Chương 274: Một môn công pháp chứng Đạo Đài
Trạch Trư
30/07/2014
Giang Nam mỉm cười nói:
- Nếu như là đụng phải đối thủ thực lực quá mạnh mẽ hướng ta khiêu chiến, ta tự nhiên là phòng thủ mà không chiến, chẳng phải là ổn thắng không thua sao? Ngươi chỉ để ý lấy tiền là tốt rồi, chủ tớ chúng ta kiếm lớn một số!
Thác Bạt Lan Vân nháy mắt mấy cái, không khỏi đối với hắn ghé mắt, thầm nghĩ trong lòng:
- Hắn không làm buôn bán, thật sự là đáng tiếc. Giang Nam Giang Tử Xuyên quả nhiên là nhân vật đáng sợ...
Đấu chiến pháp trường ở giữa trung thành cùng Đông Thành, Thiên Yêu Thánh Nữ từng hướng Giang Nam giới thiệu qua bố trí Nam Hải đại khái, bất quá giới thiệu chỉ là thương mậu, đối với đấu chiến pháp trường cùng Bách Hiểu Lâu dò thăm tin tức lại không có giới thiệu.
Giang Nam hướng tòa đấu chiến pháp trường này nhìn lại, chỉ thấy cái gọi là đấu chiến pháp trường thật ra là một pháp bảo, cái pháp bảo này cực kỳ khổng lồ, như một cái bồn địa trôi lơ lửng ở giữa không trung, chu vi mười dặm, ở giữa lõm sâu, mỗi cách mấy trăm trượng liền có một cây cột đá, đỉnh cột đá cực kỳ bằng phẳng, cũng có chu vi lớn nhỏ gần mẫu.
Mà ở bốn phía, thì có một chút ngọc thai, không ít người ngồi ở trên ngọc đài xem cuộc chiến.
Trong sân còn có hai người đánh cuộc đấu, là hai vị Đạo Đài cảnh cường giả, Thần Thông oanh kích, pháp bảo oanh tạc, chém giết thảm thiết.
Chẳng qua là, thân ảnh hai người này ở đám người Giang Nam xem ra, lại nhỏ đến thương cảm, hẳn là đấu chiến pháp trường có không gian trói buộc.
Nội bộ không gian của cái pháp bảo này so sánh với phía ngoài thoạt nhìn lớn hơn rất nhiều lần, tự thành một giới, hơn nữa những cột đá kia cũng không phải là không có tác dụng, mà là dùng để hấp thu dư âm của Thần Thông cùng pháp bảo tản mát ra, không cần lo lắng uy lực tràn ra bên ngoài chút nào.
- Đấu chiến pháp trường vốn là Nam Hải tổ sư ta luyện chế, là địa phương dùng để cho đệ tử so sánh thực lực, sau Nam Hải ta biến thành đất thương mậu, cấm chế tư đấu, nơi này liền trở thành một địa phương đánh cuộc chiến.
Thác Bạt Lan Vân chiết phiến huy động, cười dài nói:
- Đây cũng là không thể làm gì, người tới chỗ này đến từ môn phái thế lực bất đồng, lẫn nhau trong lúc đó có cừu oán cũng không ít, không để cho bọn họ phát tiết đi ra ngoài, Nam Hải ta sẽ thừa nhận áp lực rất lớn.
- Quý phái mở đấu chiến pháp trường, mục đích chủ yếu nhất vẫn là vì kiếm tiền sao?
Vân Bằng cười lạnh nói.
Thác Bạt Lan Vân khiêm tốn nói:
- Dĩ nhiên, có thể kiếm tiền, một điểm nhỏ tiền cũng là tốt. Nam Hải chúng ta là không tán thành mọi người lấy cái chết tương bác, dù sao cũng là khách nhân, đã chết một cái liền thiếu một cái, bất quá chuyện tình đánh chết người cũng thường có phát sinh. Giang sư huynh, Vân sư huynh, các ngươi vẫn là phải cẩn thận một chút thì tốt hơn.
Nàng lời còn chưa dứt, đột nhiên trong sân chiến đấu kết thúc, một Đạo Đài cảnh cường giả thực lực hơi thấp kêu thảm một tiếng, bị đối thủ cận thân, sinh sôi xé thành hai nửa, máu sái trên đất.
- Ha ha ha, lần này quả nhiên vẫn là Bộ sư huynh thắng, để cho ta buôn bán lời một khoản Linh Dịch thật to!
Trên khán đài có người vui mừng cười to, cũng có người ảm nhiên lắc đầu.
Đấu chiến pháp trường có địa phương đặc biệt đặt cược, lấy Linh Dịch, pháp bảo... làm tiền đánh bạc. Cũng có thể đổi tài sản thành Linh Dịch tới đánh cuộc, Nam Hải nhất phái chỉ từ trong đó lấy ra tiền thuê, thì không tham dự trong đó.
- Giang Tử Xuyên, tử kỳ của ngươi đã đến!
