Chương 1: Giấc Mộng 4 Năm Trước
Jenny
05/02/2021
"Hàn Tĩnh Chi, anh xin lỗi
Từ nhỏ, anh không được biết cảm giắc yêu là như thế nào. Nhưng kể từ khi gặp em, anh không biết một ý nghĩ đã ăn sâu bén rễ trong lòng đó chính là: Bảo vệ em, chăm sóc em và yêu em suốt cuộc đời."
Ngoài trời mưa lớn, gió cây không ngừng đập vào khung cửa thủy tinh tạo nên một cảm giác lạnh lẽo. Trên chiếc giường rộng lớn, người con gái xinh đẹp ngồi dậy thở từng ngụm.Trên trán không ngừng chảy mồ hôi xuống dưới cằm rồi tí tách rơi xuống chăn tạo thành một mảnh ướt nhỏ. Khuôn mặt cô trắng bệch đến rợn người. Trong đầu không ngừng nghĩ đến giấc mơ vừa rồi.Rõ ràng đã qua từ rất lâu nhưng cô vẫn cảm thấy tim mình như bị bóp nghẹt đến khó thở.
Diệp Băng Băng bỏ chăn ra khỏi người rồi xuống giường. Bàn chân nhỏ nhắn, trằng nõn xỏ vào đôi dép thỏ có tai vểnh lên "loẹt xoẹt" đi ra ngoài cửa. Cô rót một cốc nước lọc để làm cho đầu óc tỉnh táo hơn. Nhìn bóng lưng mảnh mai gầy yếu của cô thật khiến người khác cảm thấy thương xót. Cảm giác tĩnh lặng, cô đơn bao trùm cả căn biệt thự nhưng Diệp Băng Băng cô đã quá quen thuộc với khung cảnh này rồi. Nhìn ra ngoài cửa sổ, cô nở nụ cười lạnh như cô gái ở trên giường vừa nãy chỉ là ảo giác.
Cô đã không còn ngây thơ như một thiếu nữ 17, 18 tuổi mà ra dáng một nữ doanh nhân trưởng thành, lạnh lùng, không một ai không biết đến. Từ khi chuyện đó xảy ra, cô đã thay đổi hoàn toàn. Nếu dùng hai từ "độc ác, tàn nhẫn" để nói về cô thì hoàn toàn đúng.
Rồi cả căn biệt thự bị bao trùm bởi bóng tối như chủ nhân của nó.
Sáng sớm hôm sau, theo đồng hồ sinh học, cô vẫn thức dậy đúng giờ ăn sáng, thay quần áo rồi đén công ty. Vì hôm nay phải tiếp một vị khách quan trọng nên cô mặc một bộ vest màu đen. Quần dài thẳng bao quanh đôi chân thon gọn. Lên trên một chút thì chính là khuôn mặt khiến ai cũng phải thốt lên một tiếng "kinh diễm" trong lòng. Làn da trắng bóc như trăng gà được nắng vàng phủ lên chiếu rợp lên hàng lông mi cong vút xinh đẹp. Đôi mắt màu nâu hổ phách lúc nào cũng long lanh nước nhưng làm người khác phải đổ một tầng mồ hôi lạnh sau lưng. Sống mũi nhỏ xinh cao cao. Đôi môi mỏng đỏ hồng tự nhiên đóng đóng mở mở nói ra những câu đầy uy nghiêm, quyền lực. Xuống chút nữa là cần cổ trắng nhỏ tinh tế nhứng có một vết bớt màu đỏ làm tăng thêm sức quyến rũ tỏa ra từ trong người.
Từ nhỏ, anh không được biết cảm giắc yêu là như thế nào. Nhưng kể từ khi gặp em, anh không biết một ý nghĩ đã ăn sâu bén rễ trong lòng đó chính là: Bảo vệ em, chăm sóc em và yêu em suốt cuộc đời."
Ngoài trời mưa lớn, gió cây không ngừng đập vào khung cửa thủy tinh tạo nên một cảm giác lạnh lẽo. Trên chiếc giường rộng lớn, người con gái xinh đẹp ngồi dậy thở từng ngụm.Trên trán không ngừng chảy mồ hôi xuống dưới cằm rồi tí tách rơi xuống chăn tạo thành một mảnh ướt nhỏ. Khuôn mặt cô trắng bệch đến rợn người. Trong đầu không ngừng nghĩ đến giấc mơ vừa rồi.Rõ ràng đã qua từ rất lâu nhưng cô vẫn cảm thấy tim mình như bị bóp nghẹt đến khó thở.
Diệp Băng Băng bỏ chăn ra khỏi người rồi xuống giường. Bàn chân nhỏ nhắn, trằng nõn xỏ vào đôi dép thỏ có tai vểnh lên "loẹt xoẹt" đi ra ngoài cửa. Cô rót một cốc nước lọc để làm cho đầu óc tỉnh táo hơn. Nhìn bóng lưng mảnh mai gầy yếu của cô thật khiến người khác cảm thấy thương xót. Cảm giác tĩnh lặng, cô đơn bao trùm cả căn biệt thự nhưng Diệp Băng Băng cô đã quá quen thuộc với khung cảnh này rồi. Nhìn ra ngoài cửa sổ, cô nở nụ cười lạnh như cô gái ở trên giường vừa nãy chỉ là ảo giác.
Cô đã không còn ngây thơ như một thiếu nữ 17, 18 tuổi mà ra dáng một nữ doanh nhân trưởng thành, lạnh lùng, không một ai không biết đến. Từ khi chuyện đó xảy ra, cô đã thay đổi hoàn toàn. Nếu dùng hai từ "độc ác, tàn nhẫn" để nói về cô thì hoàn toàn đúng.
Rồi cả căn biệt thự bị bao trùm bởi bóng tối như chủ nhân của nó.
Sáng sớm hôm sau, theo đồng hồ sinh học, cô vẫn thức dậy đúng giờ ăn sáng, thay quần áo rồi đén công ty. Vì hôm nay phải tiếp một vị khách quan trọng nên cô mặc một bộ vest màu đen. Quần dài thẳng bao quanh đôi chân thon gọn. Lên trên một chút thì chính là khuôn mặt khiến ai cũng phải thốt lên một tiếng "kinh diễm" trong lòng. Làn da trắng bóc như trăng gà được nắng vàng phủ lên chiếu rợp lên hàng lông mi cong vút xinh đẹp. Đôi mắt màu nâu hổ phách lúc nào cũng long lanh nước nhưng làm người khác phải đổ một tầng mồ hôi lạnh sau lưng. Sống mũi nhỏ xinh cao cao. Đôi môi mỏng đỏ hồng tự nhiên đóng đóng mở mở nói ra những câu đầy uy nghiêm, quyền lực. Xuống chút nữa là cần cổ trắng nhỏ tinh tế nhứng có một vết bớt màu đỏ làm tăng thêm sức quyến rũ tỏa ra từ trong người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.