Chương 15: Chương 15: Võ Thần Thể Chất
Roseblack
15/10/2018
Buổi tối hôm đó Dương Thần luyện chế cho hai người 2 khỏa bạo khí đan, còn là trong cực phẩm.
Hai người phục dung xuống, Dương Thần 2 tay 2 người áp vào lưng giúp tiêu hóa 2 khỏa bạo khí đan.
Ầm Ầm..ầm...
Mãi đến tiểu Tuyết luyện khí tầng 9 đỉnh phong mới dừng lại, Mạn Thiên Âm cũng liền Luyện khí tầng 8.
Trong phòng tiểu Tuyết nhẹ nhàng thở ra một tiếng, bên cạnh Mạn Thiên Âm cũng mở mắt.
"Ba ba con và mụ mụ lại đột phá"
Tiểu Tuyết híp mắt cười khả ai nhìn Dương Thần, đổi lại Dương Thần lại nhìn chằm chằm vào tiểu Tuyết.
"Ba ba,người sao? ở đâu không khỏe sao,một bên Mạn Thiên Âm cũng có chút lo lắng nhìn Dương Thần"
"Ta không sao, tiểu Tuyết đưa tay đây"
Tuy có chút nghi hoặc nhưng tiểu Tuyết vẫn ngoan ngoãn đưa bàn tay ra cho Dương Thần.
Không nói hai lời, Dương Thần nhẹ nhàng điểm vào tay tiểu Tuyết, một miệng vết thương bằng cây kim rách ra, máu tươi vừa nhỏ trực tiếp dừng hẳn, vết thương liền lành rồi.
"Có đau không"
-Ba Ba tuy chảy máu nhưng con lại không cảm thấy đau, tiểu Tuyết có chút kinh ngạc.
Dương Thần đã xác định được một nửa rồi.
Tuy chỉ là một vết thương nhỏ, tùy tiện Luyện khí một tầng cũng có thể khỏi trong tích tắc, nhưng tiểu Tuyết lại khồn vận dụng linh lực để chữa thương, phải biết Dương Thần tùy tiện điểm, nhưng trong đó chứa một sợi bé nhỏ tiên lực, đừng nói luyện khí, coi như Trúc cơ cũng khó có thể lành được.
"Đây là một bộ thương pháp, gồm 9 thức, con thử ghi nhớ xem"
tiểu Tuyết chưa học chữ, nên chưa biết đọc, Dương Thần đánh phải đọc khẩu quyết ra cho tiểu Tuyết nhớ.
Tiểu Tuyết vừa nghe xong,Cả người như rơi vào trầm tư.
Đốn ngộ, chân chính đốn ngộ,
Ngộ, Chân chính không thể cầu, rơi vào Ngộ cơ thể sẽ tự động thôi diễn trong đầu, khoảnh khắc tuy ngắn nhưng được lợi lại không tưởng, Những người có thể vào trạng thái này, ai lại không phải thiên tài tuyệt thế.
Dương Thần chỉ tùy tiện truyền thụ một bộ thương pháp mà thôi.
"Ba Ba con học được, nhưng thức thứ 9 tại sao con lại cảm thấy không đúng"
Dương Thần tươi cười, là "Võ Thần Thể Chất",trong lòng đã chắc chắn, sở dĩ tiểu Tuyết thấy thức thứ 9 sai là Dương Thần cố ý làm sai để thử.
"Con thử đọc lại ta xem "
Thấy Dương Thần một mặt tươi cười, cả Mạn Thiên Âm lẫn tiểu Tuyết đều không hiểu.
Nhanh rồi tiểu Tuyết đã đọc xong, thức đầu đến thức 8 không sai một trữ, thức thứ 9 tiểu Tuyết liền không đọc rồi, bởi lẽ không hề có thức thứ 9.
Dương Thần, khẽ vuôt tóc tiểu Tuyết, cười nói.
-Sau này con sẽ phải đánh lộn nhiều mới có thể mạnh được,
"Sẽ mạnh giống ba ba sao?"
-Tất nhiên rồi, thể chất con giống ta, có khi con còn sẽ mạnh hơn ta.
Dương Thần nói vậy cũng không sai.Dương Thần từ lúc tu luyện một mình một đường đánh lên, không có bất cứ ai chỉ điểm, mọi công pháp võ kĩ đều là cơ duyên nhận được, tuy nhiên Dương Thần đã sửa đổi để phù hợp với bản thân.
Tiểu Tuyết lại khác, có Dương Thần tại, muốn tài nguyên có tài nguyên, tiểu Tuyết chỉ thiếu mỗi một thứ, đó là chiến đấu, chân chính chiến đấu mới có thể mạnh hơn được,Võ giả ai cũng cần chiến đấu để mạnh hơn, Võ Thần Thể Chất càng nên như vậy.
Võ đạo chi thần, phải trải qua thân chinh bách chiến mới tôi rèn được bản thân.
"Thể chất là gì vậy ba ba"
Cả Mạn Thiên Âm cũng quay ra nhìn chăm chú.
Đừng tưởng Mạn Thiên Âm là người hiện đại, là tổng giám đốc, Mạn Thiên Âm còn muốn tu luyện hơn bất cứ ai.Nàng biết chỉ có tu luyện nàng mới có thể cùng Dương Thần, cùng tiểu Tuyết một chỗ mãi mãi, Bởi vậy nàng vô cùng chăm chỉ, ở công ti cũng liền việc cũng vứt qua một bên rồi.
"Thể chất, còn gọi là thể chất đặc thù, chỉ số ít người mới có.Tiểu Tuyết thể chất là Võ Thần Thể Chất, hay còn gọi trời sinh võ thể. Ta cũng vậy, cũng là trời sinh võ thể, nên nãy mới nói tiểu Tuyết là giống ta"
Dương Thần vui vẻ ôm tiểu Tuyết một bên cười một bên giải đáp nghi hoặc về thể chất cho 2 người nghe.
Ta có thể chất đặc thù sao, Mạn Thiên Âm tự nhủ.
Biết Mạn Thiên Âm suy nghĩ,Dương Thần đạo:
-Thiên Âm, không cần gấp, không phải thể chất nào cũng có thể phát hiện sớm được, ta tin tưởng nàng chắc chắn sẽ có.
Bởi vì nàng là vợ ta.
Biết Dương Thần an ủi mình Mạn Thiên Âm vờ giận dỗi một phen.
-Ta nhưng không có,liền không phải Vợ ngươi rồi phải không.
"Ách".
Biết mình trang bức sai, Dương Thần họ nhẹ:
- Tất nhiên, nàng không có thể chất đặc thù liền không phải vợ ta. Nàng là thê tử ta.
"Aiz. Ở đây vài hôm liền học được múa mép hay".
Kì thực nàng cũng cảm thấy vui. Dương Thần không phải khuôn mặt lạnh như 5 năm trước. Nhớ lần đó nàng gặp Dương Thần,Dương Thần như một cục đá, gọi không trả lời, nói không thưa, người khác không biết liền tưởng một tên câm.
Mãi về sau, ở chung một tháng cuối cùng cục đá liền biết nói chuyện thỉnh thoảng cũng sẽ cười,rồi hai người có tiểu Tuyết.
Nhớ lại Mạn Thiên Âm lại cười, cười hạnh phúc, vì nàng không nhìn lầm người, người đàn ông nàng sẽ giao phó cả cuộc đời.
Thấy 2 người liếc mắt đưa tình, tiểu Tuyết một bên âm dương quái khí, nói:
- Ba ba, mụ mụ có em bé liền sẽ quên tiểu Tuyết đấy.
"Ách"
Dương Thần ho nhẹ.
