Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1986: Làm sư phụ của tôi, ông cũng xứng?
Ss Tần
06/06/2024
Khi viên Quy Linh đan đầu tiên xuất hiện mọi người đều có cùng suy nghĩ với Lục Thiêu.
Có phải là Diệp Bắc Minh giấu viên Quy Linh đan đầu tiên đó đi không?
Nhưng khi anh lấy ra viên thứ hai, họ lúc này mới tin rằng Diệp Bắc Minh thực sự đã luyện chế thành công ra Quy Linh đan!
“Quy Linh đan! Thằng nhóc này vậy mà thực sự luyện chế ra được Quy Linh đan!”
Đầu óc Thiên Cơ lão nhân ong ong.
Đôi mắt đẹp của ba người Hướng Ly Ly, Lục Linh Nhi, Nghê Hoàng đều sáng ngời sự phấn khích, xen vào đó là chút kinh ngạc cùng mừng vui!
Tám người bảo vệ đảo Rùa thậm chí còn đến bên cạnh và đứng rào xung quanh Diệp Bắc Minh, đến giọt nước cũng không lọt!
Tám đôi mắt gần như mở to hết cỡ nhìn chăm chú vào hai viên Quy Linh đan này!
“Quả nhiên là Quy Linh đan!”
Tám người họ đã quá đỗi quen thuộc với mùi hương của Quy Linh đan.
Ông lão áo xám nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, dùng giọng điệu cực kỳ nghiêm trang nói: "Lão phu La Như Hỏa tại đây nghiêm túc xác nhận lại, viên Quy Linh đan này thực sự là do cậu luyện chế ra sao?”
“Linh Quy Thiên Tôn thực sự đưa công thức của Quy Linh đan cho cậu rồi?”
Diệp Bắc Minh thản nhiên gật đầu: “Đúng vậy!”
Tám người liếc nhìn lẫn nhau.
Giây tiếp theo.
Họ vậy mà bước tới, quỳ xuống một gối, nói: “Diệp đại sư, xin cậu hãy thu nhận chúng tôi làm đệ tử!”
“Trời ạ!”
Cảnh tượng này khiến hàng chục triệu người trên quảng trường choáng váng toàn tập!
Tám người bảo vệ đảo Rùa thực sự quỳ dưới chân Diệp Bắc Minh, cầu xin anh thu nhận làm đệ tử? Điều này thật quá khó tin!
Diệp Bắc Minh có chút giật mình: "Tại sao?"
Sắc mặt La Như Hỏa không giấu được nét kích động: “Diệp đại sư, chúng tôi ở lại đây làm người bảo vệ chính là muốn trở thành đệ tử của Linh Quy Thiên Tôn!”
“Nhưng mấy vạn năm qua, Linh Quy Thiên Tôn tuy rằng thỉnh thoảng vẫn truyền lệnh xuống nhưng chúng tôi lại chưa từng chân chính được diện kiến ngài ấy!”
“Hiện tại Linh Quy Thiên Tôn lại giao công thức của Quy Linh đan cho cậu, đương nhiên là đã thừa nhận cậu trở thành người kế vị của ngài ấy rồi!”
“Chúng tôi bái cậu làm thầy, hy vọng có thể ở bên cạnh cậu học tập kỹ thuật luyện đan từ cậu!”
Bảy người còn lại cũng nhao nhao gật đầu.
Với ánh nhìn đầy khao khát!
Ánh mắt Diệp Bắc Minh lóe lên, luôn cảm thấy có điều gì đó quái lạ trong đó, cuối cùng vẫn là thẳng thừng từ chối: “Xin lỗi, tôi tạm thời không có hứng thú thu đồ đệ!"
“Cái này….”
Khuôn mặt của vài người hiện rõ sự thất vọng.
Diệp Bắc Minh: “Mọi người đứng dậy trước đi!”
Tám người lúc này mới chậm rì rì đứng dậy.
Giây tiếp theo, ánh mắt Diệp Bắc Minh lại đảo qua nhìn đám người Luân Hồi tông: “La lão, vị trí đứng đầu của đại hội Thiên Đan lần này là tôi rồi đúng không?”
La Như Hỏa nghiêm túc gật đầu: "Đương nhiên rồi! Trừ phi có người có thể luyện ra Quy Linh đan giống như cậu!”
"Nếu không, người đứng đầu nhất định phải là cậu!”
“Được”.
Diệp Bắc Minh mỉm cười nhìn chằm chằm sắc mặt đen kịt như đáy nồi kia của Bảo Kiếm Phong: “Bảo trưởng lão, tôi nhớ là Luân Hồi tông đã đánh cược với tôi mười tỷ viên đá tinh thần phải không?”
“Nếu hôm nay tôi giành giải nhất đại hội Thiên Đan, mười tỷ viên đá tinh thần của Luân Hồi tông đâu?”
Bảo Kiếm Phong có một loại xúc động muốn rống to hai chữ ‘mẹ nó’!
Ông ta có nằm mơ cũng không ngờ tới thằng nhóc này vậy mà có thể luyện chế ra Quy Linh đan!
“Làm thế nào đây? Là mười tỷ viên đá tinh thần đó! Nếu tông môn biết được chuyện này nhất định sẽ không bỏ qua cho mình…. đáng chết! Khốn kiếp! Mẹ nó!”
Sắc mặt Bảo Kiếm Phong đã tái xanh như tàu lá chuối, trông không khác gì một bảng pha màu!
Ông ta là trưởng lão của Luân Hồi tông, không sai, nhưng cũng chỉ có chút quyền lợi nhỏ bé trong nội môn mà thôi!
Nếu làm mất mặt Luân Hồi tông, không chỉ là ông ta, mà toàn bộ nhà họ Bảo cũng sẽ bị Luân Hồi tông thẳng tay xé nát!
“Bảo trưởng lão, ông sẽ không phải là muốn trốn nợ đó chứ?”
Từng câu từng chữ của Diệp Bắc Minh như ma âm lọt vào tai ông ta: “Ở đây vừa hay có vài triệu người tu võ đang nhìn đó, nếu tin tức này truyền ra ngoài…”
Bảo Kiếm Phong đột nhiên biến sắc!
Ông ta vội nặn ra một nụ cười giả lả còn khó coi hơn cả khóc: “Tiểu huynh đệ à, những lời tôi nói trước đây đều là hiểu lầm thôi. Hay là như thế này đi, lão phu bằng lòng lấy danh nghĩa của Luân Hồi tông thu cậu làm đệ tử nội môn, hưởng thụ đãi ngộ cấp bậc tông chủ!”
“Đồng thời lão phu bảo đảm, chỉ cần lão phu có tài nguyên thì cậu đều có thể tùy ý sử dụng!”
“Lão phu thậm chí có thể thu cậu làm đệ tử thân truyền, tôi còn có vài cháu gái, mỗi người đều lớn lên như hoa như ngọc!”
Bảo Kiếm Phong càng nói càng đắc ý!
Thực lực kinh người mà Diệp Bắc Minh thể ra khiến ông ta thực sự rất rung động!
Dị Hỏa, Phần Thiên Chi Diễm!
Công thức của Quy Linh đan, còn có thể luyện chế ra Quy Linh đan hoàn chỉnh!
Bất luận là điểm nào thì Bảo Kiếm Phong đều hạ quyết tâm phải lung lạc được Diệp Bắc Minh này!
Diệp Bắc Minh tỏ vẻ mặt khinh thường: “Ông cũng xứng làm sư phụ của tôi sao?”
Nụ cười của Bảo Kiếm Phong đông cứng lại!
Trên khuôn mặt già nua hiện lên một tia quẫn bách, ngay sau đó được thay thế bằng sự phẫn nộ vặn vẹo: “Nhóc con, cậu nói cái gì?”
“Tôi nói là, ông cũng xứng làm sư phụ của tôi sao?”
Diệp Bắc Minh lặp lại!
Mỗi một chữ đều giống như một cái tát hung hăng quăng lên mặt Bảo Kiếm Phong!
“Thứ khốn kiếp, cậu dám nói chuyện với tôi như vậy?!!!”, hơi thở Đạo Tôn trung kỳ của Bảo Kiếm Phong giống như vũ bão mãnh liệt ập tới.
Tất cả những người tu võ trong phạm vi trăm mét đều ngã phịch xuống đất!
Diệp Bắc Minh, người đối diện trực tiếp với áp lực cảnh giới Đạo Tôn vẫn sừng sững như núi.
“Ha ha ha ha!”
Một lát sau, Bảo Kiếm Phong thẹn quá hóa cười: “Diệp Bắc Minh, lão phu nhớ kỹ cậu rồi!”
“Những thứ trong nhẫn chứa vật này đại khái có giá trị ngang năm trăm triệu viên đá tinh thần!”
Dứt lời liền ném nhẫn sang!
Diệp Bắc Minh dùng ý niệm quét nhanh qua: “Không đủ!”
Nếp nhăn nơi khóe mắt Bảo Kiếm Phong giật giật: “Lục Thiêu! Nhẫn trữ vật của con cũng đem ra đây!”
Lục Thiêu sững sờ: “Bảo lão, con…”
“Coi như lão phu mượn! Cũng không phải là không trả!!!”, Bảo Kiếm Phong quay ngoắt đầu, đôi mắt đỏ ngầu trừng Lục Thiêu.
Lục Thiêu chỉ có thể không cam tâm giao ra nhẫn chứa vật của mình!
Bảo Kiếm Phong kiểm tra qua rồi ném cho Diệp Bắc Minh: “Đồ trong hai nhẫn chứa vật này cộng lại cũng đáng giá bằng một tỷ viên đá tinh thần rồi!”
"Còn lại chín tỉ, về sau sẽ tính, một viên cũng không thiếu!”
Ánh mắt Bảo Kiếm Phong hung ác như loài thú hoang, cuối cùng nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu: “Nhãi con, ăn quá nhiều cẩn thận vỡ bụng mà chết!”
“Chúng ta đi!”
Ông ta cáu gắt phất tay áo, dẫn theo đám người Luân Hồi tông nhanh chóng rời khỏi.
Diệp Bắc Minh cũng không ngăn cản, ngó lơ mọi ánh mắt kinh ngạc của mọi người, từng bước đi về phía nhóm người Thần Ngự tông, gương mặt Hứa Đại Niên đã nín nhịn tới đỏ bừng: “Diệp… Diệp tiền bối, nếu như trước đây có chỗ nào đắc tội, tôi xin lỗi ngài!”
Có thể co có thể duỗi.
Diệp Bắc Minh không quan tâm tới cậu ta, mà nhìn hướng hai người Hàn Tử Chân cùng Hàn Tử Linh.
“Thần hồn của hai người bị làm sao vậy?”
“Bị hao tổn chút thôi, nhưng một hai năm hẳn là có thể khôi phục”, Hàn Tử Chân đáp.
Diệp Bắc Minh phun ra một câu: “Há miệng!”
“Hả?”
Hai người đều choáng váng.
“Há miệng!”
Diệp Bắc Minh không giải thích, hai người theo bản năng hé môi, hai viên đan dược trong nháy mắt đã rơi vào trong khoang miệng, một luồng sức mạnh lập tức nở rộ trong cơ thể họ.
“Ngoại trừ trợ giúp đột phá cảnh giới thì Quy Linh đan còn có tác dụng khôi phục thần hồn!”
“Nhiều nhất trong vòng bốn giờ, thần hồn của hai người sẽ hoàn toàn khôi phục!"
“Tiền bối…”
Hai người ngỡ ngàng!
Không chỉ bọn họ mà tất cả người tu võ có mặt đều há hốc mồm!
“Đây thế nhưng là Quy Linh đan đó!!! Đại hội Thiên Đan cứ mười ngàn năm tổ chức một lần, mỗi lần chỉ thưởng một viên Quy Linh đan!”
“Nhóc con này vậy mà trong nháy mắt lãng phí mất hai viên để giúp hai vị này khôi phục thần hồn?”
"Mẹ kiếp! Tên nhóc này tán gái đúng là hạ cả vốn mà!”
Rất nhiều người tu võ gần như nôn ra máu.
"Đối với người khác, Quy Linh đan cực kỳ quý giá, nhưng đối với người này, Quy Linh đan đã chẳng là gì nữa rồi!”
"Dù sao hắn cũng có được công thức chế tạo Quy Linh đan, hơn nữa còn có thể đích thân luyện chế ra!”, ánh mắt một vị trưởng lão của Bá tông tối sầm.
Có phải là Diệp Bắc Minh giấu viên Quy Linh đan đầu tiên đó đi không?
Nhưng khi anh lấy ra viên thứ hai, họ lúc này mới tin rằng Diệp Bắc Minh thực sự đã luyện chế thành công ra Quy Linh đan!
“Quy Linh đan! Thằng nhóc này vậy mà thực sự luyện chế ra được Quy Linh đan!”
Đầu óc Thiên Cơ lão nhân ong ong.
Đôi mắt đẹp của ba người Hướng Ly Ly, Lục Linh Nhi, Nghê Hoàng đều sáng ngời sự phấn khích, xen vào đó là chút kinh ngạc cùng mừng vui!
Tám người bảo vệ đảo Rùa thậm chí còn đến bên cạnh và đứng rào xung quanh Diệp Bắc Minh, đến giọt nước cũng không lọt!
Tám đôi mắt gần như mở to hết cỡ nhìn chăm chú vào hai viên Quy Linh đan này!
“Quả nhiên là Quy Linh đan!”
Tám người họ đã quá đỗi quen thuộc với mùi hương của Quy Linh đan.
Ông lão áo xám nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, dùng giọng điệu cực kỳ nghiêm trang nói: "Lão phu La Như Hỏa tại đây nghiêm túc xác nhận lại, viên Quy Linh đan này thực sự là do cậu luyện chế ra sao?”
“Linh Quy Thiên Tôn thực sự đưa công thức của Quy Linh đan cho cậu rồi?”
Diệp Bắc Minh thản nhiên gật đầu: “Đúng vậy!”
Tám người liếc nhìn lẫn nhau.
Giây tiếp theo.
Họ vậy mà bước tới, quỳ xuống một gối, nói: “Diệp đại sư, xin cậu hãy thu nhận chúng tôi làm đệ tử!”
“Trời ạ!”
Cảnh tượng này khiến hàng chục triệu người trên quảng trường choáng váng toàn tập!
Tám người bảo vệ đảo Rùa thực sự quỳ dưới chân Diệp Bắc Minh, cầu xin anh thu nhận làm đệ tử? Điều này thật quá khó tin!
Diệp Bắc Minh có chút giật mình: "Tại sao?"
Sắc mặt La Như Hỏa không giấu được nét kích động: “Diệp đại sư, chúng tôi ở lại đây làm người bảo vệ chính là muốn trở thành đệ tử của Linh Quy Thiên Tôn!”
“Nhưng mấy vạn năm qua, Linh Quy Thiên Tôn tuy rằng thỉnh thoảng vẫn truyền lệnh xuống nhưng chúng tôi lại chưa từng chân chính được diện kiến ngài ấy!”
“Hiện tại Linh Quy Thiên Tôn lại giao công thức của Quy Linh đan cho cậu, đương nhiên là đã thừa nhận cậu trở thành người kế vị của ngài ấy rồi!”
“Chúng tôi bái cậu làm thầy, hy vọng có thể ở bên cạnh cậu học tập kỹ thuật luyện đan từ cậu!”
Bảy người còn lại cũng nhao nhao gật đầu.
Với ánh nhìn đầy khao khát!
Ánh mắt Diệp Bắc Minh lóe lên, luôn cảm thấy có điều gì đó quái lạ trong đó, cuối cùng vẫn là thẳng thừng từ chối: “Xin lỗi, tôi tạm thời không có hứng thú thu đồ đệ!"
“Cái này….”
Khuôn mặt của vài người hiện rõ sự thất vọng.
Diệp Bắc Minh: “Mọi người đứng dậy trước đi!”
Tám người lúc này mới chậm rì rì đứng dậy.
Giây tiếp theo, ánh mắt Diệp Bắc Minh lại đảo qua nhìn đám người Luân Hồi tông: “La lão, vị trí đứng đầu của đại hội Thiên Đan lần này là tôi rồi đúng không?”
La Như Hỏa nghiêm túc gật đầu: "Đương nhiên rồi! Trừ phi có người có thể luyện ra Quy Linh đan giống như cậu!”
"Nếu không, người đứng đầu nhất định phải là cậu!”
“Được”.
Diệp Bắc Minh mỉm cười nhìn chằm chằm sắc mặt đen kịt như đáy nồi kia của Bảo Kiếm Phong: “Bảo trưởng lão, tôi nhớ là Luân Hồi tông đã đánh cược với tôi mười tỷ viên đá tinh thần phải không?”
“Nếu hôm nay tôi giành giải nhất đại hội Thiên Đan, mười tỷ viên đá tinh thần của Luân Hồi tông đâu?”
Bảo Kiếm Phong có một loại xúc động muốn rống to hai chữ ‘mẹ nó’!
Ông ta có nằm mơ cũng không ngờ tới thằng nhóc này vậy mà có thể luyện chế ra Quy Linh đan!
“Làm thế nào đây? Là mười tỷ viên đá tinh thần đó! Nếu tông môn biết được chuyện này nhất định sẽ không bỏ qua cho mình…. đáng chết! Khốn kiếp! Mẹ nó!”
Sắc mặt Bảo Kiếm Phong đã tái xanh như tàu lá chuối, trông không khác gì một bảng pha màu!
Ông ta là trưởng lão của Luân Hồi tông, không sai, nhưng cũng chỉ có chút quyền lợi nhỏ bé trong nội môn mà thôi!
Nếu làm mất mặt Luân Hồi tông, không chỉ là ông ta, mà toàn bộ nhà họ Bảo cũng sẽ bị Luân Hồi tông thẳng tay xé nát!
“Bảo trưởng lão, ông sẽ không phải là muốn trốn nợ đó chứ?”
Từng câu từng chữ của Diệp Bắc Minh như ma âm lọt vào tai ông ta: “Ở đây vừa hay có vài triệu người tu võ đang nhìn đó, nếu tin tức này truyền ra ngoài…”
Bảo Kiếm Phong đột nhiên biến sắc!
Ông ta vội nặn ra một nụ cười giả lả còn khó coi hơn cả khóc: “Tiểu huynh đệ à, những lời tôi nói trước đây đều là hiểu lầm thôi. Hay là như thế này đi, lão phu bằng lòng lấy danh nghĩa của Luân Hồi tông thu cậu làm đệ tử nội môn, hưởng thụ đãi ngộ cấp bậc tông chủ!”
“Đồng thời lão phu bảo đảm, chỉ cần lão phu có tài nguyên thì cậu đều có thể tùy ý sử dụng!”
“Lão phu thậm chí có thể thu cậu làm đệ tử thân truyền, tôi còn có vài cháu gái, mỗi người đều lớn lên như hoa như ngọc!”
Bảo Kiếm Phong càng nói càng đắc ý!
Thực lực kinh người mà Diệp Bắc Minh thể ra khiến ông ta thực sự rất rung động!
Dị Hỏa, Phần Thiên Chi Diễm!
Công thức của Quy Linh đan, còn có thể luyện chế ra Quy Linh đan hoàn chỉnh!
Bất luận là điểm nào thì Bảo Kiếm Phong đều hạ quyết tâm phải lung lạc được Diệp Bắc Minh này!
Diệp Bắc Minh tỏ vẻ mặt khinh thường: “Ông cũng xứng làm sư phụ của tôi sao?”
Nụ cười của Bảo Kiếm Phong đông cứng lại!
Trên khuôn mặt già nua hiện lên một tia quẫn bách, ngay sau đó được thay thế bằng sự phẫn nộ vặn vẹo: “Nhóc con, cậu nói cái gì?”
“Tôi nói là, ông cũng xứng làm sư phụ của tôi sao?”
Diệp Bắc Minh lặp lại!
Mỗi một chữ đều giống như một cái tát hung hăng quăng lên mặt Bảo Kiếm Phong!
“Thứ khốn kiếp, cậu dám nói chuyện với tôi như vậy?!!!”, hơi thở Đạo Tôn trung kỳ của Bảo Kiếm Phong giống như vũ bão mãnh liệt ập tới.
Tất cả những người tu võ trong phạm vi trăm mét đều ngã phịch xuống đất!
Diệp Bắc Minh, người đối diện trực tiếp với áp lực cảnh giới Đạo Tôn vẫn sừng sững như núi.
“Ha ha ha ha!”
Một lát sau, Bảo Kiếm Phong thẹn quá hóa cười: “Diệp Bắc Minh, lão phu nhớ kỹ cậu rồi!”
“Những thứ trong nhẫn chứa vật này đại khái có giá trị ngang năm trăm triệu viên đá tinh thần!”
Dứt lời liền ném nhẫn sang!
Diệp Bắc Minh dùng ý niệm quét nhanh qua: “Không đủ!”
Nếp nhăn nơi khóe mắt Bảo Kiếm Phong giật giật: “Lục Thiêu! Nhẫn trữ vật của con cũng đem ra đây!”
Lục Thiêu sững sờ: “Bảo lão, con…”
“Coi như lão phu mượn! Cũng không phải là không trả!!!”, Bảo Kiếm Phong quay ngoắt đầu, đôi mắt đỏ ngầu trừng Lục Thiêu.
Lục Thiêu chỉ có thể không cam tâm giao ra nhẫn chứa vật của mình!
Bảo Kiếm Phong kiểm tra qua rồi ném cho Diệp Bắc Minh: “Đồ trong hai nhẫn chứa vật này cộng lại cũng đáng giá bằng một tỷ viên đá tinh thần rồi!”
"Còn lại chín tỉ, về sau sẽ tính, một viên cũng không thiếu!”
Ánh mắt Bảo Kiếm Phong hung ác như loài thú hoang, cuối cùng nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu: “Nhãi con, ăn quá nhiều cẩn thận vỡ bụng mà chết!”
“Chúng ta đi!”
Ông ta cáu gắt phất tay áo, dẫn theo đám người Luân Hồi tông nhanh chóng rời khỏi.
Diệp Bắc Minh cũng không ngăn cản, ngó lơ mọi ánh mắt kinh ngạc của mọi người, từng bước đi về phía nhóm người Thần Ngự tông, gương mặt Hứa Đại Niên đã nín nhịn tới đỏ bừng: “Diệp… Diệp tiền bối, nếu như trước đây có chỗ nào đắc tội, tôi xin lỗi ngài!”
Có thể co có thể duỗi.
Diệp Bắc Minh không quan tâm tới cậu ta, mà nhìn hướng hai người Hàn Tử Chân cùng Hàn Tử Linh.
“Thần hồn của hai người bị làm sao vậy?”
“Bị hao tổn chút thôi, nhưng một hai năm hẳn là có thể khôi phục”, Hàn Tử Chân đáp.
Diệp Bắc Minh phun ra một câu: “Há miệng!”
“Hả?”
Hai người đều choáng váng.
“Há miệng!”
Diệp Bắc Minh không giải thích, hai người theo bản năng hé môi, hai viên đan dược trong nháy mắt đã rơi vào trong khoang miệng, một luồng sức mạnh lập tức nở rộ trong cơ thể họ.
“Ngoại trừ trợ giúp đột phá cảnh giới thì Quy Linh đan còn có tác dụng khôi phục thần hồn!”
“Nhiều nhất trong vòng bốn giờ, thần hồn của hai người sẽ hoàn toàn khôi phục!"
“Tiền bối…”
Hai người ngỡ ngàng!
Không chỉ bọn họ mà tất cả người tu võ có mặt đều há hốc mồm!
“Đây thế nhưng là Quy Linh đan đó!!! Đại hội Thiên Đan cứ mười ngàn năm tổ chức một lần, mỗi lần chỉ thưởng một viên Quy Linh đan!”
“Nhóc con này vậy mà trong nháy mắt lãng phí mất hai viên để giúp hai vị này khôi phục thần hồn?”
"Mẹ kiếp! Tên nhóc này tán gái đúng là hạ cả vốn mà!”
Rất nhiều người tu võ gần như nôn ra máu.
"Đối với người khác, Quy Linh đan cực kỳ quý giá, nhưng đối với người này, Quy Linh đan đã chẳng là gì nữa rồi!”
"Dù sao hắn cũng có được công thức chế tạo Quy Linh đan, hơn nữa còn có thể đích thân luyện chế ra!”, ánh mắt một vị trưởng lão của Bá tông tối sầm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.