Đạo Trưởng Lạnh Lùng Rơi Vào Tay Ta

Chương 16: Đau quá (cao H)

Thứ Nhất Cá Đào Tử

06/05/2024

Linh Chiêu trầm mặc trong chốc lát, sau đó nàng nghiêng đầu hôn lên môi Giang Sùng Ngọc, “Đạo trưởng, ta muốn ‘đè’ ngươi.”

Nàng nhích mông ra sau, ngồi lên gậy thịt hắn, cặp mông trắng nõn mềm mại dán lên gậy thịt cứng như sắt nung đỏ của hắn.

Linh Chiêu lắc eo cọ xát trước sau, nơi nhạy cảm chạm vào nhau, trong cổ họng nàng phát ra tiếng thở gấp gáp.

Giang Sùng Ngọc dùng cánh tay chặn hai mắt mình lại, hắn sắp không kiềm chế được nữa rồi.

Linh Chiêu kéo tay hắn ra, lôi kéo ngón tay thon dài chạm vào lỗ nhỏ của mình, “Ngươi sờ đi.”

Giang Sùng Ngọc mở mắt, kéo Linh Chiêu lại gần, một bàn tay nắm lấy cổ nàng hôn lên, tay còn lại dọc theo hoa môi mò mẫm sờ bên trong.

Linh Chiêu vặn eo, đặt âm huyệt ẩm ướt vào lòng bàn tay Giang Sùng Ngọc, ngón tay nàng nắm lấy vai Giang Sùng Ngọc, tiếng thở dốc thoát ra từ môi răng quyện lấy nhau của hai người.

Ngón tay Giang Sùng Ngọc nhẹ nhàng sờ vào thịt môi, sau đó sờ vào âm đế ẩn giấu trong lỗ nhỏ, đầu ngón tay khẽ cử động, nhéo âm đế nho nhỏ xoa xoa, khiến Linh Chiêu run lên.

Hắn theo cổ Linh Chiêu đi xuống, liếm láp vú cao thẳng, ngậm lấy núm vú cắn cắn, lại duỗi đầu lưỡi ra nhẹ nhàng ăn, giống như chó con chưa cai sữa lúc thì mút lúc thì dùng hàm răng sắc nhọn day cắn.

Linh Chiêu giơ tay ôm lấy đầu hắn, ngón tay chậm rãi vuốt ve cổ hắn.

Đầu ngón tay Giang Sùng Ngọc sờ đến miệng huyệt, hắn duỗi một ngón tay ra chậm chạp tìm kiếm, nơi bí ẩn chưa từng có ai đến khám phá chặt hẹp đến nỗi ngay cả một ngón tay cũng khó có thể đi vào, ngón tay còn lại của hắn xoa nắn âm đế càng lúc càng mạnh hơn.

Linh Chiêu bị hắn xoa bóp âm đế, co rút nghênh đón một đợt cao trào, nàng cong eo ưỡn bụng lên, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ nhỏ vụn.

Ngón tay Giang Sùng Ngọc thọc vào rút ra, dù đây là lần đầu tiên nhưng nam nhân trời sinh đã có thiên phú đối với chuyện này, sờ soạng tìm tòi nghiên cứu một chút đã hiểu hết.

Sau khi Linh Chiêu đạt đến cao trào, nàng hạ eo xuống, nặng nề ngồi lên tay Giang Sùng Ngọc.

Giang Sùng Ngọc vẫn dùng ngón tay khuếch trương, hắn nhét ngón tay thứ hai vào trong lỗ nhỏ, ngón tay cọ xát cách động, gây ra từng đợt ngứa ngáy, dâm thủy dọc theo ngón tay chảy ra bên ngoài, tích đầy bàn tay hắn.

Linh Chiêu ôm hắn, rầm rì, “Đừng nghịch nữa, ngươi cắm vào đi.”

Giang Sùng Ngọc lắc đầu, trên trán xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng, gân xanh nổi lên, “Nàng sẽ bị thương.”

“Không đâu, nhanh lên, cắm vào.” Linh Chiêu ngẩng mặt hôn lên yết hầu của hán, cọ mông vào gậy thịt của hán.

Thấy hắn vẫn không chịu nhúc nhích, Linh Chiêu không chịu đựng được nữa, nàng kéo tay hắn ra, tự mình vặn eo ra sau, nắm lấy gậy thịt của Giang Sùng Ngọc cắm vào trong lỗ nhỏ.

Nhưng gậy thịt của hắn quá thô, mà miệng huyệt của nàng sau khi ngón tay Giang Sùng Ngọc rời đi thì chậm rãi khép lại thành một cái khe hở.

Linh Chiêu tức giận, nâng mông lên cắm loạn một hồi, cọ Giang Sùng Ngọc thiếu chút nữa bắn ra.



Hắn cắn chặt răng, xoay người đè lên người Linh Chiêu, cúi đầu hôn môi nàng, giơ tay nắm lấy hai tay nàng đặt lên đỉnh đầu.

Giang Sùng Ngọc thẳng eo, dùng gậy thịt va chạm miệng huyệt Linh Chiêu, âm tinh rỉ ra từ đầu nấm đều bôi hết lên miệng lỗ nhỏ nàng, trộn lẫn với dâm thủy chảy ra.

Hắn vươn tay nắm lấy gậy thịt, khó khăn từ từ xông vào lỗ nhỏ trơn trượt.

Đầu gậy thịt to lớn cuối cùng cũng chui vào được, yết hầu Giang Sùng Ngọc lăn lộn, khó nhịn thở dài một tiếng, nhẹ giọng thì thầm vào tai Linh Chiêu, “Nếu đau thì nắm lấy tay ta.”

Linh Chiêu gật đầu, nàng dang rộng hai chân quấn lấy eo Giang Sùng Ngọc, để lộ toàn bộ miệng huyệt dưới gậy thịt hắn.

Giang Sùng Ngọc đẩy gậy thịt vào bên trong, gân xanh phồng lên trên gậy thịt cọ xát vách tường bên trong, hắn cắn răng, nhét toàn bộ gậy thịt vào lỗ nhỏ của Linh Chiêu.

Vách thịt ấm áp lại ướt mềm tức khắc quấn lấy gậy thịt của hắn, giống như hàng trăm cái miệng nhỏ không ngừng mút lấy gậy thịt hắn, hết cái này đến cái khác, khiến hắn thiếu chút nữa bắn ra.

Nhưng Linh Chiêu lại thấy không dễ chịu, nàng ngửa đầu, tiếng thở dốc đứt quãng sau khi gậy thịt cắm vào trong cơ thể thì dừng lại, nàng hít một hơi nặng nề, cơ thể như bị tách ra thành nhiều mảnh.

Nàng quá nhỏ, không thể chứa được gậy thịt thô to kia, hậu quả cưỡng ép cắm vào là bên trong lỗ nhỏ Linh Chiêu dâng lên cơn đau rát như lửa đốt.

Trong tiếng rên rỉ của nàng mang theo tia khóc nức nở, “Giang Sùng Ngọc, đau quá! Ngươi đi ra ngoài trước đi!”

Giây phút sảng khoái qua đi Giang Sùng Ngọc cũng bắt đầu cảm thấy khó chịu, cảm giác gậy thịt bị siết chặt như vậy thật sự rất khó chịu.

Hắn đưa tay xoa bóp vú Linh Chiêu, xoay tròn theo bầu vú, đầu ngón tay ấn mạnh nghiền ép núm vú để giảm bớt đau đớn cho Linh Chiêu.

Hắn thẳng lưng rút gậy thịt ra bên ngoài, nhưng lỗ nhỏ của Linh Chiêu lại mút chặt lấy hắn, ngậm lấy không buông, hắn nhẫn nhịn vất vả nhưng lại không muốn Linh Chiêu phải chịu đau.

Trong quá trình hắn đưa đẩy gậy thịt Linh Chiêu dần dần thả lỏng ra, gân xanh dữ tợn trên thân gậy cọ xát vách thịt khiến bụng dưới dâng lên cảm giác tê dại đến tận xương tủy, sau khi gậy thịt rút ra, lỗ nhỏ đột nhiên trống rỗng.

Nàng nhấc chân lên, quấn chặt lấy vòng eo Giang Sùng Ngọc, “Cắm… cắm vào đi!”

Gậy thịt Giang Sùng Ngọc vốn đã cứng đến sắp nổ tung nhưng hắn vẫn cúi người xuống hôn Linh Chiêu, nhẹ giọng hỏi nàng, “Còn đau không?”

Linh Chiêu lắc đầu, khóe mắt còn vương vài giọt nước mắt sinh lý, nhưng nàng đã nâng mông dùng thịt môi nhẹ nhàng hôn lên gậy thịt Giang Sùng Ngọc.

Giang Sùng Ngọc ngậm môi nàng, hôn cực kỳ mãnh liệt, như muốn nuốt chửng nàng vào bụng.

Hắn lại cắm gậy thịt của mình vào trong lỗ nhỏ, sau đó không dừng lại rút ra, không ngừng cắm vào rút ra, hắn không nhịn được nữa rồi.

Linh Chiêu giống như cánh buồm bị sóng gió khuấy động, nàng cảm giác cả chiếc giường đều đang rung chuyển khiến đầu óc nàng choáng váng, từng đợt khoái cảm mãnh liệt bên dưới đang bao phủ lấy nàng.

Giang Sùng Ngọc nghiêng đầu nhẹ nhàng cắn vào cổ nàng, đi xuống, ngậm lấy núm vú vào miệng, khuôn mặt hắn đỏ bừng, vành tai càng nóng đỏ hơn.



Gậy thịt hắn như một thanh kiếm sắc bén, xuyên qua lỗ nhỏ trơn trượt.

Linh Chiêu bị thao không ngừng thở dốc, nàng giơ tay ôm lấy Giang Sùng Ngọc, da thịt hai người dính lấy nhau, cả người Linh Chiêu ấm áp dễ chịu, người Giang Sùng Ngọc lạnh hơn nàng, giống như một khối băng, cuối cùng hòa tan vào thân thể Linh Chiêu, chảy vào lỗ nhỏ của nàng.

Giang Sùng Ngọc hận không thể nhét luôn cả trứng dái bên dưới vào trong cơ thể Linh Chiêu, hắn cắm vào rút ra lúc nông lúc sâu, cuối cùng cũng thao mở được tiểu huyệt Linh Chiêu, động tác đưa đẩy càng thêm thuận lợi.

Linh Chiêu không chịu nổi sức lực Giang Sùng Ngọc, nàng thở gấp, “Giang Sùng Ngọc, nhẹ chút —, đau quá.”

Gậy thịt thô to mở ra lối đi, còn thô bạo ra ra vào vào, ma sát lẫn nhau khiến vách thịt cảm thấy hơi đau, nhưng càng nhiều hơn lại là khoái cảm không thể cưỡng lại.

Giang Sùng Ngọc nghe thấy nàng kêu lên đau đớn, lập tức giảm tốc độ tấn công lại, nhẹ nhàng đâm vào mấy cái, sau đó vươn tay nghịch nghịch viên âm đế trên lỗ nhỏ, đầu ngón tay mát lạnh xoa bóp vuốt ve khiến Linh Chiêu cong eo lên cao trào lần nữa, một dòng nước lập tức phun ra từ bên trong lỗ nhỏ.

Giang Sùng Ngọc cắm gậy thịt vào bên trong lỗ nhỏ, dâm thủy ấm áp bị đầu gậy thịt chặn lại, trong cổ họng hắn tràn ra tiếng thở dốc khàn khàn.

Linh Chiêu dùng thịt mềm bên đùi ma sát eo hắn, “Cắm vào đi…”

Chưa kịp nói xong, Giang Sùng Ngọc đã hạ eo xuống, tàn nhẫn xỏ xuyên qua lỗ nhỏ, gậy thịt thọc vào rút ra trong vách động, khuấy hỗn hợp dâm thủy phát ra tiếng nước ùng ục.

Hắn thẳng lưng cắm gậy thịt vào trong âm đạo, không ngừng tiến về phía trước, đến khi đụng phải khối thịt mềm kia, Linh Chiêu lập tức dùng hai chân siết chặt lấy eo hắn, nàng hít sâu một hơi, nửa ngày cũng không thể rên thành tiếng.

Giang Sùng Ngọc dùng quy đầu cực đại nghiền nát khối thịt mềm, lần sau so với lần trước càng mạnh hơn.

Linh Chiêu khóc nức nở, là sướng phát khóc, cả người nàng run rẩy, khoái cảm như thủy triền nuốt chửng nàng.

Giang Sùng Ngọc cọ qua thịt mềm khám phá sâu bên trong, gậy thịt thô cứng căng miệng huyệt ra, thịt môi đỏ bừng bị thọc chuyển sang hơi trắng, từng đợt dâm thủy rỉ ra ngoài dọc theo khe hơi nơi bộ phận nối với nhau, giống như bọt trà.

Khi đầu nấm chạm vào một cái miệng nhỏ bên trong, cả người Giang Sùng Ngọc chấn động, gậy thịt không ngừng thọc vào rút ra đâm vào cổ tử cung.

Linh Chiêu khóc lóc đẩy ngực hắn, “Đi ra ngoài! A — đi ra ngoài, ngươi muốn giết ta.”

Giang Sùng Ngọc cúi người ôm Linh Chiêu, gắt gao ôm nàng vào trong lồng ngực, gậy thịt bên dưới một khắc cũng không ngừng quất vào lỗ nhỏ non mềm, trong quá trình va chạm cắm vào, cổ tử cung mở ra một khe hở nhỏ, Giang Sùng Ngọc hung hăng đẩy đầu nấm đi vào, khoái cảm đột ngột xông thẳng lên đỉnh đầu, hắn không kìm được nữa bắn ra, tinh dịch nóng hổi trút ra tràn đầy khoang tử cung.

Linh Chiêu rùng mình co giật bởi tinh dịch nóng bỏng, trước mắt nàng hiện lên một luồng sáng trắng, cơn cực khoái muốn mạng như muốn giết chết nàng.

Nàng xụi lơ nằm dưới thân Giang Sùng Ngọc, không còn chút sức lực nào, dư vị kéo dài quá lâu khiến tiếng thở dốc của nàng nghẹn ngào trong cổ họng.

Ngực Giang Sùng Ngọc phập phồng, hắn nằm đè lên người Linh Chiêu ôm nàng hồi lâu mới rút gậy thịt ra.

Hắn cúi người nhìn hoa huyệt, miệng huyệt sưng đỏ đang chậm rãi khép lại, hắn dùng ngón tay banh thịt môi ra, hỗn hợp tinh dịch và dâm thủy liền chảy ra ngoài, thấm ướt tấm nệm bên dưới.

Khe hở vốn đóng chặt bị thao thành một cái lỗ tròn nhỏ, hắn vói ngón tay vào trong, moi hết thứ còn sót lại bên trong ra, sau đó ôm Linh Chiêu đến hồ nước phía sau tẩm điện rửa sạch.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đạo Trưởng Lạnh Lùng Rơi Vào Tay Ta

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook