Chương 92: Thánh tông sỉ nhục. (2)
Trạch Trư
05/05/2014
Mục đích Vũ Thánh Các khảo hạch là chứng kiến thực lực những môn sinh kia, bởi vậy ở lúc tiến vào quan tiếp theo, sẽ có thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, sau đó trong giếng sâu mới có thể phun ra yêu thú.
Cách nghĩ của Phong sư huynh rất đơn giản, cái kia chính là Giang Nam mới vừa xuất hiện ở thứ bảy quan, yêu thú liền phun tới.
Mấy người ngay ngắn vỗ tay tán thưởng, chỉ chờ Giang Nam đột phá đến thứ bảy quan, liền lập tức thúc dục Vũ Thánh Các.
Bên cạnh giếng sâu thứ sáu quan, Giang Nam như trước lão thần khắp nơi khai cung bắn tên, vẫn không biết mình đem mấy vị giám khảo kia chọc giận gần chết, thầm nghĩ:
- Ta dùng tốc độ này tiêu diệt yêu thú, có lẽ đủ ít biểu hiện đi à nha?
Sau một lúc lâu, yêu thú rốt cục bị hắn giết tận, hoa quang lóe lên, Giang Nam xuất hiện ở thứ bảy quan. Nào biết hắn vừa mới xuất hiện, liền nghe gầm lên giận dữ, trong giếng sâu một tiếng trống vang lên, nhảy ra một đầu yêu thú khổng lồ, trong đầu buồn bực liền hướng hắn phóng đi, căn bản không để cho hắn thời gian đứng ở bên cạnh giếng!
Cẩm bào giám khảo kia cùng bọn người Phong sư huynh cười ha ha, vừa mới nở nụ cười một nửa, liền rốt cuộc cười không đi xuống, chỉ thấy sau lưng Giang Nam đột nhiên xôn xao một tiếng, sinh ra hai cánh chim màu đen, hai cánh chấn động, liền bay lên không trung, đối diện lấy cái giếng sâu, để cho yêu thú phía dưới bị vồ ếch chụp hụt.
Lập tức, mấy vị giám khảo càng thêm biệt khuất chứng kiến, Giang Nam đối với đầu yêu thú nhảy ra cái giếng sâu kia chẳng quan tâm, kéo ra Nhạn Minh Cung, đâu vào đấy bắn về phía cái giếng sâu, không cho yêu thú nhảy ra.
Xùy~~!
Hắn bắn ra một mũi tên, đem yêu thú trong giếng chuẩn bị leo ra bắn đến giày vò, yêu thú đằng sau hết thảy bị ngăn ở đáy giếng.
Xùy~~!
Giang Nam lại bắn ra một mũi tên, đem yêu thú bắn chết, tự nhủ:
- Thứ bảy quan quả nhiên dữ dội, so mấy quan phía trước lợi hại hơn rất nhiều, khó trách đả thông Vũ Thánh Các rất khó, quan tiếp theo hơn phân nửa tốc độ yêu thú bắt đầu khởi động sẽ nhanh hơn.
Ở dưới mặt, đầu yêu thú nhảy ra cái giếng sâu kia gào thét liên tục, tung nhảy như bay, lại thủy chung kém một chút không có thể bắt lấy Giang Nam.
Bên ngoài Vũ Thánh Các, vị cẩm bào giám khảo kia đột nhiên cười nói:
- Ta có chủ ý, thực lực yêu thú thứ tám quan càng mạnh hơn nữa, lực tung nhảy cũng càng thêm kinh người, độ cao Vũ Thánh Các có hạn, quan tiếp theo cho dù Giang Nam kia bay đến trên nóc nhà, cũng sẽ bị yêu thú trảo xuống!
Yêu thú thứ bảy quan thực lực cực kỳ cường đại, hơn nữa thông hiểu võ học, thả người nhảy lên liền cao tới trăm trượng, yêu thú tầng tiếp theo thực lực chỉ biết càng mạnh hơn nữa, đến lúc đó Giang Nam trốn ở phía trên cũng không an toàn.
Mấy vị giám khảo lộ ra vẻ chờ mong, hận không thể thay Giang Nam ra tay đem tất cả yêu thú hết thảy quét dọn, chỉ có điều Huyền Thiên Thánh tông có quy củ của mình, cấm bọn hắn nhúng tay khảo hạch môn sinh.
Đã qua thật lâu, lúc này Giang Nam mới đem yêu thú trong giếng trừ tận, lập tức hai mũi tên đem đầu yêu thú tung nhảy gào rú phía dưới kia bắn chết.
- Tiểu tử này rốt cục sẽ kinh ngạc rồi!
Bọn người Cẩm bào giám khảo vạn phần chờ mong, nào biết hoa quang lóe lên, lúc Giang Nam vừa mới xuất hiện ở thứ tám quan, chỉ nghe bành một tiếng vang thật lớn, chỉ thấy hai cánh của hắn chấn động, lập tức đột phá âm chướng, sau một khắc xuất hiện tại ở phía trên giếng sâu.
Trong giếng, một đầu yêu thú càng thêm dữ dội vừa mới thò đầu ra, còn chưa kịp nhảy ra, liền nghe một tiếng Tượng Minh truyền đến, ngang một tiếng, một cái chân to hung hăng đạp xuống, sinh sinh đem con yêu thú này giẫm rơi đáy giếng.
Xùy~~!
Giang Nam giương cung, chậm rãi bắn ra một mũi tên.
- Tốc độ của Tiểu gia hỏa này, như thế nào nhanh như vậy?
Bọn người Cẩm bào giám khảo tức giận đến dựng râu trừng mắt, cơ hồ thổ huyết.
- Tiểu quỷ đầu này chẳng lẻ muốn dựa vào ăn gian một đường qua cửa, một mực đả thông đến đệ chín quan sao?
Bọn người Phong sư huynh chỉ cảm thấy ngực một hồi bị đè nén, lẩm bẩm nói:
- Nếu bị hắn dùng loại thủ đoạn này đả thông chín quan Vũ Thánh Các, mặt mũi những giám khảo chúng ta đây liền không còn sót lại chút gì rồi.
- Cái kia có thể làm sao? Tiểu hỗn đãn này thủy chung không muốn cùng yêu thú liều mạng, chúng ta còn có thể đem hắn ném vào trong giếng sao?
Cẩm bào giám khảo kia đột nhiên trầm giọng nói:
- Không cần phải nói nữa, hắn đã đả thông thứ bảy quan, tuy thủ đoạn bại hoại một tí, nhưng chỉ cần thông thứ bảy quan, cũng đã là nhập thất đệ tử của Thánh tông ta, đây là quy củ, không thể vi phạm.
- Sỉ nhục ah sư huynh!
Vài tên giám khảo trăm miệng một lời nói:
- Lan truyền đi ra ngoài, mặt mũi Thánh tông ta ở đâu?
- Chỉ một lần này, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa. Ngày sau lúc khảo hạch liền lập ra quy củ, vũ khí khác tiến vào Vũ Thánh Các đều có thể sử dụng, duy chỉ có không thể sử dụng cung tiễn, miễn cho lại bị người luồn qua khe hở.
Cẩm bào giám khảo kia trầm tư một lát, cơ bắp khóe mắt nhảy lên nói:
- Hiện tại nan đề của chúng ta là, Giang Nam này trở thành nhập thất đệ tử đã là sự tình chắc chắn, chỉ là chúng ta nên đem tiểu tử này giao cho vị trưởng lão nào trong sư môn đến điều giáo?
Mấy vị giám khảo hai mặt nhìn nhau, liếc nhau lắc đầu nói:
- Tiểu tử này thật là đau đầu, tu vi bất quá là Nội Cương cảnh, vạn nhất đem hắn đề cử đến vị trưởng lão nào làm môn hạ, vị trưởng lão kia phát hiện tu vi của hắn chỉ là Nội Cương cảnh, lại có một bụng ý nghĩ xấu, khó có thể quản giáo, đây chẳng phải là muốn giận chó đánh mèo chúng ta sao?
Đôi mắt của Phong sư huynh lập loè:
- Huyền Thiên Thánh tông chúng ta đã có một sỉ nhục, hôm nay lại thêm một cái sỉ nhục, vậy thì dứt khoát đừng trắng trợn lộ ra, lặng lẽ đem tiểu sỉ nhục này giao cho đại sỉ nhục quản giáo. Như vậy thần không biết quỷ không hay, chúng ta cũng không tính mất mặt.
- Lời ấy có lý, sỉ nhục của Thánh tông chúng ta, đã sớm kêu la lấy muốn chúng ta cho nàng một đệ tử chơi đùa, chỉ là chúng ta thương tiếc nhân tài, cái này mới không có đưa nhập thất đệ tử cho nàng tai họa.
Mấy vị giám khảo ngay ngắn vỗ tay, cười nói:
- Hiển nhiên chúng ta là đối với tên xú tiểu tử Giang kia không thể làm gì, dứt khoát để cho sỉ nhục kia đi hàng phục hắn, khắc chế hắn, bởi vì cái gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, mặc kệ do bọn hắn giày vò đi, chúng ta lại không cần đau đầu rồi!
- Việc này không nên chậm trễ, hiện tại ta liền thiên lý truyền âm, nói cho nàng biết tin tức tốt này!
Bọn hắn vừa mới thương nghị hoàn tất, Giang Nam đã đả thông thứ tám quan, đi vào đệ chín quan, đến cửa ải này, hắn lại không có tiếp tục chiến đấu xuống, mà là tâm niệm vừa động, liền bị chuyển dời ra Vũ Thánh Các.
- Ta “hạ thấp” như vậy, ngay cả đệ chín quan cũng không có thăm dò, nhất định sẽ không gây chú ý ánh mắt của người ngoài.
Giang Nam nhẹ nhàng thở ra, thầm nghĩ trong lòng.
Cách nghĩ của Phong sư huynh rất đơn giản, cái kia chính là Giang Nam mới vừa xuất hiện ở thứ bảy quan, yêu thú liền phun tới.
Mấy người ngay ngắn vỗ tay tán thưởng, chỉ chờ Giang Nam đột phá đến thứ bảy quan, liền lập tức thúc dục Vũ Thánh Các.
Bên cạnh giếng sâu thứ sáu quan, Giang Nam như trước lão thần khắp nơi khai cung bắn tên, vẫn không biết mình đem mấy vị giám khảo kia chọc giận gần chết, thầm nghĩ:
- Ta dùng tốc độ này tiêu diệt yêu thú, có lẽ đủ ít biểu hiện đi à nha?
Sau một lúc lâu, yêu thú rốt cục bị hắn giết tận, hoa quang lóe lên, Giang Nam xuất hiện ở thứ bảy quan. Nào biết hắn vừa mới xuất hiện, liền nghe gầm lên giận dữ, trong giếng sâu một tiếng trống vang lên, nhảy ra một đầu yêu thú khổng lồ, trong đầu buồn bực liền hướng hắn phóng đi, căn bản không để cho hắn thời gian đứng ở bên cạnh giếng!
Cẩm bào giám khảo kia cùng bọn người Phong sư huynh cười ha ha, vừa mới nở nụ cười một nửa, liền rốt cuộc cười không đi xuống, chỉ thấy sau lưng Giang Nam đột nhiên xôn xao một tiếng, sinh ra hai cánh chim màu đen, hai cánh chấn động, liền bay lên không trung, đối diện lấy cái giếng sâu, để cho yêu thú phía dưới bị vồ ếch chụp hụt.
