Chương 2001: Xử trí!(2)
Tam Dương Trư Trư
24/10/2018
Một câu hỏi Đới Vinh Cẩm đang ở đâu, Takeshi Kusamoto đã sớm biết những
người này muốn làm gì, những người này đều là người của Lang Nha, đây
chính là kẻ thù của Đới Vinh Cẩm, lần này đến Nhật Bản, hẳn là để đối
phó Đới Vinh Cẩm. Trong đầu Takeshi Kusamoto, hắn còn nhớ rõ những thành viên của Lang Nha đến Nhật Bản người không có đông như vậy, lúc ấy, lão ta đã theo dõi rất kỹ, sao đột nhiên lại có nhiều thành viên Lang Nha
như vậy, lão ta thầm suy tính xem trả lời như thế nào mới có thể làm cho mình ở vào tình trạng có lợi nhất. Trong lúc Takeshi Kusamoto còn đang
suy nghĩ, Tiêm Đao đã mở cái ống phun nước ra, luồng nước lạnh như băng
từ trong ống phun ra, nước lạnh phun lên người hai cha con Takeshi
Kusamoto, luồng nước lạnh khiến cho hai cha con Takeshi Kusamoto lập tức kêu la, Kisoku Kusamoto trước kia cũng đã được trải nghiệm cảm giác đau đớn này, chỉ mới bị phun một chút, Kisoku Kusamoto đã kêu la thảm thiết liên tục, luôn miệng nói:
- Cha, lạnh quá...!
Takeshi Kusamoto thầm suy tính về tình hình trước mắt, lão ta lo lắng nếu mình nói ra tin tức của Đới Vinh Cẩm, những người này cũng sẽ lấy mạng mình, đó là điều mà lão ta lo lắng, bởi vậy, cũng không dám tùy tiện nói gì, nhưng kiểu tra tấn này khiến lão ta cảm thấy không chịu nổi, trong lòng cũng không có chủ ý gì, vội vàng nói:
- Tôi thực sự không biết....!
Takeshi Kusamoto vừa nói như vậy, Tiêm Đao liền cười nhạt, nói:
- Ngươi thực coi chúng tao là trẻ con ba tuổi dễ lừa sao, ngươi dám nói không biết, những thứ đó trước khi bọn ta đến Nhật Bản ngươi đã sớm điều tra rõ ràng.....!
Tiêm Đao còn đang định nói tiếp, không ngờ này Dã Thú lại lấy ra một khẩu súng, bắn vào vai Takeshi Kusamoto một phát, chỉ Takeshi Kusamoto hét lên một tiếng thảm thiết, ôm vai mình lăn lộn trên mặt đất. Dã Thú tay cầm, cười cười nhìn Tiêm Đao, ngoác miệng nói:
- Phong cách làm việc của cậu đến bây giờ vẫn lề mà lề mề như vậy, cứ hỏi han kiểu đó thì bao giờ mới moi được tin tức có ích, tôi thấy cách của cậu chẳng đem lại kết quả gì đâu, cậu xem phương pháp của tôi đây này, đảm bảo là sẽ ổn!
Dã Thú nói xong liền cầm súng đi đến trước mặt Takeshi Kusamoto, hỏi:
- Ngươi nói đi, rốt cuộc Đới Vinh Cẩm đang ở đâu?
- Ngươi.... ngươi có bản lĩnh thì giết ta....!
Takeshi Kusamoto không biết trong lòng nghĩ cái gì, thấy Dã Thú lăm lăm khẩu súng đến trước mặt lão ta, trái lại đột nhiên tỏ ra cứng rắn, Takeshi Kusamoto vừa nói đến đó, chợt nghe thấy “đoàng” một tiếng, Takeshi Kusamoto lại kêu lên một tiếng thảm thiết, đùi trái lão ta xuất hiện một lỗ máu, máu tươi không ngừng chảy ra ngoài. Dã Thú vẫn không nói không rằng, sau đó chuyển sang hướng khác, họng súng chĩa vào đùi của Kisoku Kusamoto, lại “đoàng” một tiếng, Kisoku Kusamoto hét lên một tiếng, cái máu tươi từ chỗ chân gã phụt ra. Dã Thú nở nụ cười tàn nhẫn, lần này họng súng chĩa thẳng vào huyệt thái dương của Kisoku Kusamoto, ánh mắt nhìn sang phía Takeshi Kusamoto, chậm rãi nói:
- Một, hai....!
Không đợi Dã Thú đếm tới ba, Takeshi Kusamoto đã không chịu nổi nữa, lão ta vội vàng nói:
- Tô nói, tôi nói, cầu xin anh đừng giết con tôi....!
Takeshi Kusamoto cũng nhận ra được người lạ mặt này là một kẻ giết người không chớp mắt, hoàn toàn không coi tính mạng người khác vào đâu, với những kẻ như vậy Takeshi Kusamoto hiểu rất rõ, tên đó chuyện gì cũng có thể làm được, lúc trước Takeshi Kusamoto còn có chút hy vọng, trông chờ có thể kéo dài thời gian để tìm kiếm cách xử lý tốt nhất, như vậy thì hai cha con lão có thể có cơ hội thoát thân, nhưng Dã Thú căn bản không cho Takeshi Kusamoto thời gian, nếu Takeshi Kusamoto không lựa chọn ngay, hắn sẽ một phát súng lấy mạng Kisoku Kusamoto, Kisoku Kusamoto là con trai của Takeshi Kusamoto, Takeshi Kusamoto không thể trở mắt nhìn con của mình chết ngay trước mặt mình được. Dã Thú ngoác miệng cười nói:
- Sớm nên như vậy rồi, nói sớm thì cần gì phải chịu đau khổ như vậy chứ, sớm chút thẳng thắn không phải tốt hơn sao, lãng phí nhiều thời giờ của bọn ta như vậy!
Dã Thú liền dịch họng súng ra khỏi huyệt thái dương của Kisoku Kusamoto, hắn thổi thổi họng súng, miệng thỉ chửi mắng:
- Ta ghét nhất là nghe người khác lải nhải lâu la, ngươi nói mau một chút, không cần phải giấu diếm gì cả!
Takeshi Kusamoto đã chịu mở miệng, tất nhiên không cần phải giấu diếm nữa, huống chi, lão ta cũng nhìn ra, nếu có chuyện gì giấu diếm thì những người ở đây sẽ lập tức giết chết hai cha con lão! Ở trong suối nước nóng của nhà trà, Diệp Lăng Phi nhắm mắt lại, ngâm mình trong làn nước, Suzu Yamakawa và Minako trần truồng kỳ cọ thân thể cho Diệp Lăng Phi, Suzu Yamakawa thủy chung không giải thích quá nhiều với Minako, càng không nhắc tới quan hệ giữa cô và Diệp Lăng Phi, chỉ có điều, Minako vẫn nhìn ra được một số manh mối từ những động tác thân mật của Suzu Yamakawa và Diệp Lăng Phi, lúc ở thành phố Vọng Hải, Minako cũng đã biết Suzu Yamakawa thích Diệp Lăng Phi, sau khi trở về Nhật Bản, Minako càng nhìn thấy được sự nhớ nhung của Suzu Yamakawa với Diệp Lăng Phi, lần này, Diệp Lăng Phi nở gay trước mắt, Minako có thể tưởng tượng ra được sự cao hứng trong lòng Suzu Yamakawa.
- Có điện thoại!
Suzu Yamakawa nghe thấy tiếng chuông điện thoại của Diệp Lăng Phi, Minako lập tức đi ra bên cạnh bờ, cầm lấy điện thoại của Diệp Lăng Phi, đưa cho Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi mở mắt ra, da của hắn bởi vì nhiệt độ của suối nước nóng mà da hắn hơi nóng lên, Diệp Lăng Phi cầm lấy điện thoại, nói:
- Alô, sao, đã tìm được chỗ trú ẩn của Đới Vinh Cẩm à, ừm, rất tốt, chỉ có điều anh rằng tạm thời vẫn không nên lập tức triển khai hành động thì tốt hơn, tay Đới Vinh Cẩm này quá giảo hoạt, ai biết hắn có giở thủ đoạn gì không, trái lại anh cho rằng nên để cảnh sát Nhật Bản làm thay việc của chúng ta! Yên tâm đi, không có vấn đề đâu, cảnh sát Nhật Bản thật ra cũng không vô dụng như các cậu tưởng tượng đâu, bọn họ sẽ khiến cho Đới Vinh Cẩm cảm thấy bị uy hiếp đấy!
Suzu Yamakawa và Minako bốn mắt nhìn nhau, vừa rồi hai người bọn họ nghe Diệp Lăng Phi nói chuyện điện thoại thì Diệp Lăng Phi đang nói về chuyện Đới Vinh Cẩm, từ những gì mà Diệp Lăng Phi nói, có thể nghe ra được Takeshi Kusamoto có thể đang ở trong tay bọn họ.
- Ừm, cứ như vậy đi, bây giờ anh chuẩn bị một chút, qua đó thăm Takeshi Kusamoto, nói thế nào bọn anh cũng là bạn cũ, trước khi lão ta ra đi thế nào cũng phải đến gặp lần cuối! Anh hiểu, được rồi, cứ quyết như vậy đi, bây giờ anh sẽ qua đó!
Diệp Lăng Phi nói chuyện điện thoại xong, hắn để điện thoại xuống, nheo mắt lại, tuy hai cô gái xinh đẹp trắng trẻo ở trước mặt có thể ăn được, nhưng trong lòng Diệp Lăng Phi lại không nghĩ đến chuyện đó, so với hai tấm thân ngọc ngà này, hắn càng quan tâm đến lão già sắp vào quan tài Takeshi Kusamoto kia hơn. Lúc trước khi Diệp Lăng Phi gặp Takeshi Kusamoto ở thành phố Vọng Hải, lúc đó Takeshi Kusamoto uy phong bát diện, nhưng thật không ngờ mới chỉ chưa đầy một năm ngắn ngủ, Takeshi Kusamoto đã bị tiêu diệt, đó là chuyện tàn khốc bậc nào. Diệp Lăng Phi được chứng kiến rất nhiều tàn khốc sự tình, trong lòng của hắn, đó là một điều rất bình thường, xã hội này vốn là như thế, người thích ứng có thể sinh tồn, chỉ có cường giả mới có thể chế định quy tắc.
Có thể ở trước mặt Takeshi Kusamoto Diệp Lăng Phi là cường giả, hắn có thể thay đổi vận mệnh của Takeshi Kusamoto, nhưng là khi Diệp Lăng Phi đối mặt Johann Vương, Diệp Lăng Phi có cảm giác vô lực, hắn cảm thấy mình căn bản không thể nào thay đổi được gì của Johann Vương, cảm giác đó khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy rất khó chịu, hắn định sau khi giải quyết xong chuyện ở Nhật Bản thì trở về Trung Quốc đọ sức với Johann Vương một phen, có thể chuyện này không khó hắn như hắn nghĩ, không thử qua thì làm sao biết được có thành công không? Diệp Lăng Phi nói với Suzu Yamakawa:
- Đi thôi, chúng ta đi gặp Takeshi Kusamoto đi, anh tin rằng Takeshi Kusamoto nhấy định rất không muốn gặp hai người, nhất là Minako, có lẽ ở trong lòng Takeshi Kusamoto, lão ta càng muốn gặp người khác hơn!
Diệp Lăng Phi vừa nói ra câu này, chỉ thấy Minako nhướng mày, cô khẽ cắn môi, phản ứng của Minako cho thấy giờ phút này tâm tình của Minako hiện giờ rất phức tạp, cô rất hận Takeshi Kusamoto, lần này nếu để cô đến Takeshi Kusamoto, tuyệt đối sẽ không để cho Takeshi Kusamoto được sống khá giả, Diệp Lăng Phi thấy bộ dạng đó Minako, cũng đã tưởng tượng được kết cục của hai cha con Takeshi Kusamoto thế nào!
- Đi thôi!
Diệp Lăng Phi cứ như vậy đứng dậy từ trong làn nước, nói,
- Chúng ta đi tạm biệt hai cha con Takeshi Kusamoto một chút, sau này hai cha con này phải sống ở dưới đất rồi!
Suzu Yamakawa nhìn nhìn Minako, cô khẽ gật đầu với Minako, nói:
- Bọn chúng giao cho chị xử trí!
- Cha, lạnh quá...!
Takeshi Kusamoto thầm suy tính về tình hình trước mắt, lão ta lo lắng nếu mình nói ra tin tức của Đới Vinh Cẩm, những người này cũng sẽ lấy mạng mình, đó là điều mà lão ta lo lắng, bởi vậy, cũng không dám tùy tiện nói gì, nhưng kiểu tra tấn này khiến lão ta cảm thấy không chịu nổi, trong lòng cũng không có chủ ý gì, vội vàng nói:
- Tôi thực sự không biết....!
Takeshi Kusamoto vừa nói như vậy, Tiêm Đao liền cười nhạt, nói:
- Ngươi thực coi chúng tao là trẻ con ba tuổi dễ lừa sao, ngươi dám nói không biết, những thứ đó trước khi bọn ta đến Nhật Bản ngươi đã sớm điều tra rõ ràng.....!
Tiêm Đao còn đang định nói tiếp, không ngờ này Dã Thú lại lấy ra một khẩu súng, bắn vào vai Takeshi Kusamoto một phát, chỉ Takeshi Kusamoto hét lên một tiếng thảm thiết, ôm vai mình lăn lộn trên mặt đất. Dã Thú tay cầm, cười cười nhìn Tiêm Đao, ngoác miệng nói:
- Phong cách làm việc của cậu đến bây giờ vẫn lề mà lề mề như vậy, cứ hỏi han kiểu đó thì bao giờ mới moi được tin tức có ích, tôi thấy cách của cậu chẳng đem lại kết quả gì đâu, cậu xem phương pháp của tôi đây này, đảm bảo là sẽ ổn!
Dã Thú nói xong liền cầm súng đi đến trước mặt Takeshi Kusamoto, hỏi:
- Ngươi nói đi, rốt cuộc Đới Vinh Cẩm đang ở đâu?
- Ngươi.... ngươi có bản lĩnh thì giết ta....!
Takeshi Kusamoto không biết trong lòng nghĩ cái gì, thấy Dã Thú lăm lăm khẩu súng đến trước mặt lão ta, trái lại đột nhiên tỏ ra cứng rắn, Takeshi Kusamoto vừa nói đến đó, chợt nghe thấy “đoàng” một tiếng, Takeshi Kusamoto lại kêu lên một tiếng thảm thiết, đùi trái lão ta xuất hiện một lỗ máu, máu tươi không ngừng chảy ra ngoài. Dã Thú vẫn không nói không rằng, sau đó chuyển sang hướng khác, họng súng chĩa vào đùi của Kisoku Kusamoto, lại “đoàng” một tiếng, Kisoku Kusamoto hét lên một tiếng, cái máu tươi từ chỗ chân gã phụt ra. Dã Thú nở nụ cười tàn nhẫn, lần này họng súng chĩa thẳng vào huyệt thái dương của Kisoku Kusamoto, ánh mắt nhìn sang phía Takeshi Kusamoto, chậm rãi nói:
- Một, hai....!
Không đợi Dã Thú đếm tới ba, Takeshi Kusamoto đã không chịu nổi nữa, lão ta vội vàng nói:
- Tô nói, tôi nói, cầu xin anh đừng giết con tôi....!
Takeshi Kusamoto cũng nhận ra được người lạ mặt này là một kẻ giết người không chớp mắt, hoàn toàn không coi tính mạng người khác vào đâu, với những kẻ như vậy Takeshi Kusamoto hiểu rất rõ, tên đó chuyện gì cũng có thể làm được, lúc trước Takeshi Kusamoto còn có chút hy vọng, trông chờ có thể kéo dài thời gian để tìm kiếm cách xử lý tốt nhất, như vậy thì hai cha con lão có thể có cơ hội thoát thân, nhưng Dã Thú căn bản không cho Takeshi Kusamoto thời gian, nếu Takeshi Kusamoto không lựa chọn ngay, hắn sẽ một phát súng lấy mạng Kisoku Kusamoto, Kisoku Kusamoto là con trai của Takeshi Kusamoto, Takeshi Kusamoto không thể trở mắt nhìn con của mình chết ngay trước mặt mình được. Dã Thú ngoác miệng cười nói:
- Sớm nên như vậy rồi, nói sớm thì cần gì phải chịu đau khổ như vậy chứ, sớm chút thẳng thắn không phải tốt hơn sao, lãng phí nhiều thời giờ của bọn ta như vậy!
Dã Thú liền dịch họng súng ra khỏi huyệt thái dương của Kisoku Kusamoto, hắn thổi thổi họng súng, miệng thỉ chửi mắng:
- Ta ghét nhất là nghe người khác lải nhải lâu la, ngươi nói mau một chút, không cần phải giấu diếm gì cả!
Takeshi Kusamoto đã chịu mở miệng, tất nhiên không cần phải giấu diếm nữa, huống chi, lão ta cũng nhìn ra, nếu có chuyện gì giấu diếm thì những người ở đây sẽ lập tức giết chết hai cha con lão! Ở trong suối nước nóng của nhà trà, Diệp Lăng Phi nhắm mắt lại, ngâm mình trong làn nước, Suzu Yamakawa và Minako trần truồng kỳ cọ thân thể cho Diệp Lăng Phi, Suzu Yamakawa thủy chung không giải thích quá nhiều với Minako, càng không nhắc tới quan hệ giữa cô và Diệp Lăng Phi, chỉ có điều, Minako vẫn nhìn ra được một số manh mối từ những động tác thân mật của Suzu Yamakawa và Diệp Lăng Phi, lúc ở thành phố Vọng Hải, Minako cũng đã biết Suzu Yamakawa thích Diệp Lăng Phi, sau khi trở về Nhật Bản, Minako càng nhìn thấy được sự nhớ nhung của Suzu Yamakawa với Diệp Lăng Phi, lần này, Diệp Lăng Phi nở gay trước mắt, Minako có thể tưởng tượng ra được sự cao hứng trong lòng Suzu Yamakawa.
- Có điện thoại!
Suzu Yamakawa nghe thấy tiếng chuông điện thoại của Diệp Lăng Phi, Minako lập tức đi ra bên cạnh bờ, cầm lấy điện thoại của Diệp Lăng Phi, đưa cho Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi mở mắt ra, da của hắn bởi vì nhiệt độ của suối nước nóng mà da hắn hơi nóng lên, Diệp Lăng Phi cầm lấy điện thoại, nói:
- Alô, sao, đã tìm được chỗ trú ẩn của Đới Vinh Cẩm à, ừm, rất tốt, chỉ có điều anh rằng tạm thời vẫn không nên lập tức triển khai hành động thì tốt hơn, tay Đới Vinh Cẩm này quá giảo hoạt, ai biết hắn có giở thủ đoạn gì không, trái lại anh cho rằng nên để cảnh sát Nhật Bản làm thay việc của chúng ta! Yên tâm đi, không có vấn đề đâu, cảnh sát Nhật Bản thật ra cũng không vô dụng như các cậu tưởng tượng đâu, bọn họ sẽ khiến cho Đới Vinh Cẩm cảm thấy bị uy hiếp đấy!
Suzu Yamakawa và Minako bốn mắt nhìn nhau, vừa rồi hai người bọn họ nghe Diệp Lăng Phi nói chuyện điện thoại thì Diệp Lăng Phi đang nói về chuyện Đới Vinh Cẩm, từ những gì mà Diệp Lăng Phi nói, có thể nghe ra được Takeshi Kusamoto có thể đang ở trong tay bọn họ.
- Ừm, cứ như vậy đi, bây giờ anh chuẩn bị một chút, qua đó thăm Takeshi Kusamoto, nói thế nào bọn anh cũng là bạn cũ, trước khi lão ta ra đi thế nào cũng phải đến gặp lần cuối! Anh hiểu, được rồi, cứ quyết như vậy đi, bây giờ anh sẽ qua đó!
Diệp Lăng Phi nói chuyện điện thoại xong, hắn để điện thoại xuống, nheo mắt lại, tuy hai cô gái xinh đẹp trắng trẻo ở trước mặt có thể ăn được, nhưng trong lòng Diệp Lăng Phi lại không nghĩ đến chuyện đó, so với hai tấm thân ngọc ngà này, hắn càng quan tâm đến lão già sắp vào quan tài Takeshi Kusamoto kia hơn. Lúc trước khi Diệp Lăng Phi gặp Takeshi Kusamoto ở thành phố Vọng Hải, lúc đó Takeshi Kusamoto uy phong bát diện, nhưng thật không ngờ mới chỉ chưa đầy một năm ngắn ngủ, Takeshi Kusamoto đã bị tiêu diệt, đó là chuyện tàn khốc bậc nào. Diệp Lăng Phi được chứng kiến rất nhiều tàn khốc sự tình, trong lòng của hắn, đó là một điều rất bình thường, xã hội này vốn là như thế, người thích ứng có thể sinh tồn, chỉ có cường giả mới có thể chế định quy tắc.
Có thể ở trước mặt Takeshi Kusamoto Diệp Lăng Phi là cường giả, hắn có thể thay đổi vận mệnh của Takeshi Kusamoto, nhưng là khi Diệp Lăng Phi đối mặt Johann Vương, Diệp Lăng Phi có cảm giác vô lực, hắn cảm thấy mình căn bản không thể nào thay đổi được gì của Johann Vương, cảm giác đó khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy rất khó chịu, hắn định sau khi giải quyết xong chuyện ở Nhật Bản thì trở về Trung Quốc đọ sức với Johann Vương một phen, có thể chuyện này không khó hắn như hắn nghĩ, không thử qua thì làm sao biết được có thành công không? Diệp Lăng Phi nói với Suzu Yamakawa:
- Đi thôi, chúng ta đi gặp Takeshi Kusamoto đi, anh tin rằng Takeshi Kusamoto nhấy định rất không muốn gặp hai người, nhất là Minako, có lẽ ở trong lòng Takeshi Kusamoto, lão ta càng muốn gặp người khác hơn!
Diệp Lăng Phi vừa nói ra câu này, chỉ thấy Minako nhướng mày, cô khẽ cắn môi, phản ứng của Minako cho thấy giờ phút này tâm tình của Minako hiện giờ rất phức tạp, cô rất hận Takeshi Kusamoto, lần này nếu để cô đến Takeshi Kusamoto, tuyệt đối sẽ không để cho Takeshi Kusamoto được sống khá giả, Diệp Lăng Phi thấy bộ dạng đó Minako, cũng đã tưởng tượng được kết cục của hai cha con Takeshi Kusamoto thế nào!
- Đi thôi!
Diệp Lăng Phi cứ như vậy đứng dậy từ trong làn nước, nói,
- Chúng ta đi tạm biệt hai cha con Takeshi Kusamoto một chút, sau này hai cha con này phải sống ở dưới đất rồi!
Suzu Yamakawa nhìn nhìn Minako, cô khẽ gật đầu với Minako, nói:
- Bọn chúng giao cho chị xử trí!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.