Đô Thị Trọng Sinh Vị Vua Trở Lại
Chương 8: Mùi Dấm Chua
Lão Bà Mộng Tình
19/11/2019
Quán bar Ảnh Đế
Lúc này chỉ còn lại bọn người Hạ Thiên cùng 20 tên thuộc hạ của Kim Long bang. Hạ Thiên đứng thẳng người không có dáng vẻ sợ hãi lạnh lùng nói :" Hôm nay cậu dù thấy được cái gì cũng không được nói ra ngoài! "
Nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh, bóng dáng quỷ mị xông tới như tia chớp tung mình lên, ở lan can thân thể nhảy về phía trước một cái hai chân nhanh chóng kẹp chặt lấy đầu một người kiềm chế sức lực xoay nhẹ.
"A! " Ngã xuống ngất đi
Anh chỉ dùng một nửa lực cho nên không khiến đối phương phải mất mạng, đám người phía sau thấy một màn này như muốn đánh lén ở sau lưng Hạ Thiên đánh tới.........
Xoát... phùuuu!!
" Nó, nó đâu rồi?" Một tên trợn mắt hỏi
Thân ảnh Hạ Thiên biến hóa khôn lường làm cho bọn người bang Kim Long hoa đến cả mắt. Biết họ muốn đánh lén Hạ Thiên sớm đã thi truyển Lăng Ba Di Bộ, lựa thời cơ bọn họ sơ hở Hạ Thiên đi đến bên cạnh một người nắm tay nắm lại vung quyền nện xuống ngực thật mạnh máu tươi lập tức ở miệng trào ra, xoay người nhấc chân đá về phía bên phải đá vào đầu một người, không kịp phản ứng đầu xoay cuồng ngã xuống đất tiếp tục xử lý năm tên phía trước ,chân lấy đà bật nhảy lộn một vòng trên không trung sau đó cước bộ một quyền nện xuống ngực một tên chân kia điêu luyện lộn thêm vài vòng lấy sức đá mạnh vào sau đầu mấy tên, tiếp đất Hạ Thiên cười tay đưa về phía trước.......
Phùuuu.... phùuuu!!
Đến bên cạnh thủ lĩnh bang Kim Long nụ cười lạnh lẽo tay nắm lấy cổ áo hắn , cảm thấy có vật gì lành lạnh hắn kinh ngạc nhìn họng súng đen ngòm đang chỉa vào đầu mình :" Cậu..........!"
Cậu ta lấy súng ở đâu chứ? Chẳng lẻ..... sờ loạn khắp người, không có.... súng của hắn đâu?
" Khỏi tìm, đây là súng của ông đó! " Hạ Thiên nói
Hả???
" Cậu...cậu lấy nó khi nào? Sao, sao tôi không biết! " Thủ lĩnh bang Kim Long ngập ngừng hỏi
" Chuyện đó ông không cần quan tâm đâu, bây giờ chúng tôi đi được rồi chứ?"
" Được , được!! " Thủ Lĩnh gật đầu
Huyết Từ Ca há hóc mồm kinh diễm một màn quỷ dị vừa rồi có chút không tin vào mắt mình.
" Đi thôi! "
" A ,được! "
" Quách Kính Minh, rốt cuộc mày cũng có ngày hôm nay! Xem ra, cái quán bar này với các địa bàn của mày phải để lại cho tao làm chủ rồi haha......! " Một gã đầu trọc dẫn theo 10 người đi vào cười hả hê nói, trên tay hắn cầm con dao sắc bén muốn hướng thủ lĩnh bang Kim Long đâm.......
Một đạo ánh sáng lướt qua loé lên rồi từ từ chìm vào bóng tối, khi mọi người kịp nhìn rõ thì đã muốn hồn bay phách lạc rồi, tên đầu trọc nằm dưới đất trên bụng còn gim con dao mà hắn lúc nãy đã cầm.
Hạ Thiên đứng trước mặt hắn tay để ở trong túi quần hờ hững nói :" Tôi còn chưa có chết đâu! "
Ý là ta còn chưa có chết ngươi định ở trước mặt ta giết người như vậy là không được đâu (^-^) !!
Hắn chết không nhắm mắt!
Những tên thuộc hạ của hắn thấy vậy cong chân bỏ chạy mà Hạ Thiên cũng không có đuổi theo.
Nhìn Quách Kính Minh, Hạ Thiên không nói gì định rời khỏi.
" Thiếu niên, không biết cậu có hứng thú làm thủ lĩnh của bang Kim Long hay không? " Quách Kính Minh nhìn Hạ Thiên hỏi, hôm nay dù trước đó hắn đã làm khó cậu nhưng cậu lại cứu hắn một mạng hắn chắc chắn sẽ ghi nhớ trong lòng.
" Ý kiến không tồi......được, vậy chuyện hôm nay ngươi có cách giải quyết ổn thoả hay không a? Ta vẫn còn là học sinh, không muốn bị phiền phức! "
" ........" Quách Kính Minh
"........" Huyết Từ Ca
Cậu, cậu là học sinh? Ha, ông trời ông đang trêu đùa ta đi !!
Quách Kính Minh thầm oán
" Được, cứ giao cho tôi đi! "
....................................€......
" Hạ Thiên, cậu.... vừa rồi là cậu đánh thật sao ? Cậu đánh nhau giỏi từ khi nào sao tôi không biết vậy? " Ca lão đại mắt tròn mắt vẹt hỏi, ở bên cạnh Hạ Thiên tuy không lâu nhưng mà đây là lần đầu tiên hắn thấy Hạ Thiên ra tay đánh người.
" Vậy cậu nghĩ là ai? Là ma sao?" Hạ Thiên không vui hỏi
" Không phải..... nhưng mà cậu quả thật là lợi hại đó nha! Ở hắc đạo Thiên Đô bang Kim Long cũng được coi là một bang mạnh vậy mà cậu một mình đánh bại 20 người của họ, đường đường chính chính lên làm thủ lĩnh ,tôi phục cậu sát đất! " Ca lão đại chân chó nịnh nói
" Sau này tôi sẽ đem nó trở lại con đường chính đạo! "
" Được, tôi ủng hộ cậu! "
.................................
" Tình bạn đáng quý, cộng năm điểm tín nhiệm, 200 huân huy. Trở thành thủ lĩnh một bang phái sau này điều có chỗ đứng ở hắc đạo thanh danh ngày càng mở rộng cộng thêm 5 điểm! " Giọng nói cứng ngắc của hệ thống vang lên
" Điểm tín nhiệm? Này là cái gì, nó có lợi ích gì? " Hạ Thiên hỏi, vừa về đến nhà đi lên phòng đã nghe tiếng hệ thống nói.
" Điểm tín nhiệm rất quan trọng với ký chủ, nếu điểm tín nhiệm thấp thì lời nói của ký chủ hoàn toàn không có trọng lượng ngược lại điểm tín nhiệm càng cao thì không một ai dám làm trái ý của ký chủ, hiện tại ký chủ có 25 điểm tín nhiệm, tức là thấp! " Hệ Thống nói
" Cái gì?? 25 ?? Làm sao kiếm điểm tín nhiệm?? " Ít như vậy thảo nào nói chuyện không ai nghe (@@) bất lực!
" Này là tự bản thân ký chủ tìm kiếm hệ thống không thể gợi ý! " Hệ Thống nói
" Con bà nó......!" Hạ Thiên giận
.................................
Sáng hôm sau vừa thức dậy đã nhận được điện thoại của Cao Viên Tuyết Y, bắt máy hỏi :" Alô, có gì chuyện gì không? "
" Tiểu lão công à, hôm nay cậu có rảnh không?" Giọng nói ngọt ngào của Tuyết Y truyền đến.
"........." Tiểu, tiểu lão công?? Cô ta ngại anh không đủ tức giận sao??
" Mới tỉnh! Khá rảnh, có việc gì không? " Hạ Thiên kiềm chế tức giận nói
" Không phải tiểu lão công của em muốn mua nhà sao? Đến, em chở anh đi xem một chút! " Vẫn là giọng nói ngọt ngào của Tuyết Y tỷ tỷ.
"......." Hạ Thiên (@@)
Hôm nay cô ấy làm sao vậy? trước đây cô ấy đâu có như vậy? Trước kia anh cùng em gái chạy trốn đến phía nam may mắn gặp được cô, cô đã giúp anh có một công việc ổn định mỗi ngày anh chỉ biết vùi đầu vào kiếm tiền cố gắng cho em gái học vào đại học, đối với cô chỉ có công việc ngoài ra không còn gì khác, đối với Cao Viên Tuyết Y lạnh lùng thờ ơ trước kia thì Cao Viên Tuyết Y ngọt ngào này anh có chút không quen.
" Được, đợi tôi một lát! "
........................€......
Khu Biệt Thự An Vương
Vừa bước vào, một cô nhân viên xinh đẹp liền ra tiếp đón rất chu đáo đi bên cạnh giới thiệu cho Hạ Thiên các kiểu nhà mới ra mắt , đó là Mộc Ngân Nhi cô được coi là nhân viên ưu tú nhất nơi này.
" Không biết 2 vị tên gì? Có thể giới thiệu một chút không? " Mộc Ngân Nhi hỏi
" Tôi họ Hạ! "
" Tôi họ Cao! "
" Phiền cô giới thiệu một căn biệt thự tốt nhất ở đây được không? " Hạ Thiên hỏi
Mộc Ngân Nhi cười nhã nhặn gật đầu :" Được, mời hai vị theo tôi! "
" Đây là căn biệt thự phong cách cổ điển nhưng mà nội thất là theo kiểu châu âu sang trọng giá 70 triệu! " Mộc Ngân Nhi nói qua
Ba người bước vào xem qua nội thất bên trong, Hạ Thiên khá hài lòng nhìn Mộc Ngân Nhi hỏi :" Cô làm ở đây bao nhiêu một tháng? "
Mộc Ngân Nhi nhướng mài khó hiểu nhưng vẫn đáp :" 2 vạn một tháng! "
" Nếu tôi nói tôi trả cô 5 vạn một tháng thì sao? Cô có đồng ý làm việc cho tôi không? " Hạ Thiên đứng ở cửa tay đút hờ ở túi quần nhàn nhạt hỏi
Cao Viên Tuyết Y lẳng lặng nhìn Hạ Thiên, từ lúc vào đây nhìn thấy cô nhân viên kia ánh mắt anh cứ dán chặt vào người ta không rời bây giờ còn đề nghị cô ta làm việc cho mình. Ngay cả nhìn cũng không nhìn cô một cái, hắn gọi cô là lão bà cho vui tai thôi cô cũng biết điều đó nhưng sao cô lại có cảm giác khó chịu khi nhìn thấy hắn nói chuyện với người phụ nữ khác.
Lúc này chỉ còn lại bọn người Hạ Thiên cùng 20 tên thuộc hạ của Kim Long bang. Hạ Thiên đứng thẳng người không có dáng vẻ sợ hãi lạnh lùng nói :" Hôm nay cậu dù thấy được cái gì cũng không được nói ra ngoài! "
Nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh, bóng dáng quỷ mị xông tới như tia chớp tung mình lên, ở lan can thân thể nhảy về phía trước một cái hai chân nhanh chóng kẹp chặt lấy đầu một người kiềm chế sức lực xoay nhẹ.
"A! " Ngã xuống ngất đi
Anh chỉ dùng một nửa lực cho nên không khiến đối phương phải mất mạng, đám người phía sau thấy một màn này như muốn đánh lén ở sau lưng Hạ Thiên đánh tới.........
Xoát... phùuuu!!
" Nó, nó đâu rồi?" Một tên trợn mắt hỏi
Thân ảnh Hạ Thiên biến hóa khôn lường làm cho bọn người bang Kim Long hoa đến cả mắt. Biết họ muốn đánh lén Hạ Thiên sớm đã thi truyển Lăng Ba Di Bộ, lựa thời cơ bọn họ sơ hở Hạ Thiên đi đến bên cạnh một người nắm tay nắm lại vung quyền nện xuống ngực thật mạnh máu tươi lập tức ở miệng trào ra, xoay người nhấc chân đá về phía bên phải đá vào đầu một người, không kịp phản ứng đầu xoay cuồng ngã xuống đất tiếp tục xử lý năm tên phía trước ,chân lấy đà bật nhảy lộn một vòng trên không trung sau đó cước bộ một quyền nện xuống ngực một tên chân kia điêu luyện lộn thêm vài vòng lấy sức đá mạnh vào sau đầu mấy tên, tiếp đất Hạ Thiên cười tay đưa về phía trước.......
Phùuuu.... phùuuu!!
Đến bên cạnh thủ lĩnh bang Kim Long nụ cười lạnh lẽo tay nắm lấy cổ áo hắn , cảm thấy có vật gì lành lạnh hắn kinh ngạc nhìn họng súng đen ngòm đang chỉa vào đầu mình :" Cậu..........!"
Cậu ta lấy súng ở đâu chứ? Chẳng lẻ..... sờ loạn khắp người, không có.... súng của hắn đâu?
" Khỏi tìm, đây là súng của ông đó! " Hạ Thiên nói
Hả???
" Cậu...cậu lấy nó khi nào? Sao, sao tôi không biết! " Thủ lĩnh bang Kim Long ngập ngừng hỏi
" Chuyện đó ông không cần quan tâm đâu, bây giờ chúng tôi đi được rồi chứ?"
" Được , được!! " Thủ Lĩnh gật đầu
Huyết Từ Ca há hóc mồm kinh diễm một màn quỷ dị vừa rồi có chút không tin vào mắt mình.
" Đi thôi! "
" A ,được! "
" Quách Kính Minh, rốt cuộc mày cũng có ngày hôm nay! Xem ra, cái quán bar này với các địa bàn của mày phải để lại cho tao làm chủ rồi haha......! " Một gã đầu trọc dẫn theo 10 người đi vào cười hả hê nói, trên tay hắn cầm con dao sắc bén muốn hướng thủ lĩnh bang Kim Long đâm.......
Một đạo ánh sáng lướt qua loé lên rồi từ từ chìm vào bóng tối, khi mọi người kịp nhìn rõ thì đã muốn hồn bay phách lạc rồi, tên đầu trọc nằm dưới đất trên bụng còn gim con dao mà hắn lúc nãy đã cầm.
Hạ Thiên đứng trước mặt hắn tay để ở trong túi quần hờ hững nói :" Tôi còn chưa có chết đâu! "
Ý là ta còn chưa có chết ngươi định ở trước mặt ta giết người như vậy là không được đâu (^-^) !!
Hắn chết không nhắm mắt!
Những tên thuộc hạ của hắn thấy vậy cong chân bỏ chạy mà Hạ Thiên cũng không có đuổi theo.
Nhìn Quách Kính Minh, Hạ Thiên không nói gì định rời khỏi.
" Thiếu niên, không biết cậu có hứng thú làm thủ lĩnh của bang Kim Long hay không? " Quách Kính Minh nhìn Hạ Thiên hỏi, hôm nay dù trước đó hắn đã làm khó cậu nhưng cậu lại cứu hắn một mạng hắn chắc chắn sẽ ghi nhớ trong lòng.
" Ý kiến không tồi......được, vậy chuyện hôm nay ngươi có cách giải quyết ổn thoả hay không a? Ta vẫn còn là học sinh, không muốn bị phiền phức! "
" ........" Quách Kính Minh
"........" Huyết Từ Ca
Cậu, cậu là học sinh? Ha, ông trời ông đang trêu đùa ta đi !!
Quách Kính Minh thầm oán
" Được, cứ giao cho tôi đi! "
....................................€......
" Hạ Thiên, cậu.... vừa rồi là cậu đánh thật sao ? Cậu đánh nhau giỏi từ khi nào sao tôi không biết vậy? " Ca lão đại mắt tròn mắt vẹt hỏi, ở bên cạnh Hạ Thiên tuy không lâu nhưng mà đây là lần đầu tiên hắn thấy Hạ Thiên ra tay đánh người.
" Vậy cậu nghĩ là ai? Là ma sao?" Hạ Thiên không vui hỏi
" Không phải..... nhưng mà cậu quả thật là lợi hại đó nha! Ở hắc đạo Thiên Đô bang Kim Long cũng được coi là một bang mạnh vậy mà cậu một mình đánh bại 20 người của họ, đường đường chính chính lên làm thủ lĩnh ,tôi phục cậu sát đất! " Ca lão đại chân chó nịnh nói
" Sau này tôi sẽ đem nó trở lại con đường chính đạo! "
" Được, tôi ủng hộ cậu! "
.................................
" Tình bạn đáng quý, cộng năm điểm tín nhiệm, 200 huân huy. Trở thành thủ lĩnh một bang phái sau này điều có chỗ đứng ở hắc đạo thanh danh ngày càng mở rộng cộng thêm 5 điểm! " Giọng nói cứng ngắc của hệ thống vang lên
" Điểm tín nhiệm? Này là cái gì, nó có lợi ích gì? " Hạ Thiên hỏi, vừa về đến nhà đi lên phòng đã nghe tiếng hệ thống nói.
" Điểm tín nhiệm rất quan trọng với ký chủ, nếu điểm tín nhiệm thấp thì lời nói của ký chủ hoàn toàn không có trọng lượng ngược lại điểm tín nhiệm càng cao thì không một ai dám làm trái ý của ký chủ, hiện tại ký chủ có 25 điểm tín nhiệm, tức là thấp! " Hệ Thống nói
" Cái gì?? 25 ?? Làm sao kiếm điểm tín nhiệm?? " Ít như vậy thảo nào nói chuyện không ai nghe (@@) bất lực!
" Này là tự bản thân ký chủ tìm kiếm hệ thống không thể gợi ý! " Hệ Thống nói
" Con bà nó......!" Hạ Thiên giận
.................................
Sáng hôm sau vừa thức dậy đã nhận được điện thoại của Cao Viên Tuyết Y, bắt máy hỏi :" Alô, có gì chuyện gì không? "
" Tiểu lão công à, hôm nay cậu có rảnh không?" Giọng nói ngọt ngào của Tuyết Y truyền đến.
"........." Tiểu, tiểu lão công?? Cô ta ngại anh không đủ tức giận sao??
" Mới tỉnh! Khá rảnh, có việc gì không? " Hạ Thiên kiềm chế tức giận nói
" Không phải tiểu lão công của em muốn mua nhà sao? Đến, em chở anh đi xem một chút! " Vẫn là giọng nói ngọt ngào của Tuyết Y tỷ tỷ.
"......." Hạ Thiên (@@)
Hôm nay cô ấy làm sao vậy? trước đây cô ấy đâu có như vậy? Trước kia anh cùng em gái chạy trốn đến phía nam may mắn gặp được cô, cô đã giúp anh có một công việc ổn định mỗi ngày anh chỉ biết vùi đầu vào kiếm tiền cố gắng cho em gái học vào đại học, đối với cô chỉ có công việc ngoài ra không còn gì khác, đối với Cao Viên Tuyết Y lạnh lùng thờ ơ trước kia thì Cao Viên Tuyết Y ngọt ngào này anh có chút không quen.
" Được, đợi tôi một lát! "
........................€......
Khu Biệt Thự An Vương
Vừa bước vào, một cô nhân viên xinh đẹp liền ra tiếp đón rất chu đáo đi bên cạnh giới thiệu cho Hạ Thiên các kiểu nhà mới ra mắt , đó là Mộc Ngân Nhi cô được coi là nhân viên ưu tú nhất nơi này.
" Không biết 2 vị tên gì? Có thể giới thiệu một chút không? " Mộc Ngân Nhi hỏi
" Tôi họ Hạ! "
" Tôi họ Cao! "
" Phiền cô giới thiệu một căn biệt thự tốt nhất ở đây được không? " Hạ Thiên hỏi
Mộc Ngân Nhi cười nhã nhặn gật đầu :" Được, mời hai vị theo tôi! "
" Đây là căn biệt thự phong cách cổ điển nhưng mà nội thất là theo kiểu châu âu sang trọng giá 70 triệu! " Mộc Ngân Nhi nói qua
Ba người bước vào xem qua nội thất bên trong, Hạ Thiên khá hài lòng nhìn Mộc Ngân Nhi hỏi :" Cô làm ở đây bao nhiêu một tháng? "
Mộc Ngân Nhi nhướng mài khó hiểu nhưng vẫn đáp :" 2 vạn một tháng! "
" Nếu tôi nói tôi trả cô 5 vạn một tháng thì sao? Cô có đồng ý làm việc cho tôi không? " Hạ Thiên đứng ở cửa tay đút hờ ở túi quần nhàn nhạt hỏi
Cao Viên Tuyết Y lẳng lặng nhìn Hạ Thiên, từ lúc vào đây nhìn thấy cô nhân viên kia ánh mắt anh cứ dán chặt vào người ta không rời bây giờ còn đề nghị cô ta làm việc cho mình. Ngay cả nhìn cũng không nhìn cô một cái, hắn gọi cô là lão bà cho vui tai thôi cô cũng biết điều đó nhưng sao cô lại có cảm giác khó chịu khi nhìn thấy hắn nói chuyện với người phụ nữ khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.