Chương 30: Bần Tăng Chịu Không Được A!
Loạn
18/07/2024
Nghe được những lời này, trong lòng Ngô Ngân chợt cảm thấy ấm áp.
Thì ra mỹ nhân từ ngàn dặm xa sôi đến tìm mình, là vì sợ mình bị trùng đồng ký sinh a!
"Lần đầu tiên bị ký sinh, trùng đồng sẽ ở giai đoạn trứng, nếu sử dụng chất lỏng đầy màu sắc này kịp thời, cậu có thể may mắn sống sót, tuy nhiên, nếu ngủ trong hồn hoa có trùng đồng nhiều lần, cậu sẽ nhanh chóng bị khống chế, thời gian lâu dài, thị giác của cậu sẽ kém đi, khứu giác của cậu bắt đầu trở nên linh mẫn hơn, khi đó về cơ bản cậu đã không còn là con người nữa!” Minh Y giải thích nói.
"Có rất nhiều người ở thế giới ảo đã rơi vào Dị Độ, họ đang liều mạng tìm cách trở về quê hương, loại Hồn Tê Mộc ký sinh trùng đồng này trong mắt họ giống như là cọng rơm cứu mạng vậy. .. Bọn họ sợ là đã đều bị ký sinh rồi." Ngô Ngân trầm ngâm, vô cùng sợ hãi nói.
Nữ Oa Thần Đoan vốn đã ở trong tình trạng bấp bênh, tệ hơn nữa, những kẻ này sẽ mang một lượng lớn ký sinh trùng vào thế giới của con người chỉ vì sự bình yên ngắn ngủi, nếu không được ngăn chặn kịp thời, không mất quá nhiều thời gian, thế giới chúng ta sẽ bị nhiễm khuẩn!
"Nhiệm vụ của đội chúng tôi là tiêu diệt Trùng Đồng Mộc ở Hoang Trần, vì cậu vẫn ổn nên đã đến lúc tôi phải trở về đội." Minh Y thở phào nhẹ nhõm nói.
“Minh Y, mọi chuyện không đơn giản như vậy đâu.” Ngô Ngân lập tức ngăn Minh Y đang định rời đi lại.
“Cậu có thông tin gì sao?” Minh Y hỏi.
"Tôi đã gặp một tên nửa người nửa mắt côn trùng ở nhà, chúng đang cố ý phá hủy kho thuốc của con người, chắc chắn chúng đã có một âm mưu to lớn gì đó." Ngô Ngân nói cho Minh Y về phán đoán của mình.
Minh Y trợn tròn mắt, hiển nhiên cô không có nhận được thông tin này!
Nếu chỉ tiêu diệt Trùng Đồng Mộc, thì chỉ là cắt đứt nguồn ký sinh trùng thôi, mà hiện tại có thể đã có rất nhiều Trùng Đồng Nhân đã tiến vào thế giới của chúng ta, những kẻ đó không bị xử lý thì toàn bộ Nữ Oa Thần Đoan sẽ mục nát dần!
"Ngô Ngân, chuyện này không phải là chuyện nhỏ, nhóm của chúng tôi phải tìm ra Trùng Đồng Mẫu Thụ trong thời gian ngắn nhất, để ngăn chặn sự lây lan của loài ký sinh trùng với quy mô lớn này, chúng ta cần có thêm thời gian để đối phó với Trùng Đồng Nhân đã lẻn vào thế giới của chúng ta... Cậu có thể giúp chúng tôi một tay được không?" Minh Y nghe có vẻ nghiêm túc nói.
"Nếu cô đã liều mạng tìm tới để cứu tôi, một người cô chỉ mới gặp qua một lần, thì tôi đương nhiên sẽ hết sức giúp đỡ cô." Ngô Ngân không chối từ nói.
Một mặt, hắn thực sự không ngờ rằng Minh Y sẽ đặc biệt đến cứu hắn, mặt khác, sự tồn tại của Trùng Đồng Nhân đã đe dọa sự an toàn trong khu vực gia đình hắn sinh sống.
“Tốt, không uổng công tôi đến đây gặp cậu.” Minh Y cười nói: “Đây là Nguyên U tôi mới lấy được cách đây không lâu, tôi sẽ đưa nó cho cậu.”
Minh Y từ trong túi lấy Nguyên U ra, nó trông như một viên minh châu sáng rõ trong lòng bàn tay cô.
"Đưa cho tôi??" Ngô Ngân có chút kinh ngạc.
Chỉ những ai đã từng bước chân vào Dị Độ mới biết một viên Nguyên U quý giá như thế nào.
Đoán trừng trên người Minh Y cũng chỉ có duy nhất một viên Nguyên U này, thế mà cô ấy lại đưa cho mình.
“Bằng thứ này, cậu có thể trở về nhà an toàn, đồng thời cậu có thể hấp thu và tăng cường sức mạnh cho bản thân, như vậy ít nhất cậu sẽ có khả năng tự bảo vệ mình khi gặp nguy hiểm.” Minh Y nói.
“Minh Y, cô thật tốt với tôi, kiếp sau chắc chắn tôi sẽ làm trâu làm ngựa báo đáp cô…” Ngô Ngân có chút cảm động nói.
“Là cái loại chỉ cần cho ăn cỏ thôi à?” Minh Y tinh nghịch chớp chớp mắt, ánh mắt cô linh động nói.
Câu nói này, làm cho Ngô Ngấn trực tiếp ngây ngốc.
"Ừm... Nữ Bồ Tát, xin hãy tự trọng." Ngô Ngân đành phải hóa thân thành Đường trưởng lão, ở trong lòng mặc niệm một câu, nữ thí chủ, đừng như vậy, bần tăng chịu không được a!
Minh Y cười như chim sơn ca.
Cô không nói gì nữa mà ném con ve sầu xanh lên không trung.
Con ve sầu xanh bắt đầu triển khai nội bộ, nó từ kích thước ban đầu của một con ve sầu bình thường đã biến thành một con đại bàng xanh với sải cánh dài hơn hai mét, thật kỳ diệu.
Minh Y nhảy lên, cô dùng một tay nắm lấy đại bàng xanh, triển lộ ra tỷ lệ vòng eo đáng kinh ngạc, kết hợp với lớp áo khoác bóng loáng trông cô càng quyến rũ hơn.
Con đại bàng xanh máy móc vỗ cánh, bay qua biển rừng với hình dáng mảnh mai và duyên dáng, rồi nó dần dần biến mất trên bầu trời...
Chỉ là tiếng cười như yêu nữ vừa rồi của Minh Y vẫn còn đang trêu chọc trái tim ai đó, điều này khiến cho Ngô Ngân có loại xúc động khó hiểu.
…
"Cậu là Ngô Ngân, Ngô Ngân ban tám?" Thật lâu sau, Dương Thấm mới hỏi câu hỏi mà cô đã ấp ủ bấy lâu nay.
Trước đó, Dương Thấm cảm thấy ngoại hình của vị đại ca này ngày càng giống bạn cùng lớp, nên cô không dám hỏi, cho đến khi mỹ nhân quyền năng kia gọi tên thật của hắn thì cô mới lên tiếng.
“Vốn ban đầu, tôi chỉ muốn hòa hợp cùng cô với tư cách là một người bình thường, nhưng có vẻ như tôi đã không thể che giấu được nữa, kỳ thực, thân phận học sinh cấp ba của tôi chỉ là một sự ngụy trang, tôi chính là một tinh anh của Cảm Ân Giả liên minh thế giới, sở dĩ tôi ẩn nấp trong trường là vì tôi có một nhiệm vụ bí mật.” Ngô Ngân mở miệng nói.
Dương Thấm sửng sốt một lát!
Cảm Ân Giả liên minh là cái gì???
Hơn nữa, cậu thực sự là bạn cùng lớp của tôi, Ngô Ngân sao!
Vậy thì nhiều lần mình mất kiểm soát trước mặt cậu ấy như vậy, chẳng phải là mình đã không còn mặt mũi sống nữa sao!
"Ngô Ngân đồng học... Tớ đã lo lắng cho cậu rất nhiều kể từ khi cậu bỏ học..." Dương Thấm vội vàng nói.
"Đừng nói nhiều nữa, tôi có nhiệm vụ quan trọng giao cho cậu, cậu tỉnh dậy ở trường học phải không?" Ngô Ngân nói.
“Đúng vậy.” Dương Thấm vội vàng gật đầu.
"Tôi cần cậu lập tức trở về nhà ngay bây giờ, cậu phải thu thập thông tin quan trọng về người đã thức dậy từ Hồn Tê Mộc trước chúng ta!" Ngô Ngân nói.
Ngô Ngân còn nhớ sau khi người đàn ông có hình con xăm mắt phá hủy kho thuốc Thương Hạ, hắn có nhắc đến khu vực cuối cùng là kho thuốc trong khuôn viên trường.
Vì vậy, cách tốt nhất để tìm ra Trùng Đồng Nhân ở quê hương loài người là ôm cây đợi thỏ.
Khuôn viên trường đã được lực lượng thực thi pháp luật bảo vệ, người ngoài sẽ không được vào.
Khi đó tổ chức ký sinh này chỉ có thể bám vào những học sinh đã bất tỉnh trong khuôn viên trường, sau đó nhân cơ hội phá hủy kho thuốc trong khuôn viên trường!
"Tôi là người đã nói với họ rằng Hồn Tê Mộc có thể trở lại... Tôi đã phạm một sai lầm lớn sao..." Dương Thấm ngay lập tức nhận ra rằng những người khác thức dậy nhờ Hồn Tê Mộc về cơ bản đều đã bị lũ trùng đồng ký sinh!
"Bây giờ không phải là lúc tự trách mình, nếu cô không nói thì người khác cũng sẽ nói, mục đích của họ là để ký sinh nhiều người hơn." Ngô Ngân nói.
“Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì?” Dương Thấm hoàn toàn hoảng sợ, cô không còn suy nghĩ được nữa.
"Lấy thân vào cuộc, cô phải hành động trước khi những người bị ký sinh phát tác, cô không muốn toàn bộ khuôn viên trường biến thành thiên đường cho côn trùng chứ!" Ngô Ngân nói.
Dương Thấm kinh hãi, khi cô nghĩ đến hình ảnh hàng nghìn con ấu trùng cuộn tròn thành một quả bóng, toàn thân cô đều bủn rủn, nếu nhiều người bị ký sinh như vậy, thân thể cô ở thế giời kia có lẽ sẽ không thể tồn tại được lâu.
“Nhưng tôi sợ, tôi… tôi thực sự không dám nằm trong Hồn Tê Mộc nữa…” Dương Thấm run rẩy nói.
Bây giờ cách duy nhất để cô có thể trở về nhà là nằm trong hồn hoa Hồn Tê Mộc một lần nữa.
Nhưng nếu nằm trong đó, chắc chắn cô sẽ bị ký sinh...
Minh Y nói, ký sinh trùng có thời gian ủ bệnh, chỉ cần rửa mắt bằng chất lỏng nhiều màu sắc trước thời gian ủ bệnh thì cô sẽ không sao, chúng ta là bạn học cũ đã ở bên nhau hai năm rưỡi, tôi nói dối cô để làm gì? Tôi hứa với cô, nếu cô giúp tôi tìm ra danh sách tôi muốn, tôi không những sẽ lập tức giúp cô tiêu diệt những ký sinh ẩn giấu mà sẽ còn hộ tống cô đến Nữ Oa Thần Đoan an toàn.” Ngô Ngân bắt đầu vẽ bánh cho cô bạn học cùng lớp cả tin này.
Dương Thấm thực ra cũng không còn cách nào khác, chủ thể ở quê hương đang ở trong hoàn cảnh rất nguy hiểm, có rất nhiều học sinh đang bị trùng đồng ký sinh, nếu cô không toàn lực chiến đấu cùng Minh Y và Ngô Ngân, cô có thể sẽ chết!
“Trách nhiệm bảo vệ trường cũ, chúng ta cũng phải có một phần!” Ngô Ngân tiếp tục động viên.
"Ừm, dù sao cũng có nhiều bạn học và giáo viên như vậy, chúng ta không thể để họ xảy ra chuyện gì được." Dương Thấm cuối cùng cũng cắn một miếng bánh do Ngô Ngân vẽ!
…
Lại bước vào thung lũng đá.