Mạn Thiên Âm thì khuôn mặt đỏ bừng, nàng không thể tin được tiểu Tuyết mới chỉ 4 tuổi, học ở đâu điều đấy.
tiểu Tuyết làm mặt cao thâm mạt chắc thần thần bí bí nói.
- Là Đường Lâm lão sư nói đấy, Đường Lâm lão sư nói rằng, Ba Ba trở về mụ mụ liền có em bé, liền hết thương tiểu Tuyết đấy, Đường Lâm lão sư còn nói, nếu vậy thì sau này đi theo Đường Lâm lão sư tốt.
Mạn Thiên Âm, mặt đỏ bừng,
"Tốt Đường Lâm hảo tỉ muội, liền dạy hư trẻ nhỏ rồi".
Dương Thần ha hả cười, nhìn hai người. thầm nghĩ nhân sinh còn gì nối tiếc nữa đâu, có cả thiên hạ không bằng có 2 người.
"Ba Ba dạy con học võ được không"
Dương Thần nhìn lại tiểu Tuyết, học võ làm gì đâu, ở đây cũng không cần dùng đến, trực tiếp quyền bạo liền tốt dù sao cũng không cần đến đấy, bất quá tiểu Tuyết muốn học Dương Thần cũng không cấm, không dùng ở đây sau này liền dùng tốt.
-Con muốn học gì, ta có Kiếm,Đao,Quyền,Thương,... ta đều có.
"Ba Ba dùng gì con liền học nấy."
-Ta lúc trước dùng kiếm, hiện tại dùng thương.con muốn kiếm hay thương.
"Vậy ba ba dạy con dùng thương đi"
-Ta nghĩ còn học quyền liền tốt,
Đùa chứ học thương, ở đây nhưng cấm dùng vũ khí,dùng loạn coi như. Không có võ kĩ nắm đấm tiểu Tuyết đã vô cùng khủng bố,còn dùng thương chắc chắn liền có án mạng.
Dương Thần có chút hối hận vì sự lỗ mãng của mình.
"Không được, con muốn học thương giống ba ba cơ".
Cái này...
Thôi được rồi, con như có thể nhấc ta liền dạy con thương, nói Dương Thần lại khẽ động tay, bất giác thanh châm cài tóc Dương Thần bay ra.
Châm tỏa ra một tia sáng tử sắc, hóa thành hình người, vô cùng huyền ảo.Tiểu nhân cao cỡ tiểu Tuyết khuôn mặt bánh bao, lộ một răng nanh bé nhọn ra, vô dùng dễ thương.
"Về bản thể đi"
Thấy giọng Dương Thần nói, tiểu nhân lại hóa thành một cột sáng cắm xuống, rất nhanh liền hóa thành 1 cây thương, cây thương, dài 2mét tả hữu, lưỡi thương màu xanh nhạt, không khí xung quanh dao động như bị cắt phá xunh quanh, thân thương phủ lên một màu tử sắc, lại nhiều vô cùng đạo văn lít nhít,
Cây thương yên vị ở đấy, nhìn như đang thông phệ lấy toàn bộ thiên địa.
tiểu Tuyết chỉ cao bằng 1 phần tư cât thương, nhìn nhỏ bé vô cùng.
Tiến lại gần, tiểu Tuyêt chạm nhẹ cây thương, lại vẻ mặt buồn thiu quay ra nhìn Dương Thần.
"Ba ba, to quá con không cầm được"
Nhận thấy tiểu Tuyết nói, cây thương run nhè nhẹ rồi hóa nhỏ, bây giờ cây Thương chỉ cao hơn tiểu Tuyết một cái đầu.
"Nhỏ rồi"
Tiểu Tuyết hưng phấn chạy lại gần cầm, nhưng không tài nào nhấc nổi.
Đùa chứ nhấc, cây Thương này là Dương Thần dùng vô thượng thần thông luyện chế nguyên lõi của một khỏa tử tinh mà thành, không nói độ nặng được nén xuống, đặc biệt cây thương còn có linh chí, nhận ra tiểu Tuyết cùng Dương Thần có chung huyết mạch, thương linh mới không tổn thương đến, phải người khác trực tiếp liền xong đời rồi.
Dương Thần cười cười.
"Thương này tên Hỗn Thiên"
sau này con liền gọi Thiên tỉ là được, bất quá con muốn cầm phải mạnh hơn mới được.
"Đây Thương còn biết nói chuyện sao"
Tiểu Tuyết hưng phấn, đôi mắt liền ngôi sao sớm lấp lánh rồi.
-Tất nhiên con thử gọi xem.
"Thiên tỉ tỉ, sờ nhẹ cây thương, tiểu Tuyết gọi, mặt một vẻ chờ mong"
Ông..cây thương nghe hiểu lại hóa thành sương mù màu tím, nhanh chóng hóa thành một tiểu nhân so với hồi nãy không có gì khác biệt, hình thể chỉ so tiểu tuyết lớn hơn chút ít.Chỉ là bây giờ Thương linh không còn huyền ảo như trước mà lại giống người thật y như đúc.
Thương linh nhìn tiểu Tuyết mỉm cười lộ ra một chiếc răng nanh bé tí. Lại nhìn về phía Dương Thần,
Dương Thần gật đầu
- Sau này ngươi liền theo bảo vệ tiểu Tuyết đi, nên nhớ thu liêm lại chỉ để bằng tiểu Tuyết, không phải vạn bất đắc dĩ không được phép bộc phát sức mạnh.
Thấy Dương Thần đồng ý, Thương linh cười lanh canh như tiếng chuông, đến gần tiểu tuyết nhẹ nhàng nói.
- Từ này tỉ tỉ liền theo ngươi rồi, nhưng ngươi chưa sử dụng được tỉ tỉ đâu, cố gắng mạnh hơn nữa nhé.
Nói xong lại hóa thành cây châm cài lên tóc tiểu Tuyết.
Nhìn thương linh, Dương Thần sao lại không biết. Dù theo Dương Thần rất lâu nhưng chung quy vẫn chỉ là trẻ con mà thôi, trẻ con nào lai không ham chơi, Dương Thần cho theo tiểu Tuyết, hừ ngu sao mà không theo. Cầu còn không được.
Cây thương này với Dương Thần có lớn lao vô cùng ý nghĩa,Nhờ cây thương này Dương Thần gặp được Mạn Thiên Âm.
Dương Thần trước vỗn dùng kiếm, đến thượng giới không ai tiếp nổi 5 chiêu kiếm, nên lại chuyển qua thương, sức mạnh quá lớn cũng không có thương thích hợp, Đột phá đến Bán Tiên, Dương Thần luyện hóa một khỏa tử tinh, tạo nên cây thương này,
khi tạo xong, Tiên lực tiêu hao hầu như không còn, mới bị kẻ thù cho đánh xuống còn phong ấn luôn tu vi Dương Thần, sở dĩ không giết là vì không dám giết.
Nếu như giết Dương Thần, người Dương gia lập tức phát hiện đuổi đến, hậu quả quá nghiêm trọng nên mới không dám, với lại Dương Thần lúc đó mới bán Tiên còn vô cùng nhỏ bé.
Nhưng bọn hắn không ngờ đến, Sau khi Dương Thần trở lại, lại là ác mộng của bọn chúng, từ đó.
Chiến Thần Dương Thần xuất hiện.
Ngắn ngủi, tiên giới không có Tiên Đế ngàn năm sau khi bình định, Dương Thần lại đánh vỡ tất cả, bước lên Tiên Đế chi vị trở Thành truyền kỳ tiên giới.
Tất cả nhờ cây Thương mới có tiểu Tuyết, hiện tại Dương Thần liên giao cho tiểu Tuyết rồi.
(Ai da.. bận quá hôm nay cũng bận, nhưng hôm qua không đăng chương nên hôm nay thức để đăng vậy, cảm ơn mọi người đọc nha. truyện đã được 15 chương. 15 chương đầu viết quá nhiều sai sot, mọi người thông cảm nha,truyện đầu tay mà.)
Hai người phục dung xuống, Dương Thần 2 tay 2 người áp vào lưng giúp tiêu hóa 2 khỏa bạo khí đan.
Ầm Ầm..ầm...
Mãi đến tiểu Tuyết luyện khí tầng 9 đỉnh phong mới dừng lại, Mạn Thiên Âm cũng liền Luyện khí tầng 8.
Trong phòng tiểu Tuyết nhẹ nhàng thở ra một tiếng, bên cạnh Mạn Thiên Âm cũng mở mắt.
"Ba ba con và mụ mụ lại đột phá"
Tiểu Tuyết híp mắt cười khả ai nhìn Dương Thần, đổi lại Dương Thần lại nhìn chằm chằm vào tiểu Tuyết.
"Ba ba,người sao? ở đâu không khỏe sao,một bên Mạn Thiên Âm cũng có chút lo lắng nhìn Dương Thần"
"Ta không sao, tiểu Tuyết đưa tay đây"
Tuy có chút nghi hoặc nhưng tiểu Tuyết vẫn ngoan ngoãn đưa bàn tay ra cho Dương Thần.
Không nói hai lời, Dương Thần nhẹ nhàng điểm vào tay tiểu Tuyết, một miệng vết thương bằng cây kim rách ra, máu tươi vừa nhỏ trực tiếp dừng hẳn, vết thương liền lành rồi.
"Có đau không"
-Ba Ba tuy chảy máu nhưng con lại không cảm thấy đau, tiểu Tuyết có chút kinh ngạc.
Dương Thần đã xác định được một nửa rồi.
Tuy chỉ là một vết thương nhỏ, tùy tiện Luyện khí một tầng cũng có thể khỏi trong tích tắc, nhưng tiểu Tuyết lại khồn vận dụng linh lực để chữa thương, phải biết Dương Thần tùy tiện điểm, nhưng trong đó chứa một sợi bé nhỏ tiên lực, đừng nói luyện khí, coi như Trúc cơ cũng khó có thể lành được.
"Đây là một bộ thương pháp, gồm 9 thức, con thử ghi nhớ xem"
tiểu Tuyết chưa học chữ, nên chưa biết đọc, Dương Thần đánh phải đọc khẩu quyết ra cho tiểu Tuyết nhớ.
Tiểu Tuyết vừa nghe xong,Cả người như rơi vào trầm tư.
Đốn ngộ, chân chính đốn ngộ,
Ngộ, Chân chính không thể cầu, rơi vào Ngộ cơ thể sẽ tự động thôi diễn trong đầu, khoảnh khắc tuy ngắn nhưng được lợi lại không tưởng, Những người có thể vào trạng thái này, ai lại không phải thiên tài tuyệt thế.
Dương Thần chỉ tùy tiện truyền thụ một bộ thương pháp mà thôi.
"Ba Ba con học được, nhưng thức thứ 9 tại sao con lại cảm thấy không đúng"
Dương Thần tươi cười, là "Võ Thần Thể Chất",trong lòng đã chắc chắn, sở dĩ tiểu Tuyết thấy thức thứ 9 sai là Dương Thần cố ý làm sai để thử.
"Con thử đọc lại ta xem "
Thấy Dương Thần một mặt tươi cười, cả Mạn Thiên Âm lẫn tiểu Tuyết đều không hiểu.
Nhanh rồi tiểu Tuyết đã đọc xong, thức đầu đến thức 8 không sai một trữ, thức thứ 9 tiểu Tuyết liền không đọc rồi, bởi lẽ không hề có thức thứ 9.
Dương Thần, khẽ vuôt tóc tiểu Tuyết, cười nói.
-Sau này con sẽ phải đánh lộn nhiều mới có thể mạnh được,
"Sẽ mạnh giống ba ba sao?"
