Đỉnh Cao Lừa Dối

Chương 3: Tiểu Thịt Tươi

Nhóc Lê Minh

05/04/2021

Lão đạo sĩ cười tít mắt tiễn Tào Dũng ra khỏi đạo quán. Bóng dáng Tào Dũng càng đi xa nếp nhăn trên mặt lão đạo sĩ càng dày, khoé miệng cũng sắp bị kéo dài lên đến tận mang tai. Tiếng cười từ trong bụng bị đè nén cả nửa ngày cũng không nhịn nổi nữa mà ầm ầm phóng ra. 

"Ha ha ha… Ha ha ha….ha ha! Ha ha ha haaaa…!"

Cơ mặt tiểu đồng liên tục co giật nhìn lão đạo sĩ cười đến lăn lộn trên đất, bĩu môi dội một gáo nước lạnh lên đầu người đang cười đến long trời lở đất, "Thuốc sắp hết tác dụng rồi, tiểu đồng chắc cũng sắp về tới nơi rồi!"

Lão đạo sĩ đang lăn lộn trên đất giật mình bật người dậy, "Sao ngươi không nói sớm? Nhanh, nhanh, nhanh! Mau thay y phục!" Vừa nói vừa dùng tốc độ ánh sáng lột ra áo đạo sĩ cùng mớ tóc giả, da giả trên người xuống, lộ ra dung mạo một thiếu nữ xinh đẹp. Người này chính là Hạ Tiểu Hi. 

Hạ Tiểu Hi thay xong nam trang cùng tiểu đồng Tiểu Hồng nâng dậy lão đạo sĩ già đang khò khò ngủ say khoác lại ngoại bào đạo sĩ cho lão. Tiểu Hồng Lẩm bẩm, "Lão đạo sĩ này tỉnh lại nhận ra mình bị hạ thuốc sẽ giận chết chúng ta mất!"

"Ngươi sợ cái gì? Lão biết chúng ta là ai sao? Đợi đến khi lão tỉnh lại thì chúng ta đã cao…" Chạy xa bay! Nhưng lời còn chưa nói xong thì một tiếng quát giận dữ làm cả hai giật thót mình. 

"Các người là ai? Các người đang làm gì sư phụ ta???" 

Trước cửa phòng, tên tiểu đồng vừa từ ngoài trở về nhìn thấy hai tên tiểu tử đang lôi lôi kéo kéo sư phụ hắn, mà sư phụ hắn thì hai mắt nhắm tịt, hoàn toàn không có phản ứng. Tiểu đồng trừng mắt giận dữ hét lên rồi nhào về phía hai người đang kinh hoảng. 

Hạ Tiểu Hi cùng Tiểu Hồng trợn to mắt nhìn nhau rồi cùng đồng thanh thốt lên: "CHẠY!!!"

Hai người quăng lão đạo sĩ xuống, mặc kệ lão nằm vắt vẻo bên mép giường suýt thì rơi xuống rồi cùng không hẹn mà dùng tốc độ bị ma đuổi co giò chạy trốn. 

Tiểu đồng muốn học máu!

Hắn lao nhanh phóng như bay đến đỡ lấy lão đạo sĩ lên giường rồi vơ lấy cây giá để nến bên cạnh hùng hùng hổ hổ nhào ra bên ngoài, bắt được bóng dáng hai tiểu tử đang chạy thục mạng phía trước, cả người như một mũi tên xé gió lao đi quyết tâm phải bắt bọn họ cho bằng được.

Hạ Tiểu Hi cùng Tiểu Hồng bị bộ dáng như hổ đói của tiểu đồng kia doạ cho sợ mất mật.

Hai người dùng hết cả sức lực bú sữa mẹ mà chạy băng qua đám người giữa khu chợ đông đúc, va phải không ít người, đạp đổ không ít sạp hàng.

Cả khu chợ nháo nhào cả lên. Hai người chạy đến đâu tiếng chửi rủa vang lên tới đó.

Tiểu Hồng gần đây vì quá tham ăn nên thân hình mập lên không ít. Vừa chạy được một lúc nàng đã chịu không nổi! Tia thấy phía trước có một ngã rẽ, Tiểu Hồng lách mình vào ngã rẽ đó rồi chui tọt người xuống bên dưới sạp hàng của người ta. Nàng nằm úp trên đất thở hồng hộc như chó chạy nắng.

-Ta mặc kệ!

-Ta không biết đâu!

-Chủ tử à! Người tự cầu phúc cho mình đi!

Hạ Tiểu Hi bị Tiểu Hồng bỏ rơi một mình chạy đến bở hơi tai. Nàng cũng chịu không nổi nữa rồi mà tiểu đồng kia vẫn liều chết bám sát phía sau. Nàng vừa thở phì phò chạy vừa nhìn ngó xung quanh quan sát thì thấy cách chỗ nàng không xa có một lối nhỏ có vẻ không mấy người đi vào.

Hạ Tiểu Hi liều mạng! 

Nàng giật lấy cái cọc cắm kẹo hồ lô của người bán rong kẹo hồ lô bên cạnh ném về phía tiểu đồng. Tiểu đồng bị ném cả cây đại thụ hồ lô lên người, cả người ngã nhào sang bên sạp hàng của người ta, cả đoạn phố đầy ắp người lại nháo nhào lên bu lại chỉ chỉ chỏ chỏ. 

Tiểu đồng chật vật bò ra khỏi đống lộn xộn trên đường đưa mắt tìm kiếm bóng dáng tên thủ phạm thì chẳng thấy bóng dáng hắn đâu nữa. Tiểu đồng giận dữ vò đầu bứt tai bắt đầu chạy loạn xung quanh tìm kiếm. 

Hạ Tiểu Hi vừa lẻn được vào trong hẻm nhỏ liền nấp ra sau đống bàn ghế hỏng bị chất thành đống nằm ngổn ngang chỏng vó bên góc tường bắt đầu dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai phục hồi lại bộ dáng tiểu nữ nhi khuê các dịu hiền. 



Hạ Tiểu Hi vừa liều mạng hô hấp vừa hoá trang xong đang định ung dung bước ra ngoài thì sau lưng như có cảm giác bị kim đâm, nàng hồ nghi quay đầu nhìn lại thì thấy một tiểu thư sinh xinh đẹp hơn cả hoa tươi đang há hốc miệng nhìn mình chòng chọc.

Cố Ngạo Thiên vừa mới chạy ra từ chỗ của Sở Anh liền ngựa quen đường cũ đi vào con hẻm nhỏ nhằm băng tắt qua khu phố đông người, không nghĩ tới lại bắt gặp được một màn lột xác ngoạn mục như vậy. Hắn chỉ mới 'chớp mắt' một cái là lớp nam y đã biến thành bộ váy bồng bềnh của nữ nhân, hắn 'chớp mắt' thêm cái nữa thì búi tóc nam nhân trên đầu đã biến thành mái tóc dài mềm mại thướt tha của nữ nhân.

-Tốc độ biến hoá thật kinh người!!!

-Trên người người này không biết là mặc bao nhiêu bộ y phục nhỉ?

Cố Ngạo Thiên lần đầu tiên biết được một người có năng lực biến hoá khiến người ta loá mắt như vậy.

-Chà chà! Thật xinh đẹp!

0Không nghĩ tới, ở cái nơi quê mùa hơn thời đồ đá này mà cũng có một tiểu thịt tươi ngon ngọt như thế này!

Hạ Tiểu Hi trong lòng cảm thán xoay người muốn rời đi nhưng…

"Khốn kiếp! Khốn kiếp!!! Tên khốn kiếp! Tốt nhất đừng để ta bắt được ngươi!" 

Sát bên tai lại nghe thấy tiếng chửi bới của tên tiểu đồng khốn nạn kia. 

Hạ Tiểu Hi như ma xui quỷ khiến, trong người nổi lên cỗ xúc động muốn chọc ghẹo người. Nàng xoay người lại ỏn ẻn đi đến trước mặt Cố Ngạo Thiên.

Nàng đi một bước, mái tóc trên đầu lại rối thêm phần, đi thêm bước nữa, y phục trên người lại xộc xệch thêm một mảng. Lúc đến trước người Cố Ngạo Thiên, y phục trên người nàng đã rớt mất một nửa. 

Cố Ngạo Thiên như bị sét đánh, trợn mắt há mồm đứng như trời trồng nhìn Hạ Tiểu Hi làm loạn. Hắn biết chắc cô nương này đang định làm cái gì, nhưng mà cái gọi là bản năng phòng vệ của hắn lúc này hoàn toàn bị vô hiệu hóa, trong thời gian ngắn không có khả năng khởi động lại.

Hạ Tiểu Hi túm lấy cổ áo Cố Ngạo Thiên, xoay người một cái lưng nàng đã dựa vào tường. Cố Ngạo Thiên luống cuống chống hai tay lên tường tránh va chạm vào người Hạ Tiểu Hi. Hai người cứ như thế tạo thành dáng vẻ nam nhân hư hỏng cường bạo nữ tử yếu ớt. 

Đúng lúc này tiểu đồng cũng chạy tới chỗ hẻm nhỏ này, từ ngoài nhìn vào thấy cảnh tượng nóng bỏng ấy không khỏi lau mắt mà nhìn: -Chậc chậc! Ngày nay không khỏi cũng cởi mở quá đi! Chuyện nam nữ tế nhị như vậy mà giữa thanh thiên bạch nhật thế này cũng có thể làm được mà không biết ngại!

Hạ Tiểu Hi liếc mắt thấy tiểu đồng đuổi tới đây, lại ra sức kéo Cố Ngạo Thiên sát lại gần người mình thêm một chút. Nàng vừa kéo vừa õng ẹo nói, "Công tử! Ngươi chậm chút! Đừng gấp mà, ta cũng đâu có chạy mất đâu?"  Mà Hạ Tiểu Hi càng kéo vào thì Cố Ngạo Thiên càng dãy dụa chống lại. Cố Ngạo Thiên nghe xong mấy câu nàng nói mà muốn phun máu.

Hắn oan ức!

Hai người cứ như vậy mà giằng co, lôi lôi kéo kéo. Hình ảnh như vậy trong mắt tiểu đồng lại càng thêm nảy lửa.

"Chậc! Chậc! Chậc!"

Tiểu đồng liên tục tặc lưỡi quay đầu rời đi để lại không gian riêng tư cho đôi nam nữ không biết xấu hổ.

Hạ Tiểu Hi không quan tâm đến việc tiểu đồng rời đi, nàng đang bận thưởng thức cảnh đẹp trước mặt. 

-Nhìn đi! Nhìn đi!

-Làn da này này! Còn trắng mịn hơn da em bé!



-Nhìn với khoảng cách gần thế này còn có thể thấy được cả lông măng trên mặt.

-Chậc! Chậc! Cặp mắt như nai tơ đang hoảng loạn kia kìa. Thật là khiến người ta muốn phạm tội mà!!

-Ôi má ơi!!

-Còn cả đôi môi hồng mềm mại câu người này nữa, thật là đúng tiêu chuẩn một tiểu thịt tươi!!!

Hạ Tiểu Hi hoàn toàn không ý thức được bộ dáng lúc này của chính mình trong mắt Cố Ngạo Thiên có bao nhiêu kì quặc. Y phục xộc xệch, tóc tai rối bời còn đi chung với vẻ háo sắc trên mặt.

Nàng còn mặt dày phun ra một câu, "Công tử! Ngươi đã nhìn thấy thân thể ta rồi, còn tiếp xúc thân mật với ta thế này, ngươi nhất định phải chịu trách nhiệm với ta nha!"

Cố Ngạo Thiên hoàn toàn nhìn nàng bằng ánh mắt nhìn sinh vật lạ. 

Hạ Tiểu Hi nhìn thấy cặp mắt nai tơ của Cố Ngạo Thiên vì kinh ngạc mà càng mở to. Muốn bao nhiêu đáng yêu có bấy nhiêu đáng yêu. Trong người nhất thời ngứa ngáy không nhịn được mà đưa lên móng vuốt nhẹ nhéo nhéo vào má Cố Ngạo Thiên: -Mềm quá! Mịn quá!

Cố Ngạo Thiên như có ảo giác thấy được hai quả tim hồng đang bùm bùm nhảy loạn trong mắt Hạ Tiểu Hi.

Cố Ngạo Thiên có một loại xúc động muốn dùng một chưởng đập chết tên điên háo sắc trước mặt, nhưng vừa nhìn đến dung mạo xinh đẹp động lòng người của tiểu cô nương này hắn quả thật có chút tiếc nuối không nỡ ra tay. 

-Thôi được rồi!

-Ta nhịn!

-Ta nhịn!!

-Nàng cùng lắm cũng chỉ là một tiểu nữ hài mới lớn còn chưa hiểu chuyện thôi mà!

-Một tiểu nữ hài!

-Nàng còn nhỏ tuổi!

Cố Ngạo Thiên tự lừa dối lòng mình không cho đầu óc nhớ đến bộ dáng lưu manh của Hạ Tiểu Hi khi đùa giỡn hắn, không cho đầu mình nhớ lại cảnh tượng lột xác đầy ngoạn mục làm hắn được mở rộng tầm mắt.

Hắn sợ không nhịn được mà nhất thời xúc động chụp chết nàng!

Cố Ngạo Thiên bắt lấy móng vuốt đang làm loạn trên mặt mình. Hắn nhắm chặt mắt hít sâu một hơi, sau đó…. 

Sau đó thì….

Hắn chạy trối chết! 

Hạ Tiểu Hi như bị người ghét bỏ giận dữ gào lên sau lưng Cố Ngạo Thiên, "Ngươi làm cái gì vậy??? Ta cũng đâu có ăn thịt ngươi!"

Cố Ngạo Thiên trợn trắng mắt! 

-Như vậy còn không được gọi là ăn thịt, không lẽ phải đợi tới lúc ngươi thật sự cắn rớt một miếng thịt trên người ta xuống mới được xem như là ăn thịt ta???

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Cao Lừa Dối

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook