Đế Tôn

Chương 2667: Linh bảo thức tỉnh. (1)

Trạch Trư

13/04/2016

- Tên này muốn phá hủy tiên thiên pháp bảo, linh bảo, dụ ta ra tay, xóa sổ ta. Còn ta thì chờ Đế Giang hủy Vô Cực đạo thư, tránh cho bị mấy tiên thiên pháp bảo này uy hiếp, rồi thừa cơ tiêu diệt Đế Giang.

- Ta mong chờ trận chiến này đã lâu. Chỉ có tiêu diệt Đế Giang không thể đặt vào lưới nhân quả thì đại đạo nhân quả của ta mới bao phủ nguyên thời đại tiên đạo được.

Đạo Không Đạo Nhân áo đen mở miệng nói:

- Lưới nhân quả bao phủ thời đại tiên đạo, chờ khi ngươi thu lưới về, tất cả sinh linh Tiên giới sẽ bị bắt hết. Đế và Tôn, ta cũng không thoát được. Vô Cực điện chủ, nói thẳng trước mặt ta như thế không sợ ta trở mặt sao?

Vô Cực Thiên Tôn cười nói:

- Đạo hữu có bản lĩnh nhưng một mình ngươi không làm gì ta được. Đạo không đạo hữu cần hợp sức cùng Đế và Tôn mới trấn áp ta như đã làm với Tịch Diệt. Nhưng muốn giết ta là chuyện không thể nào. Tịch Diệt bất diệt, Tịch Diệt Đạo Nhân bất tử, còn ta thì nhân quả bất diệt, ta bất tử. Bất Không, Đế và Tôn có xích mích, bọn họ làm hỏng kiếp trước của ngươi, khả năng các ngươi hợp tác rất nhỏ bé.

Đạo Không Đạo Nhân áo đen trầm ngâm giây lát, gật đầu, nói:

- Ta và bọn họ có lý niệm khác nhau, đúng là sẽ không hợp tác giết ngươi. Hơn nữa ta không đến trình độ hỗn độn bất diệt mình bất tử, ta không làm gì ngươi được.

Vô Cực Thiên Tôn cười nói:

- Ta không phải loại người cắt đứt mọi cơ hội sống. Lưới nhân quả bao phủ thời đại tiên đạo chủ yếu mượn thời đại huy hoàng trước giờ chưa từng có này nâng cấp đại đạo nhân quả, thẳng hướng tận cùng đại đạo. Dù người nào trong Tiên giới đi đến tận cùng đại đạo là có thể nhảy ra khỏi lưới nhân quả, giữ được mạng sống.

Vô Cực Thiên Tôn thản nhiên nói:

- Đế và Tôn khai sáng thời đại tiên đạo đúng là một thời đại ghê gớm. Ta hận mình sinh muộn, không sinh ra trong thời đại nguyên đạo, tham gia vào sóng triều lịch sử vô cùng bao la hùng vĩ kia. Nhưng thời đại tiên đạo trong tương lai sẽ không kém cỏi hơn thời đại nguyên đạo.

- Chỉ có thông qua thời đại như thế hoàn thiện đại đạo nhân quả của ta mới giúp ta đặt chân đến tận cùng đại đạo.



Vô Cực Thiên Tôn nhìn tầng hư không thứ tám, mắt nhìn chằm chằm quan tài to ở tận cùng hư không.

Vô Cực Thiên Tôn cười nói:

- Chắc Tịch Diệt cũn chờ thời đại như thế, để đại đạo tịch diệt của hắn đi đến tận cùng đại đạo. Tiểu tử này thừa dịp kiếp số của Đế Giang được nhiều ích lợi, ngày hắn thoát khốn không còn xa.

Tim Đạo Không Đạo Nhân đập nhanh, nhìn chằm chằm tầng hư không thứ tám.

Trong tầng hư không thứ tám, các đại giáo môn và Đại La Thiên quân Huyền Châu hỗn chiến. Đại La Thiên quân không đông người, bọn họ như mũi dao cắm vào các đại trận gặt hái mạng sống. Nơi Đại La Thiên quân đi qua người ngã ngựa đổ, các đầu tiên nhân, tay chân cụt bay tứ tung.

Quy mô đại chiến lớn kinh người, số tiên nhân chết nhiều không đếm xuể. Máu tiên nhân nhuộm đỏ tầng hư không thứ tám, trên biển máu trôi đầy xác chết.

Không chỉ thế, thậm chí có pháp bảo công kích xuyên thấu các tầng hư không như thiên hà treo ngược rót vào Tiên giới. Các xác tiên nhân rơi xuống như sao băng rạch phá chân trời.

Cuộc chiến khốc liệt.

Nhưng vượt ngoài dự đoán của Đạo Không Đạo Nhân là Tịch Diệt Đạo Nhân không điều khiển quan tài đen thừa cơ làm mưa làm gió. Ngược lại Tịch Diệt Đạo Nhân núp trong tận cùng tầng hư không thứ tám.

Tồn tại như Tịch Diệt Đạo Nhân hủy diệt sinh linh các thời đại nếu sống lại sẽ là gió tanh mưa máu.

Đạo Không Đạo Nhân nhìn bốn phía, bỗng tim rớt cái bịch. Đạo Không Đạo Nhân cảm ứng tầng hư không thứ tám có gì đó lạ, gã không như Huyết Tổ rất mẫn cảm với Tịch Diệt Đạo Nhân nhưng cũng cảm thấy có lực lượng ẩn giấu trong hư không cắn nuốt tinh khí trong máu, những cảm xúc mặt trái bộc phát trong đại chiến quy mô trước giờ chưa từng có.

Đại chiến tiên nhân quy mô ngàn vạn người, các tiên nhân liều mạng chiến đấu, khi chết đi, oán niệm và các xúc mặt trái mãnh liệt biết mấy.

Hầu hết cao thủ trong Tiên giới bây giờ đều tham gia trận ác chiến, cảm xúc mặt trái bùng nổ trong đại chiến trước giờ chưa từng có trong Tiên giới.

Đạo Không Đạo Nhân dám chắc Tịch Diệt Đạo Nhân âm thầm góp nhặmt cảm xúc mặt trái, máu tươi trong đại chiến luyện thành pháp bảo kỳ lạ, báu vật đủ phá giải phong ấn của Đế và Tôn, Bất Không.



Đạo Không Đạo Nhân thu về tầm mắt, chuyển sang nhìn Vô Cực Thiên Tôn:

- Tịch Diệt Đạo Nhân chết mà không cứng, dù gì từng là điện chủ thứ ba Đạo Quân điện, có bản lĩnh như thế cũng không lạ.

Đạo Không Đạo Nhân trầm giọng nói:

- Năm xưa ta và Đế và Tôn cùng nhau giết Tịch Diệt Đạo Nhân, đánh nát bấy đạo quả thế nhưng hắn không chết. Đế và Tôn đế từ xứ ngoại cũng rất ngạc nhiên.

- Chúng ta thấy không giết Tịch Diệt Đạo Nhân được nên trấn áp trong tầng hư không thứ tám. Tịch Diệt Đạo Nhân thoát khôn nằm trong dự đoán của chúng ta, ngược lại Vô Cực điện chủ nói Đế Giang định phá hủy tám tiên thiên pháp bảo, nguyên chung, nguyên tháp, nguyên đỉnh khiến ta rất bất ngờ. Không biết điện chủ có thể chỉ rõ ra Đế Giang làm sao phá hủy những tiên thiên pháp bảo, linh bảo này không?

Đạo Không Đạo Nhân rất tò mò, không hề giả bộ. Tiên thiên pháp bảo, tiên thiên linh bảo cường đại biết bao. Tám tiên thiên pháp bảo định vũ trụ Càn Khôn Tiên giới, sừng sững đến nay, luyện hóa từng Đạo Quân tiền sử không chịu chuyển thế. Vô nhân cấm khu trải qua nhiều thời đại vẫn không ngã bị buộc đến đổ nát hoang tàn, nhiều Đạo Quân tiền sử buộc lòng chuyển thế vào Tiên giới, trở thành một thành viên của Tiên giới.

Ba tiên thiên linh bảo nguyên chung, nguyên tháp, nguyên đỉnh càng khủng bố, ba linh bảo hợp sức mở dòng thời gian, ngược về thời đại nguyên đạo, có thể nói là nghịch thiên.

Giang Nam không yếu chút nào, nhưng Đạo Không Đạo Nhân cảm thấy hắn còn thiếu chút lửa, hơi kém hơn gã.

Với bản lĩnh của Giang Nam, tay không đối phó một tiên thiên pháp bảo uy lực hoàn toàn bộc phát đã là miễn cưỡng. Dù Giang Nam thuyết phục được lão quái vật vô nhân cấm khu chắn tia kiếp giúp, lôi con rồng to ra ngăn tai nạn cũng khó tránh khỏi thế tau.

Vô Cực Thiên Tôn lại bảo là Giang Nam sắp phá hủy hết tiên thiên pháp bảo, linh bảo, nghe rợn cả người.

Đạo Không Đạo Nhân không nghĩ ra Giang Nam làm sao pháh ủy được nguyên chung, nguyên tháp, nguyên đỉnh.

Vô Cực Thiên Tôn trầm ngâm, lắc đầu, nói:

- Ta cũng không nhìn ra. Đế Giang đại biểu chưa biết, đại biểu hỗn độn. Nếu ta biết bước tiếp theo của hắn thì Đế Giang không còn là Đế Giang. Nhưng đại đạo nhân quả của ta cảm ứng được, tạo hóa chi môn hay hỗn nguyên châu, kim long giản, nguyên chung, nguyên tháp, nguyên đỉnh đều sẽ bị phá hủy, không còn tồn tại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook