Đoản Mệnh Lão Đại Cố Chấp Yêu Tôi

Chương 44:

Sơn Hữu Thanh Mộc

15/10/2024

Khuôn mặt anh càng lúc càng trắng, ngón tay cầm quần cũng càng dùng sức, cho đến khi điện thoại của Kiều Trăn Trăn reo lên một tiếng, anh mới thả lỏng.

"Mẹ đến đón mình rồi, mình đi đây." Kiều Trăn Trăn nói xong, sau đó muốn đi xuống tầng dưới.

Trì Thâm theo bản năng đứng dậy, vì đứng lên quá vội vàng, nên máy sấy tóc bị anh kéo rơi xuống đất, đập vào chân anh.

"Sao lại không cẩn thận thế, có đau không?" Kiều Trăn Trăn nhăn mày.

Trì Thâm nhìn cô chằm chằm, sau một lúc, mới cẩn thận hỏi: "Có phải cậu không cần mình nữa không?"

Kiều Trăn Trăn ngơ ngác một lúc khá lâu, sau đó chân thành hỏi lại: "Sao cậu biết?"

Cô chỉ tò mò là tại sao anh lại nghĩ như vậy, nhưng câu hỏi này khi lọt vào tai Trì Thâm, lại trở thành sự chắc chắn cho suy đoán của anh, hai con ngươi đen tràn đầy tuyệt vọng.

Kiều Trăn Trăn chưa từng thấy anh như vậy, cô cũng ngây người đứng đó.

"Mình sẽ thay đổi, cậu đừng không cần mình." Trì Thâm cầu xin, chỉ một giây trước đây anh còn dám phạm pháp, bây giờ đây anh lại trở thành một con mèo sợ bị bỏ rơi, chỉ cần được chủ nhân tha thứ, anh thậm chí sẵn sàng chết ngay lập tức.

Điện thoại của Kiều Trăn Trăn reo lên lần nữa, là tin nhắn của mẹ, cô vội vàng cúi đầu nhìn qua, thở dài, sao đó nói: "Không có không cần cậu, sao mình có thể không cần cậu được chứ."



Trì Thâm vẫn nhìn cô, tựa như không tin.

"Ngoan, đừng nghĩ nhiều, tối nay nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai vẫn phải đi học đấy." Kiều Trăn Trăn nói xong, mở cửa chạy xuống tầng dưới, sau khi chạy xuống được một tầng, cô quay đầu nhìn lại, thấy anh vẫn còn đứng trước cửa, vẻ mặt tuyệt vọng như sắp chết.

Kiều Trăn Trăn im lặng một lúc, rồi chạy ngược trở lại.

Trì Thâm vốn đã rơi vào cảm giác suy sụp không thể tự thoát ra. Bỗng nhiên, anh nghe thấy tiếng bước chân chạy trở về, anh nhìn xuống, đúng lúc Kiều Trăn Trăn nhón chân lên, hôn nhẹ lên đôi môi mỏng của anh.

Trì Thâm lập tức cứng đờ.

"Thấy không, mình vẫn thích cậu, cho nên đừng suy nghĩ linh tinh." Kiều Trăn Trăn xoa xoa tóc anh.

Trì Thâm vẫn đứng ngẩn ngơ.

"Đương nhiên, việc nên nghĩ lại vẫn phải nghĩ lại thật kỹ, sau này không được làm những chuyện như vậy nữa, mình không muốn khi người khác nói về cậu, lại sử dụng những từ không hay." Kiều Trăn Trăn nói xong, lại giơ tay nhéo vào mặt anh, sau đó mới quay đầu chạy xuống tầng.

Trì Thâm nhìn theo hướng cô biến mất, sau một lúc lâu, anh mới mím môi, đóng cửa lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đoản Mệnh Lão Đại Cố Chấp Yêu Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook