Chương 86: Tiểu mỹ nhân ngư bệnh kiều (2)
Vân Cửu Từ
13/03/2021
Editor: Nha Đam
Ở sâu trong lòng đại dương, có một cô gái thân hình nhỏ bé đang trôi nổi.
Cô không có chú ý tới, ở địa phương không xa, có một thân ảnh thon dài tinh tế chậm rãi tới gần.
Phong Thiển dường như chú ý tới biến hóa của dòng nước.
Cô chớp chớp mắt, nghiêng đầu nhìn lại.
Mơ hồ có thể thấy được một thân ảnh mảnh khảnh màu lam.
Tốc độ đối phương rất nhanh, chỉ chốc lát, hình dáng của hắn lọt vào mắt rõ ràng.
Đập vào mắt chính là mái tóc dài màu xanh nước biển của đối phương.
Màu xanh nước biển thuần túy trong sáng.
Sợi tóc xinh đẹp như là tản ra vầng sáng nhu hòa, giống như sắc thái đồng thoại, khiến cho mái tóc dài của đối phương không có hòa tan trong nước biển.
Đôi mắt màu xanh ngọc bích như là đá quý sáng long lanh, ánh mắt nhàn nhạt, lại vô cớ giống như bầu trời đầy sao rực rỡ lấp lánh.
Theo động tác bơi lội của đối phương, có thể nhìn thấy thân hình tinh tế của đối phương cùng với đường cong xinh đẹp lưu loát.
Khiến cho Phong Thiển kinh ngạc chính là, phía sau đối phương có cái đuôi cá màu lam nhạt.
Như là tinh điêu tế trác, theo động tác lay động của đuôi cá, vẽ ra điểm điểm vằn nước.
Phong Thiển: "......"
Đây là...... Mỹ nhân ngư?
Còn không có tiếp thu cốt truyện Phong Thiển giờ phút này...... Có chút ngốc.
Đối phương ở trước mặt nàng dừng lại, đôi mắt màu xanh ngọc nhìn chằm chằm đôi mắt đen nhánh của cô.
Hắn nghiêng nghiêng đầu, giống như nghi hoặc cô vì sao rơi vào biển sâu còn có thể nhìn thẳng hắn.
Sau một lúc lâu, khóe môi tiểu mỹ nhân ngư hơi hơi giơ lên, gợi lên một mạt cười ác liệt, theo động tác giơ lên của khóe miệng đối phương, trên má trắng nõn của hắn lộ ra lúm đồng tiền, Thiển Thiển.
Cô ngẩn người.
Giây tiếp theo, đối phương dùng đuôi cá hơi có chút lương bạc xinh đẹp quấn lên nữ hài eo.
Hắn nghiêng đầu qua, đôi mắt nhìn chằm chằm cô.
Chỉ chốc lát, lại buông ra đuôi cá, cánh tay trắng nõn ôm lấy vòng eo tinh tế của cô.
Mái tóc dài màu xanh nước biển của đối phương lạnh băng, dừng ở trên vai cô.
Có chút lạnh lẽo.
Phong Thiển: "......"
Cô không nói gì.
Bởi vì hệ thống đã ở trong đầu nàng nhắc nhở, tiểu mỹ nhân ngư trước mặt chính là mảnh nhỏ của thế giới này.
Nội tâm Phong Thiển có vài phần vi diệu.
Đối phương ôm lấy eo nàng, đuôi cá xinh đẹp nhẹ nhàng đong đưa, hướng về mặt biển bơi đi, cánh tay kia ở trong nước biển thong thả ung dung mà bơi, động tác lười biếng, để lộ ra vài phần không chút để ý.
Cho đến khi, tiểu mỹ nhân ngư mang cô trồi lên mặt biển.
Giờ phút này mặt biển không hề giống lúc trước bình tĩnh không gợn sóng như vậy, mà là phiên nổi lên bọt sóng thật nhỏ, chậm rãi kích động.
Sau khi trồi lên mặt biển, tiểu mỹ nhân ngư không có động tác gì, hắn nghiêng đầu nhìn về phía cô, hơi hơi nghiêng nghiêng đầu.
"Tôi cứu em nha ~"
Thanh tuyến đối phương thanh lãnh dễ nghe, lại mang theo vài phần tính trẻ con, vài phần ác liệt thú vị.
Phong Thiển: "......"
Tôi có thể nói...... Tôi không cần anh cứu sao?
Chính là, xem ở phân thượng đối phương là mảnh nhỏ, cô vẫn là chậm rì rì mà lên tiếng "Ừ".
"Cho nên, em muốn báo đáp tôi như thế nào ~"
Tiểu mỹ nhân ngư cong cong mắt, trên khóe miệng vẫn treo ba phần ý cười.
Nhất định phải báo đáp ta nha ~
Nếu không.
Ta sợ chính mình...... Sẽ làm ra sự tình không hay đấy~
Phong Thiển: "......"
Cô an tĩnh mà nhìn tiểu mỹ nhân ngư liếc mắt một cái, thanh âm có chút bình đạm hỏi: "Anh muốn tôi báo đáp anh như thế nào?"
Đối phương bình tĩnh như vậy, tiểu mỹ nhân ngư có chút ngốc lăng, lại rất nhanh lại bắt đầu nghiêm túc tự hỏi vấn đề của cô.
Hắn suy nghĩ trong đầu.
Báo đáp như thế nào?
Đem đối phương khóa nhập vào biển sâu, vĩnh viễn bên cạnh chính mình?
Vẫn là......
Tiểu mỹ nhân ngư nhìn nhìn nữ hài.
Giống như, còn không có nghĩ tốt đâu.
Phong Thiển đợi nửa ngày, tiểu mỹ nhân ngư giống như lâm vào trầm tư, sau một lúc lâu mới cong cong môi, lộ ra răng nanh xinh đẹp, mở miệng nói: "Chưa nghĩ ra đâu. Chờ tôi nghĩ kỹ rồi, sẽ đi tìm em nha ~"
Ngữ khí như cũ mang theo vài phần ác liệt, vài phần không chút để ý.
Đôi mắt màu xanh nước biển của tiểu mỹ nhân ngư, tựa hồ không giống truyện cổ tích thiện lương tốt đẹp.
******
Lịch đăng chương mới
1 tuần sẽ đăng từ 5-10 chương, riêng thứ 4 sẽ không đăng.
Tuần này mình bắt đầu vào kỳ học mới. Mình sẽ tranh thủ tầm 3 4 tuần đầu chưa phải học gì nhiều edit mỗi ngày 2 chương (riêng thứ 4 không đăng chương mới và thứ 6 có 1 chương nhé)
22/09/2020
Ở sâu trong lòng đại dương, có một cô gái thân hình nhỏ bé đang trôi nổi.
Cô không có chú ý tới, ở địa phương không xa, có một thân ảnh thon dài tinh tế chậm rãi tới gần.
Phong Thiển dường như chú ý tới biến hóa của dòng nước.
Cô chớp chớp mắt, nghiêng đầu nhìn lại.
Mơ hồ có thể thấy được một thân ảnh mảnh khảnh màu lam.
Tốc độ đối phương rất nhanh, chỉ chốc lát, hình dáng của hắn lọt vào mắt rõ ràng.
Đập vào mắt chính là mái tóc dài màu xanh nước biển của đối phương.
Màu xanh nước biển thuần túy trong sáng.
Sợi tóc xinh đẹp như là tản ra vầng sáng nhu hòa, giống như sắc thái đồng thoại, khiến cho mái tóc dài của đối phương không có hòa tan trong nước biển.
Đôi mắt màu xanh ngọc bích như là đá quý sáng long lanh, ánh mắt nhàn nhạt, lại vô cớ giống như bầu trời đầy sao rực rỡ lấp lánh.
Theo động tác bơi lội của đối phương, có thể nhìn thấy thân hình tinh tế của đối phương cùng với đường cong xinh đẹp lưu loát.
Khiến cho Phong Thiển kinh ngạc chính là, phía sau đối phương có cái đuôi cá màu lam nhạt.
Như là tinh điêu tế trác, theo động tác lay động của đuôi cá, vẽ ra điểm điểm vằn nước.
Phong Thiển: "......"
Đây là...... Mỹ nhân ngư?
Còn không có tiếp thu cốt truyện Phong Thiển giờ phút này...... Có chút ngốc.
Đối phương ở trước mặt nàng dừng lại, đôi mắt màu xanh ngọc nhìn chằm chằm đôi mắt đen nhánh của cô.
Hắn nghiêng nghiêng đầu, giống như nghi hoặc cô vì sao rơi vào biển sâu còn có thể nhìn thẳng hắn.
Sau một lúc lâu, khóe môi tiểu mỹ nhân ngư hơi hơi giơ lên, gợi lên một mạt cười ác liệt, theo động tác giơ lên của khóe miệng đối phương, trên má trắng nõn của hắn lộ ra lúm đồng tiền, Thiển Thiển.
Cô ngẩn người.
Giây tiếp theo, đối phương dùng đuôi cá hơi có chút lương bạc xinh đẹp quấn lên nữ hài eo.
Hắn nghiêng đầu qua, đôi mắt nhìn chằm chằm cô.
Chỉ chốc lát, lại buông ra đuôi cá, cánh tay trắng nõn ôm lấy vòng eo tinh tế của cô.
Mái tóc dài màu xanh nước biển của đối phương lạnh băng, dừng ở trên vai cô.
Có chút lạnh lẽo.
Phong Thiển: "......"
Cô không nói gì.
Bởi vì hệ thống đã ở trong đầu nàng nhắc nhở, tiểu mỹ nhân ngư trước mặt chính là mảnh nhỏ của thế giới này.
Nội tâm Phong Thiển có vài phần vi diệu.
Đối phương ôm lấy eo nàng, đuôi cá xinh đẹp nhẹ nhàng đong đưa, hướng về mặt biển bơi đi, cánh tay kia ở trong nước biển thong thả ung dung mà bơi, động tác lười biếng, để lộ ra vài phần không chút để ý.
Cho đến khi, tiểu mỹ nhân ngư mang cô trồi lên mặt biển.
Giờ phút này mặt biển không hề giống lúc trước bình tĩnh không gợn sóng như vậy, mà là phiên nổi lên bọt sóng thật nhỏ, chậm rãi kích động.
Sau khi trồi lên mặt biển, tiểu mỹ nhân ngư không có động tác gì, hắn nghiêng đầu nhìn về phía cô, hơi hơi nghiêng nghiêng đầu.
"Tôi cứu em nha ~"
Thanh tuyến đối phương thanh lãnh dễ nghe, lại mang theo vài phần tính trẻ con, vài phần ác liệt thú vị.
Phong Thiển: "......"
Tôi có thể nói...... Tôi không cần anh cứu sao?
Chính là, xem ở phân thượng đối phương là mảnh nhỏ, cô vẫn là chậm rì rì mà lên tiếng "Ừ".
"Cho nên, em muốn báo đáp tôi như thế nào ~"
Tiểu mỹ nhân ngư cong cong mắt, trên khóe miệng vẫn treo ba phần ý cười.
Nhất định phải báo đáp ta nha ~
Nếu không.
Ta sợ chính mình...... Sẽ làm ra sự tình không hay đấy~
Phong Thiển: "......"
Cô an tĩnh mà nhìn tiểu mỹ nhân ngư liếc mắt một cái, thanh âm có chút bình đạm hỏi: "Anh muốn tôi báo đáp anh như thế nào?"
Đối phương bình tĩnh như vậy, tiểu mỹ nhân ngư có chút ngốc lăng, lại rất nhanh lại bắt đầu nghiêm túc tự hỏi vấn đề của cô.
Hắn suy nghĩ trong đầu.
Báo đáp như thế nào?
Đem đối phương khóa nhập vào biển sâu, vĩnh viễn bên cạnh chính mình?
Vẫn là......
Tiểu mỹ nhân ngư nhìn nhìn nữ hài.
Giống như, còn không có nghĩ tốt đâu.
Phong Thiển đợi nửa ngày, tiểu mỹ nhân ngư giống như lâm vào trầm tư, sau một lúc lâu mới cong cong môi, lộ ra răng nanh xinh đẹp, mở miệng nói: "Chưa nghĩ ra đâu. Chờ tôi nghĩ kỹ rồi, sẽ đi tìm em nha ~"
Ngữ khí như cũ mang theo vài phần ác liệt, vài phần không chút để ý.
Đôi mắt màu xanh nước biển của tiểu mỹ nhân ngư, tựa hồ không giống truyện cổ tích thiện lương tốt đẹp.
******
Lịch đăng chương mới
1 tuần sẽ đăng từ 5-10 chương, riêng thứ 4 sẽ không đăng.
Tuần này mình bắt đầu vào kỳ học mới. Mình sẽ tranh thủ tầm 3 4 tuần đầu chưa phải học gì nhiều edit mỗi ngày 2 chương (riêng thứ 4 không đăng chương mới và thứ 6 có 1 chương nhé)
22/09/2020
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.