Một vị nam tử tóc đen quanh thân ma khí quay cuồng, đột nhiên bay lên trời, rơi vào trên một cây cột đá, cười lạnh nói:
- Ta chờ ngươi đi lên, chúng ta liền ở trên cột đá này nhất quyết sinh tử!
- Người này ta biết, là Ma Đạo Cổ Thần Các cường giả, tên là Tần Xuyên, tu thành tám loại Thần Thông, Ma Đạo cao thủ mới vừa luyện thành Đạo Đài, tiến vào Linh Đài Cảnh.
Vân Bằng nhìn thoáng qua, cười nói:
- Sư đệ, Tần Xuyên so với ta chênh lệch ba cảnh giới, ta cũng ngứa trong lòng, muốn đi đại chiến một cuộc. Ngươi áp ta thắng, ta đi liền trở về!
Hắn chính là Thần Thông ngũ trọng viên mãn, chỉ thiếu chút nữa mới có thể tu luyện tới Thần Thông lục trọng, khoảng cách Linh Đài Cảnh còn có ba cảnh giới chênh lệch. Bất quá Giang Nam lại biết, Vân Bằng nhân tài tuyệt diễm, người mang Côn Bằng huyết thống, hơn nữa trong tâm pháp tu luyện cũng có hai môn kinh điển là Côn Bằng nhất tộc tâm pháp, Đại Bằng Minh Vương Chân Thân cùng Côn Minh Vũ Hóa Chân Kinh, hơn nữa còn có Thập Nhị Trọng Lâu Trảm Thần Kinh, Phiên Thiên Ấn, Bổ Thiên Ấn, ngang hàng cảnh giới, thực lực của hắn cực mạnh, so với đệ tử chưởng giáo cũng không thua gì, tuyệt đối có thực lực vượt cấp khiêu chiến!
- Thần thứu, ngươi đem bốn mươi vạn cân Linh Dịch hết thảy áp Vân sư huynh thắng.
Giang Nam cười nói.
Vân Bằng đang muốn đánh một trận, nghe vậy sợ hết hồn, quay đầu lại nói:
- Sư đệ, bốn mươi vạn cân Linh Dịch cũng không phải là một số lượng nhỏ, ngươi không sợ ta thua sao?
Giang Nam chân mày giương nhẹ, cười nói:
- Ta chém người này dễ dàng, sư huynh, ngươi sẽ không thua hắn chứ?
- Ngươi cũng không thua, ta sao lại thua?
Vân Bằng ý chí chiến đấu ngang nhiên, cười ha ha, phi thân rơi vào trên cột đá kia.
Giang Nam đợi kết quả, Thần Thứu Yêu Vương nhìn chung quanh một tuần, cất cao giọng nói:
- Các vị đạo hữu, tiền bối, ta ra bốn mươi vạn cân Linh Dịch, mua Vân sư huynh chiến thắng, có người nào dám đánh cuộc hay không?
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, cùng lộ ra vẻ chần chờ, bốn mươi vạn cân Linh Dịch tuyệt sẽ không là một số lượng nhỏ, cơ hồ tương đương với một ngọn Linh sơn tích lũy, không có nắm chắc mà nói, chính là táng gia bại sản!
- Không người nào dám đánh cược sao?
Thần Thứu Yêu Vương cười lạnh nói:
- Mới vừa rồi khẩu hiệu một cái so sánh với một cái hung ác, hiện tại làm sao héo rồi, là không có tiền sao?
Đầu Đại Yêu này lời vừa nói ra, nhất thời tình cảm quần chúng phấn kích, tàn bạo hướng hắn xem ra. Trong sân, Vân Bằng cùng Tần Xuyên đã giao thủ, cột đá nho nhỏ trở thành chiến trường của hai người, chiến đấu kịch liệt, Tần Xuyên tế lên một pháp bảo, hóa thành một đầu đại mãng dài đến hơn trăm trượng trôi lơ lửng ở giữa không trung, cái đuôi quét ngang, mở cái miệng rộng hung hăng cắn xuống, làm cho Vân Bằng không ngừng ngăn chặn.
- Ta đánh cuộc!
Một vị lão giả diện mục lành lạnh, cười lạnh nói:
- Giang Tử Xuyên, lần này lão phu liền trước tiên đem Linh Dịch của ngươi hết thảy thắng sạch, để ngươi biến thành nghèo rớt mồng tơi, sau đó lại đem ngươi đánh chết, để cho nữ ma đầu Lạc Hoa Âm kia nếm thử tang đồ chi thống!
Giang Nam vứt cái ánh mắt, Thần Thứu Yêu Vương cùng lão giả này đi địa phương đặt cược, đem tiền đánh bạc giao cho củ sự. Giang Nam trường thanh cười nói:
- Vân sư huynh, có thể hạ sát thủ!
Hắn vừa dứt lời, đột nhiên Vân Bằng cười to, phía sau một đầu Kim Sí Đại Bằng hiện ra, lơ lửng ở giữa không trung, cánh giương mấy chục mẫu, cúi đầu một mổ, đem đầu đại xà trăm trượng kia mổ ở trong miệng, ngửa đầu nuốt đi xuống!
Tần Xuyên kinh hãi, còn chưa kịp phản ứng, liền thấy đầu Kim Sí Đại Bằng kia biến hóa nhanh chóng, hóa thành một đầu Côn Minh, mở ra thôn thiên ngụm lớn, một ngụm đem cả người hắn cắn nuốt!
- Thần Thông ngũ trọng cao thủ, chỉ là một môn Thần Thông liền muốn giết chết ta? Nằm mơ!
Trong bụng Côn Minh truyền đến Tần Xuyên rống giận, người này đúng là cường hãn, mặc dù bị nuốt vào trong bụng Côn Minh, nhưng như cũ dũng mãnh chí cực, thậm chí liên tục trào ra không biết bao nhiêu Thần Thông, ý đồ đánh xuyên qua thân thể Côn Minh thoát khốn!
Rầm!
Côn Minh đột nhiên toái rụng, Tần Xuyên mới vừa thở phào nhẹ nhỏm, liền thấy một bàn tay đột nhiên rơi xuống, một tiếng ầm vang như thiên địa sụp đổ, che ở trên ót hắn, đánh hắn thành một bãi thịt nát!
- May mắn không làm nhục mệnh.
Vân Bằng cười ha ha, phi thân quay về, rơi vào bên cạnh Giang Nam, cười nói:
- Sư đệ, buôn bán lời bao nhiêu Linh Dịch?
Giang Nam cười nói:
- Mới bốn mươi vạn cân, đợi khấu trừ tiền thuê, ta và ngươi chia đều.
Vân Bằng mừng rỡ, vị lão giả mới vừa rồi cùng Giang Nam đánh cuộc kia sắc mặt xanh mét, giận đến thân thể run rẩy, hận không thể lập tức đem hai người này đánh gục, tiêu mối hận trong lòng.
Mọi người sắc mặt ngưng trọng, rối rít hướng Vân Bằng xem ra, lấy Thần Thông ngũ trọng viên mãn dễ dàng liền đánh chết một vị Linh Đài cường giả, có thể có thực lực như vậy, trừ nói rõ hắn tâm pháp tu luyện cực kỳ cao minh ra, còn chứng minh người này tài trí kinh người, tư chất xuất chúng!
Trên khán đài, truyền đến không ít tiếng nhẹ kêu, cũng có người chú ý tới một kích kia của Vân Bằng, bén nhọn bá đạo, lợi hại vô cùng.
- Nhìn chưa ra, Vân Bằng này cũng lợi hại như thế, là một nhân vật đáng giá chú ý.
- Người này được thiên tư hơn người, nửa người nửa yêu, tu luyện Yêu Tộc công pháp, không thua những chưởng giáo đệ tử kia. Huyền Thiên Thánh Tông thật là khiến người hâm mộ, nhân tài xuất hiện lớp lớp. xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
Giang Nam lại biết chỗ lợi hại của Vân Bằng, không chỉ ở hắn tu luyện Yêu Tộc mấy đại kinh điển, mà là ngộ tính của hắn kinh người, cùng Giang Nam đánh xong một trận liền ngộ ra cách phá giải Đại Ngũ Hành Kiếm Khí.
Hắn tài tình, làm Giang Nam cũng cực kỳ bội phục.
Ở Lĩnh Tụ Phong mở đàn nói pháp, Vân Bằng cũng tâm tình xúc động, mặc dù chưa luyện thành đạo tâm, nhưng đem Côn Minh Vũ Hóa Chân Kinh cùng Đại Bằng Minh Vương Chân Thân tương dung, đem hai đại kinh điển dung hợp, thực lực bạo tăng, giết chết một vị Linh Đài Cảnh cường giả chính là dễ dàng.
Thác Bạt Lan Vân đôi mắt đẹp rơi vào trên người Vân Bằng, mắt lộ ra tia sáng kỳ dị, thầm nghĩ:
- Vân sư huynh danh tiếng không có vang dội như Giang sư huynh, nhưng tu vi thực lực lại sâu đến dọa người, cũng là nhân tài hiếm có.
- Vân sư huynh, ngươi trợ Trụ vi ngược, cùng Giang Tử Xuyên chôn giết không biết bao nhiêu người, trong đó liền có ân sư nhà ta, ngươi đã muốn thay Giang Tử Xuyên ra mặt, như vậy ta liền trước giết ngươi!
Một đạo nhân ảnh hiện lên, sau một khắc cũng rơi vào trên cột đá vết máu loang lổ kia, người này là một đại hán khôi ngô, giống như tháp sắt đứng ở nơi đó, ánh mắt thâm trầm hướng Giang Nam cùng Vân Bằng quét tới, trầm giọng nói:
- Thanh Vân Tông Hướng Thiên Nam, hướng Vân sư huynh khiêu chiến! Thanh Vân Chiến Thể, Pháp Thiên Tượng Địa!
Ầm!
Trong gân thịt hắn truyền đến tiếng sấm nổ tung, thân thể liên tiếp tăng vọt, trong chớp mắt liền hóa thành Cự Nhân thân cao trăm trượng, đầu ngón tay khổng lồ chống đỡ, đóa đóa Thanh Vân từ trong thân thể dử tợn của hắn nặn đi ra, trôi lơ lửng ở chung quanh hắn!
Thanh Vân Tông Thanh Vân Chiến Thể!
- Trong Chính Đạo pháp môn rèn luyện thân thể không nhiều bằng Ma Đạo, nhưng trong mỗi Chính Đạo đại phái đều có một hai môn thân thể tuyệt học, Thanh Vân Tông chính là Thanh Vân Chiến Thể!
Trong mắt Thác Bạt Lưu Chiếu tinh quang chợt lóe, trầm giọng nói:
- Hướng Thiên Nam là nhân vật thiên tài của Thanh Vân Tông, mặc dù không phải là chưởng giáo đệ tử nhất mạch, cũng chưa từng tu luyện tới Đạo Đài cảnh, chỉ luyện thành Thần Thông bát trọng, nhưng Linh Đài cường giả chết ở trong tay hắn cũng không ít, thậm chí, hắn từng cùng Tinh Nguyệt Thần Tông Lý Nguyên Không đánh một trận, mặc dù không địch lại, lại từ trong tay Lý Nguyên Không chạy trốn, cũng không chết ở trong tay Lý Nguyên Không.
Sắc mặt Vân Bằng ngưng trọng, hiển nhiên đã từng nghe nói qua danh tiếng của Hướng Thiên Nam, là một nhân vật cực kỳ cường đại. Thác Bạt Lan Vân gật đầu nói:
- Người này đi chính lộ số là một môn công pháp chứng Đạo Đài, chỉ tu luyện Thanh Vân Chiến Thể, tu vi vô cùng tinh thuần, tuyệt đối là kình địch của Vân sư huynh ngươi!
- Một môn công pháp chứng Đạo Đài? Thú vị...
Giang Nam ánh mắt sáng lên, cười nói:
- Vân sư huynh, trận chiến này để cho ta tới a. Thần thứu, đem tất cả Linh Dịch để lên, đánh cuộc ta thắng. Chư vị, các ngươi hiện tại có thể đánh cuộc, ta đưa các ngươi một cái tài lộ, đánh cuộc ta thắng, bao các ngươi hung vốn!
- Bốc phét không biết ngượng, đánh cuộc ngươi thắng? Ta xem vẫn là đánh cuộc ngươi chết mới đúng?
- Con lừa ngốc kia, lão tử cùng ngươi đánh cuộc !
- Ta cũng muốn đánh cuộc, đánh cuộc Giang Tử Xuyên bị chết thê thảm không nỡ nhìn!
- Tính cả ta một phần!
...
Mọi người nhảy lên địa phương đặt cược, rối rít giao tiền đánh cuộc, Giang Nam nhìn lướt qua, đột nhiên hít vào một hơi thật dài, một tia ý thức vọt tới, bởi vì không khí lưu động tốc độ quá nhanh, không gian phía trước phảng phất đột nhiên sụp đổ một mảng lớn, không khí ma sát, Lôi Quang lóe lên!
- Nhục thể của hắn thật là mạnh, lục phủ ngũ tạng cũng mạnh đến nổi kỳ cục!
Trong lòng hai huynh muội Thác Bạt gia cả kinh, mới vừa nghĩ tới đây, đột nhiên chỉ thấy Giang Nam vừa sải bước ra, từ chỗ hắn cách cột đá hơn mười dặm đường, hắn vừa sải bước ra, liền vượt qua hơn mười dặm, thân thể đụng phải không khí, phảng phất đem không gian cũng rung chuyển run rẩy, một tay giơ lên rơi xuống, vân tay như thiên, sụp đổ loạn Thương Thiên!
Phiên Thiên Ấn!
Tay chưởng khổng lồ kia giống như che trời chi vân, ầm ầm rơi xuống, một thân ảnh cự đại giống như sao băng bay ra, một đường quay cuồng, thình thịch một tiếng đụng vào trên một cây cột đá, máu tươi vẩy ra, nhưng ngay sau đó lạch cạch một tiếng rớt xuống, sinh tử không biết!
- Một môn công pháp chứng Đạo Đài, lại có thể đón lấy một chưởng của ta mà không chết, quả nhiên lợi hại.
Giang Nam đứng ở trên cột đá, áo bay phất phới, từ từ bình phục lại, thanh âm truyền khắp đấu chiến pháp trường.
Đấu Chiến đạo trường ở trong lặng ngắt như tờ, không biết bao nhiêu ánh mắt nhìn thân ảnh thanh tú đứng ở trên cột đá kia, trong nội tâm ngoại trừ khiếp sợ vẫn là khiếp sợ!
Thanh Vân tông Hướng Thiên Nam không thể bảo là không được, chiến tích của hắn hiển hách, tự tay chém giết mấy vị Linh Đài cảnh cường giả, thậm chí từ trong tay Lý Nguyên Không đào thoát.
Người đi một môn công pháp chứng đạo đài này không nhiều lắm, nhưng mà có can đảm đi đường này, đều đối với mình có tự tin cực kỳ cường đại.
- Nếu như là đụng phải đối thủ thực lực quá mạnh mẽ hướng ta khiêu chiến, ta tự nhiên là phòng thủ mà không chiến, chẳng phải là ổn thắng không thua sao? Ngươi chỉ để ý lấy tiền là tốt rồi, chủ tớ chúng ta kiếm lớn một số!
Thác Bạt Lan Vân nháy mắt mấy cái, không khỏi đối với hắn ghé mắt, thầm nghĩ trong lòng:
- Hắn không làm buôn bán, thật sự là đáng tiếc. Giang Nam Giang Tử Xuyên quả nhiên là nhân vật đáng sợ...
Đấu chiến pháp trường ở giữa trung thành cùng Đông Thành, Thiên Yêu Thánh Nữ từng hướng Giang Nam giới thiệu qua bố trí Nam Hải đại khái, bất quá giới thiệu chỉ là thương mậu, đối với đấu chiến pháp trường cùng Bách Hiểu Lâu dò thăm tin tức lại không có giới thiệu.
Giang Nam hướng tòa đấu chiến pháp trường này nhìn lại, chỉ thấy cái gọi là đấu chiến pháp trường thật ra là một pháp bảo, cái pháp bảo này cực kỳ khổng lồ, như một cái bồn địa trôi lơ lửng ở giữa không trung, chu vi mười dặm, ở giữa lõm sâu, mỗi cách mấy trăm trượng liền có một cây cột đá, đỉnh cột đá cực kỳ bằng phẳng, cũng có chu vi lớn nhỏ gần mẫu.
Mà ở bốn phía, thì có một chút ngọc thai, không ít người ngồi ở trên ngọc đài xem cuộc chiến.
Trong sân còn có hai người đánh cuộc đấu, là hai vị Đạo Đài cảnh cường giả, Thần Thông oanh kích, pháp bảo oanh tạc, chém giết thảm thiết.
Chẳng qua là, thân ảnh hai người này ở đám người Giang Nam xem ra, lại nhỏ đến thương cảm, hẳn là đấu chiến pháp trường có không gian trói buộc.
Nội bộ không gian của cái pháp bảo này so sánh với phía ngoài thoạt nhìn lớn hơn rất nhiều lần, tự thành một giới, hơn nữa những cột đá kia cũng không phải là không có tác dụng, mà là dùng để hấp thu dư âm của Thần Thông cùng pháp bảo tản mát ra, không cần lo lắng uy lực tràn ra bên ngoài chút nào.
- Đấu chiến pháp trường vốn là Nam Hải tổ sư ta luyện chế, là địa phương dùng để cho đệ tử so sánh thực lực, sau Nam Hải ta biến thành đất thương mậu, cấm chế tư đấu, nơi này liền trở thành một địa phương đánh cuộc chiến.
Thác Bạt Lan Vân chiết phiến huy động, cười dài nói:
- Đây cũng là không thể làm gì, người tới chỗ này đến từ môn phái thế lực bất đồng, lẫn nhau trong lúc đó có cừu oán cũng không ít, không để cho bọn họ phát tiết đi ra ngoài, Nam Hải ta sẽ thừa nhận áp lực rất lớn.
- Quý phái mở đấu chiến pháp trường, mục đích chủ yếu nhất vẫn là vì kiếm tiền sao?
Vân Bằng cười lạnh nói.
Thác Bạt Lan Vân khiêm tốn nói:
- Dĩ nhiên, có thể kiếm tiền, một điểm nhỏ tiền cũng là tốt. Nam Hải chúng ta là không tán thành mọi người lấy cái chết tương bác, dù sao cũng là khách nhân, đã chết một cái liền thiếu một cái, bất quá chuyện tình đánh chết người cũng thường có phát sinh. Giang sư huynh, Vân sư huynh, các ngươi vẫn là phải cẩn thận một chút thì tốt hơn.
Nàng lời còn chưa dứt, đột nhiên trong sân chiến đấu kết thúc, một Đạo Đài cảnh cường giả thực lực hơi thấp kêu thảm một tiếng, bị đối thủ cận thân, sinh sôi xé thành hai nửa, máu sái trên đất.
- Ha ha ha, lần này quả nhiên vẫn là Bộ sư huynh thắng, để cho ta buôn bán lời một khoản Linh Dịch thật to!
Trên khán đài có người vui mừng cười to, cũng có người ảm nhiên lắc đầu.
Đấu chiến pháp trường có địa phương đặc biệt đặt cược, lấy Linh Dịch, pháp bảo... làm tiền đánh bạc. Cũng có thể đổi tài sản thành Linh Dịch tới đánh cuộc, Nam Hải nhất phái chỉ từ trong đó lấy ra tiền thuê, thì không tham dự trong đó.
- Giang Tử Xuyên, tử kỳ của ngươi đã đến!
Một vị nam tử tóc đen quanh thân ma khí quay cuồng, đột nhiên bay lên trời, rơi vào trên một cây cột đá, cười lạnh nói:
- Ta chờ ngươi đi lên, chúng ta liền ở trên cột đá này nhất quyết sinh tử!
- Người này ta biết, là Ma Đạo Cổ Thần Các cường giả, tên là Tần Xuyên, tu thành tám loại Thần Thông, Ma Đạo cao thủ mới vừa luyện thành Đạo Đài, tiến vào Linh Đài Cảnh.
Vân Bằng nhìn thoáng qua, cười nói:
- Sư đệ, Tần Xuyên so với ta chênh lệch ba cảnh giới, ta cũng ngứa trong lòng, muốn đi đại chiến một cuộc. Ngươi áp ta thắng, ta đi liền trở về!
Hắn chính là Thần Thông ngũ trọng viên mãn, chỉ thiếu chút nữa mới có thể tu luyện tới Thần Thông lục trọng, khoảng cách Linh Đài Cảnh còn có ba cảnh giới chênh lệch. Bất quá Giang Nam lại biết, Vân Bằng nhân tài tuyệt diễm, người mang Côn Bằng huyết thống, hơn nữa trong tâm pháp tu luyện cũng có hai môn kinh điển là Côn Bằng nhất tộc tâm pháp, Đại Bằng Minh Vương Chân Thân cùng Côn Minh Vũ Hóa Chân Kinh, hơn nữa còn có Thập Nhị Trọng Lâu Trảm Thần Kinh, Phiên Thiên Ấn, Bổ Thiên Ấn, ngang hàng cảnh giới, thực lực của hắn cực mạnh, so với đệ tử chưởng giáo cũng không thua gì, tuyệt đối có thực lực vượt cấp khiêu chiến!
- Thần thứu, ngươi đem bốn mươi vạn cân Linh Dịch hết thảy áp Vân sư huynh thắng.
Giang Nam cười nói.
Vân Bằng đang muốn đánh một trận, nghe vậy sợ hết hồn, quay đầu lại nói:
- Sư đệ, bốn mươi vạn cân Linh Dịch cũng không phải là một số lượng nhỏ, ngươi không sợ ta thua sao?
Giang Nam chân mày giương nhẹ, cười nói:
- Ta chém người này dễ dàng, sư huynh, ngươi sẽ không thua hắn chứ?
- Ngươi cũng không thua, ta sao lại thua?
Vân Bằng ý chí chiến đấu ngang nhiên, cười ha ha, phi thân rơi vào trên cột đá kia.
Giang Nam đợi kết quả, Thần Thứu Yêu Vương nhìn chung quanh một tuần, cất cao giọng nói:
- Các vị đạo hữu, tiền bối, ta ra bốn mươi vạn cân Linh Dịch, mua Vân sư huynh chiến thắng, có người nào dám đánh cuộc hay không?
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, cùng lộ ra vẻ chần chờ, bốn mươi vạn cân Linh Dịch tuyệt sẽ không là một số lượng nhỏ, cơ hồ tương đương với một ngọn Linh sơn tích lũy, không có nắm chắc mà nói, chính là táng gia bại sản!
- Không người nào dám đánh cược sao?
Thần Thứu Yêu Vương cười lạnh nói:
- Mới vừa rồi khẩu hiệu một cái so sánh với một cái hung ác, hiện tại làm sao héo rồi, là không có tiền sao?
Đầu Đại Yêu này lời vừa nói ra, nhất thời tình cảm quần chúng phấn kích, tàn bạo hướng hắn xem ra. Trong sân, Vân Bằng cùng Tần Xuyên đã giao thủ, cột đá nho nhỏ trở thành chiến trường của hai người, chiến đấu kịch liệt, Tần Xuyên tế lên một pháp bảo, hóa thành một đầu đại mãng dài đến hơn trăm trượng trôi lơ lửng ở giữa không trung, cái đuôi quét ngang, mở cái miệng rộng hung hăng cắn xuống, làm cho Vân Bằng không ngừng ngăn chặn.
- Ta đánh cuộc!
Một vị lão giả diện mục lành lạnh, cười lạnh nói:
- Giang Tử Xuyên, lần này lão phu liền trước tiên đem Linh Dịch của ngươi hết thảy thắng sạch, để ngươi biến thành nghèo rớt mồng tơi, sau đó lại đem ngươi đánh chết, để cho nữ ma đầu Lạc Hoa Âm kia nếm thử tang đồ chi thống!
Giang Nam vứt cái ánh mắt, Thần Thứu Yêu Vương cùng lão giả này đi địa phương đặt cược, đem tiền đánh bạc giao cho củ sự. Giang Nam trường thanh cười nói:
- Vân sư huynh, có thể hạ sát thủ!
Hắn vừa dứt lời, đột nhiên Vân Bằng cười to, phía sau một đầu Kim Sí Đại Bằng hiện ra, lơ lửng ở giữa không trung, cánh giương mấy chục mẫu, cúi đầu một mổ, đem đầu đại xà trăm trượng kia mổ ở trong miệng, ngửa đầu nuốt đi xuống!
Tần Xuyên kinh hãi, còn chưa kịp phản ứng, liền thấy đầu Kim Sí Đại Bằng kia biến hóa nhanh chóng, hóa thành một đầu Côn Minh, mở ra thôn thiên ngụm lớn, một ngụm đem cả người hắn cắn nuốt!
- Thần Thông ngũ trọng cao thủ, chỉ là một môn Thần Thông liền muốn giết chết ta? Nằm mơ!
Trong bụng Côn Minh truyền đến Tần Xuyên rống giận, người này đúng là cường hãn, mặc dù bị nuốt vào trong bụng Côn Minh, nhưng như cũ dũng mãnh chí cực, thậm chí liên tục trào ra không biết bao nhiêu Thần Thông, ý đồ đánh xuyên qua thân thể Côn Minh thoát khốn!
Rầm!
Côn Minh đột nhiên toái rụng, Tần Xuyên mới vừa thở phào nhẹ nhỏm, liền thấy một bàn tay đột nhiên rơi xuống, một tiếng ầm vang như thiên địa sụp đổ, che ở trên ót hắn, đánh hắn thành một bãi thịt nát!
- May mắn không làm nhục mệnh.
Vân Bằng cười ha ha, phi thân quay về, rơi vào bên cạnh Giang Nam, cười nói:
- Sư đệ, buôn bán lời bao nhiêu Linh Dịch?
Giang Nam cười nói:
- Mới bốn mươi vạn cân, đợi khấu trừ tiền thuê, ta và ngươi chia đều.
Vân Bằng mừng rỡ, vị lão giả mới vừa rồi cùng Giang Nam đánh cuộc kia sắc mặt xanh mét, giận đến thân thể run rẩy, hận không thể lập tức đem hai người này đánh gục, tiêu mối hận trong lòng.
Mọi người sắc mặt ngưng trọng, rối rít hướng Vân Bằng xem ra, lấy Thần Thông ngũ trọng viên mãn dễ dàng liền đánh chết một vị Linh Đài cường giả, có thể có thực lực như vậy, trừ nói rõ hắn tâm pháp tu luyện cực kỳ cao minh ra, còn chứng minh người này tài trí kinh người, tư chất xuất chúng!
Trên khán đài, truyền đến không ít tiếng nhẹ kêu, cũng có người chú ý tới một kích kia của Vân Bằng, bén nhọn bá đạo, lợi hại vô cùng.
- Nhìn chưa ra, Vân Bằng này cũng lợi hại như thế, là một nhân vật đáng giá chú ý.
- Người này được thiên tư hơn người, nửa người nửa yêu, tu luyện Yêu Tộc công pháp, không thua những chưởng giáo đệ tử kia. Huyền Thiên Thánh Tông thật là khiến người hâm mộ, nhân tài xuất hiện lớp lớp. xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
Giang Nam lại biết chỗ lợi hại của Vân Bằng, không chỉ ở hắn tu luyện Yêu Tộc mấy đại kinh điển, mà là ngộ tính của hắn kinh người, cùng Giang Nam đánh xong một trận liền ngộ ra cách phá giải Đại Ngũ Hành Kiếm Khí.
Hắn tài tình, làm Giang Nam cũng cực kỳ bội phục.
Ở Lĩnh Tụ Phong mở đàn nói pháp, Vân Bằng cũng tâm tình xúc động, mặc dù chưa luyện thành đạo tâm, nhưng đem Côn Minh Vũ Hóa Chân Kinh cùng Đại Bằng Minh Vương Chân Thân tương dung, đem hai đại kinh điển dung hợp, thực lực bạo tăng, giết chết một vị Linh Đài Cảnh cường giả chính là dễ dàng.
Thác Bạt Lan Vân đôi mắt đẹp rơi vào trên người Vân Bằng, mắt lộ ra tia sáng kỳ dị, thầm nghĩ:
- Vân sư huynh danh tiếng không có vang dội như Giang sư huynh, nhưng tu vi thực lực lại sâu đến dọa người, cũng là nhân tài hiếm có.
- Vân sư huynh, ngươi trợ Trụ vi ngược, cùng Giang Tử Xuyên chôn giết không biết bao nhiêu người, trong đó liền có ân sư nhà ta, ngươi đã muốn thay Giang Tử Xuyên ra mặt, như vậy ta liền trước giết ngươi!
Một đạo nhân ảnh hiện lên, sau một khắc cũng rơi vào trên cột đá vết máu loang lổ kia, người này là một đại hán khôi ngô, giống như tháp sắt đứng ở nơi đó, ánh mắt thâm trầm hướng Giang Nam cùng Vân Bằng quét tới, trầm giọng nói:
- Thanh Vân Tông Hướng Thiên Nam, hướng Vân sư huynh khiêu chiến! Thanh Vân Chiến Thể, Pháp Thiên Tượng Địa!
Ầm!
Trong gân thịt hắn truyền đến tiếng sấm nổ tung, thân thể liên tiếp tăng vọt, trong chớp mắt liền hóa thành Cự Nhân thân cao trăm trượng, đầu ngón tay khổng lồ chống đỡ, đóa đóa Thanh Vân từ trong thân thể dử tợn của hắn nặn đi ra, trôi lơ lửng ở chung quanh hắn!
Thanh Vân Tông Thanh Vân Chiến Thể!
- Trong Chính Đạo pháp môn rèn luyện thân thể không nhiều bằng Ma Đạo, nhưng trong mỗi Chính Đạo đại phái đều có một hai môn thân thể tuyệt học, Thanh Vân Tông chính là Thanh Vân Chiến Thể!
Trong mắt Thác Bạt Lưu Chiếu tinh quang chợt lóe, trầm giọng nói:
- Hướng Thiên Nam là nhân vật thiên tài của Thanh Vân Tông, mặc dù không phải là chưởng giáo đệ tử nhất mạch, cũng chưa từng tu luyện tới Đạo Đài cảnh, chỉ luyện thành Thần Thông bát trọng, nhưng Linh Đài cường giả chết ở trong tay hắn cũng không ít, thậm chí, hắn từng cùng Tinh Nguyệt Thần Tông Lý Nguyên Không đánh một trận, mặc dù không địch lại, lại từ trong tay Lý Nguyên Không chạy trốn, cũng không chết ở trong tay Lý Nguyên Không.
Sắc mặt Vân Bằng ngưng trọng, hiển nhiên đã từng nghe nói qua danh tiếng của Hướng Thiên Nam, là một nhân vật cực kỳ cường đại. Thác Bạt Lan Vân gật đầu nói:
- Người này đi chính lộ số là một môn công pháp chứng Đạo Đài, chỉ tu luyện Thanh Vân Chiến Thể, tu vi vô cùng tinh thuần, tuyệt đối là kình địch của Vân sư huynh ngươi!
- Một môn công pháp chứng Đạo Đài? Thú vị...
Giang Nam ánh mắt sáng lên, cười nói:
- Vân sư huynh, trận chiến này để cho ta tới a. Thần thứu, đem tất cả Linh Dịch để lên, đánh cuộc ta thắng. Chư vị, các ngươi hiện tại có thể đánh cuộc, ta đưa các ngươi một cái tài lộ, đánh cuộc ta thắng, bao các ngươi hung vốn!
- Bốc phét không biết ngượng, đánh cuộc ngươi thắng? Ta xem vẫn là đánh cuộc ngươi chết mới đúng?
- Con lừa ngốc kia, lão tử cùng ngươi đánh cuộc !
- Ta cũng muốn đánh cuộc, đánh cuộc Giang Tử Xuyên bị chết thê thảm không nỡ nhìn!
- Tính cả ta một phần!
...
Mọi người nhảy lên địa phương đặt cược, rối rít giao tiền đánh cuộc, Giang Nam nhìn lướt qua, đột nhiên hít vào một hơi thật dài, một tia ý thức vọt tới, bởi vì không khí lưu động tốc độ quá nhanh, không gian phía trước phảng phất đột nhiên sụp đổ một mảng lớn, không khí ma sát, Lôi Quang lóe lên!
- Nhục thể của hắn thật là mạnh, lục phủ ngũ tạng cũng mạnh đến nổi kỳ cục!
Trong lòng hai huynh muội Thác Bạt gia cả kinh, mới vừa nghĩ tới đây, đột nhiên chỉ thấy Giang Nam vừa sải bước ra, từ chỗ hắn cách cột đá hơn mười dặm đường, hắn vừa sải bước ra, liền vượt qua hơn mười dặm, thân thể đụng phải không khí, phảng phất đem không gian cũng rung chuyển run rẩy, một tay giơ lên rơi xuống, vân tay như thiên, sụp đổ loạn Thương Thiên!
Phiên Thiên Ấn!
Tay chưởng khổng lồ kia giống như che trời chi vân, ầm ầm rơi xuống, một thân ảnh cự đại giống như sao băng bay ra, một đường quay cuồng, thình thịch một tiếng đụng vào trên một cây cột đá, máu tươi vẩy ra, nhưng ngay sau đó lạch cạch một tiếng rớt xuống, sinh tử không biết!
- Một môn công pháp chứng Đạo Đài, lại có thể đón lấy một chưởng của ta mà không chết, quả nhiên lợi hại.
Giang Nam đứng ở trên cột đá, áo bay phất phới, từ từ bình phục lại, thanh âm truyền khắp đấu chiến pháp trường.
Đấu Chiến đạo trường ở trong lặng ngắt như tờ, không biết bao nhiêu ánh mắt nhìn thân ảnh thanh tú đứng ở trên cột đá kia, trong nội tâm ngoại trừ khiếp sợ vẫn là khiếp sợ!
Thanh Vân tông Hướng Thiên Nam không thể bảo là không được, chiến tích của hắn hiển hách, tự tay chém giết mấy vị Linh Đài cảnh cường giả, thậm chí từ trong tay Lý Nguyên Không đào thoát.
Người đi một môn công pháp chứng đạo đài này không nhiều lắm, nhưng mà có can đảm đi đường này, đều đối với mình có tự tin cực kỳ cường đại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.