Chương 7
Mễ Nhạc
30/12/2014
“ Cám ơn, nhưng tôi không biết uống rượu.” Cô trực tiếp từ chối.
“ Cô không biết uống rượu?” Lục Thừa Diệp hơi ngạc nhiên.” Do tôi say nên nghe nhầm phải không? Tửu lượng cô tốt như thế mà nói không biết, hay nhìn thấy tâm tình tôi không tốt nên mới cố ý đùa cợt?” Bình thường gặp nhau thì họ vẫn hay đến quán bar uống rượu.
Cô xấu hổ cười một tiếng.” Tôi tất nhiên là đang nói đùa.” Lần này không thể không uống, cô bưng ly rượu lên, vốn tính uống hết chén là xong nhưng rượu này thực sự rất mạnh khiến cô chịu không nổi, cô đành uống nửa chén rồi để xuống, nơi cổ họng nóng rực đến khó chịu.
Cô quay mặt sang hướng cửa sổ, cảm nhận gió đang thổi vào người khiến cô thoải mái hơn.
“ Cô biết không? Trước kia tôi nói với mọi người chỗ này có đom đóm, nhưng không có ai tin tưởng, mọi người đều nói thứ tôi thấy được là Quỷ Lửa.”
“ Quỷ...Quỷ Lửa?” Tả Tử Quân nhìn bên ngoài tối đen như mực, đưa tay ra cũng không thấy năm ngón, lại nghĩ chung quanh đây không có người ở không khỏi cảm thấy sợ, cả người căng thẳng. Cô thật sự rất sợ những chuyện liên quan đến ma quỷ.
“ Nhìn bộ dáng cô hình như rất sợ ác quỷ?”
“ Đâu có.” Cô nhất quyết không thừa nhận.
Sợ đến nỗi sắc mặt đều thay đổi mà vẫn cứng rắn cãi lại! Thấy cô sợ như vậy mà vẫn rất đáng yêu, làm anh càng thêm muốn trêu chọc cô.
“ Nếu cô không sợ thì để tôi kể vài câu chuyện ma quỷ cho cô nghe.”
“ Không cần.” Tả Tử Quân khẩm trương đứng lên.” Tôi tự nhiên cảm thấy hơi mệt, tôi đi ngủ trước.”
Không biết có phải vì quá khẩn trương hay không mà cô bị vấp vào chân ghế, cả người mất thăng bằng trực tiếp ngã về phía Lục Thừa Diệp. Bị anh ôm vào lòng, bên tai còn nghe được tiếng cười khẽ trầm thấp của anh.
“ Tôi xin lỗi, làm cô sợ như vậy, nơi này không có quỷ đâu.”
Tả Tử Quân nhìn anh không chớp mắt, anh không chỉ có tiếng cười dễ nghe, ngay cả nụ cười cũng rất mê người, bây giờ cô đã biết sao chị cô lại thích người đàn ông này. Sau đó, anh dịu dàng chạm vào khuôn mặt cô, lành lạnh, làm cô cảm thấy rất thoải mái.
“ Mặt cô rất đỏ, không phải mới uống nửa ly rượu đã say chứ! Đỏ như trái táo thật đáng yêu, không biết nếu cắn vào cảm giác thế nào…”
Chẳng lẽ cô say thật rồi sao? Còn chưa phản ứng kịp anh muốn cắn cái gì thì anh đã cúi đầu hôn cô, xúc cảm ấm áp làm cô ngây người tại chỗ.
Lục Thừa Diệp đương nhiên nhận ra sự cứng ngắc của cô.” Thế nào, không thích tôi hôn?”
Không thích sao? Thật ra thì rất tốt, chỉ là cô rất khẩn trương, có hơi hoảng sợ một chút.
Ngón tay anh nhẹ nhàng chạm vào môi cô, không biết tại sao, anh cảm thấy tối nay Tử Khiết hình như rất khẩn trương. Khuôn mặt ửng hồng đặc biệt khả ái, cô bây giờ giống như cô gái mới nếm thử trái cấm vừa e lệ vừa khẩn trương, bộ dáng mê người làm anh không kìm được muốn hôn cô.
“ Nếu cô không cự tuyệt thì tôi sẽ hôn tiếp.” Nói xong, anh không chờ cô mở miệng trực tiếp đặt môi lên đôi môi mềm ngọt kia, tiếp đó là một nụ hôn nóng bỏng.
Tả Tử Quân cảm thấy cổ họng như có dòng khí nóng chạy đến trên mặt cô, ngay cả đầu cũng nóng lên làm cô có chút mờ mịt. Môi lưỡi dây dưa có cảm giác tê tê, nóng bức. Cô cảm thấy mình giống như bị lửa thiêu đốt, ngay cả hô hấp cũng dồn dập nhưng người đàn ông kia vẫn nhiệt tình hôn cô không buông.
Đến khi nụ hôn nóng bỏng đó kết thúc thì cô đã thiếu dưỡng khí nghiêm trọng. Cô thở gấp, còn người đàn ông kia lại nhẹ đặt môi lên tiếp tục hôn mặt cô, mặc dù êm ái nhưng lại khiến cho cô cảm thấy nóng vô cùng. Cô cảm thấy trong cơ thể nổi lên một cỗ xôn xao xa lạ, cảm giác phía dưới trống rỗng khiến cô kìm lòng không được khẽ rên, đưa tay ôm lấy anh.
“ Cô đang quyến rũ tôi sao?”
Quyến rũ cái gì? Tả Tử Quân sửng sốt.
“ Ngay cả dáng vẻ ngây ngô cũng đáng yêu như vậy.” Anh lại ngọt ngào hôn cô.” Chúng ta lên giường đi.” Anh ôm cô vào ngực rồi hướng về phía phòng anh, không cần biết có phải do rượu hay không nhưng giờ phút này anh chỉ biết anh muốn cô.
Lúc này cô rốt cuộc hồi phục tinh thần, cảm giác khẩn trương lại đến. Cô biết mình nên cự tuyệt nhưng vào lúc này cô nói không muốn, anh có tức giận không? Có hay không đánh cô? Nhưng cô biết mình không thể cùng anh phát sinh quan hệ, bởi vì anh là người chị cô thích…
Thả cô xuống giường xong, anh cũng nhanh chóng đè người xuống, hai thân thể thân mật áp sát vào nhau, anh lại tiếp tục triền miên với nụ hôn nóng bỏng với cô, xóa bỏ ý muốn cự tuyệt của cô đồng thời dùng nhiệt tình này đốt cháy cô.
Ba ngày hai đêm này, bọn họ vẫn luôn ở biệt thự, nên nói chính xác là trừ phải đi ăn ở ngoài thì bọn họ hầu như không bước ra khỏi phòng.
Chín giờ tối, Lục Thừa Diệp từ công ty về nhà, vừa mới bỏ công văn xuống thì mẹ anh liền gọi điện đến. Cứ tưởng có chuyện gì quan trọng, không nghĩ đến lại nói rằng muốn sắp xếp xem mắt cho anh!
Cũng quá khoa trương đi, anh lập tức cự tuyệt.” Mẹ, con không đồng ý, chuyện xem mắt đó sau này cũng đừng nhắc lại nữa, con sẽ không chấp nhận.”
“ Tại sao không chịu xem mắt? Là vì vợ con sao?” Nghe con trai cự tuyệt, Trương Ngọc Tuyết ở đầu dây bên kia rất tức giận.
“ Mẹ, Tử Khiết qua đời vẫn chưa được ba tháng, hiện giờ muốn con đi xem mắt không phải quá nhanh hay sao?”
“ Lúc trước cưới nhau, hai người cũng ở riêng nhiều năm rồi, như vậy còn nhanh sao?”
“ Mẹ, chuyện của con thì để con tự giải quyết. Mẹ không cần bận tâm.”
“ Cô không biết uống rượu?” Lục Thừa Diệp hơi ngạc nhiên.” Do tôi say nên nghe nhầm phải không? Tửu lượng cô tốt như thế mà nói không biết, hay nhìn thấy tâm tình tôi không tốt nên mới cố ý đùa cợt?” Bình thường gặp nhau thì họ vẫn hay đến quán bar uống rượu.
Cô xấu hổ cười một tiếng.” Tôi tất nhiên là đang nói đùa.” Lần này không thể không uống, cô bưng ly rượu lên, vốn tính uống hết chén là xong nhưng rượu này thực sự rất mạnh khiến cô chịu không nổi, cô đành uống nửa chén rồi để xuống, nơi cổ họng nóng rực đến khó chịu.
Cô quay mặt sang hướng cửa sổ, cảm nhận gió đang thổi vào người khiến cô thoải mái hơn.
“ Cô biết không? Trước kia tôi nói với mọi người chỗ này có đom đóm, nhưng không có ai tin tưởng, mọi người đều nói thứ tôi thấy được là Quỷ Lửa.”
“ Quỷ...Quỷ Lửa?” Tả Tử Quân nhìn bên ngoài tối đen như mực, đưa tay ra cũng không thấy năm ngón, lại nghĩ chung quanh đây không có người ở không khỏi cảm thấy sợ, cả người căng thẳng. Cô thật sự rất sợ những chuyện liên quan đến ma quỷ.
“ Nhìn bộ dáng cô hình như rất sợ ác quỷ?”
“ Đâu có.” Cô nhất quyết không thừa nhận.
Sợ đến nỗi sắc mặt đều thay đổi mà vẫn cứng rắn cãi lại! Thấy cô sợ như vậy mà vẫn rất đáng yêu, làm anh càng thêm muốn trêu chọc cô.
“ Nếu cô không sợ thì để tôi kể vài câu chuyện ma quỷ cho cô nghe.”
“ Không cần.” Tả Tử Quân khẩm trương đứng lên.” Tôi tự nhiên cảm thấy hơi mệt, tôi đi ngủ trước.”
Không biết có phải vì quá khẩn trương hay không mà cô bị vấp vào chân ghế, cả người mất thăng bằng trực tiếp ngã về phía Lục Thừa Diệp. Bị anh ôm vào lòng, bên tai còn nghe được tiếng cười khẽ trầm thấp của anh.
“ Tôi xin lỗi, làm cô sợ như vậy, nơi này không có quỷ đâu.”
Tả Tử Quân nhìn anh không chớp mắt, anh không chỉ có tiếng cười dễ nghe, ngay cả nụ cười cũng rất mê người, bây giờ cô đã biết sao chị cô lại thích người đàn ông này. Sau đó, anh dịu dàng chạm vào khuôn mặt cô, lành lạnh, làm cô cảm thấy rất thoải mái.
“ Mặt cô rất đỏ, không phải mới uống nửa ly rượu đã say chứ! Đỏ như trái táo thật đáng yêu, không biết nếu cắn vào cảm giác thế nào…”
Chẳng lẽ cô say thật rồi sao? Còn chưa phản ứng kịp anh muốn cắn cái gì thì anh đã cúi đầu hôn cô, xúc cảm ấm áp làm cô ngây người tại chỗ.
Lục Thừa Diệp đương nhiên nhận ra sự cứng ngắc của cô.” Thế nào, không thích tôi hôn?”
Không thích sao? Thật ra thì rất tốt, chỉ là cô rất khẩn trương, có hơi hoảng sợ một chút.
Ngón tay anh nhẹ nhàng chạm vào môi cô, không biết tại sao, anh cảm thấy tối nay Tử Khiết hình như rất khẩn trương. Khuôn mặt ửng hồng đặc biệt khả ái, cô bây giờ giống như cô gái mới nếm thử trái cấm vừa e lệ vừa khẩn trương, bộ dáng mê người làm anh không kìm được muốn hôn cô.
“ Nếu cô không cự tuyệt thì tôi sẽ hôn tiếp.” Nói xong, anh không chờ cô mở miệng trực tiếp đặt môi lên đôi môi mềm ngọt kia, tiếp đó là một nụ hôn nóng bỏng.
Tả Tử Quân cảm thấy cổ họng như có dòng khí nóng chạy đến trên mặt cô, ngay cả đầu cũng nóng lên làm cô có chút mờ mịt. Môi lưỡi dây dưa có cảm giác tê tê, nóng bức. Cô cảm thấy mình giống như bị lửa thiêu đốt, ngay cả hô hấp cũng dồn dập nhưng người đàn ông kia vẫn nhiệt tình hôn cô không buông.
Đến khi nụ hôn nóng bỏng đó kết thúc thì cô đã thiếu dưỡng khí nghiêm trọng. Cô thở gấp, còn người đàn ông kia lại nhẹ đặt môi lên tiếp tục hôn mặt cô, mặc dù êm ái nhưng lại khiến cho cô cảm thấy nóng vô cùng. Cô cảm thấy trong cơ thể nổi lên một cỗ xôn xao xa lạ, cảm giác phía dưới trống rỗng khiến cô kìm lòng không được khẽ rên, đưa tay ôm lấy anh.
“ Cô đang quyến rũ tôi sao?”
Quyến rũ cái gì? Tả Tử Quân sửng sốt.
“ Ngay cả dáng vẻ ngây ngô cũng đáng yêu như vậy.” Anh lại ngọt ngào hôn cô.” Chúng ta lên giường đi.” Anh ôm cô vào ngực rồi hướng về phía phòng anh, không cần biết có phải do rượu hay không nhưng giờ phút này anh chỉ biết anh muốn cô.
Lúc này cô rốt cuộc hồi phục tinh thần, cảm giác khẩn trương lại đến. Cô biết mình nên cự tuyệt nhưng vào lúc này cô nói không muốn, anh có tức giận không? Có hay không đánh cô? Nhưng cô biết mình không thể cùng anh phát sinh quan hệ, bởi vì anh là người chị cô thích…
Thả cô xuống giường xong, anh cũng nhanh chóng đè người xuống, hai thân thể thân mật áp sát vào nhau, anh lại tiếp tục triền miên với nụ hôn nóng bỏng với cô, xóa bỏ ý muốn cự tuyệt của cô đồng thời dùng nhiệt tình này đốt cháy cô.
Ba ngày hai đêm này, bọn họ vẫn luôn ở biệt thự, nên nói chính xác là trừ phải đi ăn ở ngoài thì bọn họ hầu như không bước ra khỏi phòng.
Chín giờ tối, Lục Thừa Diệp từ công ty về nhà, vừa mới bỏ công văn xuống thì mẹ anh liền gọi điện đến. Cứ tưởng có chuyện gì quan trọng, không nghĩ đến lại nói rằng muốn sắp xếp xem mắt cho anh!
Cũng quá khoa trương đi, anh lập tức cự tuyệt.” Mẹ, con không đồng ý, chuyện xem mắt đó sau này cũng đừng nhắc lại nữa, con sẽ không chấp nhận.”
“ Tại sao không chịu xem mắt? Là vì vợ con sao?” Nghe con trai cự tuyệt, Trương Ngọc Tuyết ở đầu dây bên kia rất tức giận.
“ Mẹ, Tử Khiết qua đời vẫn chưa được ba tháng, hiện giờ muốn con đi xem mắt không phải quá nhanh hay sao?”
“ Lúc trước cưới nhau, hai người cũng ở riêng nhiều năm rồi, như vậy còn nhanh sao?”
“ Mẹ, chuyện của con thì để con tự giải quyết. Mẹ không cần bận tâm.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.