Nguồn: monggiaiky.wordpress; Edit: Lynn Trần + Phi Yến
116,361
Hoàn Thành
12:56:55 16/07/2015
Đời Sinh Viên Khổ Nạn
Đánh giá: 7.4/10 từ 9 lượt
Truyện ngôn tình - Đời Sinh Viên Khổ Nạn nói về một nhân
vật đầy hài hước. Bạn đã thấy thầy giáo nào có thể bóp méo danh nhân danh ngôn
một cách ghê gớm như vậy chưa?
Bạn đã thấy thầy giáo nào lại sai tân sinh đáng yêu của mình nhảy vào trong hồ vớt giày lên cho mình chưa?
Theo lời các anh chị lớp trên nói thì: “Người này không thể nói lý, ngôn hành không thể tưởng tượng, người này ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống của bọn anh!!”
Lời nói của những người từng trải đúng là rất thấm thía, cực kỳ quan trọng.
Tôi nghe mà gật đầu lia lịa, các anh chị ơi, cho em ôm một cái nào… em rất hiểu anh chị!
Các anh chị yên tâm mà đi đi, anh chị đã ngã xuống trước rồi, bây giờ đến bọn em nối nghiệp.
Bốn năm đại học của tôi, nhất định sẽ bị hủy hoại trong tay ông thầy giáo hắc ám này rồi.
Mẹ tôi nói với tôi rằng, đại học không thể so sánh với trung học được, mọi việc phải khiêm tốn thận trọng. Nhưng mà… tôi khiêm tốn thận trọng nổi sao trời?
Nếu trời cao cho tôi một cơ hội nữa, tôi chỉ hy vọng có thể nói rằng:
“Xin hãy trả cuộc sống ‘khiêm tốn’ lại cho tôi.”
Đọc truyện này hài hài kiểu bị điên ấy, buồn cười lắm. Tình cảm thì thôi không cần phải nhắc tới. Cứ tập trung vào mấy cái hài hài là được. Công nhận là về tình cảm thì không hay còn mấy cái còn lại thì buồn cười...
Bạn đã thấy thầy giáo nào lại sai tân sinh đáng yêu của mình nhảy vào trong hồ vớt giày lên cho mình chưa?
Theo lời các anh chị lớp trên nói thì: “Người này không thể nói lý, ngôn hành không thể tưởng tượng, người này ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống của bọn anh!!”
Lời nói của những người từng trải đúng là rất thấm thía, cực kỳ quan trọng.
Tôi nghe mà gật đầu lia lịa, các anh chị ơi, cho em ôm một cái nào… em rất hiểu anh chị!
Các anh chị yên tâm mà đi đi, anh chị đã ngã xuống trước rồi, bây giờ đến bọn em nối nghiệp.
Bốn năm đại học của tôi, nhất định sẽ bị hủy hoại trong tay ông thầy giáo hắc ám này rồi.
Mẹ tôi nói với tôi rằng, đại học không thể so sánh với trung học được, mọi việc phải khiêm tốn thận trọng. Nhưng mà… tôi khiêm tốn thận trọng nổi sao trời?
Nếu trời cao cho tôi một cơ hội nữa, tôi chỉ hy vọng có thể nói rằng:
“Xin hãy trả cuộc sống ‘khiêm tốn’ lại cho tôi.”
Đọc truyện này hài hài kiểu bị điên ấy, buồn cười lắm. Tình cảm thì thôi không cần phải nhắc tới. Cứ tập trung vào mấy cái hài hài là được. Công nhận là về tình cảm thì không hay còn mấy cái còn lại thì buồn cười...