Chương 70: Kết thúc
Bạc Hà
02/04/2023
2 tháng sau.
Cuối cùng cũng đến ngày tổ chức hôn lễ của Mạc Hàn và Tư Vân. Phải biết rằng để chuẩn bị cho hôn lễ này, 2 tháng nay Mạc Hàn đã bận tối mắt tối mũi còn không có thời gian để thở.
Hắn cho rằng đây chính là ngày quan trọng nhất trong đời nên mọi thứ phải thật chỉn chu, không được phép có bất kỳ sai sót nào.
Khác với Mạc Hàn, Tư Vân khá là thảnh thơi. Thường ngày cô cùng Đường Đường đi chơi, du lịch, tham quan rất vui vẻ. Đối với Tư Vân, cô cho rằng 2 người đã đăng ký rồi, với lại Đường Đường cũng đã lớn chừng đó nên cũng chẳng nhất thiết phải tổ chức hôn lễ làm gì cho mệt nữa.
Nhưng ai mà biết lão chồng của cô cứ cố chấp phải tổ chức hôn lễ. Đã thế không nói làm gì mà đây còn tổ chức hôn lễ thật lớn khiến cho cả Huyết Đảo xôn xao nữa.
Ngại nhất là mỗi lần ra ngoài, cứ hễ ai nhìn thấy mặt cô lại là một câu Mạc phu nhân, hai câu Mạc phu nhân…
Thậm chí, mỗi ngày còn có rất nhiều vị phu nhân của những gia tộc khác đem quà đến để tặng.
Tư Vân không biết rằng sức ảnh hưởng của nhà họ Mạc ở trên Huyết Đảo lớn đến nỗi có thể ngang bằng với cương vị của Tổng Thống 1 nước.
Hôm nay, mới sáng ra cô đã bị 1 đống người giúp việc gọi dậy để sửa soạn. Nào là phải makeup, nào là phải thay lễ phục rất rắc rối.
Nhưng có 1 điều khiến cho Tư Vân kinh ngạc, đó là tay nghề của chuyên gia trang điểm quả nhiên rất cao siêu đến nỗi khi nhìn vào gương cô còn không nhận ra đó là chính cô nữa.
Trang sức tuy khá là nặng nhưng Tư Vân vẫn không có hề gì. Thực ra thì cô vui vì lần đầu tiên trong đời được đeo trên người cả 1 đống kim cương lấp lánh.
Theo như tục lệ ở Huyết Đảo thì hôn lễ của giới quý tộc sẽ được tổ chức ở Tòa thị chính. Vì thế sau khi chuẩn bị xong đâu đấy, Tư Vân đã được hộ tống đến nơi tổ chức.
Ngồi trên xe, đi cả 1 đoạn đường. Cho đến khi Tư Vân bước xuống xe thì không khỏi kinh ngạc vì bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Mọi thứ đẹp đến nỗi có nằm mơ cô cũng không ngờ tới.
Đường Đường trong bộ vest trắng lịch lãm đẹp như 1 tiểu Thiên Thần xuất hiện. Thằng bé tươi cười, giơ bàn tay bé nhỏ ra nắm lấy tay của Tư Vân rồi nói.
- Mẹ đi thôi, Đường Đường đi cùng mẹ.
Bước vào bên trong là cả 1 bầu không gian rất trang trọng. Tư Vân bước trên thảm đỏ rải hoa từ từ bước vào. Có rất nhiều khách mời đã đợi sẵn. Vừa trông thấy cô đi vào thì bọn họ đồng loạt đứng dậy.
Lần đầu tiên, Tư Vân xuất hiện trước nhiều người như thế nên có chút bỡ ngỡ.
Thật không may đi giữa đường, chân cô vấp vào váy, cả người đổ về phía trước. Cũng may, Mạc Hàn đã kịp thời xuất hiện ôm lấy eo của cô. Sau đó, trước toàn thể mọi người mà bế cô lên.
Đường Đường thấy có chút bất mãn nhưng vì trước ngày tổ chức thằng bé đã bị bố nó dọa cho 1 trận nên giờ im nghỉm không dám giở trò.
Mạc Hàn bế Tư Vân, từng bước đi về phía trước. Cô xấu hổ đến nỗi lấy tay che mặt lại, thì thầm bên tai của Mạc Hàn.
- Anh làm cái gì thế… Em có thể tự đi được…
- Yên lặng đi.
Cho đến khi đặt Tư Vân xuống thì cô vẫn không thể nào hết run được.
Hôm nay Tư Vân rất đẹp. Nhưng trong mắt của Mạc Hàn cô lại càng đẹp hơn gấp bội phần.
Hai người bắt đầu làm những nghi thức. Cho đến khi đọc lời tuyên thề, Tư Vân còn chưa kịp nói gì hết thì đột nhiên Đường Đường hét lớn.
- Khoan đã! Đường Đường có ý kiến!
Trước sự khó hiểu của tất cả mọi người, Đường Đường đi lên bục lớn, sau đó nắm lấy tay của Tư Vân nở một nụ cười rất tươi.
Mạc Hàn còn nghĩ rằng thằng nhóc này tính gây chuyện, hắn ra hiệu cho Quả Nhiên lôi Đường Đường ra thì thằng bé liền nắm lấy tay của Mạc Hàn.
Đường Đường đặt tay của Tư Vân lên tay của Mạc Hàn, sau đó sụt sùi nước mắt ngắn nước mắt dài rồi nói.
- Đường Đường đồng ý gả mẹ cho bố đấy. Sau này bố mà bắt nạt mẹ, Đường Đường sẽ lấy chồng mới cho mẹ đấy nhé…
Câu nói dễ thương của thằng bé khiến cho tất cả mọi người đều bật cười.
Tư Vân cảm thấy cục cưng của cô ngày càng hiểu chuyện hơn rồi. Đúng là đẻ được đứa con trai mát cả lòng cả dạ.
Còn riêng với Mạc Hàn thì 1 phần mệt mỏi và 10 phần bất lực. Trước toàn thể mặt mọi người, hắn không thể la mắng thằng tiểu quỷ này được nên chỉ có thể để yên, bên ngoài vẫn tỏ ra rất dịu dàng nhất có thể.
Dặn dò xong, Đường Đường lon ton chạy về chỗ ngồi của mình.
Đến lúc này, Mạc Hàn mới thở phào nhẹ nhõm mà bắt đầu trao nhẫn cho Tư Vân.
Kết thúc cho buổi lễ, hắn cúi xuống đặt lên môi cô 1 nụ hôn cho 1 lời tuyên thề.
Đời này anh chỉ có mỗi em, yêu em và mãi mãi vẫy sẽ như vậy…
Tư Vân quàng tay ôm lấy cổ của Mạc Hàn.
Cô hạnh phúc ôm lấy hắn và thì thào.
- Ông xã… Em lại mang thai rồi… Anh đoán xem, lần này là con gái hay con trai?
Một ngày mà có đến 2 sự kiện khiến cho Mạc Hàn rất vui. Hắn siết chặt vòng tay ôm cô, suýt nữa nghẹn ngào mà hạnh phúc.
- Đương nhiên là con gái rồi…
Đáp lại Mạc Hàn, Tư Vân gật nhẹ rồi tiếp tục.
- Đúng, là con gái… Nhưng lần này em sinh đôi… Trương Quân nói khả năng cao là 1 trai 1 gái…
Ai biết được rằng, 1 nhóc Đường Đường đã đủ cho Mạc Hàn điên đầu rồi giờ lại thêm 1 tiểu quỷ nữa chắc hắn phải đưa Tư Vân và con gái dọn đi sống xa hai đứa kia ra mất…
Cả đời của Mạc Hàn từ sau khi gặp Tư Vân chỉ sợ nhất 2 chuyện.
Thứ nhất là hắn sợ mất cô.
Thứ hai, hắn sợ cô sẽ sinh ra con trai…
Cuối cùng cũng đến ngày tổ chức hôn lễ của Mạc Hàn và Tư Vân. Phải biết rằng để chuẩn bị cho hôn lễ này, 2 tháng nay Mạc Hàn đã bận tối mắt tối mũi còn không có thời gian để thở.
Hắn cho rằng đây chính là ngày quan trọng nhất trong đời nên mọi thứ phải thật chỉn chu, không được phép có bất kỳ sai sót nào.
Khác với Mạc Hàn, Tư Vân khá là thảnh thơi. Thường ngày cô cùng Đường Đường đi chơi, du lịch, tham quan rất vui vẻ. Đối với Tư Vân, cô cho rằng 2 người đã đăng ký rồi, với lại Đường Đường cũng đã lớn chừng đó nên cũng chẳng nhất thiết phải tổ chức hôn lễ làm gì cho mệt nữa.
Nhưng ai mà biết lão chồng của cô cứ cố chấp phải tổ chức hôn lễ. Đã thế không nói làm gì mà đây còn tổ chức hôn lễ thật lớn khiến cho cả Huyết Đảo xôn xao nữa.
Ngại nhất là mỗi lần ra ngoài, cứ hễ ai nhìn thấy mặt cô lại là một câu Mạc phu nhân, hai câu Mạc phu nhân…
Thậm chí, mỗi ngày còn có rất nhiều vị phu nhân của những gia tộc khác đem quà đến để tặng.
Tư Vân không biết rằng sức ảnh hưởng của nhà họ Mạc ở trên Huyết Đảo lớn đến nỗi có thể ngang bằng với cương vị của Tổng Thống 1 nước.
Hôm nay, mới sáng ra cô đã bị 1 đống người giúp việc gọi dậy để sửa soạn. Nào là phải makeup, nào là phải thay lễ phục rất rắc rối.
Nhưng có 1 điều khiến cho Tư Vân kinh ngạc, đó là tay nghề của chuyên gia trang điểm quả nhiên rất cao siêu đến nỗi khi nhìn vào gương cô còn không nhận ra đó là chính cô nữa.
Trang sức tuy khá là nặng nhưng Tư Vân vẫn không có hề gì. Thực ra thì cô vui vì lần đầu tiên trong đời được đeo trên người cả 1 đống kim cương lấp lánh.
Theo như tục lệ ở Huyết Đảo thì hôn lễ của giới quý tộc sẽ được tổ chức ở Tòa thị chính. Vì thế sau khi chuẩn bị xong đâu đấy, Tư Vân đã được hộ tống đến nơi tổ chức.
Ngồi trên xe, đi cả 1 đoạn đường. Cho đến khi Tư Vân bước xuống xe thì không khỏi kinh ngạc vì bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Mọi thứ đẹp đến nỗi có nằm mơ cô cũng không ngờ tới.
Đường Đường trong bộ vest trắng lịch lãm đẹp như 1 tiểu Thiên Thần xuất hiện. Thằng bé tươi cười, giơ bàn tay bé nhỏ ra nắm lấy tay của Tư Vân rồi nói.
- Mẹ đi thôi, Đường Đường đi cùng mẹ.
Bước vào bên trong là cả 1 bầu không gian rất trang trọng. Tư Vân bước trên thảm đỏ rải hoa từ từ bước vào. Có rất nhiều khách mời đã đợi sẵn. Vừa trông thấy cô đi vào thì bọn họ đồng loạt đứng dậy.
Lần đầu tiên, Tư Vân xuất hiện trước nhiều người như thế nên có chút bỡ ngỡ.
Thật không may đi giữa đường, chân cô vấp vào váy, cả người đổ về phía trước. Cũng may, Mạc Hàn đã kịp thời xuất hiện ôm lấy eo của cô. Sau đó, trước toàn thể mọi người mà bế cô lên.
Đường Đường thấy có chút bất mãn nhưng vì trước ngày tổ chức thằng bé đã bị bố nó dọa cho 1 trận nên giờ im nghỉm không dám giở trò.
Mạc Hàn bế Tư Vân, từng bước đi về phía trước. Cô xấu hổ đến nỗi lấy tay che mặt lại, thì thầm bên tai của Mạc Hàn.
- Anh làm cái gì thế… Em có thể tự đi được…
- Yên lặng đi.
Cho đến khi đặt Tư Vân xuống thì cô vẫn không thể nào hết run được.
Hôm nay Tư Vân rất đẹp. Nhưng trong mắt của Mạc Hàn cô lại càng đẹp hơn gấp bội phần.
Hai người bắt đầu làm những nghi thức. Cho đến khi đọc lời tuyên thề, Tư Vân còn chưa kịp nói gì hết thì đột nhiên Đường Đường hét lớn.
- Khoan đã! Đường Đường có ý kiến!
Trước sự khó hiểu của tất cả mọi người, Đường Đường đi lên bục lớn, sau đó nắm lấy tay của Tư Vân nở một nụ cười rất tươi.
Mạc Hàn còn nghĩ rằng thằng nhóc này tính gây chuyện, hắn ra hiệu cho Quả Nhiên lôi Đường Đường ra thì thằng bé liền nắm lấy tay của Mạc Hàn.
Đường Đường đặt tay của Tư Vân lên tay của Mạc Hàn, sau đó sụt sùi nước mắt ngắn nước mắt dài rồi nói.
- Đường Đường đồng ý gả mẹ cho bố đấy. Sau này bố mà bắt nạt mẹ, Đường Đường sẽ lấy chồng mới cho mẹ đấy nhé…
Câu nói dễ thương của thằng bé khiến cho tất cả mọi người đều bật cười.
Tư Vân cảm thấy cục cưng của cô ngày càng hiểu chuyện hơn rồi. Đúng là đẻ được đứa con trai mát cả lòng cả dạ.
Còn riêng với Mạc Hàn thì 1 phần mệt mỏi và 10 phần bất lực. Trước toàn thể mặt mọi người, hắn không thể la mắng thằng tiểu quỷ này được nên chỉ có thể để yên, bên ngoài vẫn tỏ ra rất dịu dàng nhất có thể.
Dặn dò xong, Đường Đường lon ton chạy về chỗ ngồi của mình.
Đến lúc này, Mạc Hàn mới thở phào nhẹ nhõm mà bắt đầu trao nhẫn cho Tư Vân.
Kết thúc cho buổi lễ, hắn cúi xuống đặt lên môi cô 1 nụ hôn cho 1 lời tuyên thề.
Đời này anh chỉ có mỗi em, yêu em và mãi mãi vẫy sẽ như vậy…
Tư Vân quàng tay ôm lấy cổ của Mạc Hàn.
Cô hạnh phúc ôm lấy hắn và thì thào.
- Ông xã… Em lại mang thai rồi… Anh đoán xem, lần này là con gái hay con trai?
Một ngày mà có đến 2 sự kiện khiến cho Mạc Hàn rất vui. Hắn siết chặt vòng tay ôm cô, suýt nữa nghẹn ngào mà hạnh phúc.
- Đương nhiên là con gái rồi…
Đáp lại Mạc Hàn, Tư Vân gật nhẹ rồi tiếp tục.
- Đúng, là con gái… Nhưng lần này em sinh đôi… Trương Quân nói khả năng cao là 1 trai 1 gái…
Ai biết được rằng, 1 nhóc Đường Đường đã đủ cho Mạc Hàn điên đầu rồi giờ lại thêm 1 tiểu quỷ nữa chắc hắn phải đưa Tư Vân và con gái dọn đi sống xa hai đứa kia ra mất…
Cả đời của Mạc Hàn từ sau khi gặp Tư Vân chỉ sợ nhất 2 chuyện.
Thứ nhất là hắn sợ mất cô.
Thứ hai, hắn sợ cô sẽ sinh ra con trai…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.