Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1966: Thân thể thành hình, thần hồn quy vị

Ss Tần

25/05/2024

Ngay lập tức.

Thần hồn của Diệp Bắc Minh và Vương Như Yên dường như hợp nhất với nhau, đạt đến trạng thái thâm nhập vào nơi tận sâu trong tâm hồn.

Loại hợp nhất thần hồn này càng thuần khiết hơn.

Hai người hoàn toàn mở lòng với nhau, thần hồn không còn bất kỳ lớp phòng bị nào.

“Tiểu sư đệ, nhìn rõ chưa vậy?”

Vương Như Yên cười tươi như hoa.

Lúc này, chỉ cần Diệp Bắc Minh nhắm mắt lại là có thể biết được từng chi tiết trên người Vương Như Yên: “Thập sư tỷ, sư đệ nhìn thấy hết rồi!”

“Bây giờ, em sẽ tái tạo lại thân thể cho thập sư tỷ!”

Diệp Bắc Minh gầm nhẹ một tiếng.

Chỉ bằng một niệm thức, một viên Hỗn Độn Mẫu Thạch xuất hiện trong tay, dung hòa với tinh huyết Hỗn Độn.

Tinh huyết Hỗn Độn sôi sục, xuất hiện thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Giây tiếp theo, vậy mà lại hóa thành một màn sương máu, huyết sương này ngưng tụ lại thành một bộ xương trắng vô cùng hoàn hảo và cân đối.

Tiếp theo đó.

Máu thịt, lục phủ ngũ tạng, kinh mạch và da dần hình thành.

“Đợi một chút, tiểu sư đệ... nơi đó, nhô cao một chút!”

“Đúng rồi, còn chỗ đó, cong thêm chút nữa, ha ha...”

Vương Như Yên đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, cố gắng hết sức để mình có một thân hình hoàn mỹ không tỳ vết.

“Được!”

Diệp Bắc Minh gật đầu, sửa đổi một chút cũng không thành vấn đề.

Sau khi dựa theo lời của thập sư tỷ sửa đổi, một thân thể hoàn mỹ xuất hiện trước mặt.

“Thập sư tỷ, để thần hồn dung nhập vào cơ thể này trước, làm quen một chút!”

“Thật tốt quá đi!”

Vương Như Yên hưng phấn cực độ, thần hồn trực tiếp nhập vào cơ thể mới.

“Tiểu sư đệ, đến lượt chị rồi!”

Cửu sư tỷ hoàng hậu Hồng Đào cười cười bước lên trước, thần hồn của cô dung nhập với thần hồn của Diệp Bắc Minh, quyến luyến bên nhau.

Thần hồn hai người nhanh chóng giao lưu với nhau.

Thật lâu sau, thần hồn của hoàng hậu Hồng Đào mới lưu luyến rời đi: “Tiểu sư đệ, nhờ em đó!”

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Cửu sư tỷ, cứ yên tâm đi!”

Hỗn Độn Mẫu Thạch và tinh huyết Hỗn Độn lại hòa quyện với nhau.

Huyết sương xuất hiện.

Rất nhanh lại hình thành lên một thân thể hoàn mỹ.

“Chân của chị kéo dài ra một chút, eo thon, được rồi như vậy đi...’, hoàng hậu Hồng Đào cười cười, một tuyệt đại mỹ nhân mê hoặc chúng sinh xuất hiện trước mặt.

Nếu như bị người ngoài nhìn thấy, chắc sẽ chết vì khí huyết nổ tung mất.

Bởi vì cỗ thân thể này, hoàn toàn trần trụi.

“Tiểu sư đệ, đến lượt chị!”

Thần hồn của bát sư tỷ Lục Tuyết Kỳ lao tới, dung nhập với thần hồn của Diệp Bắc Minh, cô mở miệng nói: “Tiểu sư đệ, chị không cần thân hình mê hoặc chúng sinh như bọn họ!”

“Cho chị khí chất của nữ hoàng, chị muốn có cảm giác bá đạo khi nhìn xuống thiên hạ!”

“Được!”

Diệp Bắc Minh làm theo lời của cô.



Thân thể của nữ hoàng Cửu Thiên Chi Thượng xuất hiện trước mặt.

Hoàn mỹ vô cùng, chỉ nhìn một cái thôi cũng khiến người ta muốn quỳ lạy dưới đôi chân ngọc đó.

“Moaz... cảm ơn tiểu sư đệ”.

Lục Tuyết Kỳ bước tới, để thần hồn của mình nhập vào thân thể mới.

Tiếp đó.

Linh hồn của ngũ sư tỷ Khương Tử Cơ xuất hiện, biệt hiệu của cô ấy là Băng Phách Thần Nữ.

“Ngũ sư tỷ, chị có yêu cầu gì không?”

Khương Tử Cơ cười nói: “Bọn họ đều không đủ tự tin với bản thân mình, bà đây không cần thay đổi gì cả”.

“Chỉ cần em tái tạo lại cơ thể ban đầu cho chị là được!”

“Vâng ạ!”

Hỗn Độn Mẫu Thạch và tinh huyết Hỗn Độn lại xuất hiện và dung hòa, huyết sương trào lên.

Một đôi băng cơ ngọc cốt bằng máu thịt xuất hiện, cơ thể của mỹ nữ lạnh lùng kiêu ngạo xuất hiện trước mắt.

“Chị chính là chị, không cần bất cứ thay đổi nào cả”.

Giây tiếp theo.

Thần hồn của tứ sư tỷ Chu Lạc Ly bước qua, dùng bàn tay nhỏ xinh vuốt ve cằm Diệp Bắc Minh: “Tiểu sư đệ, chúng ta đều bị đệ nhìn thấy hết rồi, cố gắng lên nhé!”

“Tứ sư tỷ, em cũng vì cứu mọi người mà thôi!”

Gương mặt Diệp Bắc Minh đỏ bừng.

Mặc dù anh có rất nhiều hồng nhan tri kỷ, nhưng vị trí mười sư tỷ trong lòng anh không gì có thể thay thế được.

Lúc này bị Chu Lạc Ly trêu trọc, vậy mà lại có chút xấu hổ.

“Ha ha, em còn xấu hổ nữa, bọn chị trước sau gì cũng là người của em”.

Chu Lạc Ly che miệng cười khúc khích, đôi mắt xinh đẹp lay động: “Chỉ đợi xem khi nào thì em ăn các sư tỷ thôi, thân thể của chị em tự quyết định!”

“Em thích thế nào, thì tạo hình thế ấy!”

Thần hồn của tứ sư tỷ dung nhập với cơ thể mới, đôi mắt đẹp mở ra: “Em ân sủng nó đi!”

Diệp Bắc Minh có chút ngại ngùng, không nói gì thêm nữa.

Thân thể bằng xương bằng thịt của Chu Lạc Ly xuất hiện, khí chất siêu việt, nhac sắc khuynh thành.

Giống hệt như hình dáng ban đầu của Chu Lạc Ly.

“Tam sư tỷ, đến lượt chị rồi!”

Lời nói vừa dứt.

Thần hồn của tam sư tỷ Tiểu Độc Tiên từ bia mộ lao ra, vẻ mặt cô ngượng ngùng, giống như cô dâu nhỏ mới về nhà chồng vậy.

Cô thẹn thùng ngước nhìn Diệp Bắc Minh: “Tiểu sư đệ, có thể đừng nhìn thân thể chị không?”

Mười vị sư tỷ thì tam sư tỷ có tính cách hướng nội nhất.

Có lẽ do bẩm sinh là độc thể, thế nên cô luôn ẩn mình sau chiếc áo choàng.

Cả đời này e rằng ngoại trừ lúc sinh ra, chưa ai từng thấy cơ thể của cô.

Thế nên.

Cho dù là đối mặt với Diệp Bắc Minh, tiểu Độc Tiên cũng xấu hổ như vậy.

“Tam sư tỷ, hãy tin em!”

Vẻ mặt Diệp Bắc Minh chân thành.

“Ừm”.



Tiểu Độc Tiên gật đầu, Diệp Bắc Minh tiến lên một bước, thần hồn chủ động ôm lấy cô.

Giây phút thần hồn hai người tiếp xúc, thần hồn của Tiểu Độc Tiên khẽ run lên, một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng.

Dường như có một dòng điện chạy qua thần hồn vậy.

Diệp Bắc Minh vô cùng dịu dàng, sau khi biết được mọi thứ trên thân thể tam sư tỷ, anh tái tạo ra một thân thể tinh khiết như ngọc.

Trong bùn mà không bị nhiễm bẩn.

Như nụ hoa hé nở.

“Cảm ơn tiểu sư đệ!”

Tiểu Độc Tiên xấu hổ cười một tiếng, thần hồn dung nhập vào thân thể mới.

“Nhị sư tỷ, tới lượt chị!”

“Được!”

Thiên Nhận Băng vô cùng bình tĩnh, thần hồn chủ động đến trước mặt Diệp Bắc Minh, dung nhập với anh.

Sau một khắc mới quyến luyến tách ra.

Diệp Bắc Minh dùng giọt tinh huyết Hỗn Độn cuối cùng dung hợp với Hỗn Độn Mẫu Thạch.

Vài giây sau.

Một người phụ nữ với đôi mắt đẹp, mái tóc đen như thác nước, khí chất như đóa tuyết liên trên đỉnh núi băng xuất hiện.

Mặc dù không mảnh vải che thân, nhưng lại khiến người ta không cảm thấy bất kì suy nghĩ không tôn trọng nào.

“Tiểu sư đệ, vất vả rồi!”

Thiên Nhận Băng cười, thần hồn nhập vào thân thể mới.

Diệp Bắc Minh liếc nhìn bảy vị sư tỷ, sắc mặt đột nhiên đỏ bừng: “Các sư tỷ, mọi người trở về nghĩa địa Hỗn Độn nghỉ ngơi một thời gian, em đi trước đây!”

“Phụt... ha ha ha, xem em sợ chưa kìa!”

“Tiểu sư đệ, em sợ cái gì nào?”

“Mọi người đều chân thành với nhau, chẳng nhẽ bọn chị còn có thể ăn thịt em sao?”

“Cáo từ!”

Thần hồn Diệp Bắc Minh biến mất như một làn khói, nhếch nhác rời khỏi nghĩa địa Hỗn Độn.

Còn ở lại đây phút nào nữa, anh sợ rằng thần hồn của mình sẽ tan vỡ mà chết mất.

Sau khi rời khỏi nghĩa địa Hỗn Độn, âm thanh của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Nhóc con, bổn tháp cảm thấy khí huyết của cậu quay cuồng, trong cơ thể như bị một ngọn lửa thiêu đốt!”

“Sao vậy? Gặp phải rắc rối trong quá trình tái tạo thân thể à?”

Mặt Diệp Bắc Minh đỏ bừng: “Không...”

...

Cùng lúc đó, tại cửa lớn nhà họ Sở.

Nếu có võ giả có mặt tại đây lúc này, nhất định sẽ kinh ngạc phát hiện ra năm lão tổ cảnh giới Đạo Tổ trung kỳ của nhà họ Sở, tất cả đều đang cung kính đứng chờ đợi ở cổng lớn.

Ngoài ra.

Đám con cháu dòng chính, cao tầng cũng đều đứng nghiêm trang trong căng thẳng.

Giống như những người lính chuẩn bị duyệt binh, ngoan ngoãn xếp hàng chờ đợi.

Đã một giờ trôi qua, bao gồm cả 5 lão tổ cảnh giới Đạo Tổ trung kỳ đều đứng bất động.

Đột nhiên.

Rầm rầm rầm!

Hư không xuất hiện một trận dao động, mấy bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt người nhà họ Sở.

Đi đầu là một lão giả đứng trên không trung, nhìn xuống và nói: “Lão phu Bảo Kiếm Phong của Luân Hồi Tông, để mọi người chờ lâu rồi!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook