Đô Thị Trọng Sinh Vị Vua Trở Lại
Chương 9: Tôi Thích Cô
Lão Bà Mộng Tình
19/11/2019
Sau khi nghe Hạ Thiên ngỏ lời, Mộc Ngân Nhi hơi do dự hỏi lại :" Cậu là
đang đùa giỡn với tôi sao? Theo kinh nghiệm của tôi thì cậu chỉ khoảng
chừng 17-18 tuổi, cậu cần tôi giúp việc gì đây? "
Ánh mắt Mộc Ngân Nhi liếc nhẹ người phụ nữ đứng bên cạnh Hạ Thiên trong lòng tự hỏi, người phụ nữ này có thân phận gì? Nhìn qua khí chất hơn người chắc hẳn là nhân vật không tầm thường !
Còn chàng trai này trông có vẻ như không giống là người nhà của cô ấy ! Chẳng lẽ như những gì bọn nhân viên bên ngoài nói, cậu ta là kẻ ăn bám sao? Vậy thì cậu ta muốn cô làm việc cho cậu ta nhưng là làm việc gì a? Không phải là.....
" Khụ...cô, không phải như cô nghĩ đâu! Công ty của tôi đang thiếu nhân lực, tôi muốn cô về hỗ trợ tôi một chút !" Hạ Thiên ho khan mà nói, chuyện gì vậy? Anh chỉ là muốn cô ấy về làm nhân viên mà thôi, cô ấy có cần nghĩ sâu xa như vậy hay không đây?
Mộc Ngân Nhi minh bạch mọi chuyện, không nhịn được có chút xấu hổ tự thấy bản thân đã quá vội vàng đánh giá nhân cách của cậu ta, cô lúng túng cười nhẹ đáp :" Vậy mà tôi cứ nghĩ..... a, mà không biết công ty của cậu kinh doanh cái gì? Có thể nói rõ đại khái một chút không? "
" Cô yên tâm! Tôi tin công việc này cô nhất định sẽ làm tốt !"
Giọng nói trầm thấp không nhanh không chậm . Hiện tại Hạ Thiên ở nơi này là thiếu niên 18 tuổi, vẫn còn là học sinh cho nên quần áo trên người chỉ đơn giản là áo sơ mi trắng, quần dài đen, mang một đôi giày thể thao trắng nhưng biểu cảm lạnh lùng cùng khí chất cao ngạo khó có ai có được ở cái tuổi 18 sinh động này, bởi vậy Tuyết Y dù chỉ mới gặp vài lần nhưng rất muốn biết anh rốt cuộc là ai? Anh có gì đặc biệt mà lại khiến cô dành nhiều sự quan tâm như vậy? Trước đây chuyện này là không hề xuất hiện trong trí óc của cô, cô chưa bao giờ có ý muốn tìm hiểu một tên đàn ông nào mãnh liệt như vậy? Mà cậu ta lại là một thiếu niên hiện tại chỉ mới 18 tuổi.
" Thôi được, tôi đáp ứng với cậu! Nhưng có điều tôi cần thời gian sắp xếp công việc hiện tại ổn định! " Mộc Ngân Nhi kí xong hợp đồng, đứng lên nói.
"Được, khi nào sẵng sàng hãy gọi cho tôi!"
Mộc Ngân Nhi cầm lấy mảnh giấy bên trên có ghi dãy số rồi rời khỏi biệt thự.
Trong biệt thự chỉ còn mỗi Hạ Thiên cùng Tuyết Y, cô dương mắt nhìn Hạ Thiên ý tứ sâu xa hỏi :" Cậu là đang lừa cô ta sao? Cậu làm gì có công ty đâu, theo tôi thấy cậu là đang muốn đưa nữ nhi nhà người ta lên giường mà thôi, thủ đoạn lừa người của cậu tôi là lần đầu tiên nhìn thấy a! "
Ngửi thấy mùi dấm chua đang nồng nặc bốc hơi Hạ Thiên cười nhẹ tay ôm lấy eo Tuyết Y cằm gác trên vai của cô hỏi nhỏ.
" Lão bà là đang ghen đó sao? "
Kiếp trước Hạ Thiên từng nghĩ rằng Cao Viên Tuyết Y là người con gái anh không bao giờ chạm tới được, cô là một người thông minh lại xinh đẹp còn là con gái duy nhất của Cao Viên gia tộc, một trong bốn gia tộc được coi là viên dạ minh châu của Thiên Đô. Đặc biệt cô chán ghét đàn ông, đàn ông đối với Cao Viên Tuyết Y là một thứ cặn bã không có trọng lượng .
Điều nuối tiếc nhất trong cuộc đời của anh là không bảo vệ được cô, khi anh đang đứng ở đỉnh cao của quyền lực thì cô lại bị kẻ thù hại chết , chưa kịp bài tỏ tình cảm với cô cho nên kiếp này anh nhất định sẽ âm thầm bảo vệ và yêu thương cô không để cô bị tổn hại. Bù đắp lại nuối tiếc của quá khứ.
Bị ôm bất ngờ nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần Tuyết Y đưa tay đẩy Hạ Thiên ra, nhíu mày nói :" Ai... ai ghen chứ? Cậu đừng nói bậy! "
Hạ Thiên ánh mắt trở nên ôn hòa cho hai tay vào túi quần nghiêm túc hỏi :" Tuyết Y, cô.... cô có chút hảo cảm nào với tôi không? Nếu tôi nói tôi thích cô thì cô có chấp nhận tình cảm của tôi hay không? "
Tuyết Y sửng sốt :" Tôi.... tôi...! "
" Nói câu trả lời của cô cho tôi biết đi! "
Giờ phút này Tuyết Y trong lòng cực kỳ khó chịu, cô không biết làm thế nào mới đúng. Nói thẳng ra thì sợ cậu ta không chịu nổi, còn không nói thì chẳng phải tự nhận là cô thích hắn hay sao? Còn nói là cô thật tâm thích hắn thì chẳng phải là lừa dối hắn sao? Từ đầu đến cuối cô chỉ muốn lợi dụng hắn về làm Giám Định Đồ Cổ cho cô mà thôi .
Nhìn ánh mắt của Tuyết Y, anh biết cô là người như thế nào, anh từng làm việc cho cô một khoảng thời gian khá dài, ánh mắt này cô ấy không biết nó là đang tố cáo sự bối rối của cô ấy khi gặp tình huống khó xử.
" Xin lỗi, Hạ Thiên... tôi thật sự.....!"
Tuyết Y vừa muốn nói cái gì đã bị Hạ Thiên cắt ngang.
" Không cần nói. Tôi đã biết rồi! "
" Hạ Thiên, xin lỗi cậu....! "
Ánh mắt Mộc Ngân Nhi liếc nhẹ người phụ nữ đứng bên cạnh Hạ Thiên trong lòng tự hỏi, người phụ nữ này có thân phận gì? Nhìn qua khí chất hơn người chắc hẳn là nhân vật không tầm thường !
Còn chàng trai này trông có vẻ như không giống là người nhà của cô ấy ! Chẳng lẽ như những gì bọn nhân viên bên ngoài nói, cậu ta là kẻ ăn bám sao? Vậy thì cậu ta muốn cô làm việc cho cậu ta nhưng là làm việc gì a? Không phải là.....
" Khụ...cô, không phải như cô nghĩ đâu! Công ty của tôi đang thiếu nhân lực, tôi muốn cô về hỗ trợ tôi một chút !" Hạ Thiên ho khan mà nói, chuyện gì vậy? Anh chỉ là muốn cô ấy về làm nhân viên mà thôi, cô ấy có cần nghĩ sâu xa như vậy hay không đây?
Mộc Ngân Nhi minh bạch mọi chuyện, không nhịn được có chút xấu hổ tự thấy bản thân đã quá vội vàng đánh giá nhân cách của cậu ta, cô lúng túng cười nhẹ đáp :" Vậy mà tôi cứ nghĩ..... a, mà không biết công ty của cậu kinh doanh cái gì? Có thể nói rõ đại khái một chút không? "
" Cô yên tâm! Tôi tin công việc này cô nhất định sẽ làm tốt !"
Giọng nói trầm thấp không nhanh không chậm . Hiện tại Hạ Thiên ở nơi này là thiếu niên 18 tuổi, vẫn còn là học sinh cho nên quần áo trên người chỉ đơn giản là áo sơ mi trắng, quần dài đen, mang một đôi giày thể thao trắng nhưng biểu cảm lạnh lùng cùng khí chất cao ngạo khó có ai có được ở cái tuổi 18 sinh động này, bởi vậy Tuyết Y dù chỉ mới gặp vài lần nhưng rất muốn biết anh rốt cuộc là ai? Anh có gì đặc biệt mà lại khiến cô dành nhiều sự quan tâm như vậy? Trước đây chuyện này là không hề xuất hiện trong trí óc của cô, cô chưa bao giờ có ý muốn tìm hiểu một tên đàn ông nào mãnh liệt như vậy? Mà cậu ta lại là một thiếu niên hiện tại chỉ mới 18 tuổi.
" Thôi được, tôi đáp ứng với cậu! Nhưng có điều tôi cần thời gian sắp xếp công việc hiện tại ổn định! " Mộc Ngân Nhi kí xong hợp đồng, đứng lên nói.
"Được, khi nào sẵng sàng hãy gọi cho tôi!"
Mộc Ngân Nhi cầm lấy mảnh giấy bên trên có ghi dãy số rồi rời khỏi biệt thự.
Trong biệt thự chỉ còn mỗi Hạ Thiên cùng Tuyết Y, cô dương mắt nhìn Hạ Thiên ý tứ sâu xa hỏi :" Cậu là đang lừa cô ta sao? Cậu làm gì có công ty đâu, theo tôi thấy cậu là đang muốn đưa nữ nhi nhà người ta lên giường mà thôi, thủ đoạn lừa người của cậu tôi là lần đầu tiên nhìn thấy a! "
Ngửi thấy mùi dấm chua đang nồng nặc bốc hơi Hạ Thiên cười nhẹ tay ôm lấy eo Tuyết Y cằm gác trên vai của cô hỏi nhỏ.
" Lão bà là đang ghen đó sao? "
Kiếp trước Hạ Thiên từng nghĩ rằng Cao Viên Tuyết Y là người con gái anh không bao giờ chạm tới được, cô là một người thông minh lại xinh đẹp còn là con gái duy nhất của Cao Viên gia tộc, một trong bốn gia tộc được coi là viên dạ minh châu của Thiên Đô. Đặc biệt cô chán ghét đàn ông, đàn ông đối với Cao Viên Tuyết Y là một thứ cặn bã không có trọng lượng .
Điều nuối tiếc nhất trong cuộc đời của anh là không bảo vệ được cô, khi anh đang đứng ở đỉnh cao của quyền lực thì cô lại bị kẻ thù hại chết , chưa kịp bài tỏ tình cảm với cô cho nên kiếp này anh nhất định sẽ âm thầm bảo vệ và yêu thương cô không để cô bị tổn hại. Bù đắp lại nuối tiếc của quá khứ.
Bị ôm bất ngờ nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần Tuyết Y đưa tay đẩy Hạ Thiên ra, nhíu mày nói :" Ai... ai ghen chứ? Cậu đừng nói bậy! "
Hạ Thiên ánh mắt trở nên ôn hòa cho hai tay vào túi quần nghiêm túc hỏi :" Tuyết Y, cô.... cô có chút hảo cảm nào với tôi không? Nếu tôi nói tôi thích cô thì cô có chấp nhận tình cảm của tôi hay không? "
Tuyết Y sửng sốt :" Tôi.... tôi...! "
" Nói câu trả lời của cô cho tôi biết đi! "
Giờ phút này Tuyết Y trong lòng cực kỳ khó chịu, cô không biết làm thế nào mới đúng. Nói thẳng ra thì sợ cậu ta không chịu nổi, còn không nói thì chẳng phải tự nhận là cô thích hắn hay sao? Còn nói là cô thật tâm thích hắn thì chẳng phải là lừa dối hắn sao? Từ đầu đến cuối cô chỉ muốn lợi dụng hắn về làm Giám Định Đồ Cổ cho cô mà thôi .
Nhìn ánh mắt của Tuyết Y, anh biết cô là người như thế nào, anh từng làm việc cho cô một khoảng thời gian khá dài, ánh mắt này cô ấy không biết nó là đang tố cáo sự bối rối của cô ấy khi gặp tình huống khó xử.
" Xin lỗi, Hạ Thiên... tôi thật sự.....!"
Tuyết Y vừa muốn nói cái gì đã bị Hạ Thiên cắt ngang.
" Không cần nói. Tôi đã biết rồi! "
" Hạ Thiên, xin lỗi cậu....! "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.