Chương 54: Kết thúc
thỏ đáng yêu
30/03/2015
5 năm sau
Hôm nay, nó và Phong sẽ đến đón chị Huyền về nước.
- Chào em gái, lâu quá không gặp em, chị nhớ em quá, để chị xem nào, em càng ngày càng đẹp ra đó.
- Chị cũng vậy thôi- Nó cười tinh nghịch
- Chị xin lỗi vì lúc em đám cưới chị không về được, kết hôn gần 2 năm rồi mà chị vẫn chưa có cháu để bồng nè – Chị Huyền nói làm mặt nó đỏ lên trông mới đáng yêu làm sao.
- Nói em mà chị còn chưa có người yêu kìa- Nó trân cổ cãi lại
Thế là 2 chị em nó nắm tay tung tăng đi dạo phố, nói cười vui vẻ.
Buổi tối
- Huyền, con về rồi, đi bỏ mẹ suốt 5 năm trời giờ mới chịu về nè- Bà Tuyền đứng ngoài cổng chờ 2 chị em nó về nãy giờ
- Thôi mà mẹ, con có mua quà cho mẹ nè, thôi mình vào ăn tối đi, con đói bụng lắm rồi- Huyền nắm tay mẹ kéo vào nhà.
- Coi con nè- Bà Tuyền mắng yêu rồi đi vào nhà với Huyền
- Chị Huyền về rồi quên con luôn cơ đấy- Nó giở giọng nhõng nhẽo
- Thôi còn anh đây nè, có vào nhà ăn tối không thì bảo- Thế là Phong khoát tay lên vai nó đi vào nhà trông rất hạnh phúc.
Sáng hôm sau
- Ngọc nè, bây giờ em đi thăm mộ anh Dương với chị không? – Huyền
- Cũng được, dù sao em cũng đang rảnh mà- Thế là 2 chị em nó đi ra mộ thăm Dương vừa lúc gặp bé Phương và bà Hoa cũng ở đó
- Con chào bác, bé Phương càng lớn càng xinh ra đấy nhỉ- Huyền tươi cười chào hỏi.
- Em chào chị, chị về bao giờ vậy- Phương cười nhẹ, đáp lại Huyền, từ ngày Dương đi gánh nặng công ty đổ hết lên đầu Phương, cô không còn trẻ con như trước mà là 1 con người rất kiên cường và quyết đoán, pha chút lạnh lùng.
Còn về bà Kiều, sau khi Dung mất, lúc đầu bà rất tức giận nhưng sau nhờ sự khuyên bảo của bà Hoa mà bà đã vứt bỏ oán hận, bà bán cả cơ ngơi do mình vất vả gầy dựng, đem số tiền đó đi làm từ thiện, chỉ mong con gái của bà- Dung kiếp sau sẽ có 1 cuộc sống tốt đẹp hơn, không vì ghen tức mà đánh mất bản thân để rồi phải có kết cục thế này. Bà muốn vào chùa, tìm nơi thanh tịnh để sám hối tội lỗi của bản thân.
Còn về nó, cuộc sống của nó bây giờ rất hạnh phúc rồi, sống trong vòng tay yêu thương của gia đình và Phong. Đối với nó, vậy là đủ rồi, nhưng hạnh phúc nhỏ nhoi đó nó đã phải trả cái giá thật đắt trong quá khứ.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Hết ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hôm nay, nó và Phong sẽ đến đón chị Huyền về nước.
- Chào em gái, lâu quá không gặp em, chị nhớ em quá, để chị xem nào, em càng ngày càng đẹp ra đó.
- Chị cũng vậy thôi- Nó cười tinh nghịch
- Chị xin lỗi vì lúc em đám cưới chị không về được, kết hôn gần 2 năm rồi mà chị vẫn chưa có cháu để bồng nè – Chị Huyền nói làm mặt nó đỏ lên trông mới đáng yêu làm sao.
- Nói em mà chị còn chưa có người yêu kìa- Nó trân cổ cãi lại
Thế là 2 chị em nó nắm tay tung tăng đi dạo phố, nói cười vui vẻ.
Buổi tối
- Huyền, con về rồi, đi bỏ mẹ suốt 5 năm trời giờ mới chịu về nè- Bà Tuyền đứng ngoài cổng chờ 2 chị em nó về nãy giờ
- Thôi mà mẹ, con có mua quà cho mẹ nè, thôi mình vào ăn tối đi, con đói bụng lắm rồi- Huyền nắm tay mẹ kéo vào nhà.
- Coi con nè- Bà Tuyền mắng yêu rồi đi vào nhà với Huyền
- Chị Huyền về rồi quên con luôn cơ đấy- Nó giở giọng nhõng nhẽo
- Thôi còn anh đây nè, có vào nhà ăn tối không thì bảo- Thế là Phong khoát tay lên vai nó đi vào nhà trông rất hạnh phúc.
Sáng hôm sau
- Ngọc nè, bây giờ em đi thăm mộ anh Dương với chị không? – Huyền
- Cũng được, dù sao em cũng đang rảnh mà- Thế là 2 chị em nó đi ra mộ thăm Dương vừa lúc gặp bé Phương và bà Hoa cũng ở đó
- Con chào bác, bé Phương càng lớn càng xinh ra đấy nhỉ- Huyền tươi cười chào hỏi.
- Em chào chị, chị về bao giờ vậy- Phương cười nhẹ, đáp lại Huyền, từ ngày Dương đi gánh nặng công ty đổ hết lên đầu Phương, cô không còn trẻ con như trước mà là 1 con người rất kiên cường và quyết đoán, pha chút lạnh lùng.
Còn về bà Kiều, sau khi Dung mất, lúc đầu bà rất tức giận nhưng sau nhờ sự khuyên bảo của bà Hoa mà bà đã vứt bỏ oán hận, bà bán cả cơ ngơi do mình vất vả gầy dựng, đem số tiền đó đi làm từ thiện, chỉ mong con gái của bà- Dung kiếp sau sẽ có 1 cuộc sống tốt đẹp hơn, không vì ghen tức mà đánh mất bản thân để rồi phải có kết cục thế này. Bà muốn vào chùa, tìm nơi thanh tịnh để sám hối tội lỗi của bản thân.
Còn về nó, cuộc sống của nó bây giờ rất hạnh phúc rồi, sống trong vòng tay yêu thương của gia đình và Phong. Đối với nó, vậy là đủ rồi, nhưng hạnh phúc nhỏ nhoi đó nó đã phải trả cái giá thật đắt trong quá khứ.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Hết ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.