Ngô Ngân và Dương Thấm đều cảm giác được, họ đã nhìn thấy rõ ràng thứ côn trùng trắng đang bao phủ toàn bộ Hồn Tê Mộc...
Nói thật, cảnh tượng này giống như một ngôi mộ khổng lồ, người nằm trong hồn hoa không khác gì bị phong ấn trong quan tài, họ đang để cho giòi trắng bò khắp người, và chui vào trong cơ thể họ!
Vùng đất Hoang Trần này thực sự đáng sợ đến tận xương tủy!
Ngô Ngân dù sao cũng không có ý định trở về nhà theo cách này.
Hai chân Dương Thấm trở nên nhũn ra, mỗi bước đi của cô đều giống như là nửa đường bỏ cuộc.
Sớm biết điều này, Ngô Ngân sẽ không cảnh tỉnh Dương Thấm.
Nhiều thứ ở Hoang Trần có vẻ khó hiểu dễ lừa dối, nếu không được cảnh tỉnh, chúng sẽ trông rất đẹp đẽ vô hại, nhưng một khi chúng bị vạch trần, nhận thức rõ chân tướng, hình ảnh đó thật khó có thể chịu nổi!
Được sự giúp đỡ nhiệt tình của bạn cùng lớp Ngô Ngân, Dương Thấm đã tiến vào hồn hoa.
Trước khi chìm vào giấc ngủ, Dương Thấm đã cảm thấy có thứ gì đó đang bò khắp người mình.
Nhưng khi cánh hoa khép lại, Dương Thấm nhanh chóng như bị thôi miên, ý thức của cô trở về nơi ở ban đầu.
Sau khi đuổi Dương Thấm đi, Ngô Ngân cũng vội vàng rời khỏi thung lũng đá này, hắn cố tình tìm một nơi an toàn có phong cảnh đẹp, rồi bóp nát Nguyên U trong tay.
Đây là lần đầu tiên Ngô Ngân sử dụng Nguyên U một cách tỉnh táo.
Trong chốc lát, Ngô Ngân cảm thấy như linh hồn đã rời khỏi cơ thể.
Tắm trong ánh sáng rực rỡ và được bao bọc trong những dòng suối mềm mại, Ngô Ngân thậm chí có thể cảm nhận được một tia năng lượng đang tụ tập trong trái tim, linh hồn mình, hắn đang được gột rửa và định hình từng chút một...
Đây là một loại năng lượng linh hồn đột phá cơ thể vật chất hiện có, cho dù hắn sống trong cơ thể nào trong tương lai, năng lượng linh hồn mạnh mẽ này sẽ luôn ở đó!
"Nguyên U này hình như thật sự khiến mình trở nên mạnh mẽ hơn!" Ngô Ngân có thể cảm nhận rõ ràng điều này.
Cùng lúc đó, Ngô Ngân cảm thấy có một bóng đen bao phủ bàn tay phải của mình, trong trạng thái xuất hồn, Ngô Ngân có thể nhìn thấy rõ ràng có một vu long âm dương đen trắng đang nằm trong cơ thể mình...
Tiểu tử này đang lo lắng tuần tra tới lui, nó lộ ra một tia bất mãn!
"Ai nha, Tiểu Nghĩa, đừng nhìn chằm chằm Nguyên U của ta nữa... Ta phải về nhà."
"Ngươi nghĩ xem, quê hương của ta còn có nhiều Trùng Đồng Nhân ngon lành hơn nha!"
"Nói như thế nào đây, ngươi chỉ cần an phận là sẽ có nhiều đồ ăn ngon"
Nghe Ngô Ngân nói xong, Tiểu Nghĩa mới an tĩnh lại.
Đột nhiên, ánh đèn huỳnh quang quanh Ngô Ngân ngày càng mãnh liệt, nó đang bao bọc hoàn toàn hắn.
Giây tiếp theo, Ngô Ngân tựa hồ nhận nghe một tiếng gọi cổ xưa nào đó, linh hồn hắn trong nháy mắt bay lên trời, bay về phía một mảnh Thiên quốc thần thánh!
Cả quá trình này vô cùng thoải mái, giống như một đứa trẻ được chăm sóc trong nôi, một giấc ngủ yên bình và thỏa mãn…
Hóa ra đây mới chân chính là linh hồn kiều, là Nữ Oa Thần Đoan đang chúc phúc và triệu hồi!
Thì ra mỹ nhân từ ngàn dặm xa sôi đến tìm mình, là vì sợ mình bị trùng đồng ký sinh a!
"Lần đầu tiên bị ký sinh, trùng đồng sẽ ở giai đoạn trứng, nếu sử dụng chất lỏng đầy màu sắc này kịp thời, cậu có thể may mắn sống sót, tuy nhiên, nếu ngủ trong hồn hoa có trùng đồng nhiều lần, cậu sẽ nhanh chóng bị khống chế, thời gian lâu dài, thị giác của cậu sẽ kém đi, khứu giác của cậu bắt đầu trở nên linh mẫn hơn, khi đó về cơ bản cậu đã không còn là con người nữa!” Minh Y giải thích nói.
"Có rất nhiều người ở thế giới ảo đã rơi vào Dị Độ, họ đang liều mạng tìm cách trở về quê hương, loại Hồn Tê Mộc ký sinh trùng đồng này trong mắt họ giống như là cọng rơm cứu mạng vậy. .. Bọn họ sợ là đã đều bị ký sinh rồi." Ngô Ngân trầm ngâm, vô cùng sợ hãi nói.
Nữ Oa Thần Đoan vốn đã ở trong tình trạng bấp bênh, tệ hơn nữa, những kẻ này sẽ mang một lượng lớn ký sinh trùng vào thế giới của con người chỉ vì sự bình yên ngắn ngủi, nếu không được ngăn chặn kịp thời, không mất quá nhiều thời gian, thế giới chúng ta sẽ bị nhiễm khuẩn!
"Nhiệm vụ của đội chúng tôi là tiêu diệt Trùng Đồng Mộc ở Hoang Trần, vì cậu vẫn ổn nên đã đến lúc tôi phải trở về đội." Minh Y thở phào nhẹ nhõm nói.
“Minh Y, mọi chuyện không đơn giản như vậy đâu.” Ngô Ngân lập tức ngăn Minh Y đang định rời đi lại.
“Cậu có thông tin gì sao?” Minh Y hỏi.
"Tôi đã gặp một tên nửa người nửa mắt côn trùng ở nhà, chúng đang cố ý phá hủy kho thuốc của con người, chắc chắn chúng đã có một âm mưu to lớn gì đó." Ngô Ngân nói cho Minh Y về phán đoán của mình.
Minh Y trợn tròn mắt, hiển nhiên cô không có nhận được thông tin này!
Nếu chỉ tiêu diệt Trùng Đồng Mộc, thì chỉ là cắt đứt nguồn ký sinh trùng thôi, mà hiện tại có thể đã có rất nhiều Trùng Đồng Nhân đã tiến vào thế giới của chúng ta, những kẻ đó không bị xử lý thì toàn bộ Nữ Oa Thần Đoan sẽ mục nát dần!
"Ngô Ngân, chuyện này không phải là chuyện nhỏ, nhóm của chúng tôi phải tìm ra Trùng Đồng Mẫu Thụ trong thời gian ngắn nhất, để ngăn chặn sự lây lan của loài ký sinh trùng với quy mô lớn này, chúng ta cần có thêm thời gian để đối phó với Trùng Đồng Nhân đã lẻn vào thế giới của chúng ta... Cậu có thể giúp chúng tôi một tay được không?" Minh Y nghe có vẻ nghiêm túc nói.
"Nếu cô đã liều mạng tìm tới để cứu tôi, một người cô chỉ mới gặp qua một lần, thì tôi đương nhiên sẽ hết sức giúp đỡ cô." Ngô Ngân không chối từ nói.
Một mặt, hắn thực sự không ngờ rằng Minh Y sẽ đặc biệt đến cứu hắn, mặt khác, sự tồn tại của Trùng Đồng Nhân đã đe dọa sự an toàn trong khu vực gia đình hắn sinh sống.
“Tốt, không uổng công tôi đến đây gặp cậu.” Minh Y cười nói: “Đây là Nguyên U tôi mới lấy được cách đây không lâu, tôi sẽ đưa nó cho cậu.”
Minh Y từ trong túi lấy Nguyên U ra, nó trông như một viên minh châu sáng rõ trong lòng bàn tay cô.
"Đưa cho tôi??" Ngô Ngân có chút kinh ngạc.
Chỉ những ai đã từng bước chân vào Dị Độ mới biết một viên Nguyên U quý giá như thế nào.
Đoán trừng trên người Minh Y cũng chỉ có duy nhất một viên Nguyên U này, thế mà cô ấy lại đưa cho mình.
“Bằng thứ này, cậu có thể trở về nhà an toàn, đồng thời cậu có thể hấp thu và tăng cường sức mạnh cho bản thân, như vậy ít nhất cậu sẽ có khả năng tự bảo vệ mình khi gặp nguy hiểm.” Minh Y nói.
“Minh Y, cô thật tốt với tôi, kiếp sau chắc chắn tôi sẽ làm trâu làm ngựa báo đáp cô…” Ngô Ngân có chút cảm động nói.
“Là cái loại chỉ cần cho ăn cỏ thôi à?” Minh Y tinh nghịch chớp chớp mắt, ánh mắt cô linh động nói.
Câu nói này, làm cho Ngô Ngấn trực tiếp ngây ngốc.
"Ừm... Nữ Bồ Tát, xin hãy tự trọng." Ngô Ngân đành phải hóa thân thành Đường trưởng lão, ở trong lòng mặc niệm một câu, nữ thí chủ, đừng như vậy, bần tăng chịu không được a!
Minh Y cười như chim sơn ca.
Cô không nói gì nữa mà ném con ve sầu xanh lên không trung.
Con ve sầu xanh bắt đầu triển khai nội bộ, nó từ kích thước ban đầu của một con ve sầu bình thường đã biến thành một con đại bàng xanh với sải cánh dài hơn hai mét, thật kỳ diệu.
Minh Y nhảy lên, cô dùng một tay nắm lấy đại bàng xanh, triển lộ ra tỷ lệ vòng eo đáng kinh ngạc, kết hợp với lớp áo khoác bóng loáng trông cô càng quyến rũ hơn.
Con đại bàng xanh máy móc vỗ cánh, bay qua biển rừng với hình dáng mảnh mai và duyên dáng, rồi nó dần dần biến mất trên bầu trời...
Chỉ là tiếng cười như yêu nữ vừa rồi của Minh Y vẫn còn đang trêu chọc trái tim ai đó, điều này khiến cho Ngô Ngân có loại xúc động khó hiểu.
…
"Cậu là Ngô Ngân, Ngô Ngân ban tám?" Thật lâu sau, Dương Thấm mới hỏi câu hỏi mà cô đã ấp ủ bấy lâu nay.
Trước đó, Dương Thấm cảm thấy ngoại hình của vị đại ca này ngày càng giống bạn cùng lớp, nên cô không dám hỏi, cho đến khi mỹ nhân quyền năng kia gọi tên thật của hắn thì cô mới lên tiếng.
“Vốn ban đầu, tôi chỉ muốn hòa hợp cùng cô với tư cách là một người bình thường, nhưng có vẻ như tôi đã không thể che giấu được nữa, kỳ thực, thân phận học sinh cấp ba của tôi chỉ là một sự ngụy trang, tôi chính là một tinh anh của Cảm Ân Giả liên minh thế giới, sở dĩ tôi ẩn nấp trong trường là vì tôi có một nhiệm vụ bí mật.” Ngô Ngân mở miệng nói.
Dương Thấm sửng sốt một lát!
Cảm Ân Giả liên minh là cái gì???
Hơn nữa, cậu thực sự là bạn cùng lớp của tôi, Ngô Ngân sao!
Vậy thì nhiều lần mình mất kiểm soát trước mặt cậu ấy như vậy, chẳng phải là mình đã không còn mặt mũi sống nữa sao!
"Ngô Ngân đồng học... Tớ đã lo lắng cho cậu rất nhiều kể từ khi cậu bỏ học..." Dương Thấm vội vàng nói.
"Đừng nói nhiều nữa, tôi có nhiệm vụ quan trọng giao cho cậu, cậu tỉnh dậy ở trường học phải không?" Ngô Ngân nói.
“Đúng vậy.” Dương Thấm vội vàng gật đầu.
"Tôi cần cậu lập tức trở về nhà ngay bây giờ, cậu phải thu thập thông tin quan trọng về người đã thức dậy từ Hồn Tê Mộc trước chúng ta!" Ngô Ngân nói.
Ngô Ngân còn nhớ sau khi người đàn ông có hình con xăm mắt phá hủy kho thuốc Thương Hạ, hắn có nhắc đến khu vực cuối cùng là kho thuốc trong khuôn viên trường.
Vì vậy, cách tốt nhất để tìm ra Trùng Đồng Nhân ở quê hương loài người là ôm cây đợi thỏ.
Khuôn viên trường đã được lực lượng thực thi pháp luật bảo vệ, người ngoài sẽ không được vào.
Khi đó tổ chức ký sinh này chỉ có thể bám vào những học sinh đã bất tỉnh trong khuôn viên trường, sau đó nhân cơ hội phá hủy kho thuốc trong khuôn viên trường!
"Tôi là người đã nói với họ rằng Hồn Tê Mộc có thể trở lại... Tôi đã phạm một sai lầm lớn sao..." Dương Thấm ngay lập tức nhận ra rằng những người khác thức dậy nhờ Hồn Tê Mộc về cơ bản đều đã bị lũ trùng đồng ký sinh!
"Bây giờ không phải là lúc tự trách mình, nếu cô không nói thì người khác cũng sẽ nói, mục đích của họ là để ký sinh nhiều người hơn." Ngô Ngân nói.
“Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì?” Dương Thấm hoàn toàn hoảng sợ, cô không còn suy nghĩ được nữa.
"Lấy thân vào cuộc, cô phải hành động trước khi những người bị ký sinh phát tác, cô không muốn toàn bộ khuôn viên trường biến thành thiên đường cho côn trùng chứ!" Ngô Ngân nói.
Dương Thấm kinh hãi, khi cô nghĩ đến hình ảnh hàng nghìn con ấu trùng cuộn tròn thành một quả bóng, toàn thân cô đều bủn rủn, nếu nhiều người bị ký sinh như vậy, thân thể cô ở thế giời kia có lẽ sẽ không thể tồn tại được lâu.
“Nhưng tôi sợ, tôi… tôi thực sự không dám nằm trong Hồn Tê Mộc nữa…” Dương Thấm run rẩy nói.
Bây giờ cách duy nhất để cô có thể trở về nhà là nằm trong hồn hoa Hồn Tê Mộc một lần nữa.
Nhưng nếu nằm trong đó, chắc chắn cô sẽ bị ký sinh...
Minh Y nói, ký sinh trùng có thời gian ủ bệnh, chỉ cần rửa mắt bằng chất lỏng nhiều màu sắc trước thời gian ủ bệnh thì cô sẽ không sao, chúng ta là bạn học cũ đã ở bên nhau hai năm rưỡi, tôi nói dối cô để làm gì? Tôi hứa với cô, nếu cô giúp tôi tìm ra danh sách tôi muốn, tôi không những sẽ lập tức giúp cô tiêu diệt những ký sinh ẩn giấu mà sẽ còn hộ tống cô đến Nữ Oa Thần Đoan an toàn.” Ngô Ngân bắt đầu vẽ bánh cho cô bạn học cùng lớp cả tin này.
Dương Thấm thực ra cũng không còn cách nào khác, chủ thể ở quê hương đang ở trong hoàn cảnh rất nguy hiểm, có rất nhiều học sinh đang bị trùng đồng ký sinh, nếu cô không toàn lực chiến đấu cùng Minh Y và Ngô Ngân, cô có thể sẽ chết!
“Trách nhiệm bảo vệ trường cũ, chúng ta cũng phải có một phần!” Ngô Ngân tiếp tục động viên.
"Ừm, dù sao cũng có nhiều bạn học và giáo viên như vậy, chúng ta không thể để họ xảy ra chuyện gì được." Dương Thấm cuối cùng cũng cắn một miếng bánh do Ngô Ngân vẽ!
…
Lại bước vào thung lũng đá.
Ngô Ngân và Dương Thấm đều cảm giác được, họ đã nhìn thấy rõ ràng thứ côn trùng trắng đang bao phủ toàn bộ Hồn Tê Mộc...
Nói thật, cảnh tượng này giống như một ngôi mộ khổng lồ, người nằm trong hồn hoa không khác gì bị phong ấn trong quan tài, họ đang để cho giòi trắng bò khắp người, và chui vào trong cơ thể họ!
Vùng đất Hoang Trần này thực sự đáng sợ đến tận xương tủy!
Ngô Ngân dù sao cũng không có ý định trở về nhà theo cách này.
Hai chân Dương Thấm trở nên nhũn ra, mỗi bước đi của cô đều giống như là nửa đường bỏ cuộc.
Sớm biết điều này, Ngô Ngân sẽ không cảnh tỉnh Dương Thấm.
Nhiều thứ ở Hoang Trần có vẻ khó hiểu dễ lừa dối, nếu không được cảnh tỉnh, chúng sẽ trông rất đẹp đẽ vô hại, nhưng một khi chúng bị vạch trần, nhận thức rõ chân tướng, hình ảnh đó thật khó có thể chịu nổi!
Được sự giúp đỡ nhiệt tình của bạn cùng lớp Ngô Ngân, Dương Thấm đã tiến vào hồn hoa.
Trước khi chìm vào giấc ngủ, Dương Thấm đã cảm thấy có thứ gì đó đang bò khắp người mình.
Nhưng khi cánh hoa khép lại, Dương Thấm nhanh chóng như bị thôi miên, ý thức của cô trở về nơi ở ban đầu.
Sau khi đuổi Dương Thấm đi, Ngô Ngân cũng vội vàng rời khỏi thung lũng đá này, hắn cố tình tìm một nơi an toàn có phong cảnh đẹp, rồi bóp nát Nguyên U trong tay.
Đây là lần đầu tiên Ngô Ngân sử dụng Nguyên U một cách tỉnh táo.
Trong chốc lát, Ngô Ngân cảm thấy như linh hồn đã rời khỏi cơ thể.
Tắm trong ánh sáng rực rỡ và được bao bọc trong những dòng suối mềm mại, Ngô Ngân thậm chí có thể cảm nhận được một tia năng lượng đang tụ tập trong trái tim, linh hồn mình, hắn đang được gột rửa và định hình từng chút một...
Đây là một loại năng lượng linh hồn đột phá cơ thể vật chất hiện có, cho dù hắn sống trong cơ thể nào trong tương lai, năng lượng linh hồn mạnh mẽ này sẽ luôn ở đó!
"Nguyên U này hình như thật sự khiến mình trở nên mạnh mẽ hơn!" Ngô Ngân có thể cảm nhận rõ ràng điều này.
Cùng lúc đó, Ngô Ngân cảm thấy có một bóng đen bao phủ bàn tay phải của mình, trong trạng thái xuất hồn, Ngô Ngân có thể nhìn thấy rõ ràng có một vu long âm dương đen trắng đang nằm trong cơ thể mình...
Tiểu tử này đang lo lắng tuần tra tới lui, nó lộ ra một tia bất mãn!
"Ai nha, Tiểu Nghĩa, đừng nhìn chằm chằm Nguyên U của ta nữa... Ta phải về nhà."
"Ngươi nghĩ xem, quê hương của ta còn có nhiều Trùng Đồng Nhân ngon lành hơn nha!"
"Nói như thế nào đây, ngươi chỉ cần an phận là sẽ có nhiều đồ ăn ngon"
Nghe Ngô Ngân nói xong, Tiểu Nghĩa mới an tĩnh lại.
Đột nhiên, ánh đèn huỳnh quang quanh Ngô Ngân ngày càng mãnh liệt, nó đang bao bọc hoàn toàn hắn.
Giây tiếp theo, Ngô Ngân tựa hồ nhận nghe một tiếng gọi cổ xưa nào đó, linh hồn hắn trong nháy mắt bay lên trời, bay về phía một mảnh Thiên quốc thần thánh!
Cả quá trình này vô cùng thoải mái, giống như một đứa trẻ được chăm sóc trong nôi, một giấc ngủ yên bình và thỏa mãn…
Hóa ra đây mới chân chính là linh hồn kiều, là Nữ Oa Thần Đoan đang chúc phúc và triệu hồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.