Nguồn: thiennguyetcac.com; Editor: Sam Sam
196,613
Đang cập nhật
16:28:16 13/11/2018
Độc Y Thế Tử Phi Tuyệt Sắc
Đánh giá: 7.6/10 từ 27 lượt
Vừa tinh tế vừa sâu sắc, tác phẩm Độc Y Thế Tử Phi
Tuyệt Sắc của tác giả Ngân Nhi mở ra câu chuyện khi cô sinh ra trong một
gia đình có truyền thừa về y thuật cổ truyện ở thời hiện đại, xuyên không qua
trở thành thất tiểu thư bị khinh rẻ tại Tướng phủ. Từ vịt con xấu xí bỗng hóa
thành phượng hoàng người người thèm thuồng săn đón.
Chủ mẫu ác động lòng dạ rắn rết, ta sẽ từng bước bóc hết vỏ bọc mỹ miều của ngươi, cho mọi người thấy bộ mặt thật rồi sẽ đày ngươi xuống mười tám tầng địa ngục.
Tỷ tỷ giả nhân giả nghĩa muốn gả vào hoàng thất, ta lần lượt vén mặt nạ dối trá của ngươi lên, khiến giấc mộng ngôn tình làm hoàng hậu của ngươi vỡ tan.
Di nương, thứ muội giấu tâm tư thâm độc, các ngươi có can đảm lại gần ta hay sao?
Phụ thân vô lương tâm coi nàng là bàn đạp để lợi dụng, nàng cười lạnh, ông chắc chắn khống chế được ta sao?
Những ai cho rằng nàng là mèo con không biết chống cự, một tay y thuật Quỷ Kiến Sầu lần lượt thu thập các ngươi.
Tục truyền thất tiểu thư của Tướng phủ xinh đẹp như tiên, khuynh quốc khuynh thành, nuôi rắn độc làm sủng vật, phạm mệnh Thất Sát Cô Tinh, bất luận kẻ nào đến gần nàng quá ba bước, không đến trình diện Diêm Vương thì cũng gặp vô số tai nạn.
Chỉ hôn với Nhị hoàng tử sao? Trước tiên hỏi sủng vật của ta có thích không đã, thử độc dược của ta rồi hãy nói! Nếu như dọa không đi, vậy nàng chỉ có thể tùy tiện lấy một nam nhân bày trò ám muội.
Lôi kéo lần này, vậy mà không cẩn thận kéo đến tình nhân trong mộng của mọi nữ nhân trong kinh thành, Long thiếu gia, Thể Tử của Long Hậu phủ, Long thế tử kia biết truyện vui vẻ phối hợp, đóng vai thần tiên quyến lữ cùng nàng.
Một ngày nào đó, Long thế tử mang theo mười rương trang sức màu đỏ tới cửa cầu thân, nàng cười hỏi: “Ngươi thực sự dám cưới ta?”
“Không phải là không có người dám cưới sao? Ta không cưới thì ai cưới?” Hắn nói giống như nàng không có sự lựa chọn nào khác.
“Vậy ngươi dám thử độc dược của ta không?” Nàng lại trêu hắn một chút.
“Được.” Hắn nói không chớp mắt.
Chỉ là, ai đổi độc dược của nàng thành mị dược…
“Cho ta thuốc giải…” Thế tử tuấn mỹ mang gương mặt đỏ bừng ép hỏi.
“Ách, thuốc này khó giải.” Nàng xoa xoa mười ngón tay nhìn lên trời.
Hắn cười nhẹ, kéo nàng vào lòng, “Không sợ, vậy nàng chính là thuốc giải cả đời ta.”
Nàng cho rằng mình sẽ lợi dụng hắn, lại không nghĩ sẽ bị con sói phúc hắc ăn vào bụng, có muốn hối hận cũng đã muộn rồi.
Chủ mẫu ác động lòng dạ rắn rết, ta sẽ từng bước bóc hết vỏ bọc mỹ miều của ngươi, cho mọi người thấy bộ mặt thật rồi sẽ đày ngươi xuống mười tám tầng địa ngục.
Tỷ tỷ giả nhân giả nghĩa muốn gả vào hoàng thất, ta lần lượt vén mặt nạ dối trá của ngươi lên, khiến giấc mộng ngôn tình làm hoàng hậu của ngươi vỡ tan.
Di nương, thứ muội giấu tâm tư thâm độc, các ngươi có can đảm lại gần ta hay sao?
Phụ thân vô lương tâm coi nàng là bàn đạp để lợi dụng, nàng cười lạnh, ông chắc chắn khống chế được ta sao?
Những ai cho rằng nàng là mèo con không biết chống cự, một tay y thuật Quỷ Kiến Sầu lần lượt thu thập các ngươi.
Tục truyền thất tiểu thư của Tướng phủ xinh đẹp như tiên, khuynh quốc khuynh thành, nuôi rắn độc làm sủng vật, phạm mệnh Thất Sát Cô Tinh, bất luận kẻ nào đến gần nàng quá ba bước, không đến trình diện Diêm Vương thì cũng gặp vô số tai nạn.
Chỉ hôn với Nhị hoàng tử sao? Trước tiên hỏi sủng vật của ta có thích không đã, thử độc dược của ta rồi hãy nói! Nếu như dọa không đi, vậy nàng chỉ có thể tùy tiện lấy một nam nhân bày trò ám muội.
Lôi kéo lần này, vậy mà không cẩn thận kéo đến tình nhân trong mộng của mọi nữ nhân trong kinh thành, Long thiếu gia, Thể Tử của Long Hậu phủ, Long thế tử kia biết truyện vui vẻ phối hợp, đóng vai thần tiên quyến lữ cùng nàng.
Một ngày nào đó, Long thế tử mang theo mười rương trang sức màu đỏ tới cửa cầu thân, nàng cười hỏi: “Ngươi thực sự dám cưới ta?”
“Không phải là không có người dám cưới sao? Ta không cưới thì ai cưới?” Hắn nói giống như nàng không có sự lựa chọn nào khác.
“Vậy ngươi dám thử độc dược của ta không?” Nàng lại trêu hắn một chút.
“Được.” Hắn nói không chớp mắt.
Chỉ là, ai đổi độc dược của nàng thành mị dược…
“Cho ta thuốc giải…” Thế tử tuấn mỹ mang gương mặt đỏ bừng ép hỏi.
“Ách, thuốc này khó giải.” Nàng xoa xoa mười ngón tay nhìn lên trời.
Hắn cười nhẹ, kéo nàng vào lòng, “Không sợ, vậy nàng chính là thuốc giải cả đời ta.”
Nàng cho rằng mình sẽ lợi dụng hắn, lại không nghĩ sẽ bị con sói phúc hắc ăn vào bụng, có muốn hối hận cũng đã muộn rồi.