Chương 115: Tiểu mỹ nhân ngư bệnh kiều (33)
Vân Cửu Từ
13/03/2021
Editor: Nha Đam
Tuổi thọ của nhân ngư dài hơn so với con người.
Tuổi thọ của nhân ngư Bình thường dài nhất có thể đạt 300 năm, mà Ariel lại là một ngoại lệ. (Edit từ đầu đến giờ bà tác giả ít xưng tên của tiểu mỹ nhân ngư, suýt quên mất tên nam9 thế giới này là Ariel ????)
Hắn có được 500 năm tuổi thọ.
Chính là, tuổi thọ dài có ích lợi gì?
Trong biển sau màu xanh này, cuồn cuộn mà tĩnh mịch.
Giống như cái lồng gian lớn.
Chậm rãi quên đi một sinh mệnh.
Ariel bắt đầu từ ngày hắn sinh ra, đáy lòng vẫn luôn có thanh âm nói cho hắn.
Cả đời này hắn phải đợi một người.
Là ai vậy?
Về sau, hắn gặp cô.
Vì thế, sáng tỏ thông suốt.
Hắn muốn có được cô.
Vĩnh viễn có được.
Chẳng sợ cái giá phải trả là gì, chỉ còn một phần mười tuổi thọ, chịu đựng xương giống như bị vạn tiễn xuyên tâm.
Chỉ cần...... Có thể được cô ấy.
Chút cái giá phải trả này, không tính cái gì......
-
Buổi sáng khi Phong Thiển tỉnh lại, bên người lại không thấy bóng dáng của người nọ.
Cô chớp chớp mắt.
Đêm qua mảnh nhỏ quấn lấy cô, càng muốn ôm cô ngủ.
Phong Thiển thỏa hiệp.
Mặc kệ hắn.
Tiểu mỹ nhân ngư ngây thơ như vậy, chỉ biết hôn hôn, ôm ngủ cũng không có gì ghê gớm.
Phong Thiển ngây ngốc, từ trên giường đứng lên, thay áo ngủ.
Cô ngáp một cái, chậm rì rì đi đẩy cửa ra.
Vừa mở cửa, trong nháy mắt một bóng ma rơi xuống.
Thiếu niên ngay trước mặt cô
Hắn cong eo, cằm gác ở trên vai cô.
Cả người mềm như bông, trọng lượng dường như đều đè ở trên vai cô.
Phong Thiển bị đối phương nhào vào người như vậy, không khỏi lui về phía sau vài bước.
Ui.
Có chút nặng.
Thiếu niên nâng cánh tay lên, ôm eo cô.
Trên người hắn lạnh lẽo, mái tóc dài hơi ướt.
Đối phương ôm mình như vậy, Phong Thiển cảm thấy có chút lạnh lẽo.
Cô dừng lại một chút, giơ tay ôm lấy đối phương, cô chậm rì rì hỏi: "Anh đi đâu thế? Sao lại lạnh như vậy?"
Tay Tiểu mỹ nhân ngư nắm lấy eo cô ôm thật chặt, nhấp môi nói: "Xử lý chút việc. Nhưng mà, hiện tại có thể luôn luôn bên cạnh em rồi ~"
Tuy rằng...... Chỉ có 50 năm.
Phong Thiển ngẩn người, gật đầu, ngoan ngoãn lên tiếng "Ừm".
Tuy rằng, cảm thấy có chỗ nào đó hơi quái quái.
Hai người cùng nhau ăn bữa sáng, chỉ chốc lát, có người hầu đến đây truyền lời.
Công tước đại nhân muốn gặp tiểu mỹ nhân ngư.
Chắc là Tây Á nói cho Công tước Hill, đương nhiên, cũng có khả năng người hầu hôm qua nhìn thấy bọn họ nói cho.
Người hầu đi rồi, Phong Thiển ngước mắt nhìn chằm chằm đối phương, mở miệng: "Cha em muốn gặp anh."
Tiểu mỹ nhân ngư mỉm cười, giơ tay xoa xoa đầu cô, "Ừm. Thiển Thiển mang anh đi nhé ~"
Cô chớp chớp mắt, "Ừm."
Trên đường, khóe môi tiểu mỹ nhân ngư mang theo ý cười nhạt.
Ngón tay của hắn nhẹ nhàng cầm lấy ngón tay cô, rồi sau đó không nhanh không chậm đan vào nhau.
Phong Thiển nghiêng đầu nhìn hắn một cái.
Đôi mắt xinh đẹp của tiểu mỹ nhân ngư cong cong, trên mặt lộ ra má lúm đồng tiền đáng yêu, thập phần ngoan ngoãn vô hại.
Cô cúi đầu nhìn nhìn tau hai người đang đan vào nhau, đáy lòng xuất hiện chút tình cảm không rõ.
Xa lạ, lại rất vui thích.
Mảnh nhỏ ở thế giới này thật dính người, từ lúc bắt đầu gặp mặt, đến bây giờ, vẫn luôn dính như keo vậy.
Luôn thích cùng cô làm mấy động tác thân mật.
Tuy rằng, rất thẹn thùng.
Nhưng mà, cũng không chán ghét.
Phong Thiển vừa đem tiểu mỹ nhân ngư đến, đã bị đuổi ra đi.
Vẻ mặt cô mờ mịt.
Ở cửa đứng một hồi liền chậm rì rì đi trở về.
Trong đại sảnh.
Công tước Hill vẻ mặt nghiêm túc mà đánh giá thiếu niên trước mặt.
Tướng mạo đối phương xác đúng là cực kỳ xuất sắc.
Tiểu mỹ nhân ngư có khuôn mặt tinh xảo, má lúm đồng tiền trên mặt xinh đẹp đáng yêu.
Khiến người ta nhìn thấy chính là bộ dáng cực kỳ ngoan ngoãn.
Tiểu mỹ nhân ngư cũng không khẩn trương, tùy ý để đối phương đánh giá.
Dáng ngồi của hắn ưu nhã, vừa thấy chính là người có giáo dưỡng tốt.
Trước mắt, Công tước Hill đối với dáng vẻ bề ngoài của tiểu mỹ nhân ngư vẫn là vừa lòng.
********************
Vừa nãy mình mở bản tiếng Trung ra xem thì phát hiện bản convert bị thiếu mà phần bị thiếu chính là đối thoại giữa Tiểu mỹ nhân ngư và Công tước Hill.
Nãy có ấn ngừng đăng tải chương này để đánh máy phần kia rồi cho thêm để đọc, nhưng sau khi xem xét lại thì tớ vẫn giữ nguyên chương này.
Để nội dung được liên mạch thì tí nữa tớ sẽ đăng chương tiếp luôn nhé ^^
Tuổi thọ của nhân ngư dài hơn so với con người.
Tuổi thọ của nhân ngư Bình thường dài nhất có thể đạt 300 năm, mà Ariel lại là một ngoại lệ. (Edit từ đầu đến giờ bà tác giả ít xưng tên của tiểu mỹ nhân ngư, suýt quên mất tên nam9 thế giới này là Ariel ????)
Hắn có được 500 năm tuổi thọ.
Chính là, tuổi thọ dài có ích lợi gì?
Trong biển sau màu xanh này, cuồn cuộn mà tĩnh mịch.
Giống như cái lồng gian lớn.
Chậm rãi quên đi một sinh mệnh.
Ariel bắt đầu từ ngày hắn sinh ra, đáy lòng vẫn luôn có thanh âm nói cho hắn.
Cả đời này hắn phải đợi một người.
Là ai vậy?
Về sau, hắn gặp cô.
Vì thế, sáng tỏ thông suốt.
Hắn muốn có được cô.
Vĩnh viễn có được.
Chẳng sợ cái giá phải trả là gì, chỉ còn một phần mười tuổi thọ, chịu đựng xương giống như bị vạn tiễn xuyên tâm.
Chỉ cần...... Có thể được cô ấy.
Chút cái giá phải trả này, không tính cái gì......
-
Buổi sáng khi Phong Thiển tỉnh lại, bên người lại không thấy bóng dáng của người nọ.
Cô chớp chớp mắt.
Đêm qua mảnh nhỏ quấn lấy cô, càng muốn ôm cô ngủ.
Phong Thiển thỏa hiệp.
Mặc kệ hắn.
Tiểu mỹ nhân ngư ngây thơ như vậy, chỉ biết hôn hôn, ôm ngủ cũng không có gì ghê gớm.
Phong Thiển ngây ngốc, từ trên giường đứng lên, thay áo ngủ.
Cô ngáp một cái, chậm rì rì đi đẩy cửa ra.
Vừa mở cửa, trong nháy mắt một bóng ma rơi xuống.
Thiếu niên ngay trước mặt cô
Hắn cong eo, cằm gác ở trên vai cô.
Cả người mềm như bông, trọng lượng dường như đều đè ở trên vai cô.
Phong Thiển bị đối phương nhào vào người như vậy, không khỏi lui về phía sau vài bước.
Ui.
Có chút nặng.
Thiếu niên nâng cánh tay lên, ôm eo cô.
Trên người hắn lạnh lẽo, mái tóc dài hơi ướt.
Đối phương ôm mình như vậy, Phong Thiển cảm thấy có chút lạnh lẽo.
Cô dừng lại một chút, giơ tay ôm lấy đối phương, cô chậm rì rì hỏi: "Anh đi đâu thế? Sao lại lạnh như vậy?"
Tay Tiểu mỹ nhân ngư nắm lấy eo cô ôm thật chặt, nhấp môi nói: "Xử lý chút việc. Nhưng mà, hiện tại có thể luôn luôn bên cạnh em rồi ~"
Tuy rằng...... Chỉ có 50 năm.
Phong Thiển ngẩn người, gật đầu, ngoan ngoãn lên tiếng "Ừm".
Tuy rằng, cảm thấy có chỗ nào đó hơi quái quái.
Hai người cùng nhau ăn bữa sáng, chỉ chốc lát, có người hầu đến đây truyền lời.
Công tước đại nhân muốn gặp tiểu mỹ nhân ngư.
Chắc là Tây Á nói cho Công tước Hill, đương nhiên, cũng có khả năng người hầu hôm qua nhìn thấy bọn họ nói cho.
Người hầu đi rồi, Phong Thiển ngước mắt nhìn chằm chằm đối phương, mở miệng: "Cha em muốn gặp anh."
Tiểu mỹ nhân ngư mỉm cười, giơ tay xoa xoa đầu cô, "Ừm. Thiển Thiển mang anh đi nhé ~"
Cô chớp chớp mắt, "Ừm."
Trên đường, khóe môi tiểu mỹ nhân ngư mang theo ý cười nhạt.
Ngón tay của hắn nhẹ nhàng cầm lấy ngón tay cô, rồi sau đó không nhanh không chậm đan vào nhau.
Phong Thiển nghiêng đầu nhìn hắn một cái.
Đôi mắt xinh đẹp của tiểu mỹ nhân ngư cong cong, trên mặt lộ ra má lúm đồng tiền đáng yêu, thập phần ngoan ngoãn vô hại.
Cô cúi đầu nhìn nhìn tau hai người đang đan vào nhau, đáy lòng xuất hiện chút tình cảm không rõ.
Xa lạ, lại rất vui thích.
Mảnh nhỏ ở thế giới này thật dính người, từ lúc bắt đầu gặp mặt, đến bây giờ, vẫn luôn dính như keo vậy.
Luôn thích cùng cô làm mấy động tác thân mật.
Tuy rằng, rất thẹn thùng.
Nhưng mà, cũng không chán ghét.
Phong Thiển vừa đem tiểu mỹ nhân ngư đến, đã bị đuổi ra đi.
Vẻ mặt cô mờ mịt.
Ở cửa đứng một hồi liền chậm rì rì đi trở về.
Trong đại sảnh.
Công tước Hill vẻ mặt nghiêm túc mà đánh giá thiếu niên trước mặt.
Tướng mạo đối phương xác đúng là cực kỳ xuất sắc.
Tiểu mỹ nhân ngư có khuôn mặt tinh xảo, má lúm đồng tiền trên mặt xinh đẹp đáng yêu.
Khiến người ta nhìn thấy chính là bộ dáng cực kỳ ngoan ngoãn.
Tiểu mỹ nhân ngư cũng không khẩn trương, tùy ý để đối phương đánh giá.
Dáng ngồi của hắn ưu nhã, vừa thấy chính là người có giáo dưỡng tốt.
Trước mắt, Công tước Hill đối với dáng vẻ bề ngoài của tiểu mỹ nhân ngư vẫn là vừa lòng.
********************
Vừa nãy mình mở bản tiếng Trung ra xem thì phát hiện bản convert bị thiếu mà phần bị thiếu chính là đối thoại giữa Tiểu mỹ nhân ngư và Công tước Hill.
Nãy có ấn ngừng đăng tải chương này để đánh máy phần kia rồi cho thêm để đọc, nhưng sau khi xem xét lại thì tớ vẫn giữ nguyên chương này.
Để nội dung được liên mạch thì tí nữa tớ sẽ đăng chương tiếp luôn nhé ^^
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.