thế lực gì.

- Oanh... Oanh...

Lúc này, không trung có hai người liên thủ lại, trận pháp bao vây một không gian bí cảnh to lớn nhất của Phong Vân Kiếm Tông bị phá tan.

Lúc này một tia kiếm quang lóe lên, trực tiếp oanh kích một người trong không trung.

- Ồ, không nghĩ tới một môn phái nhỏ như vậy lại có Đạo khí trung phẩm, nộp Đạo khí trung phẩm lên, giao lệnh bài ra, lấy lực lượng Thuần Dương sơ kỳ của ngươi, tha cho ngươi một mạng.

Người trên không trung lạnh lùng nói, không ngờ trực tiếp khoát tay, dùng bàn tay tiếp lấy Đạo khí trung phẩm.

Trên bàn tay của hắn, một nguồn lực lượng điên cuồng lưu chuyển, tuy lực lượng Khiếu Thiên Kiếm hung mãnh, nhưng khó có thể phá tan đoàn hào quang này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook