Quyển 3 - Chương 103: Đại hành sơn
Lý Bố Y
25/03/2013
Đồng thời với việc Lưu Vân dẫn quân tây tiến, bên trong La Mạn hành tỉnh, một đơn vị bộ đội khác cũng hướng phía tây đi tới, mục tiêu là --- Đại hành sơn. Đại hành sơn nằm ở phía tây Tắc lợi thành, gần biên giới Hỏa Vân đế quốc cùng Tây Tư vương quốc. Nói là một ngọn núi, thật ra là một vùng rừng núi địa thế phức tạp, trong đó có nhiều ngọn núi nhấp nhô đan xen nhau, nhưng địa thế tương đối bằng phẳng, có nhiều nương rẫy cùng ruộng lúa nước, lúc này có rất nhiều dân chúng sinh sống ở đây.
- Phi nhi, tại sao ngươi lại muốn ở lại tam đoàn?
Cùng Hoa Phi Lệ đi lại trong núi, Lôi Lạc khó hiểu hỏi.
- Đại thúc, người có phát hiện Thủy cô nương đã thay đổi hay không?
Hoa Phi Lệ nhìn xuống phòng ốc của quan binh tam đoàn đang được dựng ở sườn núi, không trả lời câu hỏi của Lôi Lạc mà lại mở miệng hỏi.
- Đúng, nàng có biến hóa thật lớn. Ta phát hiện, phó đoàn trưởng Long Vân, Hắc Ưng Nã Luân Đa, có rất nhiều chuyện đều phải thương lượng với nàng trước, hình như đều coi nàng là trung tâm.
Lôi Lạc gật đầu.
Nơi này là trong bụng Đại hành sơn. Tam đoàn sau khi vào núi liền lựa chọn một chỗ địa thế hiểm yếu, một ngọn núi dễ thủ khó công, làm nơi sinh sống của tam đoàn. Hai ngày nay binh lính vội vàng dựng pḥng ốc, thiết lập một ít công sự đơn giản, xem ra là muốn ở chỗ này một thời gian.
- Nếu ta đoán không sai, Lưu Vân không có ở đây, nàng hiện tại chính là người cầm đầu đơn vị bộ đội này. Hừ! Cái tên kia, không nghĩ tới lại tốn không ít công sức trên người nàng, đêm một nữ hài tử cái gì cũng không biết biến thành bộ dạng ngày hôm nay.
Từ những lời Hoa Phi Lệ nói, Lôi Lạc nghe được một sự chua xót, vì vậy liền cười nói:
- Nếu như vậy ngươi hãy đi tìm hắn đi. Cần gì ở tại chỗ này xem những việc này chứ?
- Ta cũng nghĩ tới việc tiến vào A Tư Mạn đế quốc, tìm xem hắn ở nơi nào. Nhưng sau khi nghe Thủy cô nương nói, mới bỏ đi ý nghĩ này. Hắn trước khi rời đi, mang theo lực lượng chủ lực của Hắc Ưng phá vây, hơn nữa Uy Lợi cũng nói, không có phát hiện thi thể đội viên Hắc Ưng chết trận, bọn họ hẳn là thành công chạy thoát. Người này còn chưa đi đã đem tương lai tam đoàn an bài tốt như thế, như thế nào lại không lưu lại đường lui cho mình. Hơn nữa người tốt không sống lâu, tai họa tồn tại ngàn năm, hắn chính là cái tai họa!
Hoa Phi Lệ giải thích với Lôi Lạc, lúc về sau lại có chút tức giận.
- Chúng ta ở chỗ này có thể làm gì?
Lôi Lạc nói.
- Tại bờ sông ở trấn nhỏ, Thủy cô nương tìm ta và nói chuyện thật lâu, cũng nói cho ta biết rất nhiều sự tình. Hiện tại quan binh nơi này đa số là nòng cốt lực lượng của Hắc Ưng cùng Tam đoàn, cũng là chút gia sản cuối cùng của hắn. Hắn trước khi đi đã nói, nếu như bọn họ thành công thoát hiểm, nếu không thể trở lại trong quân đội đế quốc thì tạm thời ẩn nấp ở trong núi này, từng bước khôi phục lực lượng, xây dựng lại Hắc Ưng cùng Tam đoàn. Nhưng hắn không phải là người làm ăn, hắn đâu có biết rằng chuyện gì cũng phải cần tiền, hơn nữa lại là một chi bộ đội như vậy. Thêm vào đó Hắc Ưng muốn huấn luyện ma pháp sư, ma tinh thạch, chiến giáp Hắc Ưng, nếu ta không giúp bọn họ, tất cả sợ rằng khó thực hiện được.
Hoa Phi Lệ thở dài nói.
- Phi nhi, đại thúc bình thường là một người không thích nói chuyện. Những năm gần đây, ngươi chịu liên lụy, chịu khổ, những kinh nghiệm gian khổ vất vả lúc ban đầu, đại thúc đều nhìn thấy, đau đớn trong lòng. Nhưng ta vẫn kiêu ngạo vì ngươi, vì La Mạn gia tộc có một người kế thừa như ngươi mà cảm thấy vui mừng. Hôm nay, đại thúc muốn khuyên ngươi một câu:
- Muốn làm chuyện gì thì hãy làm đi, không nên do dự cùng cố kị nhiều.
- Ta biết điều đó, đại thúc. Chuyện Phi nhi làm, vẫn chưa từng có chuyện gì ta làm không được. Đại thúc, người nói xem ta đã bao giờ làm cho người thất vọng chưa?
Hoa Phi Lệ lẳng lặng nhìn đóa hoa dại nở rộ cách đó không xa, trên mặt thoáng hiện lên nụ cười động lòng người.
Ở một gian phòng bên trong sơn cốc, các sĩ quan của Tam đoàn đang tụ tập một chỗ, mở cuộc họp hội nghị đầu tiên kể từ sau khi Tam đoàn thoát hiểm. Đối với tam đoàn mà nói, lần hội nghị này là bước ngoặt trọng yếu trong quá trình phát triển, từng là “Lưu manh đoàn”, bước đầu tiên trở thành “Thiết quân”. Làn hội nghị này cũng chính thức xác lập địa vị của Thủy Linh Nhi trong Tam đoàn, là người phát ngôn của Lưu Vân. Sau đó nàng tuyên bố nhiều quyết định, tạo ảnh hưởng lớn đối với chiến cuộc tại La Mạn hành tỉnh. Chỉ là lúc tham gia hội nghị, chưa người nào ý thức được điều này, cái bọn họ lo lắng nhiều nhất chính là tương lai, vận mệnh của Tam đoàn, lo lắng không rõ đội trưởng đang ở nơi nào.
- Sau trận đánh tại Tắc phổ trấn, Tam đoàn thương vong thảm trọng, nhưng dưới sự yểm trợ của đội trưởng, nòng cốt lực lượng của chúng ta vẫn được bảo tồn. Việc trước mắt chúng ta cần làm là nhanh chóng đứng lên, khôi phục lại lực chiến đấu của Tam đoàn, xây dựng lại Hắc Ưng, cũng tích cực trợ giúp tiền tuyến tác chiến. Đội trưởng trước khi đi nói cho ta biết, hắn đối với việc Tam đoàn sau khi thoát vây đã có chuẩn bị, tất cả đều nói cho Thủy cô nương. Bây giờ xin mời Thủy cô nương tuyên bố vài quyết định của đội trưởng.
Long Vân nhìn Thủy Linh Nhi, trong ánh mắt tràn đầy sự cổ vũ. Thủy Linh Nhi công khai thân phận tại Tam đoàn, là thư ký của đội trưởng. Mặc dù tất cả mọi người đều không biết cách xưng hô này có ý tứ gì, nhưng là nam nhân, trong lòng sáng như tuyết. Nếu như không phải sau một loạt biểu hiện của Thủy Linh Nhi khiến cho bọn họ thán phục, có thể nói Thủy Linh Nhi trong mắt bọn họ vĩnh viễn chỉ là một nữ nhân, một bình hoa bên cạnh phụ thuộc vào một vị quý tộc. Chính vì vậy, những người bên cạnh Lưu Vân sau này thăng quan tiến chức đều có thói quen mang theo bên mình một nữ thư ký xinh đẹp.
- Trước khi phá vòng vây, đội trưởng các ngươi dặn dò ta vài sự tình. Hiện tại do ta đại diện hắn tuyên bố.
Thủy Linh Nhi có chút khẩn trương, hít một hơi thật sâu, rồi chậm rãi nói:
- Chuyện thứ nhất, hai đại đội của Tam đoàn điều động 500 người do Nã Luân Đa phụ trách chỉ huy, hoàn thành việc huấn luyện cùng xây dựng lại Hắc Ưng. Hoa Phi Lệ tiểu thư của La Mạn gia tộc sẽ cung cấp vật tư cho việc duy trì Hắc Ưng.
- Chuyện thứ hai, trong lúc Tam đoàn ở tại Đại hành sơn khôi phục lực lượng, bổ sung tân binh, cũng có một ít điều chỉnh đối với biên chế Tam đoàn. Tất cả các đại đội gọi tăt là doanh, trung đội gọi là ban. Hắc Ưng trung đội biên chế vào Tam đoàn, tạm gọi là độc lập doanh. Các binh lính trụ cột của đại đội một trùng kiến thành nhất doanh, hai đại đội còn lại phân biệt gọi là nhị doanh và tam doanh.
- Thứ ba, trên Đại hành sơn thành lập trụ sở của Tam đoàn. Sau khi lực chiến đấu của Tam đoàn khôi phục, tích cực phát động dân chúng trong khu địch chiếm giữ, không ngừng tìm kiếm thời cơ chiến đấu, tập trung binh lực, từng bước tiêu hoa sinh lực địch.
- Đội trưởng còn yêu cầu mọi người cần phải nhớ kỹ một câu nói: “Binh lính đến từ dân chúng, do đó phải dựa vào dân, vì dân chiến đấu hy sinh. Quân đội là lực lượng bảo vệ quốc gia, chứ không phải là vũ khí trong tay quý tộc. Một chi quân đội nếu như được dân chúng trợ giúp, kẻ địch sẽ không thể chiến thắng.”
Sau khi hội nghị kết thúc, trong núi Đại hành sơn nhất thời náo nhiệt hẳn lên.
Thủy Linh Nhi, Hoa Phi Lệ, hai nữ nhân có quan hệ mật thiết cùng Lưu Vân, trong khi hắn chưa rõ ở nơi nào, lần đầu tiên triển khai hợp tác thân mật. Thủy Linh Nhi chịu áp lực thật lớn, thay thế vai trò của Lưu Vân tại Tam đoàn. Còn Hoa Phi Lệ bắt đầu bắt tay vào chuẩn bị các loại vật tư cho Tam đoàn. Tân Hắc Ưng dưới sự dẫn đầu của Nã Luân Đa cùng các lão đội viên Hắc Ưng bắt đầu huấn luyện tàn khốc. Hai người Hán Nặc cùng Tra Lý cũng bị Thủy Linh Nhi an bài đi phát động quần chúng, thu nhận tân binh.
Khu vực chiếm đóng phía tây của La Lan, ý chí phản kháng của dân chúng không có biến mất, chỉ tạm thời bị địch nhân cường đại đè nén xuống. Tam đoàn liền giống như một đốm lửa rơi xuống, đốt cháy tình cảm yêu nước trong lòng dân chúng, như đốm lửa nhỏ soi đường.
________________________________________
Chúc mừng năm mới - Tân xuân hạnh phúc :99:
- Phi nhi, tại sao ngươi lại muốn ở lại tam đoàn?
Cùng Hoa Phi Lệ đi lại trong núi, Lôi Lạc khó hiểu hỏi.
- Đại thúc, người có phát hiện Thủy cô nương đã thay đổi hay không?
Hoa Phi Lệ nhìn xuống phòng ốc của quan binh tam đoàn đang được dựng ở sườn núi, không trả lời câu hỏi của Lôi Lạc mà lại mở miệng hỏi.
- Đúng, nàng có biến hóa thật lớn. Ta phát hiện, phó đoàn trưởng Long Vân, Hắc Ưng Nã Luân Đa, có rất nhiều chuyện đều phải thương lượng với nàng trước, hình như đều coi nàng là trung tâm.
Lôi Lạc gật đầu.
Nơi này là trong bụng Đại hành sơn. Tam đoàn sau khi vào núi liền lựa chọn một chỗ địa thế hiểm yếu, một ngọn núi dễ thủ khó công, làm nơi sinh sống của tam đoàn. Hai ngày nay binh lính vội vàng dựng pḥng ốc, thiết lập một ít công sự đơn giản, xem ra là muốn ở chỗ này một thời gian.
- Nếu ta đoán không sai, Lưu Vân không có ở đây, nàng hiện tại chính là người cầm đầu đơn vị bộ đội này. Hừ! Cái tên kia, không nghĩ tới lại tốn không ít công sức trên người nàng, đêm một nữ hài tử cái gì cũng không biết biến thành bộ dạng ngày hôm nay.
Từ những lời Hoa Phi Lệ nói, Lôi Lạc nghe được một sự chua xót, vì vậy liền cười nói:
- Nếu như vậy ngươi hãy đi tìm hắn đi. Cần gì ở tại chỗ này xem những việc này chứ?
- Ta cũng nghĩ tới việc tiến vào A Tư Mạn đế quốc, tìm xem hắn ở nơi nào. Nhưng sau khi nghe Thủy cô nương nói, mới bỏ đi ý nghĩ này. Hắn trước khi rời đi, mang theo lực lượng chủ lực của Hắc Ưng phá vây, hơn nữa Uy Lợi cũng nói, không có phát hiện thi thể đội viên Hắc Ưng chết trận, bọn họ hẳn là thành công chạy thoát. Người này còn chưa đi đã đem tương lai tam đoàn an bài tốt như thế, như thế nào lại không lưu lại đường lui cho mình. Hơn nữa người tốt không sống lâu, tai họa tồn tại ngàn năm, hắn chính là cái tai họa!
Hoa Phi Lệ giải thích với Lôi Lạc, lúc về sau lại có chút tức giận.
- Chúng ta ở chỗ này có thể làm gì?
Lôi Lạc nói.
- Tại bờ sông ở trấn nhỏ, Thủy cô nương tìm ta và nói chuyện thật lâu, cũng nói cho ta biết rất nhiều sự tình. Hiện tại quan binh nơi này đa số là nòng cốt lực lượng của Hắc Ưng cùng Tam đoàn, cũng là chút gia sản cuối cùng của hắn. Hắn trước khi đi đã nói, nếu như bọn họ thành công thoát hiểm, nếu không thể trở lại trong quân đội đế quốc thì tạm thời ẩn nấp ở trong núi này, từng bước khôi phục lực lượng, xây dựng lại Hắc Ưng cùng Tam đoàn. Nhưng hắn không phải là người làm ăn, hắn đâu có biết rằng chuyện gì cũng phải cần tiền, hơn nữa lại là một chi bộ đội như vậy. Thêm vào đó Hắc Ưng muốn huấn luyện ma pháp sư, ma tinh thạch, chiến giáp Hắc Ưng, nếu ta không giúp bọn họ, tất cả sợ rằng khó thực hiện được.
Hoa Phi Lệ thở dài nói.
- Phi nhi, đại thúc bình thường là một người không thích nói chuyện. Những năm gần đây, ngươi chịu liên lụy, chịu khổ, những kinh nghiệm gian khổ vất vả lúc ban đầu, đại thúc đều nhìn thấy, đau đớn trong lòng. Nhưng ta vẫn kiêu ngạo vì ngươi, vì La Mạn gia tộc có một người kế thừa như ngươi mà cảm thấy vui mừng. Hôm nay, đại thúc muốn khuyên ngươi một câu:
- Muốn làm chuyện gì thì hãy làm đi, không nên do dự cùng cố kị nhiều.
- Ta biết điều đó, đại thúc. Chuyện Phi nhi làm, vẫn chưa từng có chuyện gì ta làm không được. Đại thúc, người nói xem ta đã bao giờ làm cho người thất vọng chưa?
Hoa Phi Lệ lẳng lặng nhìn đóa hoa dại nở rộ cách đó không xa, trên mặt thoáng hiện lên nụ cười động lòng người.
Ở một gian phòng bên trong sơn cốc, các sĩ quan của Tam đoàn đang tụ tập một chỗ, mở cuộc họp hội nghị đầu tiên kể từ sau khi Tam đoàn thoát hiểm. Đối với tam đoàn mà nói, lần hội nghị này là bước ngoặt trọng yếu trong quá trình phát triển, từng là “Lưu manh đoàn”, bước đầu tiên trở thành “Thiết quân”. Làn hội nghị này cũng chính thức xác lập địa vị của Thủy Linh Nhi trong Tam đoàn, là người phát ngôn của Lưu Vân. Sau đó nàng tuyên bố nhiều quyết định, tạo ảnh hưởng lớn đối với chiến cuộc tại La Mạn hành tỉnh. Chỉ là lúc tham gia hội nghị, chưa người nào ý thức được điều này, cái bọn họ lo lắng nhiều nhất chính là tương lai, vận mệnh của Tam đoàn, lo lắng không rõ đội trưởng đang ở nơi nào.
- Sau trận đánh tại Tắc phổ trấn, Tam đoàn thương vong thảm trọng, nhưng dưới sự yểm trợ của đội trưởng, nòng cốt lực lượng của chúng ta vẫn được bảo tồn. Việc trước mắt chúng ta cần làm là nhanh chóng đứng lên, khôi phục lại lực chiến đấu của Tam đoàn, xây dựng lại Hắc Ưng, cũng tích cực trợ giúp tiền tuyến tác chiến. Đội trưởng trước khi đi nói cho ta biết, hắn đối với việc Tam đoàn sau khi thoát vây đã có chuẩn bị, tất cả đều nói cho Thủy cô nương. Bây giờ xin mời Thủy cô nương tuyên bố vài quyết định của đội trưởng.
Long Vân nhìn Thủy Linh Nhi, trong ánh mắt tràn đầy sự cổ vũ. Thủy Linh Nhi công khai thân phận tại Tam đoàn, là thư ký của đội trưởng. Mặc dù tất cả mọi người đều không biết cách xưng hô này có ý tứ gì, nhưng là nam nhân, trong lòng sáng như tuyết. Nếu như không phải sau một loạt biểu hiện của Thủy Linh Nhi khiến cho bọn họ thán phục, có thể nói Thủy Linh Nhi trong mắt bọn họ vĩnh viễn chỉ là một nữ nhân, một bình hoa bên cạnh phụ thuộc vào một vị quý tộc. Chính vì vậy, những người bên cạnh Lưu Vân sau này thăng quan tiến chức đều có thói quen mang theo bên mình một nữ thư ký xinh đẹp.
- Trước khi phá vòng vây, đội trưởng các ngươi dặn dò ta vài sự tình. Hiện tại do ta đại diện hắn tuyên bố.
Thủy Linh Nhi có chút khẩn trương, hít một hơi thật sâu, rồi chậm rãi nói:
- Chuyện thứ nhất, hai đại đội của Tam đoàn điều động 500 người do Nã Luân Đa phụ trách chỉ huy, hoàn thành việc huấn luyện cùng xây dựng lại Hắc Ưng. Hoa Phi Lệ tiểu thư của La Mạn gia tộc sẽ cung cấp vật tư cho việc duy trì Hắc Ưng.
- Chuyện thứ hai, trong lúc Tam đoàn ở tại Đại hành sơn khôi phục lực lượng, bổ sung tân binh, cũng có một ít điều chỉnh đối với biên chế Tam đoàn. Tất cả các đại đội gọi tăt là doanh, trung đội gọi là ban. Hắc Ưng trung đội biên chế vào Tam đoàn, tạm gọi là độc lập doanh. Các binh lính trụ cột của đại đội một trùng kiến thành nhất doanh, hai đại đội còn lại phân biệt gọi là nhị doanh và tam doanh.
- Thứ ba, trên Đại hành sơn thành lập trụ sở của Tam đoàn. Sau khi lực chiến đấu của Tam đoàn khôi phục, tích cực phát động dân chúng trong khu địch chiếm giữ, không ngừng tìm kiếm thời cơ chiến đấu, tập trung binh lực, từng bước tiêu hoa sinh lực địch.
- Đội trưởng còn yêu cầu mọi người cần phải nhớ kỹ một câu nói: “Binh lính đến từ dân chúng, do đó phải dựa vào dân, vì dân chiến đấu hy sinh. Quân đội là lực lượng bảo vệ quốc gia, chứ không phải là vũ khí trong tay quý tộc. Một chi quân đội nếu như được dân chúng trợ giúp, kẻ địch sẽ không thể chiến thắng.”
Sau khi hội nghị kết thúc, trong núi Đại hành sơn nhất thời náo nhiệt hẳn lên.
Thủy Linh Nhi, Hoa Phi Lệ, hai nữ nhân có quan hệ mật thiết cùng Lưu Vân, trong khi hắn chưa rõ ở nơi nào, lần đầu tiên triển khai hợp tác thân mật. Thủy Linh Nhi chịu áp lực thật lớn, thay thế vai trò của Lưu Vân tại Tam đoàn. Còn Hoa Phi Lệ bắt đầu bắt tay vào chuẩn bị các loại vật tư cho Tam đoàn. Tân Hắc Ưng dưới sự dẫn đầu của Nã Luân Đa cùng các lão đội viên Hắc Ưng bắt đầu huấn luyện tàn khốc. Hai người Hán Nặc cùng Tra Lý cũng bị Thủy Linh Nhi an bài đi phát động quần chúng, thu nhận tân binh.
Khu vực chiếm đóng phía tây của La Lan, ý chí phản kháng của dân chúng không có biến mất, chỉ tạm thời bị địch nhân cường đại đè nén xuống. Tam đoàn liền giống như một đốm lửa rơi xuống, đốt cháy tình cảm yêu nước trong lòng dân chúng, như đốm lửa nhỏ soi đường.
________________________________________
Chúc mừng năm mới - Tân xuân hạnh phúc :99:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.