Chương 38: Cuộc chiến trên không
Du Tạc Bao Tử
24/03/2013
Cuộc chiến vẫn đang tiếp diễn, trong tình huống nắm chắc phần thắng, tất cả mọi người đều tỏ ra an nhàn, Sở Thiên và Ba Bác Tát thích thú theo dõi trận đấu Sư Thứu và Hỏa Vĩ Điểu bên ngoài cửa sổ, còn AK47 vẫn đang cung phụng Tiểu Bạch, chỉ có Tạp Đặc vừa khẩn trương quan sát chiến cuộc vừa bình tĩnh chỉ huy cuộc chiến.
Tuy số lượng Hỏa Vĩ Điểu rất nhiều, nhưng trước mặt Sư Thứu cấp bốn thì sức mạnh của chúng quá yếu, thường là vài con đến chục con vây lấy tấn công Sư Thứu, nhưng chỉ có thể để lại cho đối thủ một vài vết cháy xém, còn bản thân mình thì lập tức nát bấy thành tương. Con nào may mắn hơn, cũng chỉ bị chặt đứt đầu khớp xương rồi từ trên bầu trời ngã xuống chết!
Cuộc chiến diễn ra được mười mấy phút, Hỏa Vĩ Điểu đã tồn thất quá nửa, còn Sư Thứu bất quá chỉ chết vài con thôi.
Nhìn đại cục đã định, Tạp Đặc suy nghĩ đến an toàn của Sở Thiên và cũng muốn tốc chiến tốc thắng, nên hạ lệnh toàn bộ Sư Thứu bên phải xuất kích, giữa chiến trường và phi thuyền tạo thành một phòng tuyến kiên cố.
Chính lúc mọi người cho rằng kịch hay chuẩn bị kết thúc thì chiến cục bỗng thay đổi, số Hỏa Vĩ Điểu còn lại đột ngột bỏ đối thủ của mình, tổ chức lại từ đầu, hình thành một mũi nhọn đâm thẳng đến phi thuyền
“Hầu tước đại nhân, tình hình không ổn!” Thấy sự thay đổi của Hỏa Vĩ Điểu, Tạp Đặc vội giải thích với Sở Thiên: “Trí tuệ của Hỏa Vĩ Điểu rất thấp, không thể tổ chức thành một đội hình có quy tắc như vậy, nhất định có cao thủ chỉ huy phía sau!”
“Có cao thủ đang chỉ huy ư? Vậy tức là địch nhân có khả năng vẫn còn hậu viện sao?” Sở Thiên trầm ngâm nói. Hỏa Vĩ Điểu đều có trong không quân ở các nước, nhưng vì chúng chỉ là ma thú cấp một, không hiểu ngôn ngữ con người, nên rất khó thuần hóa, trong chiến đấu thường chỉ được sử dụng như là pháo hôi mà thôi.
Hỏa Vĩ Điểu hoang cũng hay tập kích con người, đặc biệt là những nơi hoang vu vắng vẻ như thế này, lúc đầu bọn người Sở Thiên chỉ tưởng là gặp Hỏa Vĩ Điểu hoang dã, cũng không để ý nhiều. Nhưng bây giờ sau khi Hỏa Vĩ Điểu bị tổn thất quá nửa rồi vẫn tiếp tục tấn công, vậy chỉ có thể nói rõ sau lưng chúng có người chỉ huy mà thôi, hơn nữa khiến Hỏa Vĩ Điểu xếp thành một trận hình như thế này, người chỉ huy nhất đinh phải là một cao thủ.
Nếu đã là cao thủ, vậy hắn quyết không thể dùng tính mạng của mấy trăm con ma thú để chơi đùa, rõ ràng đây là chiến tranh có ý đồ, cho nên phía sau nhất định còn có quân hậu viện.
Nghĩ đến điểm này, Sở Thiên lập tức hạ mệnh lệnh, “Lệnh tất cả Sư Thứu lập tức thu lại tuyến phòng ngự, thông báo cho hai đạo sư pháp thuật chú ý chi viện, AK47 ngươi cũng đi giúp đi!”
Mệnh lệnh của Sở Thiên đã quá muộn, số lượng của Hỏa Vĩ Điểu dù gì cũng còn rất nhiều, dưới sự tấn công không biết sống chết của chúng, có mấy chục con Hỏa Vĩ Điểu đã lao đến xung quanh phi thuyền, điều khiến mọi người thất kinh nhất là , mấy chục con Hỏa Vĩ Điểu lại xông thẳng về phía không phận phi thuyền, chốc lát sau toàn bộ đều tự nổ tung!
Kiểu tấn công tự sát này đem đến một uy lực rất khủng khiếp, phía không phận của phi thuyền tạo ra một luồng khí dữ dội, phi thuyền bị luồng khí này làm cho lắc lư như muốn rơi xuống, tuy các ma đạo sư đang cung cấp nhiên liệu đã dốc hết sức lực, nhưng phi thuyền vẫn không ngừng rơi xuống!
“Chúng muốn phi thuyền của chúng ta bị rơi xuống đất!” Ba Bác Tát kêu lớn, “Mau để Sư Thứu bảo vệ không phận của phi thuyền!” Tạp Đặc cũng nghĩ đến điều này, vội hạ lệnh cho một phần Sư Thứu bay đến đối phương hòng ngăn cản chúng tự sát nổ tung!
Phần lớn Sư Thứu đã bay đến, lập tức phi thuyền không rơi nữa, nhưng những Sư Thứu phụ trách ngăn cản Hỏa Vĩ Điểu không tự sát lại quá ít, chính lúc này, trong đám mây đỏ ngập trời bỗng xuất hiện mấy chục bóng đen quỷ dị, Sư Thứu vì thiếu quân số nên trong chốc lát không thể chặn được, những bóng đen này liền lao tới hai bên phi thuyền, bắt đầu tấn công các xích sắt treo trên phi thuyền!
“Thạch Tượng Quỷ cấp sáu? Là không quân thú tộc!” Tạp Đặc kinh hãi kêu lên, sau đó điên cuồng trách mình: “Ta thật ngu ngốc, bị chúng chơi một vố thật đau!”
Đối thủ lần này của Sở Thiên không chỉ đơn giản là cao thủ, đầu tiên hắn khiến Hỏa Vĩ Điểu giả dạng thành thú hoang, khiến Sở Thiên và Tạp Đực lơ là cảnh giác, để bọn họ phóng ra tất cả Sư Thứu để tốc chiến tốc thắng, sau đó sau khi toàn bộ Sư Thứu ra hết rồi, những con Hỏa Vĩ Điểu ngụy trang này sẽ tấn công tự sát, ý đồ muốn ép phi thuyền rơi xuống.
Để ngăn cản phi thuyền rơi xuống, Sở Thiên và Tạp Đặc tự nhiên sẽ điều một bộ phận Sư Thứu đi ngăn đạn nổ, và chính lúc này, sát thủ thật sự --- Thạch Tượng Quỷ cấp sáu sẽ xuất hiện, đối thủ của Sở Thiên đích xác muốn đánh rơi phi thuyền xuống, nhưng chỗ dựa không phải là Hỏa Vĩ Điểu mà là Thạch Tượng Quỷ!
Thực lực của ma thú cấp sáu tuyệt đối không thể khinh thường, mười mấy con Thạch Tượng Quỷ tuy thể hình không lớn, nhưng sức mạnh của chúng lại rất khủng khiếp, một sợi xích sắt được gia cố pháp thuật phòng ngự đều bị lũ Thạch Tượng Quỷ cắn xé dữ dội, thoáng cái đã bị đứt, hơn nữa lũ Thạch Tượng Quỷ bay ra từ đám Hỏa Vĩ Điểu càng lúc càng nhiều.
“AK47, lập tức tấn công!” Thấy tình thế khẩn cấp, Sở Thiên liền nghĩ đến ma sủng của mình, ôm lấy Tiểu Bạch, kéo lấy Ba Bác Tát rồi trốn trên cái lưng rộng rãi của AK47.
Vài sợi tơ nhện xuyên qua, khoang thuyền đang kín lập tức xuất hiện một lỗ thủng lớn, những trận gió mạnh mẽ lùa vào khiến Tạp Đặc trong khoang bị chao đảo nghiêng ngả, “Tạp Đặc mau lên đây!” Thấy gió quá lớn, Sở Thiên kéo luôn Tạp Đặc lên thân của AK47.
“Đa tạ đại nhân!” Tạp Đặc cảm kích nói, sau đó tiếp tục chỉ huy trận đấu qua đá truyền tin.
Tơ nhện không ngừng phun ra qua lỗ hổng trên khoang phi thuyền, tình hình lập tức chuyển biến tốt hơn. AK47 không ngừng bẳn ra tơ nhện, từng đạo ngân tuyến khiến Thạch Tượng Quỷ kêu rên thảm thiết. Còn phía đuôi phi thuyền cũng lóe lên nhưng tia sáng ma pháp, thì ra hai ma đạo sư cũng đã ra tay.
Dưới sự tấn công của hai cao thủ cấp bảy và ma thú cấp bảy, động tác của Thạch Tượng Quỷ đã chậm lại, nhưng cũng đúng lúc này số lượng của Thạch Tượng Quỷ cũng gia tăng hơn rất nhiều, Sợi xích thứ hai cũng rất nhanh bị đứt, khoang thuyền nghiêng về một phía thấy rõ!
“Khốn nạn! Bà cô này sẽ không tha cho mấy con dơi nhỏ các ngươi đâu!” AK47 vừa nhìn thấy lũ Thạch Tượng Quỷ bay đến chiếc xích thứ ba, tức giận văng tục một câu. Nhiệm vụ đầu tiên ông chủ giao cho đã không hoàn thành, vậy thì quả thật có lỗi với sự đãi ngộ của chủ nhân rồi!
AK47 hít một hơi thật sâu, sau đó mở rộng miệng, một lưới nhện khổng lồ được phóng ra, lưới nhện chụp vào ba con Thạch Tượng Quỷ, đem nhốt chúng lại, sau đó Ak47 vung mạnh một cái giống như ném xích cầu, mấy con Thạch Tượng Quỷ đã không còn tăm hơi đâu nữa.
“Làm tốt lắm! Ha ha!” Sở Thiên thấy biểu hiện của AK47 vui vẻ cười lớn, “Về sau tiền cơm mỗi ngày tăng thêm mười kim tệ!” Đối với những thuộc hạ có thực lực, Sở Thiên tuyệt đối sẽ không bạc đãi chúng.
Vừa nghe thấy ông chủ tăng lương cho mình, AK47 mắt sáng lên, tơ nhện bắn ra càng mạnh hơn, kết quả không tới một phút đã có mười mấy con Thạch Tượng Quỷ mất dạng rồi. Nhưng lúc này, sợi xích thứ ba, thứ tư rồi thứ năm cũng đã bị đứt lìa.
Thạch Tượng Quỷ không hổ là ma thú cấp sáu, trí tuệ của chúng không giống như Hỏa Vĩ Điểu, về điều này có thể nhìn thấy từ cách bọn chúng lựa chọn xích để chặt, năm sợi xích vừa đứt toàn bộ đều là những sợi to nhất và quan trọng nhất, như vậy, những sợi xích còn lại sẽ không còn cách nào để giữ được trọng lượng của phi thuyền nữa.
Lắc lư vài cái, phi thuyền và khí cầu cuối cùng cũng bị tách rời, bọn người Sở Thiên trong khoang theo đó cũng bị rơi xuống, “Nắm chặt ta!” AK47 quát lớn một tiếng, sau đó phi thân nhảy ra ngoài, trong không trung mở miệng phun ra một đạo tơ nhện dính vào khí cầu đang bay lên.
Ầm ầm ~~~ khoang thuyền vừa chạm đất phát ra một tiếng nổ rầm trời, còn Sở Thiên một tay ôm chặt Tiểu Bạch, một tay túm chặt AK47, Ba Bác Tát và Tạp Đặc cũng nhờ túm chặt lấy chân của AK47 mà may mắn thoát nạn.
Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Bị treo lơ lửng trong không trung, sau khi chỉ còn cách mặt đất khoảng vài mét, Sở Thiên sợ hãi nghĩ bụng, đối thủ lần này thật tàn độc, cả một phi thuyền đầy người lại không tha cho một ai!
Phi thuyền bị rơi, những tùy tùng phụ trách bảo vệ và phục vụ đương nhiên cũng bị tan thành tro bụi, nhưng cũng có mấy người thông minh, ví dụ như ba đạo sư pháp thuật kia, bọn họ vào thời khắc nguy hiểm nhất đã tạo phong hệ ma pháp cho bản thân mình, sau đó nhảy ra ngoài khoang.
Thạch Tượng Quỷ sau khi hoàn thành nhiệm vụ cũng không vội rời đi, mà bắt đầu triển khai tấn công Sư Thứu, cấp sáu đấu với cấp bốn, dĩ nhiên là có một ưu thế áp đảo, không lâu sau, Sư Thứu đã bị tiêu diệt triệt để.
Nhưng Sở Thiên lúc này đã không còn thời gian để quan tâm cho đám Sư Thứu này, khi AK47 vừa an toàn chạm đất, Sở Thiên đang ở trên lưng nó đã buồn bã phát hiện: mình đã bị bao vây rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.