-Tất nhiên rồi, thể chất con giống ta, có khi con còn sẽ mạnh hơn ta.
Dương Thần nói vậy cũng không sai.Dương Thần từ lúc tu luyện một mình một đường đánh lên, không có bất cứ ai chỉ điểm, mọi công pháp võ kĩ đều là cơ duyên nhận được, tuy nhiên Dương Thần đã sửa đổi để phù hợp với bản thân.
Tiểu Tuyết lại khác, có Dương Thần tại, muốn tài nguyên có tài nguyên, tiểu Tuyết chỉ thiếu mỗi một thứ, đó là chiến đấu, chân chính chiến đấu mới có thể mạnh hơn được,Võ giả ai cũng cần chiến đấu để mạnh hơn, Võ Thần Thể Chất càng nên như vậy.
Võ đạo chi thần, phải trải qua thân chinh bách chiến mới tôi rèn được bản thân.
"Thể chất là gì vậy ba ba"
Cả Mạn Thiên Âm cũng quay ra nhìn chăm chú.
Đừng tưởng Mạn Thiên Âm là người hiện đại, là tổng giám đốc, Mạn Thiên Âm còn muốn tu luyện hơn bất cứ ai.Nàng biết chỉ có tu luyện nàng mới có thể cùng Dương Thần, cùng tiểu Tuyết một chỗ mãi mãi, Bởi vậy nàng vô cùng chăm chỉ, ở công ti cũng liền việc cũng vứt qua một bên rồi.
"Thể chất, còn gọi là thể chất đặc thù, chỉ số ít người mới có.Tiểu Tuyết thể chất là Võ Thần Thể Chất, hay còn gọi trời sinh võ thể. Ta cũng vậy, cũng là trời sinh võ thể, nên nãy mới nói tiểu Tuyết là giống ta"
Dương Thần vui vẻ ôm tiểu Tuyết một bên cười một bên giải đáp nghi hoặc về thể chất cho 2 người nghe.
Ta có thể chất đặc thù sao, Mạn Thiên Âm tự nhủ.
Biết Mạn Thiên Âm suy nghĩ,Dương Thần đạo:
-Thiên Âm, không cần gấp, không phải thể chất nào cũng có thể phát hiện sớm được, ta tin tưởng nàng chắc chắn sẽ có.
Bởi vì nàng là vợ ta.
Biết Dương Thần an ủi mình Mạn Thiên Âm vờ giận dỗi một phen.
-Ta nhưng không có,liền không phải Vợ ngươi rồi phải không.
"Ách".
Biết mình trang bức sai, Dương Thần họ nhẹ:
- Tất nhiên, nàng không có thể chất đặc thù liền không phải vợ ta. Nàng là thê tử ta.
"Aiz. Ở đây vài hôm liền học được múa mép hay".
Kì thực nàng cũng cảm thấy vui. Dương Thần không phải khuôn mặt lạnh như 5 năm trước. Nhớ lần đó nàng gặp Dương Thần,Dương Thần như một cục đá, gọi không trả lời, nói không thưa, người khác không biết liền tưởng một tên câm.
Mãi về sau, ở chung một tháng cuối cùng cục đá liền biết nói chuyện thỉnh thoảng cũng sẽ cười,rồi hai người có tiểu Tuyết.
Nhớ lại Mạn Thiên Âm lại cười, cười hạnh phúc, vì nàng không nhìn lầm người, người đàn ông nàng sẽ giao phó cả cuộc đời.
Thấy 2 người liếc mắt đưa tình, tiểu Tuyết một bên âm dương quái khí, nói:
- Ba ba, mụ mụ có em bé liền sẽ quên tiểu Tuyết đấy.
"Ách"
Dương Thần ho nhẹ.
Mạn Thiên Âm thì khuôn mặt đỏ bừng, nàng không thể tin được tiểu Tuyết mới chỉ 4 tuổi, học ở đâu điều đấy.
tiểu Tuyết làm mặt cao thâm mạt chắc thần thần bí bí nói.
- Là Đường Lâm lão sư nói đấy, Đường Lâm lão sư nói rằng, Ba Ba trở về mụ mụ liền có em bé, liền hết thương tiểu Tuyết đấy, Đường Lâm lão sư còn nói, nếu vậy thì sau này đi theo Đường Lâm lão sư tốt.
Mạn Thiên Âm, mặt đỏ bừng,
"Tốt Đường Lâm hảo tỉ muội, liền dạy hư trẻ nhỏ rồi".
Dương Thần ha hả cười, nhìn hai người. thầm nghĩ nhân sinh còn gì nối tiếc nữa đâu, có cả thiên hạ không bằng có 2 người.
"Ba Ba dạy con học võ được không"
Dương Thần nhìn lại tiểu Tuyết, học võ làm gì đâu, ở đây cũng không cần dùng đến, trực tiếp quyền bạo liền tốt dù sao cũng không cần đến đấy, bất quá tiểu Tuyết muốn học Dương Thần cũng không cấm, không dùng ở đây sau này liền dùng tốt.
-Con muốn học gì, ta có Kiếm,Đao,Quyền,Thương,... ta đều có.
"Ba Ba dùng gì con liền học nấy."
-Ta lúc trước dùng kiếm, hiện tại dùng thương.con muốn kiếm hay thương.
"Vậy ba ba dạy con dùng thương đi"
-Ta nghĩ còn học quyền liền tốt,
Đùa chứ học thương, ở đây nhưng cấm dùng vũ khí,dùng loạn coi như. Không có võ kĩ nắm đấm tiểu Tuyết đã vô cùng khủng bố,còn dùng thương chắc chắn liền có án mạng.
Dương Thần có chút hối hận vì sự lỗ mãng của mình.
"Không được, con muốn học thương giống ba ba cơ".
Cái này...
Thôi được rồi, con như có thể nhấc ta liền dạy con thương, nói Dương Thần lại khẽ động tay, bất giác thanh châm cài tóc Dương Thần bay ra.
Châm tỏa ra một tia sáng tử sắc, hóa thành hình người, vô cùng huyền ảo.Tiểu nhân cao cỡ tiểu Tuyết khuôn mặt bánh bao, lộ một răng nanh bé nhọn ra, vô dùng dễ thương.
"Về bản thể đi"
Thấy giọng Dương Thần nói, tiểu nhân lại hóa thành một cột sáng cắm xuống, rất nhanh liền hóa thành 1 cây thương, cây thương, dài 2mét tả hữu, lưỡi thương màu xanh nhạt, không khí xung quanh dao động như bị cắt phá xunh quanh, thân thương phủ lên một màu tử sắc, lại nhiều vô cùng đạo văn lít nhít,
Cây thương yên vị ở đấy, nhìn như đang thông phệ lấy toàn bộ thiên địa.
tiểu Tuyết chỉ cao bằng 1 phần tư cât thương, nhìn nhỏ bé vô cùng.
Tiến lại gần, tiểu Tuyêt chạm nhẹ cây thương, lại vẻ mặt buồn thiu quay ra nhìn Dương Thần.
"Ba ba, to quá con không cầm được"
Nhận thấy tiểu Tuyết nói, cây thương run nhè nhẹ rồi hóa nhỏ, bây giờ cây Thương chỉ cao hơn tiểu Tuyết một cái đầu.
"Nhỏ rồi"
Tiểu Tuyết hưng phấn chạy lại gần cầm, nhưng không tài nào nhấc nổi.
Đùa chứ nhấc, cây Thương này là Dương Thần dùng vô thượng thần thông luyện chế nguyên lõi của một khỏa tử tinh mà thành, không nói độ nặng được nén xuống, đặc biệt cây thương còn có linh chí, nhận ra tiểu Tuyết cùng Dương Thần có chung huyết mạch, thương linh mới không tổn thương đến, phải người khác trực tiếp liền xong đời rồi.
Dương Thần cười cười.
"Thương này tên Hỗn Thiên"
sau này con liền gọi Thiên tỉ là được, bất quá con muốn cầm phải mạnh hơn mới được.
"Đây Thương còn biết nói chuyện sao"
Tiểu Tuyết hưng phấn, đôi mắt liền ngôi sao sớm lấp lánh rồi.
-Tất nhiên con thử gọi xem.
"Thiên tỉ tỉ, sờ nhẹ cây thương, tiểu Tuyết gọi, mặt một vẻ chờ mong"
Ông..cây thương nghe hiểu lại hóa thành sương mù màu tím, nhanh chóng hóa thành một tiểu nhân so với hồi nãy không có gì khác biệt, hình thể chỉ so tiểu tuyết lớn hơn chút ít.Chỉ là bây giờ Thương linh không còn huyền ảo như trước mà lại giống người thật y như đúc.
Thương linh nhìn tiểu Tuyết mỉm cười lộ ra một chiếc răng nanh bé tí. Lại nhìn về phía Dương Thần,
Dương Thần gật đầu
- Sau này ngươi liền theo bảo vệ tiểu Tuyết đi, nên nhớ thu liêm lại chỉ để bằng tiểu Tuyết, không phải vạn bất đắc dĩ không được phép bộc phát sức mạnh.
Thấy Dương Thần đồng ý, Thương linh cười lanh canh như tiếng chuông, đến gần tiểu tuyết nhẹ nhàng nói.
- Từ này tỉ tỉ liền theo ngươi rồi, nhưng ngươi chưa sử dụng được tỉ tỉ đâu, cố gắng mạnh hơn nữa nhé.
Nói xong lại hóa thành cây châm cài lên tóc tiểu Tuyết.
Nhìn thương linh, Dương Thần sao lại không biết. Dù theo Dương Thần rất lâu nhưng chung quy vẫn chỉ là trẻ con mà thôi, trẻ con nào lai không ham chơi, Dương Thần cho theo tiểu Tuyết, hừ ngu sao mà không theo. Cầu còn không được.
Cây thương này với Dương Thần có lớn lao vô cùng ý nghĩa,Nhờ cây thương này Dương Thần gặp được Mạn Thiên Âm.
Dương Thần trước vỗn dùng kiếm, đến thượng giới không ai tiếp nổi 5 chiêu kiếm, nên lại chuyển qua thương, sức mạnh quá lớn cũng không có thương thích hợp, Đột phá đến Bán Tiên, Dương Thần luyện hóa một khỏa tử tinh, tạo nên cây thương này,
khi tạo xong, Tiên lực tiêu hao hầu như không còn, mới bị kẻ thù cho đánh xuống còn phong ấn luôn tu vi Dương Thần, sở dĩ không giết là vì không dám giết.
Nếu như giết Dương Thần, người Dương gia lập tức phát hiện đuổi đến, hậu quả quá nghiêm trọng nên mới không dám, với lại Dương Thần lúc đó mới bán Tiên còn vô cùng nhỏ bé.
Nhưng bọn hắn không ngờ đến, Sau khi Dương Thần trở lại, lại là ác mộng của bọn chúng, từ đó.
Chiến Thần Dương Thần xuất hiện.
Ngắn ngủi, tiên giới không có Tiên Đế ngàn năm sau khi bình định, Dương Thần lại đánh vỡ tất cả, bước lên Tiên Đế chi vị trở Thành truyền kỳ tiên giới.
Tất cả nhờ cây Thương mới có tiểu Tuyết, hiện tại Dương Thần liên giao cho tiểu Tuyết rồi.
(Ai da.. bận quá hôm nay cũng bận, nhưng hôm qua không đăng chương nên hôm nay thức để đăng vậy, cảm ơn mọi người đọc nha. truyện đã được 15 chương. 15 chương đầu viết quá nhiều sai sot, mọi người thông cảm nha,truyện đầu tay mà.)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.