Đô Thị Trọng Sinh Vị Vua Trở Lại
Chương 11: Là Bạn Hay Địch Không Biết Trước
Lão Bà Mộng Tình
19/11/2019
Bên trong phòng
Giám đốc nhìn thấy Hạ Thiên bước vào cùng quản lý Trần thì tươi cười chào hỏi :" Xin chào cậu, mời cậu ngồi! "
" Không biết cậu xưng hô thế nào? " Giám đốc hỏi
Nhìn người đàn ông trung niên mặc áo vest đen, Hạ Thiên diện vô biểu tình đáp :" Tôi gọi Hạ Thiên! "
" Cậu muốn uống một chút gì không? "
" Không cần phiền phức, cứ vào thẳng vấn đề! " Hạ Thiên nói
" À được, theo như lời quản lý nói thì cậu muốn sở hữu con xe Lamborghini Veneno này, giá của nó khoảng 160 triệu. Cậu muốn chuyển khoản hết hay là theo từng đợt! " Giám đốc e dè hỏi
Hạ Thiên nhíu mày, nói :" Tôi trả luôn một lần! Ngài hiện tại có thể làm xong giấy tờ trong ngày hôm nay chứ? "
Giám đốc nghe thấy có chút sửng sốt, 160 triệu là một con số lớn .Người đến đây mua xe ông rất ít thấy bọn họ trả xong một lần mà người thanh niên này tầm khoảng 17-18 tuổi vậy mà không chớp mắt buông ra câu nói này, nếu nói ở Thiên Đô bỏ ra một trăm sáu mươi triệu để mua một món đồ thì chỉ điếm trên đầu ngón tay mà thôi.
Nếu nói Hạ Thiên không phải là đại thiếu gia của một gia tộc nào đó ở Thiên Đô thì hắn muốn hỏng rồi. Nhìn qua quần áo thì có chút không giống là đại thiếu gia, nhưng nếu là đại thiếu gia vì sao hắn chưa từng nghe tới danh tánh này?
" Được, cậu cho tôi thời gian! 20 phút! "
" Mà không biết Hạ thiếu, cậu hiện tại ở nơi nào? "
" Tôi vẫn còn là học sinh nên nơi ở hiện tại là ký túc xá của trường học! " Hạ Thiên nhàn nhạt nói một câu
" Nếu cậu không chê tôi thâm niên lớn, có thể gọi tôi một tiếng lão ca !"
Hạ Thiên biết hắn là đang coi trọng mình nên cũng không có e dè nói :" Vậy thì tiểu đệ đây xin mạng phép gọi lão ca! "
" Được rồi, ta tên Tịnh Hải sau này đệ cứ
gọi ta là Hải ca là tốt! " Tịnh Hải hơi cười nói
Tịnh Hải càng nhìn Hạ Thiên thì càng muốn cùng cậu kết giao bằng hữu, từ lúc đầu tiếp xúc tuy không quá lâu nhưng đủ để ông nhìn ra người thanh niên trẻ tuổi này có tính cách âm trầm, không thích phô trương như những nhị phú hào khác. Nếu ông đoán không lầm thì sau này người thanh niên này có không ít tiền đồ, thanh danh bừng sáng.
Bắt tay Hạ Thiên một cái cười nói
" Lão đệ ở Thiên Đô, có việc gì cần giúp cứ gọi lão ca một tiếng, nếu nằm trong khả năng của lão ca thì nhất định tận lực giúp lão đệ, tại Thiên Đô lão ca quen biết cũng không tệ! "
" Vậy thì ta cảm ơn lão ca trước rồi! "
Làm giấy tờ ổn thỏa Hạ Thiên cùng Tịnh Hải bước xuống lầu, đi đến chỗ Tuyết Y đang ngồi .
Tịnh Hải nhìn thấy Tuyết Y tản băng ngàn năm không chảy lại đi cùng Hạ Thiên thì không khỏi giật mình, tiến đến chào cô một tiếng :" Chào cô, Cao Viên tiểu thư! "
" Chào giám đốc Tịnh! "
Tuyết Y nhẹ nhàng nói xong liền đi qua mặt ông, bước tới bên cạnh Hạ Thiên nói :" Có thể ăn một bữa cơm không?"
" Xin lỗi Tuyết Y tiểu thư ,tôi còn có công việc hẹn cô dịp khác! "
" Còn về 30% lợi nhuận kia tôi sẽ chuyển khoản cho cô sau, tôi đi trước đây! " Xe sớm đã được nhân viên Trung Tâm mang ra ngoài, Hạ Thiên chào hỏi Tịnh Hải một tiếng rồi leo lên xe, phóng đi với một tốc độ không thể nào dùng lời diễn tả.
Tuyết Y tiểu thư?? Hắn khi nào lại tử tế như vậy nói chuyện với cô?
Tuy bên ngoài là nghĩ vậy nhưng trong tâm cô cảm thấy Hạ Thiên này thật xa lạ với cô, trải qua một màn vừa rồi ở biệt thự An Vương trực giác cho cô biết được cô không thể nào đem Hạ Thiên làm người Giám Định Đồ Cổ cho mình nữa rồi, tương lai người thiếu niên này là bạn hay là địch vẫn là chưa biết trước được!!
Tuyết Y thở dài một cái chính mình lên xe trở về Trung Tâm Đồ Cổ.
Tịnh Hải là người ngoài cuộc, cơ hồ có thể thấy rõ tình trạng của hai người. Sự mập mờ này cho hắn biết hai người có cái gì đó mờ ám lắm, không biết ta có kết lầm bằng hữu không đây a?
Tuyết Y là một cô gái vừa có tài vừa có trí, hắn đã từng có ý định chiêu cô làm vợ nhưng mà người anh em kết nghĩa đã hớt tay trên của ta, ta phải làm sao đây?
Tịnh Hải thở dài, vợ bạn là không nên chạm vào!!
Ông bước lên lầu thì nghe .
" Phải công nhận tên nam tử này quá cao tay a, ăn bám một lần chính là tới Lamborghini hàng ngàn người mơ ước.....!"
" Ước gì ta cũng được như hắn, vừa có tiền vừa có mỹ nữ bao nuôi! "
Tịnh Hải khuôn mặt co quắp, nữ thần trong lòng của ta, ý lộn!! Lộn, nữ nhân của lão đệ ta đường đường là một người lạnh lùng xuất sắc mỹ nữ vậy mà các ngươi nói ra thành cái dạng gì bao nuôi?
Bước lại gần hai cái nhân viên, khuôn mặt lạnh lùng nhìn bọn họ.
Hai cái nhân viên thoáng chốc sắc mặt trắng bệch, nhìn Tịnh Hải miệng lắp bắp hỏi :" Giám đốc, ngài... ngài tìm bọn tôi sao? "
" Các ngươi vừa nãy đã nói cái gì ? Nói lại một lần! " Tịnh Hải sắc mặt thâm trầm hỏi
Hai cái nhân viên nhìn nhau ,vừa muốn mở miệng nói chuyện thì.....
Chát... chát..
Hai cái tát ăn ngay vào mặt!
" Trung Tâm Diệu Lam, không chào đón những người thiếu nhân phẩm như các cậu, cút đi cho tôi! "
" Cút. "
Tịnh Hải quát ,nhưng trong lòng hắn lại nâng lên một cỗ sợ hãi. Không biết vừa rồi Hạ Thiên cùng Tuyết Y đã nghe qua cái gì chưa ?
Xem ra Tuyết Y rất coi trọng Hạ Thiên, nếu như để cô biết e rằng phiền phức không nhỏ.
................................................
Trường Trung Học Chấn Trung
Vũ Đình mang theo cặp sách đi ra ngoài .
" Vũ Đình....! "
Vũ Đình quay đầu lại nhìn, hỏi :" Gọi mình có gì không? "
" Hôm nay là sinh nhật mình...cậu, có thể đến chơi với mình một lát không? " Một người thanh niên đứng trước mặt Vũ Đình dịu dàng nói
" A, xin lỗi cậu.... hôm ưnay mình phải ôn tập, sắp tới mình phải thi rồi! " Vũ Đình cười áy náy nói.
" Đình Đình có chuyện gì vậy? " Quách Tiểu Hoa từ trong lớp bước ra hỏi, cô ấy là bạn thân duy nhất của Vũ Đình ở trường học.
" Dạ Bạch, cậu ấy muốn mình đến tiệc sinh nhật của cậu ấy nhưng mà.....!" Bốn chữ ' mình phải ôn tập ' còn chưa kịp nói ra đã nghe giọng nói của Tiểu Hoa vang lên.
" Cậu không định đi sao? Đi đi mà, năng nỉ cậu đó lâu rồi mình chưa được đi chơi! "
" Được rồi, mình chịu thua cậu! " Vũ Đình cười lắc đầu
Biết là cô đáp ứng, Tiểu Hoa vui vẻ quay qua hỏi :" Dạ Bạch, mình đi chung được không? "
Cố Dạ Bạch gật đầu :" Tức nhiên là được, cả hai cùng đi mình liền rất vui vẻ! "
Giám đốc nhìn thấy Hạ Thiên bước vào cùng quản lý Trần thì tươi cười chào hỏi :" Xin chào cậu, mời cậu ngồi! "
" Không biết cậu xưng hô thế nào? " Giám đốc hỏi
Nhìn người đàn ông trung niên mặc áo vest đen, Hạ Thiên diện vô biểu tình đáp :" Tôi gọi Hạ Thiên! "
" Cậu muốn uống một chút gì không? "
" Không cần phiền phức, cứ vào thẳng vấn đề! " Hạ Thiên nói
" À được, theo như lời quản lý nói thì cậu muốn sở hữu con xe Lamborghini Veneno này, giá của nó khoảng 160 triệu. Cậu muốn chuyển khoản hết hay là theo từng đợt! " Giám đốc e dè hỏi
Hạ Thiên nhíu mày, nói :" Tôi trả luôn một lần! Ngài hiện tại có thể làm xong giấy tờ trong ngày hôm nay chứ? "
Giám đốc nghe thấy có chút sửng sốt, 160 triệu là một con số lớn .Người đến đây mua xe ông rất ít thấy bọn họ trả xong một lần mà người thanh niên này tầm khoảng 17-18 tuổi vậy mà không chớp mắt buông ra câu nói này, nếu nói ở Thiên Đô bỏ ra một trăm sáu mươi triệu để mua một món đồ thì chỉ điếm trên đầu ngón tay mà thôi.
Nếu nói Hạ Thiên không phải là đại thiếu gia của một gia tộc nào đó ở Thiên Đô thì hắn muốn hỏng rồi. Nhìn qua quần áo thì có chút không giống là đại thiếu gia, nhưng nếu là đại thiếu gia vì sao hắn chưa từng nghe tới danh tánh này?
" Được, cậu cho tôi thời gian! 20 phút! "
" Mà không biết Hạ thiếu, cậu hiện tại ở nơi nào? "
" Tôi vẫn còn là học sinh nên nơi ở hiện tại là ký túc xá của trường học! " Hạ Thiên nhàn nhạt nói một câu
" Nếu cậu không chê tôi thâm niên lớn, có thể gọi tôi một tiếng lão ca !"
Hạ Thiên biết hắn là đang coi trọng mình nên cũng không có e dè nói :" Vậy thì tiểu đệ đây xin mạng phép gọi lão ca! "
" Được rồi, ta tên Tịnh Hải sau này đệ cứ
gọi ta là Hải ca là tốt! " Tịnh Hải hơi cười nói
Tịnh Hải càng nhìn Hạ Thiên thì càng muốn cùng cậu kết giao bằng hữu, từ lúc đầu tiếp xúc tuy không quá lâu nhưng đủ để ông nhìn ra người thanh niên trẻ tuổi này có tính cách âm trầm, không thích phô trương như những nhị phú hào khác. Nếu ông đoán không lầm thì sau này người thanh niên này có không ít tiền đồ, thanh danh bừng sáng.
Bắt tay Hạ Thiên một cái cười nói
" Lão đệ ở Thiên Đô, có việc gì cần giúp cứ gọi lão ca một tiếng, nếu nằm trong khả năng của lão ca thì nhất định tận lực giúp lão đệ, tại Thiên Đô lão ca quen biết cũng không tệ! "
" Vậy thì ta cảm ơn lão ca trước rồi! "
Làm giấy tờ ổn thỏa Hạ Thiên cùng Tịnh Hải bước xuống lầu, đi đến chỗ Tuyết Y đang ngồi .
Tịnh Hải nhìn thấy Tuyết Y tản băng ngàn năm không chảy lại đi cùng Hạ Thiên thì không khỏi giật mình, tiến đến chào cô một tiếng :" Chào cô, Cao Viên tiểu thư! "
" Chào giám đốc Tịnh! "
Tuyết Y nhẹ nhàng nói xong liền đi qua mặt ông, bước tới bên cạnh Hạ Thiên nói :" Có thể ăn một bữa cơm không?"
" Xin lỗi Tuyết Y tiểu thư ,tôi còn có công việc hẹn cô dịp khác! "
" Còn về 30% lợi nhuận kia tôi sẽ chuyển khoản cho cô sau, tôi đi trước đây! " Xe sớm đã được nhân viên Trung Tâm mang ra ngoài, Hạ Thiên chào hỏi Tịnh Hải một tiếng rồi leo lên xe, phóng đi với một tốc độ không thể nào dùng lời diễn tả.
Tuyết Y tiểu thư?? Hắn khi nào lại tử tế như vậy nói chuyện với cô?
Tuy bên ngoài là nghĩ vậy nhưng trong tâm cô cảm thấy Hạ Thiên này thật xa lạ với cô, trải qua một màn vừa rồi ở biệt thự An Vương trực giác cho cô biết được cô không thể nào đem Hạ Thiên làm người Giám Định Đồ Cổ cho mình nữa rồi, tương lai người thiếu niên này là bạn hay là địch vẫn là chưa biết trước được!!
Tuyết Y thở dài một cái chính mình lên xe trở về Trung Tâm Đồ Cổ.
Tịnh Hải là người ngoài cuộc, cơ hồ có thể thấy rõ tình trạng của hai người. Sự mập mờ này cho hắn biết hai người có cái gì đó mờ ám lắm, không biết ta có kết lầm bằng hữu không đây a?
Tuyết Y là một cô gái vừa có tài vừa có trí, hắn đã từng có ý định chiêu cô làm vợ nhưng mà người anh em kết nghĩa đã hớt tay trên của ta, ta phải làm sao đây?
Tịnh Hải thở dài, vợ bạn là không nên chạm vào!!
Ông bước lên lầu thì nghe .
" Phải công nhận tên nam tử này quá cao tay a, ăn bám một lần chính là tới Lamborghini hàng ngàn người mơ ước.....!"
" Ước gì ta cũng được như hắn, vừa có tiền vừa có mỹ nữ bao nuôi! "
Tịnh Hải khuôn mặt co quắp, nữ thần trong lòng của ta, ý lộn!! Lộn, nữ nhân của lão đệ ta đường đường là một người lạnh lùng xuất sắc mỹ nữ vậy mà các ngươi nói ra thành cái dạng gì bao nuôi?
Bước lại gần hai cái nhân viên, khuôn mặt lạnh lùng nhìn bọn họ.
Hai cái nhân viên thoáng chốc sắc mặt trắng bệch, nhìn Tịnh Hải miệng lắp bắp hỏi :" Giám đốc, ngài... ngài tìm bọn tôi sao? "
" Các ngươi vừa nãy đã nói cái gì ? Nói lại một lần! " Tịnh Hải sắc mặt thâm trầm hỏi
Hai cái nhân viên nhìn nhau ,vừa muốn mở miệng nói chuyện thì.....
Chát... chát..
Hai cái tát ăn ngay vào mặt!
" Trung Tâm Diệu Lam, không chào đón những người thiếu nhân phẩm như các cậu, cút đi cho tôi! "
" Cút. "
Tịnh Hải quát ,nhưng trong lòng hắn lại nâng lên một cỗ sợ hãi. Không biết vừa rồi Hạ Thiên cùng Tuyết Y đã nghe qua cái gì chưa ?
Xem ra Tuyết Y rất coi trọng Hạ Thiên, nếu như để cô biết e rằng phiền phức không nhỏ.
................................................
Trường Trung Học Chấn Trung
Vũ Đình mang theo cặp sách đi ra ngoài .
" Vũ Đình....! "
Vũ Đình quay đầu lại nhìn, hỏi :" Gọi mình có gì không? "
" Hôm nay là sinh nhật mình...cậu, có thể đến chơi với mình một lát không? " Một người thanh niên đứng trước mặt Vũ Đình dịu dàng nói
" A, xin lỗi cậu.... hôm ưnay mình phải ôn tập, sắp tới mình phải thi rồi! " Vũ Đình cười áy náy nói.
" Đình Đình có chuyện gì vậy? " Quách Tiểu Hoa từ trong lớp bước ra hỏi, cô ấy là bạn thân duy nhất của Vũ Đình ở trường học.
" Dạ Bạch, cậu ấy muốn mình đến tiệc sinh nhật của cậu ấy nhưng mà.....!" Bốn chữ ' mình phải ôn tập ' còn chưa kịp nói ra đã nghe giọng nói của Tiểu Hoa vang lên.
" Cậu không định đi sao? Đi đi mà, năng nỉ cậu đó lâu rồi mình chưa được đi chơi! "
" Được rồi, mình chịu thua cậu! " Vũ Đình cười lắc đầu
Biết là cô đáp ứng, Tiểu Hoa vui vẻ quay qua hỏi :" Dạ Bạch, mình đi chung được không? "
Cố Dạ Bạch gật đầu :" Tức nhiên là được, cả hai cùng đi mình liền rất vui vẻ! "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.