Lập tức, mấy vị giám khảo càng thêm biệt khuất chứng kiến, Giang Nam đối với đầu yêu thú nhảy ra cái giếng sâu kia chẳng quan tâm, kéo ra Nhạn Minh Cung, đâu vào đấy bắn về phía cái giếng sâu, không cho yêu thú nhảy ra.
Xùy~~!
Hắn bắn ra một mũi tên, đem yêu thú trong giếng chuẩn bị leo ra bắn đến giày vò, yêu thú đằng sau hết thảy bị ngăn ở đáy giếng.
Xùy~~!
Giang Nam lại bắn ra một mũi tên, đem yêu thú bắn chết, tự nhủ:
- Thứ bảy quan quả nhiên dữ dội, so mấy quan phía trước lợi hại hơn rất nhiều, khó trách đả thông Vũ Thánh Các rất khó, quan tiếp theo hơn phân nửa tốc độ yêu thú bắt đầu khởi động sẽ nhanh hơn.
Ở dưới mặt, đầu yêu thú nhảy ra cái giếng sâu kia gào thét liên tục, tung nhảy như bay, lại thủy chung kém một chút không có thể bắt lấy Giang Nam.
Bên ngoài Vũ Thánh Các, vị cẩm bào giám khảo kia đột nhiên cười nói:
- Ta có chủ ý, thực lực yêu thú thứ tám quan càng mạnh hơn nữa, lực tung nhảy cũng càng thêm kinh người, độ cao Vũ Thánh Các có hạn, quan tiếp theo cho dù Giang Nam kia bay đến trên nóc nhà, cũng sẽ bị yêu thú trảo xuống!
Yêu thú thứ bảy quan thực lực cực kỳ cường đại, hơn nữa thông hiểu võ học, thả người nhảy lên liền cao tới trăm trượng, yêu thú tầng tiếp theo thực lực chỉ biết càng mạnh hơn nữa, đến lúc đó Giang Nam trốn ở phía trên cũng không an toàn.
Mấy vị giám khảo lộ ra vẻ chờ mong, hận không thể thay Giang Nam ra tay đem tất cả yêu thú hết thảy quét dọn, chỉ có điều Huyền Thiên Thánh tông có quy củ của mình, cấm bọn hắn nhúng tay khảo hạch môn sinh.
Đã qua thật lâu, lúc này Giang Nam mới đem yêu thú trong giếng trừ tận, lập tức hai mũi tên đem đầu yêu thú tung nhảy gào rú phía dưới kia bắn chết.
- Tiểu tử này rốt cục sẽ kinh ngạc rồi!
Bọn người Cẩm bào giám khảo vạn phần chờ mong, nào biết hoa quang lóe lên, lúc Giang Nam vừa mới xuất hiện ở thứ tám quan, chỉ nghe bành một tiếng vang thật lớn, chỉ thấy hai cánh của hắn chấn động, lập tức đột phá âm chướng, sau một khắc xuất hiện tại ở phía trên giếng sâu.
Trong giếng, một đầu yêu thú càng thêm dữ dội vừa mới thò đầu ra, còn chưa kịp nhảy ra, liền nghe một tiếng Tượng Minh truyền đến, ngang một tiếng, một cái chân to hung hăng đạp xuống, sinh sinh đem con yêu thú này giẫm rơi đáy giếng.
Xùy~~!
Giang Nam giương cung, chậm rãi bắn ra một mũi tên.
- Tốc độ của Tiểu gia hỏa này, như thế nào nhanh như vậy?
Bọn người Cẩm bào giám khảo tức giận đến dựng râu trừng mắt, cơ hồ thổ huyết.
- Tiểu quỷ đầu này chẳng lẻ muốn dựa vào ăn gian một đường qua cửa, một mực đả thông đến đệ chín quan sao?
Bọn người Phong sư huynh chỉ cảm thấy ngực một hồi bị đè nén, lẩm bẩm nói:
- Nếu bị hắn dùng loại thủ đoạn này đả thông chín quan Vũ Thánh Các, mặt mũi những giám khảo chúng ta đây liền không còn sót lại chút gì rồi.
- Cái kia có thể làm sao? Tiểu hỗn đãn này thủy chung không muốn cùng yêu thú liều mạng, chúng ta còn có thể đem hắn ném vào trong giếng sao?
Cẩm bào giám khảo kia đột nhiên trầm giọng nói:
- Không cần phải nói nữa, hắn đã đả thông thứ bảy quan, tuy thủ đoạn bại hoại một tí, nhưng chỉ cần thông thứ bảy quan, cũng đã là nhập thất đệ tử của Thánh tông ta, đây là quy củ, không thể vi phạm.
- Sỉ nhục ah sư huynh!
Vài tên giám khảo trăm miệng một lời nói:
- Lan truyền đi ra ngoài, mặt mũi Thánh tông ta ở đâu?
- Chỉ một lần này, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa. Ngày sau lúc khảo hạch liền lập ra quy củ, vũ khí khác tiến vào Vũ Thánh Các đều có thể sử dụng, duy chỉ có không thể sử dụng cung tiễn, miễn cho lại bị người luồn qua khe hở.
Cẩm bào giám khảo kia trầm tư một lát, cơ bắp khóe mắt nhảy lên nói:
- Hiện tại nan đề của chúng ta là, Giang Nam này trở thành nhập thất đệ tử đã là sự tình chắc chắn, chỉ là chúng ta nên đem tiểu tử này giao cho vị trưởng lão nào trong sư môn đến điều giáo?
Mấy vị giám khảo hai mặt nhìn nhau, liếc nhau lắc đầu nói:
- Tiểu tử này thật là đau đầu, tu vi bất quá là Nội Cương cảnh, vạn nhất đem hắn đề cử đến vị trưởng lão nào làm môn hạ, vị trưởng lão kia phát hiện tu vi của hắn chỉ là Nội Cương cảnh, lại có một bụng ý nghĩ xấu, khó có thể quản giáo, đây chẳng phải là muốn giận chó đánh mèo chúng ta sao?
Đôi mắt của Phong sư huynh lập loè:
- Huyền Thiên Thánh tông chúng ta đã có một sỉ nhục, hôm nay lại thêm một cái sỉ nhục, vậy thì dứt khoát đừng trắng trợn lộ ra, lặng lẽ đem tiểu sỉ nhục này giao cho đại sỉ nhục quản giáo. Như vậy thần không biết quỷ không hay, chúng ta cũng không tính mất mặt.
- Lời ấy có lý, sỉ nhục của Thánh tông chúng ta, đã sớm kêu la lấy muốn chúng ta cho nàng một đệ tử chơi đùa, chỉ là chúng ta thương tiếc nhân tài, cái này mới không có đưa nhập thất đệ tử cho nàng tai họa.
Mấy vị giám khảo ngay ngắn vỗ tay, cười nói:
- Hiển nhiên chúng ta là đối với tên xú tiểu tử Giang kia không thể làm gì, dứt khoát để cho sỉ nhục kia đi hàng phục hắn, khắc chế hắn, bởi vì cái gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, mặc kệ do bọn hắn giày vò đi, chúng ta lại không cần đau đầu rồi!
- Việc này không nên chậm trễ, hiện tại ta liền thiên lý truyền âm, nói cho nàng biết tin tức tốt này!
Bọn hắn vừa mới thương nghị hoàn tất, Giang Nam đã đả thông thứ tám quan, đi vào đệ chín quan, đến cửa ải này, hắn lại không có tiếp tục chiến đấu xuống, mà là tâm niệm vừa động, liền bị chuyển dời ra Vũ Thánh Các.
- Ta “hạ thấp” như vậy, ngay cả đệ chín quan cũng không có thăm dò, nhất định sẽ không gây chú ý ánh mắt của người ngoài.
Giang Nam nhẹ nhàng thở ra, thầm nghĩ trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.