Đô Thị Trọng Sinh Vị Vua Trở Lại
Chương 18: Hạ Màn
Lão Bà Mộng Tình
26/11/2019
Hạ Thiên trầm mặt.
Cố Dạ Bạch thân thể rung rẩy ôm bụng cố gắng đứng lên nhìn Hạ Thiên với ánh mắt cầu khẩn. Hắn tuy ngang bướng hóng hách nhưng ngược lại hắn rất thương yêu cha của hắn, hiện tại mọi chuyện đã đến nước này hắn không cần những thứ khác hắn chỉ cần Hạ Thiên tha cho cha hắn một mạng mà thôi.
Tay Hạ Thiên vô tình nhấn mạnh hơn một chút máu ở cổ ào ạt chảy ra ,tim của Cố Dạ Bạch nhảy lên như muốn rớt ra ngoài hắn hét :
" Không....! "
Ngay lúc tưởng chừng lưỡi dao sắc bén mạnh mẽ cắt đứt huyết hầu của Cố Duật Hành thì Hạ Thiên xoay tròn cây dao phóng mạnh xuống đất . Hạ Thiên buôn Cố Duật Hành ra nheo mắt lại nhìn ông ta nói :" Tôi không muốn dồn người khác vào đường cùng, nhưng cũng đừng nghĩ như vậy thì tôi sẽ tha cho ông! "
" Khực, t.ôi... xin lỗi , c.ậu muốn cái g.ì? " Cố Duật Hành thống khổ nói
Hạ Thiên nhìn Nhất Ngạn một lát rồi nói :
" Cậu muốn tôi xử lý ông ta như thế nào? "
Một màn vừa rồi đủ để hắn nhận thức được người thiếu niên này chân chính có thực lực nhưng hiện tại lại hạ mình hỏi một tên thuộc hạ như hắn cách xử lý kẻ địch?? Có cái gì không đúng đúng không?
Nghĩ vậy nhưng vẫn là đáp lời Hạ Thiên :" Theo tôi thì người có thể thu thập toàn bộ tài sản và địa bàn làm việc của hắn. Dù sao hắn cũng từng là người Tứ gia coi trọng nên.. mong người tha cho hắn ta một mạng! Còn con trai hắn ta tùy ý người xử lý đi Lão Đại! " Hai từ này Nhất Ngạn toàn tâm toàn ý nói ra.
Nghe Nhất Ngạn nói Hạ Thiên cười nhẹ không chút suy nghĩ gì nói ra :" Kim Long bang sau này thuộc quyền quản lý của cậu !"
" Cái này... làm sao có thể! " Nhất Ngạn không khỏi giật mình lập tức nói
" Không gì là không thể! Ta nghĩ đây cũng là quyết định từ trước của người đứng bên cạnh ngươi, ta chỉ giúp hắn thực hiện mà thôi! " Hạ Thiên bình tĩnh nói .
Nhất Ngạn vừa bị một cú sốc làm cho hoang mang bây giờ lại tiếp tục bị một tin tức làm chấn động hắn cảm giác đầu muốn nổ tung rồi, quay qua nhìn Quách Kính Minh cầu giải thích.
" Cậu ta nói đúng, ngươi mau chấp nhận đi! " Quách Kính Minh yếu ớt nói nhìn Hạ Thiên với một ánh mắt tò mò và khó hiểu.
" Ây,nhưng...!" Nhất Ngạn khó xử nhìn các anh em trong bang.
" Ngạn ca, bọn em điều ủng hộ anh mà! " Tất cả nói
Thấy ai cũng ủng hộ Nhất Ngạn bất đắc dĩ phải đồng ý.Nhưng trong lòng cậu ta không tự tin là mình có đủ năng lực duy trì bang Kim Long ở giới hắc đạo đẫm máu này, cậu chỉ vừa bước chân vào hắc đạo 2 năm chưa có đầy đủ kinh nghiệm chỉ sợ rằng trụ không được bao lâu với mấy thế lực lớn khác, nếu bang Kim Long tan rã cậu sẽ cảm thấy có lỗi với lão đại ( Quách Kính Minh) đây là công sức của ngài ấy cậu không muốn phải phá nát nó. Nhưng lại không có cách nào để từ chối nó cả!
" Tiếp theo ngươi muốn phát triển địa bàn bang Kim Long như thế nào? "Hạ Thiên thâm dò
Biết Hạ Thiên đang muốn thử năng lực của mình nên Nhất Ngạn nghiêm túc nói ra suy nghĩ chính mình :" Bây giờ bang Ưng Trảm bị người xóa sổ chỉ còn duy nhất bang Kim Long của chúng ta, tôi thấy... nên hợp nhất các bang phái lớn nhỏ khắp nơi ở phía đông lại tạo thành một thế lực cho riêng mình, người thấy sao? "
( Nếu các đh thắc mắc chỗ này thì ta xin giải thích là ở phía đông chỉ có ba bang phái là có sức ảnh hưởng lớn đó là ba bang Hổ Đầu, Ưng Trảm và Kim Long. Còn các thế lực lớn nhỏ mà Nhất Ngạn nói là các bang nhỏ bé ở khắp mọi nơi chuyên cung cấp súng ống đạn dược cho khách hàng thôi không có sức ảnh hưởng lớn như 3 bang kia. Hết)
" Ý kiến không tệ! "
Nhất Ngạn nói tiếp :" Những người đã phản bội Kim Long bang tôi sẽ tự tay xử lý! "
" Cứ quyết định như vậy đi! Bây giờ đưa bọn họ về căn cứ của Kim Long bang đi! " Hạ Thiên nhìn Cố Duật Hành nói
" Hạ Thiên, ngươi có thể cho ta rời đi hay không? " Tống Kỳ đứng phía trước nói
Hạ Thiên nhíu mày nhìn Tống Kỳ suy nghĩ cái gì rồi nói :" Ngươi không phải thuộc hạ thân tín của lão ta hay sao? "
" Đúng là vậy, nhưng ta có nổi khổ của mình cũng thể vì ông ta mà bỏ mạng ở đây được! " Tống Kỳ trong lời nói có mấy phần giả tạo.
" Được , ngươi có thể đi! "
" Hạ Thiên....! " Quách Kính Minh kinh ngạc
" Không sao!"
" Cảm ơn! " Tống Kỳ nói rồi quay người rời đi khóe miệng cười một cái.
' Đoàng'
" Hự..! "
" Hạ Thiên, cậu....! " Lần này Quách Kính Minh tương đối ổn định nhưng thật ông không ngờ đến Hạ Thiên lại làm vậy.
Tống Kỳ ngã xuống đất hai mắt mở lớn đương nhiên là chết không nhắm mắt. Cố Duật Hành tuyệt nhiên không tin nổi nhìn Hạ Thiên với ánh mắt khiếp sợ, tại sao một con người có thể đem súng thường bắn ra uy lực lớn như vậy? Một viên bắn ra trực tiếp xuyên tim không cho đối phương cơ hội thở dốc? Cái này, cậu ta nhất định không phải người...!
" Thu thập tàn cuộc đưa Cố Duật Hành về căn cứ đi, ta còn việc muốn nói với ông ấy! " Hạ Thiên nhìn Quách Kính Minh lạnh lùng nói
Tim Nhất Ngạn rung lên lo lắng nhìn Quách Kính Minh.
" Ta chỉ muốn nói chuyện, ngươi nghĩ đi đâu vậy? " Hạ Thiên có chút dở khóc dở cười
Nhất Ngạn thở phào nhẹ nhõm :" Vâng! "
Nhất Ngạn cùng mười người khác cầm theo súng đem cha con Cố Duật Hành về căn cứ, bên kia mười người ở lại thu thập tàn cuộc và mang xác của Tống Kỳ đi xử lý tốt. Cũng mai ở đây là khu vực vắng người tiếng đạn không quá to sẽ không gây ảnh hưởng đến đám cảnh sát. Nếu không lại có phiền phức rồi!
Đám người phản bội bang Kim Long không có chống cự rất ngoan ngoãn nghe lời cùng Nhất Ngạn trở về căn cứ.
Sau khi thu thập ổn thỏa, cả căn nhà hoang chỉ còn lại hai người Hạ Thiên nhìn Quách Kính Minh lạnh lẽo nói :" Ông diễn giỏi lắm! "
" Cậu thật ra có thân phận gì? Vì sao lại biết tôi muốn để lại vị trí lão đại cho Nhất Ngạn? " Quách Kính Minh nghiêm túc hỏi
Hạ Thiên cười nhạt :
" Lúc đầu ngươi đề nghị ta làm lão đại của Kim Long bang ta vốn rất thắc mắc, nghĩ lại nếu không chấp nhận ta liền gặp rắc rối với đám cảnh sát! Cho nên ta mới chấp nhận, ta không hề có hứng thú với vị trí lão đại này! Hiện tại ta để Nhất Ngạn quản lý Kim Long bang không phải là đúng ý của ngươi hay sao? " Hạ Thiên giọng nói trầm ổn nói, nếu không có sự xuất hiện của anh thì hắn ta cũng sẽ làm giao cho Nhất Ngạn quản lý.
Quách Kính Minh hoảng sợ !!
Cái này vốn chỉ là ý định mông lung của hắn mà thôi, Hạ Thiên làm sao mà biết được?
Thấy biểu cảm của hắn Hạ Thiên biết mình đúng nên nói tiếp :" Mục đích của ngươi chính là muốn lợi dụng ta làm cho bang Kim Long tan rã! Trước đó ngươi định đưa Nhất Ngạn lên nhưng ngươi nghĩ anh em trong bang sẽ ủng hộ hắn, vậy thì ý định của ngươi sẽ không thực hiện được cho nên lúc gặp ta ở quán bar ngươi liền dùng lý do là ta cứu ngươi để đưa ta lên vị trí này bọn họ không thể phục. Như vậy mục đích của ngươi đã đạt được nhưng ngươi lại không ngờ ta đã biết việc này từ trước đúng không? "
Biết không giấu giếm được nữa Quách Kính Minh bình tĩnh nói :" Nếu cậu đã biết thì tôi cũng không giấu nữa . Cậu muốn xử lý tôi thế nào cũng được nhưng anh em trong bang là vô tội mong cậu đừng làm hại bọn họ! "
" Tôi sẽ không! "
" Vậy tôi yên tâm rồi! " Quách Kính Minh thở dài rút ra một điếu thuốc đưa cho Hạ Thiên rồi chính mình cũng rút một điếu, đốt lên hít một hơi rồi nói tiếp :" Cậu biết Tứ Hoàng chứ? "
" Nếu không lầm thì Tứ hoàng là bốn người trấn giữ bốn phương của Hoa Hạ đúng không ? Nhưng chuyện này liên quan gì đến bọn họ? " Hạ Thiên giả vờ ngây thơ hỏi ,nếu anh biết quá nhiều sẽ làm Quách Kính Minh nghi ngờ.
" Tôi.. không còn sống được bao lâu nữa, cậu có tin không? "
Cố Dạ Bạch thân thể rung rẩy ôm bụng cố gắng đứng lên nhìn Hạ Thiên với ánh mắt cầu khẩn. Hắn tuy ngang bướng hóng hách nhưng ngược lại hắn rất thương yêu cha của hắn, hiện tại mọi chuyện đã đến nước này hắn không cần những thứ khác hắn chỉ cần Hạ Thiên tha cho cha hắn một mạng mà thôi.
Tay Hạ Thiên vô tình nhấn mạnh hơn một chút máu ở cổ ào ạt chảy ra ,tim của Cố Dạ Bạch nhảy lên như muốn rớt ra ngoài hắn hét :
" Không....! "
Ngay lúc tưởng chừng lưỡi dao sắc bén mạnh mẽ cắt đứt huyết hầu của Cố Duật Hành thì Hạ Thiên xoay tròn cây dao phóng mạnh xuống đất . Hạ Thiên buôn Cố Duật Hành ra nheo mắt lại nhìn ông ta nói :" Tôi không muốn dồn người khác vào đường cùng, nhưng cũng đừng nghĩ như vậy thì tôi sẽ tha cho ông! "
" Khực, t.ôi... xin lỗi , c.ậu muốn cái g.ì? " Cố Duật Hành thống khổ nói
Hạ Thiên nhìn Nhất Ngạn một lát rồi nói :
" Cậu muốn tôi xử lý ông ta như thế nào? "
Một màn vừa rồi đủ để hắn nhận thức được người thiếu niên này chân chính có thực lực nhưng hiện tại lại hạ mình hỏi một tên thuộc hạ như hắn cách xử lý kẻ địch?? Có cái gì không đúng đúng không?
Nghĩ vậy nhưng vẫn là đáp lời Hạ Thiên :" Theo tôi thì người có thể thu thập toàn bộ tài sản và địa bàn làm việc của hắn. Dù sao hắn cũng từng là người Tứ gia coi trọng nên.. mong người tha cho hắn ta một mạng! Còn con trai hắn ta tùy ý người xử lý đi Lão Đại! " Hai từ này Nhất Ngạn toàn tâm toàn ý nói ra.
Nghe Nhất Ngạn nói Hạ Thiên cười nhẹ không chút suy nghĩ gì nói ra :" Kim Long bang sau này thuộc quyền quản lý của cậu !"
" Cái này... làm sao có thể! " Nhất Ngạn không khỏi giật mình lập tức nói
" Không gì là không thể! Ta nghĩ đây cũng là quyết định từ trước của người đứng bên cạnh ngươi, ta chỉ giúp hắn thực hiện mà thôi! " Hạ Thiên bình tĩnh nói .
Nhất Ngạn vừa bị một cú sốc làm cho hoang mang bây giờ lại tiếp tục bị một tin tức làm chấn động hắn cảm giác đầu muốn nổ tung rồi, quay qua nhìn Quách Kính Minh cầu giải thích.
" Cậu ta nói đúng, ngươi mau chấp nhận đi! " Quách Kính Minh yếu ớt nói nhìn Hạ Thiên với một ánh mắt tò mò và khó hiểu.
" Ây,nhưng...!" Nhất Ngạn khó xử nhìn các anh em trong bang.
" Ngạn ca, bọn em điều ủng hộ anh mà! " Tất cả nói
Thấy ai cũng ủng hộ Nhất Ngạn bất đắc dĩ phải đồng ý.Nhưng trong lòng cậu ta không tự tin là mình có đủ năng lực duy trì bang Kim Long ở giới hắc đạo đẫm máu này, cậu chỉ vừa bước chân vào hắc đạo 2 năm chưa có đầy đủ kinh nghiệm chỉ sợ rằng trụ không được bao lâu với mấy thế lực lớn khác, nếu bang Kim Long tan rã cậu sẽ cảm thấy có lỗi với lão đại ( Quách Kính Minh) đây là công sức của ngài ấy cậu không muốn phải phá nát nó. Nhưng lại không có cách nào để từ chối nó cả!
" Tiếp theo ngươi muốn phát triển địa bàn bang Kim Long như thế nào? "Hạ Thiên thâm dò
Biết Hạ Thiên đang muốn thử năng lực của mình nên Nhất Ngạn nghiêm túc nói ra suy nghĩ chính mình :" Bây giờ bang Ưng Trảm bị người xóa sổ chỉ còn duy nhất bang Kim Long của chúng ta, tôi thấy... nên hợp nhất các bang phái lớn nhỏ khắp nơi ở phía đông lại tạo thành một thế lực cho riêng mình, người thấy sao? "
( Nếu các đh thắc mắc chỗ này thì ta xin giải thích là ở phía đông chỉ có ba bang phái là có sức ảnh hưởng lớn đó là ba bang Hổ Đầu, Ưng Trảm và Kim Long. Còn các thế lực lớn nhỏ mà Nhất Ngạn nói là các bang nhỏ bé ở khắp mọi nơi chuyên cung cấp súng ống đạn dược cho khách hàng thôi không có sức ảnh hưởng lớn như 3 bang kia. Hết)
" Ý kiến không tệ! "
Nhất Ngạn nói tiếp :" Những người đã phản bội Kim Long bang tôi sẽ tự tay xử lý! "
" Cứ quyết định như vậy đi! Bây giờ đưa bọn họ về căn cứ của Kim Long bang đi! " Hạ Thiên nhìn Cố Duật Hành nói
" Hạ Thiên, ngươi có thể cho ta rời đi hay không? " Tống Kỳ đứng phía trước nói
Hạ Thiên nhíu mày nhìn Tống Kỳ suy nghĩ cái gì rồi nói :" Ngươi không phải thuộc hạ thân tín của lão ta hay sao? "
" Đúng là vậy, nhưng ta có nổi khổ của mình cũng thể vì ông ta mà bỏ mạng ở đây được! " Tống Kỳ trong lời nói có mấy phần giả tạo.
" Được , ngươi có thể đi! "
" Hạ Thiên....! " Quách Kính Minh kinh ngạc
" Không sao!"
" Cảm ơn! " Tống Kỳ nói rồi quay người rời đi khóe miệng cười một cái.
' Đoàng'
" Hự..! "
" Hạ Thiên, cậu....! " Lần này Quách Kính Minh tương đối ổn định nhưng thật ông không ngờ đến Hạ Thiên lại làm vậy.
Tống Kỳ ngã xuống đất hai mắt mở lớn đương nhiên là chết không nhắm mắt. Cố Duật Hành tuyệt nhiên không tin nổi nhìn Hạ Thiên với ánh mắt khiếp sợ, tại sao một con người có thể đem súng thường bắn ra uy lực lớn như vậy? Một viên bắn ra trực tiếp xuyên tim không cho đối phương cơ hội thở dốc? Cái này, cậu ta nhất định không phải người...!
" Thu thập tàn cuộc đưa Cố Duật Hành về căn cứ đi, ta còn việc muốn nói với ông ấy! " Hạ Thiên nhìn Quách Kính Minh lạnh lùng nói
Tim Nhất Ngạn rung lên lo lắng nhìn Quách Kính Minh.
" Ta chỉ muốn nói chuyện, ngươi nghĩ đi đâu vậy? " Hạ Thiên có chút dở khóc dở cười
Nhất Ngạn thở phào nhẹ nhõm :" Vâng! "
Nhất Ngạn cùng mười người khác cầm theo súng đem cha con Cố Duật Hành về căn cứ, bên kia mười người ở lại thu thập tàn cuộc và mang xác của Tống Kỳ đi xử lý tốt. Cũng mai ở đây là khu vực vắng người tiếng đạn không quá to sẽ không gây ảnh hưởng đến đám cảnh sát. Nếu không lại có phiền phức rồi!
Đám người phản bội bang Kim Long không có chống cự rất ngoan ngoãn nghe lời cùng Nhất Ngạn trở về căn cứ.
Sau khi thu thập ổn thỏa, cả căn nhà hoang chỉ còn lại hai người Hạ Thiên nhìn Quách Kính Minh lạnh lẽo nói :" Ông diễn giỏi lắm! "
" Cậu thật ra có thân phận gì? Vì sao lại biết tôi muốn để lại vị trí lão đại cho Nhất Ngạn? " Quách Kính Minh nghiêm túc hỏi
Hạ Thiên cười nhạt :
" Lúc đầu ngươi đề nghị ta làm lão đại của Kim Long bang ta vốn rất thắc mắc, nghĩ lại nếu không chấp nhận ta liền gặp rắc rối với đám cảnh sát! Cho nên ta mới chấp nhận, ta không hề có hứng thú với vị trí lão đại này! Hiện tại ta để Nhất Ngạn quản lý Kim Long bang không phải là đúng ý của ngươi hay sao? " Hạ Thiên giọng nói trầm ổn nói, nếu không có sự xuất hiện của anh thì hắn ta cũng sẽ làm giao cho Nhất Ngạn quản lý.
Quách Kính Minh hoảng sợ !!
Cái này vốn chỉ là ý định mông lung của hắn mà thôi, Hạ Thiên làm sao mà biết được?
Thấy biểu cảm của hắn Hạ Thiên biết mình đúng nên nói tiếp :" Mục đích của ngươi chính là muốn lợi dụng ta làm cho bang Kim Long tan rã! Trước đó ngươi định đưa Nhất Ngạn lên nhưng ngươi nghĩ anh em trong bang sẽ ủng hộ hắn, vậy thì ý định của ngươi sẽ không thực hiện được cho nên lúc gặp ta ở quán bar ngươi liền dùng lý do là ta cứu ngươi để đưa ta lên vị trí này bọn họ không thể phục. Như vậy mục đích của ngươi đã đạt được nhưng ngươi lại không ngờ ta đã biết việc này từ trước đúng không? "
Biết không giấu giếm được nữa Quách Kính Minh bình tĩnh nói :" Nếu cậu đã biết thì tôi cũng không giấu nữa . Cậu muốn xử lý tôi thế nào cũng được nhưng anh em trong bang là vô tội mong cậu đừng làm hại bọn họ! "
" Tôi sẽ không! "
" Vậy tôi yên tâm rồi! " Quách Kính Minh thở dài rút ra một điếu thuốc đưa cho Hạ Thiên rồi chính mình cũng rút một điếu, đốt lên hít một hơi rồi nói tiếp :" Cậu biết Tứ Hoàng chứ? "
" Nếu không lầm thì Tứ hoàng là bốn người trấn giữ bốn phương của Hoa Hạ đúng không ? Nhưng chuyện này liên quan gì đến bọn họ? " Hạ Thiên giả vờ ngây thơ hỏi ,nếu anh biết quá nhiều sẽ làm Quách Kính Minh nghi ngờ.
" Tôi.. không còn sống được bao lâu nữa, cậu có tin không? "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.