Chương 712: Phật chú trọng tinh thần
Loạn Thế Cuồng Đao
24/11/2014
Đinh Hạo mỉm cười, nói:
- Làm phiền Tần sư tỷ quan tâm. Vấn Kiếm Tông đã vô sự.
Trong lòng Tần Dĩnh khiếp sợ. Trong những thế lực chiếm Vấn Kiếm Tông còn có tông môn siêu cấp ngoại châu, lẽ nào Đinh Hạo đã đơn thương độc mã giải quyết tất cả? Vậy thực lực của hắn trưởng thành đến trình độ nào? Chuyện này nghe ra cũng có chút quá mức rợn người chứ?
Trong lúc nói chuyện, Tần Dĩnh lại chào hỏi đám người Vô Niệm Thần Ni. Bọn họ đều là những người đã từng quen biết, tất nhiên càng không cần phải câu nệ.
Đinh Hạo lại đưa ra lời mời. Mọi người nghe xong, lập tức hạ xuống đất. Tất cả tiến vào trong Vấn Kiếm Tông.
Sơn môn vừa được khôi phục. Tất cả mọi nghi lễ đều được thực hiện một cách đơn giản. Sau khi được đám người Quan Phi Độ thu xếp, mọi người liền tiến vào đại điện chưởng môn ngồi xuống. Tất cả lễ nghĩa cấp bậc tất nhiên không thể loại bỏ. Đinh Hạo tạm thời thay mặt chưởng môn nhân tiếp đón các cao thủ của hai đại tông môn. Đám người Quan Phi Độ Vương Tuyệt Phong an bài tất cả mọi chuyện đều vô cùng thỏa đáng, không thể để cho những người khác xem thường Vấn Kiếm Tông được.
Trọng tâm câu chuyện tất nhiên rất nhanh liền đi tới chuyện khôi phục Vấn Kiếm Tông trở lại.
Hai người Quan Phi Độ và Vương Tuyệt Phong có ý định đưa Đinh Hạo lên, một lần nữa kể lại mọi chuyện có phần đẫm máu xảy ra ở trong sơn môn.
Trong lòng đám người Vô Niệm Thần Ni và Tần Dĩnh đều kinh hãi.
trong nháy mắt Giết chết kiếm tu cảnh giới Vũ Hoàng, chiến tích như vậy, nghe qua giống như hoang đường. Tuyết Châu chưa từng xuất hiện cường giả kinh thế hãi tục như vậy. Chỉ có điều đây hẳn không phải là giả. Bằng không kiếm tu của Liệt Thiên Kiếm Tông đi đâu? Chung quy cũng không phải là biết mình làm sai trả lại sơn môn chứ?
Vấn Kiếm Tông lại tới lúc hưng thịnh!
Trong nháy mắt trong lòng mọi người của hai đại môn phái dâng lên một ý niệm. Đồng thời cũng đang âm thầm nói mình may mắn. May mà cho tới bây giờ quan hệ giữa tông môn mình và Vấn Kiếm Tông không tệ. Đinh Hạo quật khởi, tất nhiên cũng có thể có lợi cho hai đại tông môn bọn họ. Về phần học viện Thanh Bình, các tông môn Tinh Vẫn Tông, Lôi Âm Phái, chỉ sợ sẽ gặp phải tai ương ngập đầu.
- Tiểu huynh đệ Trương Phàm hai đao đánh bay Phương Tiêu An. Đinh huynh đệ ngươi thuấn sát hơn mười kiếm tu. Vấn Kiếm Tông có hai người các ngươi, trong vòng ngàn năm, đủ để đứng vững ở trong Tuyết Châu không ngã. Chỉ sợ sau này Tuyết Châu sẽ trở thành thiên hạ của Vấn Kiếm Tông!
Tần Dĩnh cười tươi như hoa nói ra chiến tích của Trương Phàm ở Thiên Âm Cốc. Mọi người đang ngồi lại thêm phần khiếp sợ.
Nhất là đối với đám đệ tử Vấn Kiếm Tông như Quan Phi Độ và Vương Tuyệt Phong mà nói, đây cũng là một niềm kinh ngạc vui mừng cực lớn.
Không có người nào có thể nghĩ đến, đệ tử ký danh của Vấn Kiếm Tông ngày xưa tư chất kém cỏi, tu luyện tiến triển rất chậm, cuối cùng buồn bã rời khỏi, hiện tại tự nhiên trở thành cường hãn như vậy. Nhất là Vương Tuyệt Phong, hắn từng tự mình hướng dẫn cho Trương Phàm, đối với thợ săn nhỏ thật thà này vẫn luôn chiếu cố có thừa, cực kỳ để ý, nhưng lại không ngờ được, hắn có thể có ngày thành tựu như hôm nay.
- Ha ha, hai đao bại Phương Tiêu An đã tính là gì?
Đinh Hạo ha ha cười nói:
- Ở trong chiến trường Bách Thánh, số lượng các Yêu Vương đỉnh phong đã từng bỏ mạng ở dưới lưỡi đao của Tiểu Phàm, cho dù dùng hai bàn tay đếm cũng đếm không hết đươc. Chỉ sợ hiện tại trong toàn Tuyết Châu này cũng không có mấy người có thể đỡ được một đao toàn lực của Tiểu Phàm.
Sau đó, Đinh Hạo lập tức nói lại cặn kẽ từng biểu hiện của Trương Phàm ở trong trận đánh Thiên Hương Các tại Cửu Trọng Thiên.
Đây cũng là do Đinh Hạo có lòng muốn nhân cơ hội này, giúp Trương Phàm được một lần thành danh.
Những người khác nghe thấy vậy đều cảm thấy hoa mắt thần mê. Từ trước đến nay bọn họ cũng không hay biết gì về những điều thần bí bên trong chiến trường Bách Thánh. Bọn họ cũng không biết ở trong đó còn có Cửu Trọng Thiên tồn tại. Sau khi nghe thấy Đinh Hạo nói về một đoạn đại chiến này, bọn họ chỉ cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Hóa ra còn có những chuyện đặc sắc như vậy đã từng phát sinh.
Kim Thiền Tử, thánh giả đến từ chính Đại Lôi Âm Tự cũng liên tục đọc phật hiệu, dáng vẻ lắng nghe cực kỳ nghiêm túc.
- Không biết Đinh thí chủ kế tiếp có tính toán gì không?
Vô Niệm Thần Ni hỏi dò.
Nụ cười trên mặt Đinh Hạo thu lại. Hắn để chén rượu xuống, bình tĩnh nói:
- Trong vòng mười ngày, ta phải nhổ học viện Thanh Bình, Lôi Âm Phái, Tinh Vẫn Tông và tất cả tông môn Tuyết Châu đã tham dự vào đợt bao vây tấn công Vấn Kiếm Tông. Đương nhiên, còn có Yêu tộc xâm chiếm Vấn Kiếm Sơn Trang tại Kính Hồ. Sau đó... Chờ cuộc chiến đã ước hẹn với Thiên Hàn Tuyệt Phong kết thúc, ta sẽ rời khỏi Tuyết Châu một thời gian, đi tới Kiếm Châu, tính khoản nợ với Liệt Thiên Kiếm Tông thật tốt.
Lời nói của hắn bình tĩnh, nhưng trong giọng nói lại bắn ra sát khí khiến tất cả mọi người âm thầm kinh hãi.
Các tăng nhân Vô Niệm Phái liên tục niệm phật.
Trong vòng mười ngày nhổ bốn tông môn trong cửu đại tông môn của Tuyết Châu, còn bao gồm hơn mười tông môn lớn nhỏ khác.
Kế hoạch như vậy, nghe ra vô cùng điên cuồng, nếu như từ trong miệng người khác nói ra, quả thực chính là người mê nói mớ. Nhưng Đinh Hạo thật sự có tư cách và năng lực này.
Lấy thực lực hắn trong nháy mắt giết chết cao thủ Vũ Hoàng nhất khiếu, đủ để quét ngang toàn bộ Tuyết Châu. Hơn nữa bên cạnh còn có cường giả cực kỳ biến thái như Trương Phàm trợ giúp.
- A di đà phật, loại dưa được dưa, cầu người được người. Đinh thí chủ vì tông môn báo thù đại khai sát giới, tuy nhiên, bần tăng lắm mồm nói một câu, hi vọng Đinh thí chủ sau khi tru diệt đầu đảng tội ác, vẫn có thể buông tha cho những người vô tội. Dù sao cũng là Nhân tộc.
Kim Thiền Tử vẫn trầm mặc không nói đột nhiên mở miệng, sắc mặt nghiêm túc và trang trọng:
- Sát giới vừa mở, tất nhiên sẽ phải nhận lấy nhân quả. Bần tăng cũng chỉ suy nghĩ cho Đinh thí chủ.
Đinh Hạo gật đầu, nói:
- Lời thánh tăng nói, Đinh Hạo ghi nhớ trong lòng. Tại hạ cũng không phải là người thích giết chóc, tuyệt đối sẽ không lạm sát kẻ vô tội. Nhưng ta tuyệt đối sẽ không buông tha bất kỳ một ác đồ nào trong tay dính máu của đệ tử Vấn Kiếm Tông. Phật gia chú ý nhân quả luân hồi. Cái gọi là thiện ác tất có báo, thiên đạo được luân hồi, vậy cũng vì nhân quả tuần hoàn?
Kim Thiền Tử gật đầu mỉm cười nói:
- Đinh thí chủ, phật để ý tinh thần, chính là như vậy.
- Thánh tăng từ Đại Lôi Âm Tự ở Tây Mạc đến, không biết đi hết bao lâu?
Đinh Hạo đột nhiên hỏi.
- A di đà phật, bần tăng được Đại Lôi Âm Tự phái đi, xuất phát từ phía đông Tây Mạc, một đường trải qua chín chín tám mươi mốt trận pháp truyền tống với khoảng cách cực kỳ xa, đi qua trung thổ Thần Châu, lại vượt qua khu vực Nam Hoang, chưa từng ngừng lại, cuối cùng mất nửa năm mới đến Tuyết Châu.
Đinh Hạo không khỏi hít một hơi lạnh.
Như vậy cũng không khỏi quá xa.
- Làm phiền Tần sư tỷ quan tâm. Vấn Kiếm Tông đã vô sự.
Trong lòng Tần Dĩnh khiếp sợ. Trong những thế lực chiếm Vấn Kiếm Tông còn có tông môn siêu cấp ngoại châu, lẽ nào Đinh Hạo đã đơn thương độc mã giải quyết tất cả? Vậy thực lực của hắn trưởng thành đến trình độ nào? Chuyện này nghe ra cũng có chút quá mức rợn người chứ?
Trong lúc nói chuyện, Tần Dĩnh lại chào hỏi đám người Vô Niệm Thần Ni. Bọn họ đều là những người đã từng quen biết, tất nhiên càng không cần phải câu nệ.
Đinh Hạo lại đưa ra lời mời. Mọi người nghe xong, lập tức hạ xuống đất. Tất cả tiến vào trong Vấn Kiếm Tông.
Sơn môn vừa được khôi phục. Tất cả mọi nghi lễ đều được thực hiện một cách đơn giản. Sau khi được đám người Quan Phi Độ thu xếp, mọi người liền tiến vào đại điện chưởng môn ngồi xuống. Tất cả lễ nghĩa cấp bậc tất nhiên không thể loại bỏ. Đinh Hạo tạm thời thay mặt chưởng môn nhân tiếp đón các cao thủ của hai đại tông môn. Đám người Quan Phi Độ Vương Tuyệt Phong an bài tất cả mọi chuyện đều vô cùng thỏa đáng, không thể để cho những người khác xem thường Vấn Kiếm Tông được.
Trọng tâm câu chuyện tất nhiên rất nhanh liền đi tới chuyện khôi phục Vấn Kiếm Tông trở lại.
Hai người Quan Phi Độ và Vương Tuyệt Phong có ý định đưa Đinh Hạo lên, một lần nữa kể lại mọi chuyện có phần đẫm máu xảy ra ở trong sơn môn.
Trong lòng đám người Vô Niệm Thần Ni và Tần Dĩnh đều kinh hãi.
trong nháy mắt Giết chết kiếm tu cảnh giới Vũ Hoàng, chiến tích như vậy, nghe qua giống như hoang đường. Tuyết Châu chưa từng xuất hiện cường giả kinh thế hãi tục như vậy. Chỉ có điều đây hẳn không phải là giả. Bằng không kiếm tu của Liệt Thiên Kiếm Tông đi đâu? Chung quy cũng không phải là biết mình làm sai trả lại sơn môn chứ?
Vấn Kiếm Tông lại tới lúc hưng thịnh!
Trong nháy mắt trong lòng mọi người của hai đại môn phái dâng lên một ý niệm. Đồng thời cũng đang âm thầm nói mình may mắn. May mà cho tới bây giờ quan hệ giữa tông môn mình và Vấn Kiếm Tông không tệ. Đinh Hạo quật khởi, tất nhiên cũng có thể có lợi cho hai đại tông môn bọn họ. Về phần học viện Thanh Bình, các tông môn Tinh Vẫn Tông, Lôi Âm Phái, chỉ sợ sẽ gặp phải tai ương ngập đầu.
- Tiểu huynh đệ Trương Phàm hai đao đánh bay Phương Tiêu An. Đinh huynh đệ ngươi thuấn sát hơn mười kiếm tu. Vấn Kiếm Tông có hai người các ngươi, trong vòng ngàn năm, đủ để đứng vững ở trong Tuyết Châu không ngã. Chỉ sợ sau này Tuyết Châu sẽ trở thành thiên hạ của Vấn Kiếm Tông!
Tần Dĩnh cười tươi như hoa nói ra chiến tích của Trương Phàm ở Thiên Âm Cốc. Mọi người đang ngồi lại thêm phần khiếp sợ.
Nhất là đối với đám đệ tử Vấn Kiếm Tông như Quan Phi Độ và Vương Tuyệt Phong mà nói, đây cũng là một niềm kinh ngạc vui mừng cực lớn.
Không có người nào có thể nghĩ đến, đệ tử ký danh của Vấn Kiếm Tông ngày xưa tư chất kém cỏi, tu luyện tiến triển rất chậm, cuối cùng buồn bã rời khỏi, hiện tại tự nhiên trở thành cường hãn như vậy. Nhất là Vương Tuyệt Phong, hắn từng tự mình hướng dẫn cho Trương Phàm, đối với thợ săn nhỏ thật thà này vẫn luôn chiếu cố có thừa, cực kỳ để ý, nhưng lại không ngờ được, hắn có thể có ngày thành tựu như hôm nay.
- Ha ha, hai đao bại Phương Tiêu An đã tính là gì?
Đinh Hạo ha ha cười nói:
- Ở trong chiến trường Bách Thánh, số lượng các Yêu Vương đỉnh phong đã từng bỏ mạng ở dưới lưỡi đao của Tiểu Phàm, cho dù dùng hai bàn tay đếm cũng đếm không hết đươc. Chỉ sợ hiện tại trong toàn Tuyết Châu này cũng không có mấy người có thể đỡ được một đao toàn lực của Tiểu Phàm.
Sau đó, Đinh Hạo lập tức nói lại cặn kẽ từng biểu hiện của Trương Phàm ở trong trận đánh Thiên Hương Các tại Cửu Trọng Thiên.
Đây cũng là do Đinh Hạo có lòng muốn nhân cơ hội này, giúp Trương Phàm được một lần thành danh.
Những người khác nghe thấy vậy đều cảm thấy hoa mắt thần mê. Từ trước đến nay bọn họ cũng không hay biết gì về những điều thần bí bên trong chiến trường Bách Thánh. Bọn họ cũng không biết ở trong đó còn có Cửu Trọng Thiên tồn tại. Sau khi nghe thấy Đinh Hạo nói về một đoạn đại chiến này, bọn họ chỉ cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Hóa ra còn có những chuyện đặc sắc như vậy đã từng phát sinh.
Kim Thiền Tử, thánh giả đến từ chính Đại Lôi Âm Tự cũng liên tục đọc phật hiệu, dáng vẻ lắng nghe cực kỳ nghiêm túc.
- Không biết Đinh thí chủ kế tiếp có tính toán gì không?
Vô Niệm Thần Ni hỏi dò.
Nụ cười trên mặt Đinh Hạo thu lại. Hắn để chén rượu xuống, bình tĩnh nói:
- Trong vòng mười ngày, ta phải nhổ học viện Thanh Bình, Lôi Âm Phái, Tinh Vẫn Tông và tất cả tông môn Tuyết Châu đã tham dự vào đợt bao vây tấn công Vấn Kiếm Tông. Đương nhiên, còn có Yêu tộc xâm chiếm Vấn Kiếm Sơn Trang tại Kính Hồ. Sau đó... Chờ cuộc chiến đã ước hẹn với Thiên Hàn Tuyệt Phong kết thúc, ta sẽ rời khỏi Tuyết Châu một thời gian, đi tới Kiếm Châu, tính khoản nợ với Liệt Thiên Kiếm Tông thật tốt.
Lời nói của hắn bình tĩnh, nhưng trong giọng nói lại bắn ra sát khí khiến tất cả mọi người âm thầm kinh hãi.
Các tăng nhân Vô Niệm Phái liên tục niệm phật.
Trong vòng mười ngày nhổ bốn tông môn trong cửu đại tông môn của Tuyết Châu, còn bao gồm hơn mười tông môn lớn nhỏ khác.
Kế hoạch như vậy, nghe ra vô cùng điên cuồng, nếu như từ trong miệng người khác nói ra, quả thực chính là người mê nói mớ. Nhưng Đinh Hạo thật sự có tư cách và năng lực này.
Lấy thực lực hắn trong nháy mắt giết chết cao thủ Vũ Hoàng nhất khiếu, đủ để quét ngang toàn bộ Tuyết Châu. Hơn nữa bên cạnh còn có cường giả cực kỳ biến thái như Trương Phàm trợ giúp.
- A di đà phật, loại dưa được dưa, cầu người được người. Đinh thí chủ vì tông môn báo thù đại khai sát giới, tuy nhiên, bần tăng lắm mồm nói một câu, hi vọng Đinh thí chủ sau khi tru diệt đầu đảng tội ác, vẫn có thể buông tha cho những người vô tội. Dù sao cũng là Nhân tộc.
Kim Thiền Tử vẫn trầm mặc không nói đột nhiên mở miệng, sắc mặt nghiêm túc và trang trọng:
- Sát giới vừa mở, tất nhiên sẽ phải nhận lấy nhân quả. Bần tăng cũng chỉ suy nghĩ cho Đinh thí chủ.
Đinh Hạo gật đầu, nói:
- Lời thánh tăng nói, Đinh Hạo ghi nhớ trong lòng. Tại hạ cũng không phải là người thích giết chóc, tuyệt đối sẽ không lạm sát kẻ vô tội. Nhưng ta tuyệt đối sẽ không buông tha bất kỳ một ác đồ nào trong tay dính máu của đệ tử Vấn Kiếm Tông. Phật gia chú ý nhân quả luân hồi. Cái gọi là thiện ác tất có báo, thiên đạo được luân hồi, vậy cũng vì nhân quả tuần hoàn?
Kim Thiền Tử gật đầu mỉm cười nói:
- Đinh thí chủ, phật để ý tinh thần, chính là như vậy.
- Thánh tăng từ Đại Lôi Âm Tự ở Tây Mạc đến, không biết đi hết bao lâu?
Đinh Hạo đột nhiên hỏi.
- A di đà phật, bần tăng được Đại Lôi Âm Tự phái đi, xuất phát từ phía đông Tây Mạc, một đường trải qua chín chín tám mươi mốt trận pháp truyền tống với khoảng cách cực kỳ xa, đi qua trung thổ Thần Châu, lại vượt qua khu vực Nam Hoang, chưa từng ngừng lại, cuối cùng mất nửa năm mới đến Tuyết Châu.
Đinh Hạo không khỏi hít một hơi lạnh.
Như vậy cũng không khỏi quá xa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.