Chương 66: Hoàng thúc muốn ôm một cái《20》
Vân Cửu Từ
13/03/2021
Editor: Nha Đam
Tô công công lén lút ngước mắt quan sát cảm xúc tiểu hoàng đế, sợ chọc khiến đối phương không vừa lòng.
Phong Thiển chỉ là giơ tay xoa xoa đôi mắt.
"Trẫm sẽ đi."
Tô công công được tiểu hoàng đế hồi đáp, lập tức tươi cười rạng rỡ, vui mừng hớn hở mà lui xuống.
Phong Thiển nhíu mày nhìn về phương hướng Tô công công rời đi.
Hắn sao lại vui vẻ như vậy?
Phong Thiển nghĩ nghĩ, chẳng lẽ là Tô công công này cũng là Thừa tướng người?
Phù Sơ chải đầu sau đó chuẩn bị trang phục cho Phong Thiển.
Tiểu hoàng đế ngáp một cái mang theo Phù Sơ tiến đến Ngự Hoa Viên.
Bên ngoài trời giá rét, Ngự Hoa Viên cũng cũng chỉ có các loại hoa mai còn ở đó khoe sắc.
Chỉ chốc lát, Phong Thiển liền thấy được ở một than y phục mỏng màu trắng trên cầu, thật là xót cho thân thể của Tư Đồ Yên.
Từ xa nhìn lại, đối phương nhược liễu phù phong, có tư sắc, thoạt nhìn nhu nhu nhược nhược, là mỹ nhân ôn nhuận.
Tư Đồ Yên nhìn thấy tiểu hoàng đế, đuôi lông mày nhiễm một chút vui mừng nhỏ đến không thể phát hiện.
Mắt đẹp cũng mang theo ý cười nhàn nhạt.
Nàng mang theo áo váy dày nặng, chạy bộ hướng tiểu hoàng đế.
Tư Đồ Yên hơi hơi cong người, thong thả ung dung đối tiểu hoàng đế hành lễ.
"Dân nữ Tư Đồ Yên gặp qua bệ hạ."
Thanh âm cũng như nước suối leng keng thanh thúy dễ nghe.
Phong Thiển tiến lên, tay nhỏ đỡ mỹ nhân đứng dậy, thanh âm mềm mại mang theo ôn hòa: "Yên nhi là muội muội của Thừa tướng, tương lai cũng là muốn vào cung, không cần đa lễ."
Phù Sơ ở một bên cũng có chút sững sờ, lần đầu tiên nhìn thấy tiểu hoàng đế đối xử với nữ tử dịu dàng ôn nhu như thế, nàng mắt hạnh xẹt qua một chút cô đơn nhỏ đến không thể phát hiện.
Xem ra tiểu hoàng đế thật tình thích Tư Đồ tiểu thư......
Thân hình mảnh mai của Tư Đồ Yên hơi hơi cứng đờ, ngước mắt nhìn về phía tiểu hoàng đế.
Tiểu hoàng đế môi hồng răng trắng, còn chưa hoàn toàn nẩy nở, có vẻ đẹp hào hoa phong nhã, cảm giác chính là độc nhất vô nhị.
Khuôn mặt Tư Đồ Yên ửng đỏ: "Đa tạ bệ hạ."
Phong Thiển bồi Tư Đồ Yên không chút để ý mà đi dạo Ngự Hoa Viên.
Phong Thiển tỏ vẻ.
Nếu không phải mỹ nhân đẹp, nàng mới lười động đến.
Ừm.
Nhưng mà, mảnh nhỏ vẫn là đẹp nhất.
__________
Ngày hội nguyên tiêu.
Bởi vì tiểu hoàng đế mở miệng, năm nay tết Nguyên Tiêu không tổ chức lớn, toàn bộ hoàng cung có vẻ quạnh quẽ dị thường.
Nguyệt hắc phong cao, tiểu hoàng đế cũng không ở trong hoàng cung.
Phong Thiển nghe nói lễ nguyên tiêu trong kinh thành có hội đèn lồng rất náo nhiệt, liền muốn lôi kéo mảnh nhỏ cùng nhau đi ra ngoài chơi.
Tuy rằng mảnh nhỏ cao lãnh trước sau như một, nhưng Phong Thiển đối với việc này cũng không thèm để ý.
Dù sao mảnh nhỏ là của nàng.
Khi tiểu hoàng đế nhảy xuống Trấn Bắc vương phủ, thần sắc Phượng Quyết thanh lãnh hơi giật mình, mắt phượng có chút kinh hỉ chợt lóe mà qua.
Hắn rất nhanh thu hồi cảm xúc, lại khôi phục vẻ thanh lãnh đạm mạc trước sau như một.
"Hoàng thúc, chúng ta đi rước đèn đi."
Phượng Quyết ngẩn ra: "Ta...... sẽ không tham dự cái đó......"
Phong Thiển đã sớm dự đoán được đối phương sẽ cự tuyệt.
Cho nên, tiểu hoàng đế trực tiếp không cho đối phương cơ hội cự tuyệt trực tiếp túm lấy tay đối phương, ở trước mặt rất nhiều thị vệ quanh phủ mang theo Trấn Bắc vương Phượng Quyết rời đi.
Phượng Quyết cũng chỉ là ngẩn ra, không có phản kháng, tùy ý đối phương cơ hội lôi kéo chính mình cơ hội.
Hắn rũ mắt nhìn thoáng qua đối phương tay nhỏ đang cầm lấy tay mình.
Mắt phượng xẹt qua một tia nghi hoặc.
Tay tiểu hoàng đế thật sự rất nhỏ, trắng trắng mềm mềm, giống như là tay nữ tử.
Nghĩ đến đây, Phượng Quyết hơi có chút tự giễu mà lắc lắc đầu.
Có lẽ là đáy lòng hắn ngày càng có khuynh hướng muốn đối phương là nữ tử, mới có thể miên man suy nghĩ như vậy.
Phong Thiển quang minh chính đại mang theo Phượng Quyết ra phủ hậu quả chính là, người luôn luôn kỷ luật nghiêm minh, tác phong nghiêm cẩn các thị vệ ở Trấn Bắc vương phủ tụ ở bên nhau bát quái một buổi tối.
Cuối cùng lại là đến ra kết luận tới.
Chủ thượng cùng tiểu hoàng đế nhất định có quan hệ không thể nói!
______
Phong Thiển tối nay mặc bộ xiêm áo màu lam dài, mái tóc dùng một sợi dây bó vào, thoải mái thanh tân lưu loát.
Hơn nữa bản thân nàng môi hồng răng trắng, giá trị nhan sắc khuynh thế vô song, thật là một tuấn mỹ công tử.
Tô công công lén lút ngước mắt quan sát cảm xúc tiểu hoàng đế, sợ chọc khiến đối phương không vừa lòng.
Phong Thiển chỉ là giơ tay xoa xoa đôi mắt.
"Trẫm sẽ đi."
Tô công công được tiểu hoàng đế hồi đáp, lập tức tươi cười rạng rỡ, vui mừng hớn hở mà lui xuống.
Phong Thiển nhíu mày nhìn về phương hướng Tô công công rời đi.
Hắn sao lại vui vẻ như vậy?
Phong Thiển nghĩ nghĩ, chẳng lẽ là Tô công công này cũng là Thừa tướng người?
Phù Sơ chải đầu sau đó chuẩn bị trang phục cho Phong Thiển.
Tiểu hoàng đế ngáp một cái mang theo Phù Sơ tiến đến Ngự Hoa Viên.
Bên ngoài trời giá rét, Ngự Hoa Viên cũng cũng chỉ có các loại hoa mai còn ở đó khoe sắc.
Chỉ chốc lát, Phong Thiển liền thấy được ở một than y phục mỏng màu trắng trên cầu, thật là xót cho thân thể của Tư Đồ Yên.
Từ xa nhìn lại, đối phương nhược liễu phù phong, có tư sắc, thoạt nhìn nhu nhu nhược nhược, là mỹ nhân ôn nhuận.
Tư Đồ Yên nhìn thấy tiểu hoàng đế, đuôi lông mày nhiễm một chút vui mừng nhỏ đến không thể phát hiện.
Mắt đẹp cũng mang theo ý cười nhàn nhạt.
Nàng mang theo áo váy dày nặng, chạy bộ hướng tiểu hoàng đế.
Tư Đồ Yên hơi hơi cong người, thong thả ung dung đối tiểu hoàng đế hành lễ.
"Dân nữ Tư Đồ Yên gặp qua bệ hạ."
Thanh âm cũng như nước suối leng keng thanh thúy dễ nghe.
Phong Thiển tiến lên, tay nhỏ đỡ mỹ nhân đứng dậy, thanh âm mềm mại mang theo ôn hòa: "Yên nhi là muội muội của Thừa tướng, tương lai cũng là muốn vào cung, không cần đa lễ."
Phù Sơ ở một bên cũng có chút sững sờ, lần đầu tiên nhìn thấy tiểu hoàng đế đối xử với nữ tử dịu dàng ôn nhu như thế, nàng mắt hạnh xẹt qua một chút cô đơn nhỏ đến không thể phát hiện.
Xem ra tiểu hoàng đế thật tình thích Tư Đồ tiểu thư......
Thân hình mảnh mai của Tư Đồ Yên hơi hơi cứng đờ, ngước mắt nhìn về phía tiểu hoàng đế.
Tiểu hoàng đế môi hồng răng trắng, còn chưa hoàn toàn nẩy nở, có vẻ đẹp hào hoa phong nhã, cảm giác chính là độc nhất vô nhị.
Khuôn mặt Tư Đồ Yên ửng đỏ: "Đa tạ bệ hạ."
Phong Thiển bồi Tư Đồ Yên không chút để ý mà đi dạo Ngự Hoa Viên.
Phong Thiển tỏ vẻ.
Nếu không phải mỹ nhân đẹp, nàng mới lười động đến.
Ừm.
Nhưng mà, mảnh nhỏ vẫn là đẹp nhất.
__________
Ngày hội nguyên tiêu.
Bởi vì tiểu hoàng đế mở miệng, năm nay tết Nguyên Tiêu không tổ chức lớn, toàn bộ hoàng cung có vẻ quạnh quẽ dị thường.
Nguyệt hắc phong cao, tiểu hoàng đế cũng không ở trong hoàng cung.
Phong Thiển nghe nói lễ nguyên tiêu trong kinh thành có hội đèn lồng rất náo nhiệt, liền muốn lôi kéo mảnh nhỏ cùng nhau đi ra ngoài chơi.
Tuy rằng mảnh nhỏ cao lãnh trước sau như một, nhưng Phong Thiển đối với việc này cũng không thèm để ý.
Dù sao mảnh nhỏ là của nàng.
Khi tiểu hoàng đế nhảy xuống Trấn Bắc vương phủ, thần sắc Phượng Quyết thanh lãnh hơi giật mình, mắt phượng có chút kinh hỉ chợt lóe mà qua.
Hắn rất nhanh thu hồi cảm xúc, lại khôi phục vẻ thanh lãnh đạm mạc trước sau như một.
"Hoàng thúc, chúng ta đi rước đèn đi."
Phượng Quyết ngẩn ra: "Ta...... sẽ không tham dự cái đó......"
Phong Thiển đã sớm dự đoán được đối phương sẽ cự tuyệt.
Cho nên, tiểu hoàng đế trực tiếp không cho đối phương cơ hội cự tuyệt trực tiếp túm lấy tay đối phương, ở trước mặt rất nhiều thị vệ quanh phủ mang theo Trấn Bắc vương Phượng Quyết rời đi.
Phượng Quyết cũng chỉ là ngẩn ra, không có phản kháng, tùy ý đối phương cơ hội lôi kéo chính mình cơ hội.
Hắn rũ mắt nhìn thoáng qua đối phương tay nhỏ đang cầm lấy tay mình.
Mắt phượng xẹt qua một tia nghi hoặc.
Tay tiểu hoàng đế thật sự rất nhỏ, trắng trắng mềm mềm, giống như là tay nữ tử.
Nghĩ đến đây, Phượng Quyết hơi có chút tự giễu mà lắc lắc đầu.
Có lẽ là đáy lòng hắn ngày càng có khuynh hướng muốn đối phương là nữ tử, mới có thể miên man suy nghĩ như vậy.
Phong Thiển quang minh chính đại mang theo Phượng Quyết ra phủ hậu quả chính là, người luôn luôn kỷ luật nghiêm minh, tác phong nghiêm cẩn các thị vệ ở Trấn Bắc vương phủ tụ ở bên nhau bát quái một buổi tối.
Cuối cùng lại là đến ra kết luận tới.
Chủ thượng cùng tiểu hoàng đế nhất định có quan hệ không thể nói!
______
Phong Thiển tối nay mặc bộ xiêm áo màu lam dài, mái tóc dùng một sợi dây bó vào, thoải mái thanh tân lưu loát.
Hơn nữa bản thân nàng môi hồng răng trắng, giá trị nhan sắc khuynh thế vô song, thật là một tuấn mỹ công tử.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.