Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm
Chương 967: Hàn đạo hữu cao thâm mạc trắc
Nhâm Ngã Tiếu
19/10/2022
Rất có khả năng!
Lúc ấy cự ảnh khủng bố ở phía sau đại quân thiên đạo chắc chính là Hàn Tuyệt!
Thì ra là thế.
Vẻ mặt của Hàn Tuyệt trở nên phức tạp.
Hắn không muốn đẩy mạnh tiến trình của Đại Đạo Lượng Kiếp, nhưng như vậy, tiểu nhi tử của hắn vẫn phải ở trong bụng Hình Hồng Tuyền ít nhất hai trăm ba mươi ức năm, trước tiên không nói tới cảm nhận của tiểu nhi tử, chỉ sợ là Hình Hồng Tuyền cũng không chịu nổi.
Chẳng lẽ không còn phương pháp khác?
Đợi đã!
Không thể dung nạp hai vị Hồng Mông Ma Thần, nếu tiểu nhi tử không phải Hồng Mông Ma Thần, chẳng phải là có thể sinh ra à?
Mày Hàn Tuyệt không ngừng nhíu chặt, suy nghĩ ngàn vạn.
Ý tưởng vừa rồi của hắn quả thật là một biện pháp, để tiểu nhi tử tạm thời vứt bỏ huyết mạch Hồng Mông Ma Thần, chắc là có thể giáng sinh.
Như vậy, giống như phụ thân hắn đây đang áp chế tư chất của nhi tử.
Vì sao không thể là hắn từ bỏ huyết mạch Hồng Mông Ma Thần?
Suy nghĩ này chợt lóe lên trong đầu Hàn Tuyệt, rất nhanh liền bị hắn vứt bỏ.
Không thể làm được!
Nhi tử là Hồng Mông Ma Thần, còn phải trưởng thành vô số năm.
Hắn là Hồng Mông Ma Thần, hiện tại có thể che chở cho tất cả mọi người ở bên cạnh.
Hàn Tuyệt không ngốc, cũng sẽ không tự khiến bản thân ngột ngạt.
Đợi đã!
Còn có huyết mạch cao cấp hơn Hồng Mông Ma Thần không?
Hàn Tuyệt lập tức hỏi thầm trong lòng:
- Nếu huyết mạch của ta siêu việt Hồng Mông Ma Thần, con ta có thể sinh hạ không?
- Cần khấu trừ một ức ức năm thọ mệnh, có tiếp tục không.
Tiếp tục!
- Có thể, hỗn độn chỉ bài xích hồng mông, nhưng trước mắt chưa xuất hiện huyết mạch cường đại hơn Hồng Mông Ma Thần, ít nhất thì trong nhân quả mà hệ thống đã gặp thì không thấy.
Lượng tin tức của dòng chữ này cực lớn.
Chẳng lẽ hệ thống trước kia đã từng gặp Hồng Mông Ma Thần?
Nói cách khác, hệ thống rất có thể là đến từ thời đại còn cổ xưa hơn cả hỗn độn.
Hàn Tuyệt không thể tưởng tượng được.
Hắn không hỏi nữa, cứ hỏi mãi như vậy, căn bản là không dừng được, một ức ức năm đối với hắn mà nói thì không tính là gì, nhưng cũng không thể tiêu hao được cho mười vạn câu hỏi vì sao.
Ánh mắt Hàn Tuyệt lại nhìn về phía Hình Hồng Tuyền.
Chờ khi Hình Hồng Tuyền không chịu được trạng thái trước mặt nữa, tìm tới hắn, hắn mới quyết định.
Trước mắt mà nói, sự tồn tại của tiểu nhi tử vẫn có thể giúp Hình Hồng Tuyền tu luyện, cũng coi như là chuyện tốt.
Trước khi làm người, làm máy phụ trợ tu hành trước cũng không tồi.
Hàn Tuyệt thầm nghĩ.
Hắn bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng.
Hắn đào bới huyết mạch của tiểu nhi tử, tiểu nhi tử hạ sinh trong sự chờ mong của vô số người, kết quả phát hiện không phải là tư chất tuyệt thế vô song, rớt xuống ngàn trượng, từ thiên tư được đệ tử Ẩn Môn cho rằng là mạnh nhất ngã xuống làm phàm nhân, thế này con mẹ nó có phải là tiểu thuyết huyền ảo không?
Hàn Tuyệt nghĩ thôi không ngờ lại có chút chờ mong.
Khụ khụ.
Thôi cứ xem đã, nếu có thể không làm như vậy thì không làm, nếu không hài tử sẽ phải chịu bao nhiêu ủy khuất.
Hàn Tuyệt lắc đầu bật cười, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại.
...
Bên rìa Tiên giới, một kim quang đại đạo từ trên đỉnh một tòa núi cao của Tiên giới kéo dài tới sâu trong Hắc Ám Cấm Khu, không nhìn thấy cuối.
Kim quang đại đạo này rộng chừng vạn trượng, khôi hoằng đại khí, có thể thấy một số người tu hành đang qua lại, khi đi ngang qua nhau, bọn họ cũng sẽ chào hỏi nhau, có chút nhiệt tình.
Sau khi lịch luyện ở hỗn độn, nếu quay về thiên đạo, người tu hành cũng có một loại cảm giác trở về cố hương, cho nên cũng trở nên nhiệt tình.
Không thể không nói, Bàn Tâm quả thật có công lớn, sự xuất hiện của Hỗn Độn Thiên Lộ đối với người tu hành tu vi khá cao trong thiên đạo mà nói thì quả thật là mang tới tác dụng đoàn kết.
Bàn Tâm bỗng nhiên dừng lại trên kim quang đại đạo, phía sau là Tấn Thần, hai thánh thu liễm thánh uy, tu vi áp chế đến Đại La Kim Tiên cảnh, sau đó cất bước tiến về phía trước.
- Lần này tới hỗn độn thuận tiện kiểm tra Hỗn Độn Thiên Lộ một chút, ngươi cũng nghiêm túc đi, xem xem có chỗ để đứng chân không.
Bàn Tâm thấp giọng phân phó.
Tấn Thần gật đầu.
Vẻ mặt hắn có chút cổ quái.
Hắn cảm thấy Bàn Tâm đã thay đổi rồi, trở nên trầm ổn hơn, cũng có lòng trách nhiệm hơn, rất giống Huyền Đô Thánh Tôn.
Trước kia Bàn Tâm đâu có quan tâm Hỗn Độn Thiên Lộ có hoàn thiện hay không, chỉ nghĩ tới phải tranh quyền đoạt lợi thế nào.
Chẳng lẽ là Công Đức Vô Lượng Thần Uy Thiên Thánh khuyên bảo hắn?
Trong nhất thời, hình tượng của Hàn Tuyệt ở trong lòng Tấn Thần đột nhiên lên cao.
Theo hắn, Hàn Tuyệt mới là trục đạo giả hoàn mỹ chân chính, không màng danh lợi, mỗi ngày đều bế quan khổ tu, nhưng khi thiên đạo gặp đại nạn, Hàn Tuyệt sẽ không tránh né, luôn đứng ra ngăn cơn sóng dữ.
Đương nhiên, sùng bái thì sùng bái, Tấn Thần không có ý gia nhập Ẩn Môn.
Ẩn Môn đã đủ cường đại rồi, cho dù hắn gia nhập, cũng rất khó đạt được sự tín nhiệm của Hàn Tuyệt, Bàn Tâm thì khác, người bên cạnh quá ít, hắn chính là trợ thủ đắc lực.
Hai thánh lững thửng tiến về phía trước, nhưng một bước chính là vạn dặm.
Rất nhanh, bọn họ tiến vào Hắc Ám Cấm Khu, quay đầu lại nhìn, đã không nhìn thấy Tiên giới.
Chung quanh oim quang đại đạo toàn là hắc ám, hắc đến cực hạn, không nhìn thấy ánh sáng, vô cùng ngột ngạt.
Phía trước có ba người bay tới, vẫn đang oán giận với nhau.
- Đều là tại ngươi, tìm được tình báo gì vậy, đó đâu có phải là cơ duyên, hoàn toàn là luyện ngục!
- Đúng vậy, Đạo Chí Tôn, sau này ngươi có thể cẩn thận một chút không?
- Bậy bạ, còn không phải là tại hai người các ngươi à, đi vào thì giống như chó dữ vồ cứt, đi loạn khắp nơi, kích phát cấm chế.
Chính là ba người Đạo Chí Tôn, Triệu Hiên Viên, Khương Dịch.
Khí tức của bọn họ có chút yếu ớt, rõ ràng trước đó không lâu vừa trải qua ác chiến.
Bàn Tâm, Tấn Thần nhận ra thân phận của ba người, dẫu sao các Thánh Nhân đều chú ý tới Ẩn Môn, ba người Đạo Chí Tôn chính là mặt tiền trong các đệ tử Ẩn Môn, trước khi vào Ẩn Môn đã có uy danh hiển hách.
Lúc ấy cự ảnh khủng bố ở phía sau đại quân thiên đạo chắc chính là Hàn Tuyệt!
Thì ra là thế.
Vẻ mặt của Hàn Tuyệt trở nên phức tạp.
Hắn không muốn đẩy mạnh tiến trình của Đại Đạo Lượng Kiếp, nhưng như vậy, tiểu nhi tử của hắn vẫn phải ở trong bụng Hình Hồng Tuyền ít nhất hai trăm ba mươi ức năm, trước tiên không nói tới cảm nhận của tiểu nhi tử, chỉ sợ là Hình Hồng Tuyền cũng không chịu nổi.
Chẳng lẽ không còn phương pháp khác?
Đợi đã!
Không thể dung nạp hai vị Hồng Mông Ma Thần, nếu tiểu nhi tử không phải Hồng Mông Ma Thần, chẳng phải là có thể sinh ra à?
Mày Hàn Tuyệt không ngừng nhíu chặt, suy nghĩ ngàn vạn.
Ý tưởng vừa rồi của hắn quả thật là một biện pháp, để tiểu nhi tử tạm thời vứt bỏ huyết mạch Hồng Mông Ma Thần, chắc là có thể giáng sinh.
Như vậy, giống như phụ thân hắn đây đang áp chế tư chất của nhi tử.
Vì sao không thể là hắn từ bỏ huyết mạch Hồng Mông Ma Thần?
Suy nghĩ này chợt lóe lên trong đầu Hàn Tuyệt, rất nhanh liền bị hắn vứt bỏ.
Không thể làm được!
Nhi tử là Hồng Mông Ma Thần, còn phải trưởng thành vô số năm.
Hắn là Hồng Mông Ma Thần, hiện tại có thể che chở cho tất cả mọi người ở bên cạnh.
Hàn Tuyệt không ngốc, cũng sẽ không tự khiến bản thân ngột ngạt.
Đợi đã!
Còn có huyết mạch cao cấp hơn Hồng Mông Ma Thần không?
Hàn Tuyệt lập tức hỏi thầm trong lòng:
- Nếu huyết mạch của ta siêu việt Hồng Mông Ma Thần, con ta có thể sinh hạ không?
- Cần khấu trừ một ức ức năm thọ mệnh, có tiếp tục không.
Tiếp tục!
- Có thể, hỗn độn chỉ bài xích hồng mông, nhưng trước mắt chưa xuất hiện huyết mạch cường đại hơn Hồng Mông Ma Thần, ít nhất thì trong nhân quả mà hệ thống đã gặp thì không thấy.
Lượng tin tức của dòng chữ này cực lớn.
Chẳng lẽ hệ thống trước kia đã từng gặp Hồng Mông Ma Thần?
Nói cách khác, hệ thống rất có thể là đến từ thời đại còn cổ xưa hơn cả hỗn độn.
Hàn Tuyệt không thể tưởng tượng được.
Hắn không hỏi nữa, cứ hỏi mãi như vậy, căn bản là không dừng được, một ức ức năm đối với hắn mà nói thì không tính là gì, nhưng cũng không thể tiêu hao được cho mười vạn câu hỏi vì sao.
Ánh mắt Hàn Tuyệt lại nhìn về phía Hình Hồng Tuyền.
Chờ khi Hình Hồng Tuyền không chịu được trạng thái trước mặt nữa, tìm tới hắn, hắn mới quyết định.
Trước mắt mà nói, sự tồn tại của tiểu nhi tử vẫn có thể giúp Hình Hồng Tuyền tu luyện, cũng coi như là chuyện tốt.
Trước khi làm người, làm máy phụ trợ tu hành trước cũng không tồi.
Hàn Tuyệt thầm nghĩ.
Hắn bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng.
Hắn đào bới huyết mạch của tiểu nhi tử, tiểu nhi tử hạ sinh trong sự chờ mong của vô số người, kết quả phát hiện không phải là tư chất tuyệt thế vô song, rớt xuống ngàn trượng, từ thiên tư được đệ tử Ẩn Môn cho rằng là mạnh nhất ngã xuống làm phàm nhân, thế này con mẹ nó có phải là tiểu thuyết huyền ảo không?
Hàn Tuyệt nghĩ thôi không ngờ lại có chút chờ mong.
Khụ khụ.
Thôi cứ xem đã, nếu có thể không làm như vậy thì không làm, nếu không hài tử sẽ phải chịu bao nhiêu ủy khuất.
Hàn Tuyệt lắc đầu bật cười, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại.
...
Bên rìa Tiên giới, một kim quang đại đạo từ trên đỉnh một tòa núi cao của Tiên giới kéo dài tới sâu trong Hắc Ám Cấm Khu, không nhìn thấy cuối.
Kim quang đại đạo này rộng chừng vạn trượng, khôi hoằng đại khí, có thể thấy một số người tu hành đang qua lại, khi đi ngang qua nhau, bọn họ cũng sẽ chào hỏi nhau, có chút nhiệt tình.
Sau khi lịch luyện ở hỗn độn, nếu quay về thiên đạo, người tu hành cũng có một loại cảm giác trở về cố hương, cho nên cũng trở nên nhiệt tình.
Không thể không nói, Bàn Tâm quả thật có công lớn, sự xuất hiện của Hỗn Độn Thiên Lộ đối với người tu hành tu vi khá cao trong thiên đạo mà nói thì quả thật là mang tới tác dụng đoàn kết.
Bàn Tâm bỗng nhiên dừng lại trên kim quang đại đạo, phía sau là Tấn Thần, hai thánh thu liễm thánh uy, tu vi áp chế đến Đại La Kim Tiên cảnh, sau đó cất bước tiến về phía trước.
- Lần này tới hỗn độn thuận tiện kiểm tra Hỗn Độn Thiên Lộ một chút, ngươi cũng nghiêm túc đi, xem xem có chỗ để đứng chân không.
Bàn Tâm thấp giọng phân phó.
Tấn Thần gật đầu.
Vẻ mặt hắn có chút cổ quái.
Hắn cảm thấy Bàn Tâm đã thay đổi rồi, trở nên trầm ổn hơn, cũng có lòng trách nhiệm hơn, rất giống Huyền Đô Thánh Tôn.
Trước kia Bàn Tâm đâu có quan tâm Hỗn Độn Thiên Lộ có hoàn thiện hay không, chỉ nghĩ tới phải tranh quyền đoạt lợi thế nào.
Chẳng lẽ là Công Đức Vô Lượng Thần Uy Thiên Thánh khuyên bảo hắn?
Trong nhất thời, hình tượng của Hàn Tuyệt ở trong lòng Tấn Thần đột nhiên lên cao.
Theo hắn, Hàn Tuyệt mới là trục đạo giả hoàn mỹ chân chính, không màng danh lợi, mỗi ngày đều bế quan khổ tu, nhưng khi thiên đạo gặp đại nạn, Hàn Tuyệt sẽ không tránh né, luôn đứng ra ngăn cơn sóng dữ.
Đương nhiên, sùng bái thì sùng bái, Tấn Thần không có ý gia nhập Ẩn Môn.
Ẩn Môn đã đủ cường đại rồi, cho dù hắn gia nhập, cũng rất khó đạt được sự tín nhiệm của Hàn Tuyệt, Bàn Tâm thì khác, người bên cạnh quá ít, hắn chính là trợ thủ đắc lực.
Hai thánh lững thửng tiến về phía trước, nhưng một bước chính là vạn dặm.
Rất nhanh, bọn họ tiến vào Hắc Ám Cấm Khu, quay đầu lại nhìn, đã không nhìn thấy Tiên giới.
Chung quanh oim quang đại đạo toàn là hắc ám, hắc đến cực hạn, không nhìn thấy ánh sáng, vô cùng ngột ngạt.
Phía trước có ba người bay tới, vẫn đang oán giận với nhau.
- Đều là tại ngươi, tìm được tình báo gì vậy, đó đâu có phải là cơ duyên, hoàn toàn là luyện ngục!
- Đúng vậy, Đạo Chí Tôn, sau này ngươi có thể cẩn thận một chút không?
- Bậy bạ, còn không phải là tại hai người các ngươi à, đi vào thì giống như chó dữ vồ cứt, đi loạn khắp nơi, kích phát cấm chế.
Chính là ba người Đạo Chí Tôn, Triệu Hiên Viên, Khương Dịch.
Khí tức của bọn họ có chút yếu ớt, rõ ràng trước đó không lâu vừa trải qua ác chiến.
Bàn Tâm, Tấn Thần nhận ra thân phận của ba người, dẫu sao các Thánh Nhân đều chú ý tới Ẩn Môn, ba người Đạo Chí Tôn chính là mặt tiền trong các đệ tử Ẩn Môn, trước khi vào Ẩn Môn đã có uy danh hiển hách.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.