Chương 305: Thí Thần Cốc lão Thất. (2)
Trạch Trư
30/07/2014
Thạch Cảm Đương lắc đầu nói:
- Đây cũng không phải là cho ngươi ăn, mà là Thất đệ tới, ta muốn dùng để đón gió tẩy trần cho Thất đệ, hắn là lão thất, ta đây làm ca ca há có thể không để cho hắn một chút chỗ tốt?
Cáp Lan Sinh gãi gãi đầu, cười hắc hắc nói:
- Lão Thất không ăn Long, lão Thất thích ăn người, vị muối tiêu, Xích Long này vẫn còn tiện nghi ta.
- Thất đệ, khẩu vị của ngươi nặng như vậy?
Thạch Cảm Đương sợ hết hồn, nhìn về phía Giang Nam, trù trừ nói:
- Ăn thịt người sao... Ta thật không có chuẩn bị những người này, nếu không hiện tại ta liền đi bắt cho ngươi mấy tới?
Giang Nam vội vàng lắc đầu, cười nói:
- Đa tạ ý tốt của nhị ca, lần trước ta chỉ là cùng Lục ca đùa một chút, không phải thật.
Thạch Cảm Đương thở phào nhẹ nhỏm, giơ búa lên liền đem Xích Long rút gân lột da, khiến cho máu tươi đầm đìa, cũng không ngẩng đầu lên nói:
- Thất đệ, ngươi ăn sống hay chín?
- Chín.
Giang Nam nhìn hắn tay nâng phủ, nơi lưỡi dao đi qua, Long bì tách ra, không khỏi bội phục thủ pháp của hắn kinh người, cười nói:
- Nhị ca, ta tới giúp ngươi.
Thạch Cảm Đương lắc đầu nói:
- Long Sơn Chân Nhân là một trong mấy lãnh tụ của Vạn Long Sào, tu thành Thiên Cung, da cốt cứng rắn chí cực, ngươi còn cắt không ra...
Hắn còn chưa nói xong, chỉ thấy Giang Nam lấy ra một thanh búa, một búa cắt tới, Long bì mở ra, không khỏi nhẹ kêu một tiếng, nhìn cái búa trong tay Giang Nam một chút, như có điều suy nghĩ.
- Ta thích ăn chưa chín kỹ.
Cáp Lan Sinh ở một bên chảy nước miếng, cười hắc hắc nói:
- Đợi thời điểm thịt nướng, cho ta một phần chín một thành là được.
Hai người cũng không lâu lắm liền đem Long Sơn Chân Nhân tháo thành tám khối, Thạch Cảm Đương đem long cốt dài ngắn ngàn trượng vứt vào trong linh hồ, tẩy đi vết máu, ném cho Giang Nam, cười nói:
- Lần đầu gặp mặt, không có bảo bối gì, long cốt nầy liền đưa cho Thất đệ ngươi.
Giang Nam cũng không có từ chối, đem long cốt thu vào trong Tử Phủ, tạ ơn hảo ý của hắn.
Thạch Cảm Đương thúc dục chân hỏa, đem thịt Long thiêu nướng, chốc lát liền có mùi thơm truyền đến, Chân Long tu thành Thiên Cung cấp bên trong huyết nhục tích chứa linh lực vô cùng nồng nặc, Long Huyết cũng là tài liệu thượng đẳng luyện chế linh đan, lần này có thể nói là xa xỉ chí cực.
- Lục đệ, thịt chín một thành của ngươi.
Thạch Cảm Đương đem một khối thịt Long trên dưới một trăm cân ở trên lửa lướt ra, ngay cả thời gian một cái hô hấp cũng không có trực tiếp từ ném cho Cáp Lan Sinh, Giang Nam nhìn lại, chỉ thấy trên thịt Long còn tí tách nhỏ Long Huyết xuống phía dưới.
Cáp Lan Sinh mừng rỡ, nhận lấy há mồm liền cắn, mặt đầy máu tươi, ăn đến dễ sợ.
Giang Nam không khỏi rùng mình một cái, Thiên Cơ Tú Sĩ cũng âm thầm lắc đầu nói:
- Nhị ca, tướng ăn kia của lão Lục chính là ăn tươi nuốt sống, ngươi chi bằng cho ta chín một chút.
Đột nhiên, một thanh âm truyền tới:
- Thất đệ, ngươi cuối cùng cũng đến, ngươi có thể tới, ta rất vui vẻ.
Trong lòng Giang Nam cả kinh, vội vàng đứng dậy, theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy mặt quỷ nam tử chắp tay đi tới, cất cao giọng nói:
- Lần trước ở Thất Bảo Lâm, ngay cả ta cũng ở trong tay ngươi ăn thiệt thòi. Ta lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, liền biết ngươi là nhân trung long phượng, tương lai tất thành châu báu, bất quá vẫn là không ngờ rằng tu vi tiến cảnh của ngươi nhanh như vậy, trong khoảng thời gian ngắn liền tu luyện tới Thần Thông ngũ trọng viên mãn.
- Đại ca nói đùa, tu vi của ta vẫn còn quá thấp, chẳng biết lúc nào mới có thể đuổi theo các ngươi.
Giang Nam thật sâu liếc hắn một cái, thầm nghĩ:
- Mị Nguyệt lâu chủ từng nói, hắn không phải là Huyền Thiên Thánh Tông chưởng giáo Chí Tôn ta, chính là Thái Hoàng đại đệ tử Tuyên Vô Tà, không biết dưới mặt nạ của hắn, đến tột cùng là người nào? Nếu là Tịch chưởng giáo, vậy thì nhiều thú vị, ta so sánh với Tịch chưởng giáo thấp một cái bối phận, còn cùng hắn xưng huynh gọi đệ...
Thạch Cảm Đương, Thiên Cơ Tú Sĩ cùng Cáp Lan Sinh cũng rối rít đứng dậy, cười nói:
- Đại ca đây là đi nơi nào?
Mặt quỷ nam tử trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, mở bàn tay ra, cười nói:
- Thí Thần Cốc ta có người mới gia nhập, ta thân là cốc chủ, há có thể không chuẩn bị một chút lễ ra mắt? Thất đệ, đây là ta vì ngươi chuẩn bị lễ ra mắt, Tử Phủ bí cảnh của một vị cường giả gần Thần trong Táng Thần Cốc.
Trong lòng bàn tay của hắn, nổi lơ lửng một đoàn vân khí, trong vân khí có thể nhìn ra không gian nặng nề, vô cùng rộng lớn, bên trong linh khí nồng nặc, là Thánh Địa tu luyện tuyệt hảo!
- Táng Thần Cốc?
Trong lòng mấy người Thạch Cảm Đương cả kinh, thất thanh nói:
- Thời gian ngắn ngủi như vậy, đại ca liền từ Táng Thần Cốc trở lại, còn chuẩn bị tới một bí cảnh?
Mặt quỷ nam tử mỉm cười nói:
- Ta còn cùng Táng Thần Cốc Thần Thi đại chiến một cuộc, đáng tiếc lần này ta còn không phải là đối thủ của hắn, chỉ đành phải rút đi, bất quá hắn cũng không có thể làm gì được ta.
Sắc mặt Giang Nam cũng thay đổi, Táng Thần Cốc hắn đã từng nghe nói qua, nghe nói nơi đó chôn cất một thần minh, tôn thần minh này lúc chết lôi kéo không biết bao nhiêu cường giả chôn cùng cho hắn, thậm chí nghe nói thi thể thần minh kia cửu nhi cửu chi sinh ra linh trí, biến thành Thần Thi, vì vậy nơi đó cũng trở thành một trong những cấm địa nguy hiểm nhất Huyền Minh Nguyên Giới!
Cũng không lâu lắm, thịt Long cũng đã nướng chín, đám người Thạch Cảm Đương, Thiên Cơ Tú Sĩ rối rít hạ thủ, đại khoái cắn ăn, Giang Nam cũng nếm vài miếng, chỉ cảm thấy thịt Long vừa tiếp xúc miệng liền hóa, bất quá bên trong tích chứa một cổ năng lượng cực mạnh, ở trong bụng bắt đầu bộc phát!
Cổ năng lượng này cũng không phải là hóa thành tu vi, mà là bổ túc đến trong thân thể, Giang Nam chỉ ăn hai ba miếng, đột nhiên da ngứa, chỉ nghe khúc khích không ngừng, Long Lân xích hồng sắc thành từng mảnh từ dưới làn da nhanh chóng sinh trưởng ra!
- Thất đệ, ngươi tu vi quá kém, chỉ sợ là không có lộc ăn!
Cáp Lan Sinh cười ha ha nói:
- Nếu ăn nhiều, ngay cả ngươi cũng sẽ bị đồng hóa, biến thành Long tộc. Long Tộc cường giả Thiên Cung cấp, cũng không phải là dễ dàng ăn như vậy, có cần ta xuất thủ, giúp ngươi luyện hóa năng lượng trong thịt Long hay không?
Giang Nam cũng khiếp sợ trong thịt Long tích chứa năng lượng kinh khủng, mỉm cười nói:
- Chính là một chút thịt Long, còn không cần Lục ca hỗ trợ!
Đương...
Bên trong mi tâm của hắn, một đạo Thần Luân hiện lên, Ma chung du dương chấn vang, chỉ thấy chút ít Long Lân ngoài da của hắn bắt đầu lùi về trong cơ thể, Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm, vận chuyển Ma Chung Bá Thể, đem năng lượng tích chứa trong thịt Long luyện hóa, bổ sung đến trong thân thể, chỉ cảm thấy lực lượng thân thể cũng có một đoạn tăng lên biên độ nhỏ, trong lòng lấy làm kỳ.
- Long Tộc cường giả Thiên Cung cấp, huyết nhục thậm chí có kỳ hiệu cải tạo thân thể, ta chỉ ăn vài miếng, liền chống đỡ được ta khổ tu nửa tháng!
- Đây cũng không phải là cho ngươi ăn, mà là Thất đệ tới, ta muốn dùng để đón gió tẩy trần cho Thất đệ, hắn là lão thất, ta đây làm ca ca há có thể không để cho hắn một chút chỗ tốt?
Cáp Lan Sinh gãi gãi đầu, cười hắc hắc nói:
- Lão Thất không ăn Long, lão Thất thích ăn người, vị muối tiêu, Xích Long này vẫn còn tiện nghi ta.
- Thất đệ, khẩu vị của ngươi nặng như vậy?
Thạch Cảm Đương sợ hết hồn, nhìn về phía Giang Nam, trù trừ nói:
- Ăn thịt người sao... Ta thật không có chuẩn bị những người này, nếu không hiện tại ta liền đi bắt cho ngươi mấy tới?
Giang Nam vội vàng lắc đầu, cười nói:
- Đa tạ ý tốt của nhị ca, lần trước ta chỉ là cùng Lục ca đùa một chút, không phải thật.
Thạch Cảm Đương thở phào nhẹ nhỏm, giơ búa lên liền đem Xích Long rút gân lột da, khiến cho máu tươi đầm đìa, cũng không ngẩng đầu lên nói:
- Thất đệ, ngươi ăn sống hay chín?
- Chín.
Giang Nam nhìn hắn tay nâng phủ, nơi lưỡi dao đi qua, Long bì tách ra, không khỏi bội phục thủ pháp của hắn kinh người, cười nói:
- Nhị ca, ta tới giúp ngươi.
Thạch Cảm Đương lắc đầu nói:
- Long Sơn Chân Nhân là một trong mấy lãnh tụ của Vạn Long Sào, tu thành Thiên Cung, da cốt cứng rắn chí cực, ngươi còn cắt không ra...
Hắn còn chưa nói xong, chỉ thấy Giang Nam lấy ra một thanh búa, một búa cắt tới, Long bì mở ra, không khỏi nhẹ kêu một tiếng, nhìn cái búa trong tay Giang Nam một chút, như có điều suy nghĩ.
- Ta thích ăn chưa chín kỹ.
Cáp Lan Sinh ở một bên chảy nước miếng, cười hắc hắc nói:
- Đợi thời điểm thịt nướng, cho ta một phần chín một thành là được.
Hai người cũng không lâu lắm liền đem Long Sơn Chân Nhân tháo thành tám khối, Thạch Cảm Đương đem long cốt dài ngắn ngàn trượng vứt vào trong linh hồ, tẩy đi vết máu, ném cho Giang Nam, cười nói:
- Lần đầu gặp mặt, không có bảo bối gì, long cốt nầy liền đưa cho Thất đệ ngươi.
Giang Nam cũng không có từ chối, đem long cốt thu vào trong Tử Phủ, tạ ơn hảo ý của hắn.
Thạch Cảm Đương thúc dục chân hỏa, đem thịt Long thiêu nướng, chốc lát liền có mùi thơm truyền đến, Chân Long tu thành Thiên Cung cấp bên trong huyết nhục tích chứa linh lực vô cùng nồng nặc, Long Huyết cũng là tài liệu thượng đẳng luyện chế linh đan, lần này có thể nói là xa xỉ chí cực.
- Lục đệ, thịt chín một thành của ngươi.
Thạch Cảm Đương đem một khối thịt Long trên dưới một trăm cân ở trên lửa lướt ra, ngay cả thời gian một cái hô hấp cũng không có trực tiếp từ ném cho Cáp Lan Sinh, Giang Nam nhìn lại, chỉ thấy trên thịt Long còn tí tách nhỏ Long Huyết xuống phía dưới.
Cáp Lan Sinh mừng rỡ, nhận lấy há mồm liền cắn, mặt đầy máu tươi, ăn đến dễ sợ.
Giang Nam không khỏi rùng mình một cái, Thiên Cơ Tú Sĩ cũng âm thầm lắc đầu nói:
- Nhị ca, tướng ăn kia của lão Lục chính là ăn tươi nuốt sống, ngươi chi bằng cho ta chín một chút.
Đột nhiên, một thanh âm truyền tới:
- Thất đệ, ngươi cuối cùng cũng đến, ngươi có thể tới, ta rất vui vẻ.
Trong lòng Giang Nam cả kinh, vội vàng đứng dậy, theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy mặt quỷ nam tử chắp tay đi tới, cất cao giọng nói:
- Lần trước ở Thất Bảo Lâm, ngay cả ta cũng ở trong tay ngươi ăn thiệt thòi. Ta lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, liền biết ngươi là nhân trung long phượng, tương lai tất thành châu báu, bất quá vẫn là không ngờ rằng tu vi tiến cảnh của ngươi nhanh như vậy, trong khoảng thời gian ngắn liền tu luyện tới Thần Thông ngũ trọng viên mãn.
- Đại ca nói đùa, tu vi của ta vẫn còn quá thấp, chẳng biết lúc nào mới có thể đuổi theo các ngươi.
Giang Nam thật sâu liếc hắn một cái, thầm nghĩ:
- Mị Nguyệt lâu chủ từng nói, hắn không phải là Huyền Thiên Thánh Tông chưởng giáo Chí Tôn ta, chính là Thái Hoàng đại đệ tử Tuyên Vô Tà, không biết dưới mặt nạ của hắn, đến tột cùng là người nào? Nếu là Tịch chưởng giáo, vậy thì nhiều thú vị, ta so sánh với Tịch chưởng giáo thấp một cái bối phận, còn cùng hắn xưng huynh gọi đệ...
Thạch Cảm Đương, Thiên Cơ Tú Sĩ cùng Cáp Lan Sinh cũng rối rít đứng dậy, cười nói:
- Đại ca đây là đi nơi nào?
Mặt quỷ nam tử trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, mở bàn tay ra, cười nói:
- Thí Thần Cốc ta có người mới gia nhập, ta thân là cốc chủ, há có thể không chuẩn bị một chút lễ ra mắt? Thất đệ, đây là ta vì ngươi chuẩn bị lễ ra mắt, Tử Phủ bí cảnh của một vị cường giả gần Thần trong Táng Thần Cốc.
Trong lòng bàn tay của hắn, nổi lơ lửng một đoàn vân khí, trong vân khí có thể nhìn ra không gian nặng nề, vô cùng rộng lớn, bên trong linh khí nồng nặc, là Thánh Địa tu luyện tuyệt hảo!
- Táng Thần Cốc?
Trong lòng mấy người Thạch Cảm Đương cả kinh, thất thanh nói:
- Thời gian ngắn ngủi như vậy, đại ca liền từ Táng Thần Cốc trở lại, còn chuẩn bị tới một bí cảnh?
Mặt quỷ nam tử mỉm cười nói:
- Ta còn cùng Táng Thần Cốc Thần Thi đại chiến một cuộc, đáng tiếc lần này ta còn không phải là đối thủ của hắn, chỉ đành phải rút đi, bất quá hắn cũng không có thể làm gì được ta.
Sắc mặt Giang Nam cũng thay đổi, Táng Thần Cốc hắn đã từng nghe nói qua, nghe nói nơi đó chôn cất một thần minh, tôn thần minh này lúc chết lôi kéo không biết bao nhiêu cường giả chôn cùng cho hắn, thậm chí nghe nói thi thể thần minh kia cửu nhi cửu chi sinh ra linh trí, biến thành Thần Thi, vì vậy nơi đó cũng trở thành một trong những cấm địa nguy hiểm nhất Huyền Minh Nguyên Giới!
Cũng không lâu lắm, thịt Long cũng đã nướng chín, đám người Thạch Cảm Đương, Thiên Cơ Tú Sĩ rối rít hạ thủ, đại khoái cắn ăn, Giang Nam cũng nếm vài miếng, chỉ cảm thấy thịt Long vừa tiếp xúc miệng liền hóa, bất quá bên trong tích chứa một cổ năng lượng cực mạnh, ở trong bụng bắt đầu bộc phát!
Cổ năng lượng này cũng không phải là hóa thành tu vi, mà là bổ túc đến trong thân thể, Giang Nam chỉ ăn hai ba miếng, đột nhiên da ngứa, chỉ nghe khúc khích không ngừng, Long Lân xích hồng sắc thành từng mảnh từ dưới làn da nhanh chóng sinh trưởng ra!
- Thất đệ, ngươi tu vi quá kém, chỉ sợ là không có lộc ăn!
Cáp Lan Sinh cười ha ha nói:
- Nếu ăn nhiều, ngay cả ngươi cũng sẽ bị đồng hóa, biến thành Long tộc. Long Tộc cường giả Thiên Cung cấp, cũng không phải là dễ dàng ăn như vậy, có cần ta xuất thủ, giúp ngươi luyện hóa năng lượng trong thịt Long hay không?
Giang Nam cũng khiếp sợ trong thịt Long tích chứa năng lượng kinh khủng, mỉm cười nói:
- Chính là một chút thịt Long, còn không cần Lục ca hỗ trợ!
Đương...
Bên trong mi tâm của hắn, một đạo Thần Luân hiện lên, Ma chung du dương chấn vang, chỉ thấy chút ít Long Lân ngoài da của hắn bắt đầu lùi về trong cơ thể, Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm, vận chuyển Ma Chung Bá Thể, đem năng lượng tích chứa trong thịt Long luyện hóa, bổ sung đến trong thân thể, chỉ cảm thấy lực lượng thân thể cũng có một đoạn tăng lên biên độ nhỏ, trong lòng lấy làm kỳ.
- Long Tộc cường giả Thiên Cung cấp, huyết nhục thậm chí có kỳ hiệu cải tạo thân thể, ta chỉ ăn vài miếng, liền chống đỡ được ta khổ tu nửa tháng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.