Đô Thị Trọng Sinh Vị Vua Trở Lại
Chương 22: Không Hứng Thú
Lão Bà Mộng Tình
26/11/2019
Ngày hôm sau, mặt trời đã lên đến đỉnh đầu Hạ Thiên vẫn chưa có tỉnh dậy. Đang mơ mơ màng màng ôm cái gối êm ái hưởng thụ mộng đẹp thì chuông điện thoại bỗng nhiên reo lên ầm ĩ.
Buổi sáng của lão tử! Ai lại muốn phá?
Hạ Thiên nhíu mày, miễn cưỡng mở mắt ra nhìn lên phía đồng hồ treo tường đã là 10h thì hoảng hốt vội vàng lao xuống giường phi nhanh vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, thay bộ quần áo khác. Này là hôm qua tiện tay mua ở tiệm quần áo ven đường, cũng không quá khó nhìn có thể tạm thời chấp nhận.
Xuống nhà đi vào phòng bếp, đến phía trước cửa tủ lạnh mở ra, nhìn tới nhìn lui cũng chỉ có ổ bánh mì này lót dạ cầm lên đưa lên miệng cắn một cái định đi ra ngoài thì chuông điện thoại lại một lần nữa reo lên.
" Ây, không phải là mẹ gọi chứ? "
Lúc nãy thấy thời gian đã quá trễ nên anh gấp rút thay đổi quần áo vẫn chưa có nghe điện thoại.
" Mẹ !"
" Sao con về trễ vậy? Có chuyện gì sao? " Giọng nói lo lắng của Lâm Thục Mẫn vang lên.
" Không. Con ngủ quên mất, con đang chuẩn bị về đây mẹ! "
Vừa nói Hạ Thiên vừa khóa cửa.
" A.. ra là vậy! Được rồi, mẹ cúp máy đây !"
Hạ Thiên thở phào, cũng may nhanh trí nếu không lại lộ tẩy.
Vừa định để điện thoại vào túi thì chuông điện thoại lại vang lên.
Ngày gì vậy?
" Alô? Ai vậy? "
" Là tôi... Nhất Ngạn! "
Hạ Thiên có chút bất ngờ.
" Sao cậu biết số điện thoại của tôi? "
" Cái này... a, hôm nay cậu đến quán bar Ảnh Đế một chút được không? " Nhất Ngạn đánh trống lãng.
" Đến đấy làm gì? "
" Cũng không có gì quan trọng, cậu đến rồi sẽ biết! " Nhất Ngạn mờ ám nói
Hạ Thiên nhíu mày, quay lại biệt thự láy xe Lamborghini Veneno đến bar Ảnh Đế.
Ban ngày quán bar vẫn chưa có mở cửa nên người vô cùng ít nên khi Hạ Thiên đến cũng không có làm ra cái gì náo nhiệt. Láy xe lên dốc dừng lại ở phía trước cửa bar, mở cửa tiêu sái phong độ bước vào.
" Chào Lão đại! " Hai người đứng ở cửa đối Hạ Thiên gọi.
" Ai biểu hai người gọi như vậy? "
" Là chúng tôi muốn gọi! "
Gật đầu một cái, kiêu ngạo bước vào.
A Hổ đứng ở trên lần nhìn thấy Hạ Thiên liền chạy xuống đưa anh lên phòng vip của bar.
Trong phòng vip
" Hai người gọi tôi tới đây làm gì? "
Quách Kính Minh trầm ngâm một chút rồi nói :" Cậu cũng biết, tôi vợ con hiện tại đã trở về tôi phải chăm sóc cho bọn họ. Sắp tới tôi không thể nào dìu dắt Nhất Ngạn xây dựng thế lực ,cậu ta còn quá trẻ kinh nghiệm so với nhiều thế lực khác còn quá non nớt. Nếu không có cậu giúp đỡ thì cậu ta sẽ bị các bang khác chèn ép hãm hại... vả lại các anh em trong bang hiện tại chỉ phục tùng mệnh lệnh của cậu mà thôi! "
Hạ Thiên thiếu chút nữa ngã từ trên ghế xuống, cái gì mà chỉ phục tùng mệnh lệnh của anh chứ? Lại chuyện gì nữa đây?
Tuy bất ngờ nhưng cảm giác bản thân cũng có chút thành tựu.
" Tôi so với cậu ta còn trẻ hơn. Ông nghĩ tôi có bao nhiêu kinh nghiệm? " Hạ Thiên lạnh lùng xen lẫn chút nghiêm túc.
" Tôi biết cậu hiểu ý của tôi! "
Quách Kính Minh sở dĩ nghĩ Hạ Thiên chắc chắn sẽ giúp là vì từ trong mắt cậu ta ông nhìn ra được cậu ta rất coi trọng và quý Nhất Ngạn. Khi nói chuyện cậu ta nhìn Nhất Ngạn thì khí lạnh lại giảm bớt mười phần không giống như nhìn người khác.
" Tôi không hiểu ý của ông. Tôi chỉ thắc mắc, tôi và cậu ta cái quan hệ gì cũng không có thì dựa vào đâu ông bắt tôi vì cậu ta mà lao vào nguy hiểm! " Hạ Thiên vốn dĩ muốn giúp nhưng là anh thắc mắc vì sao Quách Kính Minh muốn anh làm vậy.
" Vậy là cậu cương quyết không giúp? "
Quách Kính Minh không muốn trả lời câu hỏi của Hạ Thiên nên chuyển chủ đề.
" Căn bản là tôi không thể giúp! "
" Vậy sao? A.. quên mất, hai ngày trước đám cảnh sát đã đến đây điều tra vụ của lão già Tà Khanh, không biết ...tôi có nên cho họ một vài manh mối không nhỉ? Tránh bang Kim Long lại bị luyên lụy! "
Quách Kính Minh biết dù có uy hiếp Hạ Thiên cũng chả có ích gì, nhưng ông vẫn muốn thử xem sao.
" Ông được lắm, ông đối xử với ân nhân của mình như vậy? " Hạ Thiên cười trừ nói
" Tình thế bắt buộc mà thôi. Bây giờ có thể miễn cưỡng đồng ý giúp đỡ không? " Quách Kính Minh cười cười, không ngờ chiêu này có tác dụng nhung linh tính mách bảo ông không nên sử dụng lần hai. Không an toàn!!!
" Tôi có thể nói không sao? " Hạ Thiên buồn cười hỏi lại.
" Haha... vậy thì đây...! "
" Khoan đã, tôi có một điều kiện! " Hạ Thiên ngăn lại câu nói của Quách Kính Minh.
" Cậu nói đi! "
" Tránh gặp phải phiền phức đối với Tứ Hoàng, cho nên lão đại của Kim Long bang vẫn là ông, tôi đoán không lầm thì ông ta đang điều tra thân phận của tôi. Tôi không muốn danh tính của mình bị bại lộ sớm như vậy nên ông hiểu mình phải làm thế nào rồi chứ? " Một lượt hỗn loạn mấy ngày qua thế nào cũng đến tai tên Tứ gia kia, hắn sẽ không ngồi yên khi biết được ngôi vị của mình sắp lung lay nên anh phải tín trước hắn một bước cắt đứt hết mọi thông tin.
Quách Kính Minh kinh ngạc.
" Chẳng lẽ cậu muốn đạp đỗ Tứ gia?" Này là điều mà Quách Kính Minh chưa bao giờ nghĩ tới, ngươi thiếu niên này không lẽ cậu ta đã tính toán từ trước? Nếu vậy thì ba bang hắc đạo chủ chốt của Thiên Đô chỉ là bàn đạp cho cậu ta hay sao?
" Không. Tôi không có hứng thú với ngôi vị của ông ta! Tôi chỉ muốn an phận làm người bình thường như bao người khác! " Hạ Thiên bình đạm nói, ngu gì nói ra suy nghĩ chính mình chứ.
Quách Kính Minh gật gật đầu, thấy cũng có đạo lý. Cậu ta vốn là học sinh nếu chuyện này lộ ra ngoài thì con đường công danh của cậu ta nhất định sẽ đi xuống chưa kể đến nếu Tứ gia mà biết ông ta sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cậu ta. Cuộc sống sau này của cậu ta nhất định không ngày nào được yên, nhưng là... cậu ta che giấu được bao lâu?
" Chắc là ta nghĩ nhiều quá thôi !"
Dù gì Tứ gia hắn ta là một người có quyền lực, thế lực của hắn không phải muốn đạp là đạp, huống hồ gì Hạ Thiên cậu ta vẫn là một thiếu niên. Tuy cậu ta lợi hại nhưng chỉ có lợi hại thôi thì chưa đủ đạp đỗ Tứ gia thế lực.
" Vừa nãy ông muốn nói cái gì? " Hạ Thiên hỏi ,không có tiếp tục vấn đề kia.
" A.. Đây là những thứ Cố Duật Hành hiện trạng sỡ hữu, mấy năm qua con trai hắn ta chuyên gây sự khắp nơi cho nên địa bàn của hắn ta dần bị thu hẹp lại thu nhập cũng không nhiều, hắn có sức ảnh hưởng lớn như vậy là do một phần được Tứ gia chống lưng mà thôi !" Quách Kính Minh đẩy tới trước mặt Hạ Thiên một sắp tài liệu cùng một chiếc thẻ đen.
" Trong chiếc thẻ đen này tổng cộng có 8 tỷ. Đây là toàn bộ số tiền của 2 bang Ưng Trảm cùng Hổ Đầu, ngoài ra còn có 3 cái quán bar ,một cái biệt thự trên đồi cùng một xưởng chế tạo vũ khí! " Trước khi Hạ Thiên đến Quách Kính Minh đã thống kê toàn bộ, hai bang kia bị hạ tất cả tiền bạc địa bàn đều ở dưới tay bang Kim Long. Nhưng có điều này mà Quách Kính Minh không thể ngờ là số tiền mà hai bang này sở hữu đã vượt quá giới hạn sự hiểu biết của ông. Nếu so ra thì mặt hàng kinh doanh duy nhất của bọn họ là súng ống ngoài ra cũng chỉ kinh doanh quán bar chẳng khác ông là bao nhưng từ lúc gầy dựng bang phái đến tận bây giờ cũng chỉ kiếm được 1 tỷ 2 trăm triệu là đã đạt giới hạn cuối cùng rồi . Đặc biệt địa bàn làm việc của ông rõ ràng nhiều hơn bọn họ bọn họ lấy thu nhập ở đâu mà nhiều như vậy?
Và đương nhiên ông đã cho người điều tra tất cả những hoạt động ngầm từ trước đến giờ của cả hai bang.
" Còn đây, cậu tự mình xem đi. Chắc chắn sẽ có ích cho cậu sau này! " Quách Kính Minh đẩy đến phía trước một sắp tài liệu khác.
Mở ra sắp hồ sơ nhìn qua một lượt khóe môi nở một nụ cười hiểm ác.
Khép lại số hồ sơ, Hạ Thiên nhìn Quách Kính Minh nói :
" Số tiền này vốn thuộc về bang Kim Long, tôi không thể lấy! "
" Cậu hiện tại là 'ông chủ' của Kim Long bang, toàn bộ kinh tế của bang điều thuộc quyền quản lý của cậu. Chỉ cần là thành viên của Kim Long bang đều phải nghe theo chỉ thị của cậu " Quách Kính Minh Nhất Ngạn cùng một ý kiến.
Hạ Thiên nhướng mài nhìn Quách Kính Minh.
Quách Kính Minh cảm thấy dường như có điều gì chẳng lành sắp xảy ra. Mồ hôi không hẹn mà cùng nhau đổ xuống!!
" Nếu vậy thì, 3 cái quán bar kia Nhất Ngạn cậu sẽ là người quản lý! Đuổi toàn bộ đám người cũ đi, thay người mới vào! " Hạ Thiên phân phó.
" Được, tôi đã biết! "
" Còn cái xưởng chế tạo vũ khí, Nhất Ngạn cậu hãy sửa chửa lại toàn bộ rồi thành lập một công ty bảo an. Tìm kiếm những người có năng lực thực sự vào bắt đầu kinh doanh, còn nữa.....! " Hạ Thiên cố tình kéo dài chữ cuối, ánh mắt nhẹ nhàng liếc sang Quách Kính Minh.
Xong rồi, sắp có chuyện rồi!!!
" Công ty bảo an này Quách Kính Minh ông sẽ là người quản lý! " Hạ Thiên hứng thú nói.
Bang.....
Quách Kính Minh hoàn toàn ngây người.
Vậy là bao nhiêu dự định suy tín đã biến mất tâm, rõ ràng biết ông phải cùng gia đình đi du lịch thư giãn vậy mà.....!!
Cậu ta đúng là nham hiểm không có đối thủ, hừ!!! Tức, tức đến nỗi không nói nên lời.
Hạ Thiên buồn cười, nhìn Nhất Ngạn nói tiếp :" Căn biệt thự trên đồi cậu giúp tôi cho người dọn dẹp hằng ngày được không? "
" Được, chuyện này cứ giao cho tôi.. khụ! " Nhất Ngạn nhìn khuôn mặt đáng thương của Lão đại thì nhịn không được muốn cười.
Lão đại đúng là thê thảm.. haha!!
" Tiền mặt thì tôi trước lấy một nửa, số còn lại các người cứ giữ lấy.Trong bang có cần cái gì thì cứ lấy ra mà sử dụng! "
Nhất Ngạn gật đầu .
Hạ Thiên thấy mặt Quách Kính Minh không đúng lắm. Giả vờ hỏi :" Ông làm sao vậy? "
" Hạ Thiên, tôi....! "
" Tôi biết ông muốn nói cái gì! " Hạ Thiên cắt ngang.
Tôi còn chưa nói hết cậu biết cái gì???
" Tôi còn chưa nói xong....! "
" Không phải ông nói chỉ cần là thành viên của bang thì phải nghe chỉ thị của tôi hay sao? Đây chính là chỉ thị của tôi, ông không có lý do từ chối! " Hạ Thiên dứt khoát nói.
Muốn từ chối ư?? Đâu có dễ, cho ông tín kế tôi này!!
Hạ Thiên kiêu hãnh nghĩ.
" Haizz... được rồi! " Lần này Quách Kính Minh tuyệt đối bất lực.
Hài lòng gật đầu nói tiếp :
" Từ bây giờ về sau, tôi cấm các người buôn bán vũ khí buôn bán hàng cấm ,nếu tôi biết ai làm trái thì các người biết rồi đó! Kinh doanh quán bar có thể, sử dụng súng tôi không cấm nhưng tuyệt đối không được buôn bán hiểu chưa? " Hạ Thiên nghiêm túc nói.
" Cái này....tôi hiểu! " Quách Kính Minh biết Hạ Thiên là đang muốn thay đổi con đường đứng đắn cho bang Kim Long nên cũng không ý kiến.
" Tôi còn việc này muốn nhờ các người! "
" Cậu nói đi! "
" Sắp tới tôi phải ôn thi cho nên trong khoảng thời gian này đừng có làm phiền tôi ! Sau thi vài ngày tôi phải lên phía nam một chuyến, mọi chuyện ở đây nhờ hai người chiếu cố, giúp tôi nhìn gia đình của tôi một chút! " Hạ Thiên thu xếp tài liệu, đứng lên.
" Cậu lên phía nam làm gì? Có cần tôi cho người theo hỗ trợ cậu không? " Quách Kính Minh hỏi
" Không cần đâu. Ông chỉ cần quản cho tốt mọi việc ở đây là được! "
" Được, cậu an tâm! "
Buổi sáng của lão tử! Ai lại muốn phá?
Hạ Thiên nhíu mày, miễn cưỡng mở mắt ra nhìn lên phía đồng hồ treo tường đã là 10h thì hoảng hốt vội vàng lao xuống giường phi nhanh vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, thay bộ quần áo khác. Này là hôm qua tiện tay mua ở tiệm quần áo ven đường, cũng không quá khó nhìn có thể tạm thời chấp nhận.
Xuống nhà đi vào phòng bếp, đến phía trước cửa tủ lạnh mở ra, nhìn tới nhìn lui cũng chỉ có ổ bánh mì này lót dạ cầm lên đưa lên miệng cắn một cái định đi ra ngoài thì chuông điện thoại lại một lần nữa reo lên.
" Ây, không phải là mẹ gọi chứ? "
Lúc nãy thấy thời gian đã quá trễ nên anh gấp rút thay đổi quần áo vẫn chưa có nghe điện thoại.
" Mẹ !"
" Sao con về trễ vậy? Có chuyện gì sao? " Giọng nói lo lắng của Lâm Thục Mẫn vang lên.
" Không. Con ngủ quên mất, con đang chuẩn bị về đây mẹ! "
Vừa nói Hạ Thiên vừa khóa cửa.
" A.. ra là vậy! Được rồi, mẹ cúp máy đây !"
Hạ Thiên thở phào, cũng may nhanh trí nếu không lại lộ tẩy.
Vừa định để điện thoại vào túi thì chuông điện thoại lại vang lên.
Ngày gì vậy?
" Alô? Ai vậy? "
" Là tôi... Nhất Ngạn! "
Hạ Thiên có chút bất ngờ.
" Sao cậu biết số điện thoại của tôi? "
" Cái này... a, hôm nay cậu đến quán bar Ảnh Đế một chút được không? " Nhất Ngạn đánh trống lãng.
" Đến đấy làm gì? "
" Cũng không có gì quan trọng, cậu đến rồi sẽ biết! " Nhất Ngạn mờ ám nói
Hạ Thiên nhíu mày, quay lại biệt thự láy xe Lamborghini Veneno đến bar Ảnh Đế.
Ban ngày quán bar vẫn chưa có mở cửa nên người vô cùng ít nên khi Hạ Thiên đến cũng không có làm ra cái gì náo nhiệt. Láy xe lên dốc dừng lại ở phía trước cửa bar, mở cửa tiêu sái phong độ bước vào.
" Chào Lão đại! " Hai người đứng ở cửa đối Hạ Thiên gọi.
" Ai biểu hai người gọi như vậy? "
" Là chúng tôi muốn gọi! "
Gật đầu một cái, kiêu ngạo bước vào.
A Hổ đứng ở trên lần nhìn thấy Hạ Thiên liền chạy xuống đưa anh lên phòng vip của bar.
Trong phòng vip
" Hai người gọi tôi tới đây làm gì? "
Quách Kính Minh trầm ngâm một chút rồi nói :" Cậu cũng biết, tôi vợ con hiện tại đã trở về tôi phải chăm sóc cho bọn họ. Sắp tới tôi không thể nào dìu dắt Nhất Ngạn xây dựng thế lực ,cậu ta còn quá trẻ kinh nghiệm so với nhiều thế lực khác còn quá non nớt. Nếu không có cậu giúp đỡ thì cậu ta sẽ bị các bang khác chèn ép hãm hại... vả lại các anh em trong bang hiện tại chỉ phục tùng mệnh lệnh của cậu mà thôi! "
Hạ Thiên thiếu chút nữa ngã từ trên ghế xuống, cái gì mà chỉ phục tùng mệnh lệnh của anh chứ? Lại chuyện gì nữa đây?
Tuy bất ngờ nhưng cảm giác bản thân cũng có chút thành tựu.
" Tôi so với cậu ta còn trẻ hơn. Ông nghĩ tôi có bao nhiêu kinh nghiệm? " Hạ Thiên lạnh lùng xen lẫn chút nghiêm túc.
" Tôi biết cậu hiểu ý của tôi! "
Quách Kính Minh sở dĩ nghĩ Hạ Thiên chắc chắn sẽ giúp là vì từ trong mắt cậu ta ông nhìn ra được cậu ta rất coi trọng và quý Nhất Ngạn. Khi nói chuyện cậu ta nhìn Nhất Ngạn thì khí lạnh lại giảm bớt mười phần không giống như nhìn người khác.
" Tôi không hiểu ý của ông. Tôi chỉ thắc mắc, tôi và cậu ta cái quan hệ gì cũng không có thì dựa vào đâu ông bắt tôi vì cậu ta mà lao vào nguy hiểm! " Hạ Thiên vốn dĩ muốn giúp nhưng là anh thắc mắc vì sao Quách Kính Minh muốn anh làm vậy.
" Vậy là cậu cương quyết không giúp? "
Quách Kính Minh không muốn trả lời câu hỏi của Hạ Thiên nên chuyển chủ đề.
" Căn bản là tôi không thể giúp! "
" Vậy sao? A.. quên mất, hai ngày trước đám cảnh sát đã đến đây điều tra vụ của lão già Tà Khanh, không biết ...tôi có nên cho họ một vài manh mối không nhỉ? Tránh bang Kim Long lại bị luyên lụy! "
Quách Kính Minh biết dù có uy hiếp Hạ Thiên cũng chả có ích gì, nhưng ông vẫn muốn thử xem sao.
" Ông được lắm, ông đối xử với ân nhân của mình như vậy? " Hạ Thiên cười trừ nói
" Tình thế bắt buộc mà thôi. Bây giờ có thể miễn cưỡng đồng ý giúp đỡ không? " Quách Kính Minh cười cười, không ngờ chiêu này có tác dụng nhung linh tính mách bảo ông không nên sử dụng lần hai. Không an toàn!!!
" Tôi có thể nói không sao? " Hạ Thiên buồn cười hỏi lại.
" Haha... vậy thì đây...! "
" Khoan đã, tôi có một điều kiện! " Hạ Thiên ngăn lại câu nói của Quách Kính Minh.
" Cậu nói đi! "
" Tránh gặp phải phiền phức đối với Tứ Hoàng, cho nên lão đại của Kim Long bang vẫn là ông, tôi đoán không lầm thì ông ta đang điều tra thân phận của tôi. Tôi không muốn danh tính của mình bị bại lộ sớm như vậy nên ông hiểu mình phải làm thế nào rồi chứ? " Một lượt hỗn loạn mấy ngày qua thế nào cũng đến tai tên Tứ gia kia, hắn sẽ không ngồi yên khi biết được ngôi vị của mình sắp lung lay nên anh phải tín trước hắn một bước cắt đứt hết mọi thông tin.
Quách Kính Minh kinh ngạc.
" Chẳng lẽ cậu muốn đạp đỗ Tứ gia?" Này là điều mà Quách Kính Minh chưa bao giờ nghĩ tới, ngươi thiếu niên này không lẽ cậu ta đã tính toán từ trước? Nếu vậy thì ba bang hắc đạo chủ chốt của Thiên Đô chỉ là bàn đạp cho cậu ta hay sao?
" Không. Tôi không có hứng thú với ngôi vị của ông ta! Tôi chỉ muốn an phận làm người bình thường như bao người khác! " Hạ Thiên bình đạm nói, ngu gì nói ra suy nghĩ chính mình chứ.
Quách Kính Minh gật gật đầu, thấy cũng có đạo lý. Cậu ta vốn là học sinh nếu chuyện này lộ ra ngoài thì con đường công danh của cậu ta nhất định sẽ đi xuống chưa kể đến nếu Tứ gia mà biết ông ta sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cậu ta. Cuộc sống sau này của cậu ta nhất định không ngày nào được yên, nhưng là... cậu ta che giấu được bao lâu?
" Chắc là ta nghĩ nhiều quá thôi !"
Dù gì Tứ gia hắn ta là một người có quyền lực, thế lực của hắn không phải muốn đạp là đạp, huống hồ gì Hạ Thiên cậu ta vẫn là một thiếu niên. Tuy cậu ta lợi hại nhưng chỉ có lợi hại thôi thì chưa đủ đạp đỗ Tứ gia thế lực.
" Vừa nãy ông muốn nói cái gì? " Hạ Thiên hỏi ,không có tiếp tục vấn đề kia.
" A.. Đây là những thứ Cố Duật Hành hiện trạng sỡ hữu, mấy năm qua con trai hắn ta chuyên gây sự khắp nơi cho nên địa bàn của hắn ta dần bị thu hẹp lại thu nhập cũng không nhiều, hắn có sức ảnh hưởng lớn như vậy là do một phần được Tứ gia chống lưng mà thôi !" Quách Kính Minh đẩy tới trước mặt Hạ Thiên một sắp tài liệu cùng một chiếc thẻ đen.
" Trong chiếc thẻ đen này tổng cộng có 8 tỷ. Đây là toàn bộ số tiền của 2 bang Ưng Trảm cùng Hổ Đầu, ngoài ra còn có 3 cái quán bar ,một cái biệt thự trên đồi cùng một xưởng chế tạo vũ khí! " Trước khi Hạ Thiên đến Quách Kính Minh đã thống kê toàn bộ, hai bang kia bị hạ tất cả tiền bạc địa bàn đều ở dưới tay bang Kim Long. Nhưng có điều này mà Quách Kính Minh không thể ngờ là số tiền mà hai bang này sở hữu đã vượt quá giới hạn sự hiểu biết của ông. Nếu so ra thì mặt hàng kinh doanh duy nhất của bọn họ là súng ống ngoài ra cũng chỉ kinh doanh quán bar chẳng khác ông là bao nhưng từ lúc gầy dựng bang phái đến tận bây giờ cũng chỉ kiếm được 1 tỷ 2 trăm triệu là đã đạt giới hạn cuối cùng rồi . Đặc biệt địa bàn làm việc của ông rõ ràng nhiều hơn bọn họ bọn họ lấy thu nhập ở đâu mà nhiều như vậy?
Và đương nhiên ông đã cho người điều tra tất cả những hoạt động ngầm từ trước đến giờ của cả hai bang.
" Còn đây, cậu tự mình xem đi. Chắc chắn sẽ có ích cho cậu sau này! " Quách Kính Minh đẩy đến phía trước một sắp tài liệu khác.
Mở ra sắp hồ sơ nhìn qua một lượt khóe môi nở một nụ cười hiểm ác.
Khép lại số hồ sơ, Hạ Thiên nhìn Quách Kính Minh nói :
" Số tiền này vốn thuộc về bang Kim Long, tôi không thể lấy! "
" Cậu hiện tại là 'ông chủ' của Kim Long bang, toàn bộ kinh tế của bang điều thuộc quyền quản lý của cậu. Chỉ cần là thành viên của Kim Long bang đều phải nghe theo chỉ thị của cậu " Quách Kính Minh Nhất Ngạn cùng một ý kiến.
Hạ Thiên nhướng mài nhìn Quách Kính Minh.
Quách Kính Minh cảm thấy dường như có điều gì chẳng lành sắp xảy ra. Mồ hôi không hẹn mà cùng nhau đổ xuống!!
" Nếu vậy thì, 3 cái quán bar kia Nhất Ngạn cậu sẽ là người quản lý! Đuổi toàn bộ đám người cũ đi, thay người mới vào! " Hạ Thiên phân phó.
" Được, tôi đã biết! "
" Còn cái xưởng chế tạo vũ khí, Nhất Ngạn cậu hãy sửa chửa lại toàn bộ rồi thành lập một công ty bảo an. Tìm kiếm những người có năng lực thực sự vào bắt đầu kinh doanh, còn nữa.....! " Hạ Thiên cố tình kéo dài chữ cuối, ánh mắt nhẹ nhàng liếc sang Quách Kính Minh.
Xong rồi, sắp có chuyện rồi!!!
" Công ty bảo an này Quách Kính Minh ông sẽ là người quản lý! " Hạ Thiên hứng thú nói.
Bang.....
Quách Kính Minh hoàn toàn ngây người.
Vậy là bao nhiêu dự định suy tín đã biến mất tâm, rõ ràng biết ông phải cùng gia đình đi du lịch thư giãn vậy mà.....!!
Cậu ta đúng là nham hiểm không có đối thủ, hừ!!! Tức, tức đến nỗi không nói nên lời.
Hạ Thiên buồn cười, nhìn Nhất Ngạn nói tiếp :" Căn biệt thự trên đồi cậu giúp tôi cho người dọn dẹp hằng ngày được không? "
" Được, chuyện này cứ giao cho tôi.. khụ! " Nhất Ngạn nhìn khuôn mặt đáng thương của Lão đại thì nhịn không được muốn cười.
Lão đại đúng là thê thảm.. haha!!
" Tiền mặt thì tôi trước lấy một nửa, số còn lại các người cứ giữ lấy.Trong bang có cần cái gì thì cứ lấy ra mà sử dụng! "
Nhất Ngạn gật đầu .
Hạ Thiên thấy mặt Quách Kính Minh không đúng lắm. Giả vờ hỏi :" Ông làm sao vậy? "
" Hạ Thiên, tôi....! "
" Tôi biết ông muốn nói cái gì! " Hạ Thiên cắt ngang.
Tôi còn chưa nói hết cậu biết cái gì???
" Tôi còn chưa nói xong....! "
" Không phải ông nói chỉ cần là thành viên của bang thì phải nghe chỉ thị của tôi hay sao? Đây chính là chỉ thị của tôi, ông không có lý do từ chối! " Hạ Thiên dứt khoát nói.
Muốn từ chối ư?? Đâu có dễ, cho ông tín kế tôi này!!
Hạ Thiên kiêu hãnh nghĩ.
" Haizz... được rồi! " Lần này Quách Kính Minh tuyệt đối bất lực.
Hài lòng gật đầu nói tiếp :
" Từ bây giờ về sau, tôi cấm các người buôn bán vũ khí buôn bán hàng cấm ,nếu tôi biết ai làm trái thì các người biết rồi đó! Kinh doanh quán bar có thể, sử dụng súng tôi không cấm nhưng tuyệt đối không được buôn bán hiểu chưa? " Hạ Thiên nghiêm túc nói.
" Cái này....tôi hiểu! " Quách Kính Minh biết Hạ Thiên là đang muốn thay đổi con đường đứng đắn cho bang Kim Long nên cũng không ý kiến.
" Tôi còn việc này muốn nhờ các người! "
" Cậu nói đi! "
" Sắp tới tôi phải ôn thi cho nên trong khoảng thời gian này đừng có làm phiền tôi ! Sau thi vài ngày tôi phải lên phía nam một chuyến, mọi chuyện ở đây nhờ hai người chiếu cố, giúp tôi nhìn gia đình của tôi một chút! " Hạ Thiên thu xếp tài liệu, đứng lên.
" Cậu lên phía nam làm gì? Có cần tôi cho người theo hỗ trợ cậu không? " Quách Kính Minh hỏi
" Không cần đâu. Ông chỉ cần quản cho tốt mọi việc ở đây là được! "
" Được, cậu an tâm! "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.