Đông Phương Thần Thánh Đế Quốc
Chương 79: KHÍCH LIỆT ĐỐI KHÁNG
Giang Hoài Ngọc
20/03/2013
Lại nói, sau tiếng còi khai cuộc, trận đấu trên sân nhanh chóng kịch liệt hẳn lên. Do ảnh hưởng của Giang Phong, hình thức thi đấu của túc cầu ở Đế quốc khác hẳn thời Đại Tống bên Tàu, chủ yếu là trực tiếp đối kháng, chứ không phải thưởng thức cầu viên biểu diễn những động tác hoa mỹ, có tám phần giống với hiện đại túc cầu.
Trên sân, trận đấu càng lúc càng khích liệt. Vương thị là hào cường của Tân Thành, quan hệ với giới hào cường ở Cát Long Pha không tốt lắm, dẫn đến quan hệ giữa hai cầu đội cũng không được tốt. Cầu viên của song phương đa số lại xuất thân từ giới giang hồ hiệp khách, thành ra trong trận đấu đã diễn ra không ít những hành động bạo lực.
Ở các địa phương của Đế quốc, các cầu đội kiểu như Vương thị đội, hay Cơ Long liên đội nhiều không kể siết. Giới quý tộc hào phú dần có phong trào nuôi dưỡng cầu đội để tranh danh. Đừng nói là vô địch toàn Đế quốc, dù chỉ vô địch toàn tỉnh, khi về đến quê nhà cũng phong quang vô hạn, có thể diện vô cùng. Còn giả như hai gia tộc có hiềm khích, thay vì suất lĩnh gia đinh đánh nhau thì phạm pháp, để cho cầu đội của hai nhà thi đấu tranh thắng bại, làm thế sẽ văn minh hơn nhiều.
Ngồi trên khán đài, xem cầu viên song phương cao tốc di chuyển, chuyền những đường cầu điệu nghệ và đầy uy hiếp, cổ động viên của hai đội hưng phấn vô cùng, không ngừng hò reo cổ vũ. Tuy Tân Thành Vận động trường là sân nhà của Vương thị đội, nhưng cũng có hơn nghìn cổ động viên của Cơ Long liên đội từ Cát Long Pha theo cầu đội đến đây cổ vũ cho trận đấu. Lúc này đây, không chỉ bình dân bách tính mà cả giới quý tộc hào phú cũng thỉnh thoảng bật dậy, lớn tiếng reo hò cổ vũ cho đội mà mình ủng hộ. Không khí náo nhiệt đầy thích khích đó khiến cho Louis Đệ Tam cũng bị cảm nhiễm, đôi lúc cũng hoan hô như những người khác (đương nhiên là hoan hô bằng tiếng Latinh, ở xung quanh chẳng mấy người hiểu được).
Cầu đang được một cầu viên của Vương thị đội dẫn tiến sát đến cầu môn của đối phương. Đột nhiên, một, hai, rồi ba cầu viên của Cơ Long liên đội từ ba hướng áp lại, ngăn cản mọi đường tiến của đối thủ. Cầu viên của Vương thị đội thấy không còn khả năng tự dẫn tiến, liền đá mạnh cầu vào khu vực trung tâm, cách cầu môn chưa đến 20 mét. Cầu bay bổng trên cao, hàng loạt cầu viên của cả hai đội đồng thời nhảy bật lên, hy vọng dùng đầu đẩy cầu công môn hoặc phá ra ngoài.
Một cầu viên của Vương thị đội tiếp cầu, đẩy cầu chuyển hướng vào góc trái cầu môn. Giữa lúc đó, thủ môn của Cơ Long liên đội hai chân bật lên, dịch chuyển về phía góc trái một bước, sau đó phóng người lên cao, tại không trung vươn thân người cao lớn của mình, tay phải giơ ra, chính diện chặn cầu, sau đó đẩy mạnh ra xa. Cầu vượt cột dọc ra ngoài.
Toàn trường bật lên những tiếng thở dài tiếc nuối. Một số người xung quanh chỗ bọn Louis Đệ Tam bàn luận xôn xao :
- Razak chuyền cầu hơi gấp, nếu không Chandra đã không thể đấy bóng ra ngoài.
- Không đúng. Chu Thái dùng đầu đẩy cầu vào góc chết. Tại Chandra phán đoán chính xác. Chandra thật là tài, không hổ danh là đệ nhất thủ môn viên.
- Đúng thế. Chandra là đệ nhất thủ môn viên, trạng thái luôn luôn ổn định. Cơ Long liên đội đã sang tận Java, dùng nhiều tiền để thỉnh y về đó.
- Không đúng. Razak mới là đệ nhất cầu viên. Mỗi cú chuyền bóng vào cấm khu hầu như đều tạo ra cơ hội công môn.
- Hứ, nói thừa. Chuyền bóng vào cấm khu mà không tạo ra cơ hội công môn thì còn chuyền làm gì.
- Phải đó. Tạo ra cơ hội mà không thành công ghi bàn thì cũng vô ích. Tài năng của Chandra chặn đứng mọi cơ hội của Razak.
…
Cả bọn tranh cãi dữ dội. Cũng may vì đều là giới quyền quý nên còn giữ thân phận, không đến nỗi sử dụng quyền cước. Tuy nhiên nhiều người lớn tiếng, đỏ mặt tía tai. Louis Đệ Tam quay sang nói với David Ben Dayan :
- Túc cầu xem hồi hộp ghê nha. Mà sao bọn họ tranh cãi dữ vậy ?
David Ben Dayan nói :
- Bọn họ ủng hộ hai đội khác nhau, hơn nữa trước trận đấu đã cá cược với nhau, nên giờ biện luận cho đội mà mình ủng hộ.
Louis Đệ Tam ngạc nhiên :
- Cá cược ?
David Ben Dayan nói :
- Đương nhiên. Cá cược trong túc cầu rất thịnh hành ở Đế quốc. Nhưng triều đình có hạn chế, mức cá cược không được quá cao.
Trong lúc bọn họ đang nói chuyện thì toàn trường đột nhiên yên tĩnh bất thường, sau đó là tiếng còi báo hiệu ghi bàn. Lúc bọn Louis nhìn xuống sân thì phát hiện cầu môn của đội Vương thị đã bị công phá. Cầu viên của Cơ Long liên đội đang ôm nhau hoan hô.
- Phạm quy. Phạm quy.
Trong một Quý tân phòng gần đó truyền ra tiếng thét phẫn nộ làm bọn Louis Đệ Tam giật mình. Bất quá thanh âm đó chỉ truyền ra đến Quý tân khu bên cạnh, chứ không ảnh hưởng gì đến các khán đài khác. Giữa cảnh náo nhiệt ồn ào của toàn trường, thanh âm của y thật không đáng kể. Một vị quý tộc ngồi gần bọn Louis Đệ Tam chép miệng nói :
- Lão Vương Quang lại nổi giận rồi.
Một người bên cạnh nói :
- Cũng phải thôi. Thua trận này, lão sẽ mất mặt trước những người ở Cát Long Pha.
Một người khác tiếp lời :
- Đến giữa trận đấu, lão ta thế nào cũng vào phòng nghỉ của cầu viên quát tháo một trận.
Quả nhiên, sang hiệp thứ hai, cầu viên của Vương thị đội phong cuồng tung hoành khắp sân, hừng hực khí thế như đang chuẩn bị đánh nhau, có một lúc dồn ép đối phương về phía phần sân của đội mình. Cầu viên của Cơ Long liên đội đa phần cũng xuất thân từ giới giang hồ hiệp khách, đâu thể để đối phương bức ép dễ dàng như vậy. Thế là, thay vì chặn cầu thì lại chặn chân, ‘lỡ bước’ ‘mất đà’ chạy đâm vào nhau liên tục diễn ra. Trận đấu trở nên hỗn loạn.
Đột nhiên, một cầu viên của Cơ Long liên đội khi chặn chân đối thủ, có động tác quá mạnh, làm đối phương ngã sấp xuống sân, rồi không gượng dậy nổi nữa. Một số cầu viên gần đó còn nhìn thấy có máu đổ. Thế là cầu viên hai đội tụ lại, khoa chân múa tay tranh chấp kịch liệt. Trọng tài phải nhờ đến lực lượng bảo vệ của Vận động trường mới phân tán được cầu viên của hai đội ra xa nhau. Người bị thương được đưa ra ngoài sân. Trọng tài quyết định phạt thẻ vàng cầu viên phạm quy, và cho Vương thị liên đội hưởng cú đá phạt ngay trước cầu môn. Lẽ ra thì phải phạt thẻ đỏ, nhưng trọng tài thấy cầu viên hai đội gần như hỗn chiến, có vẻ bực mình hành động của các cầu viên Vương thị đội, nên chỉ phạt thẻ vàng.
Sau một lúc chuẩn bị, cầu viên của Cơ Long liên đội đã xếp xong nhân tường phòng thủ. Razak đứng trước cầu, chuẩn bị đá phạt. Giữa lúc đó, có người vỗ vai y, nói :
- Razak, nhường cú đá phạt này cho ta được không ?
Razak nhìn thấy đội hữu là Vệ Thanh, ngạc nhiên hỏi :
- Cậu đá phạt ?
Razak ngạc nhiên vì Vệ Thanh không hề thiện trường đá phạt. Vệ Thanh nói :
- Hàn Thức là bà con xa với ta. Ta muốn trả thù cho hắn.
Razak gật đầu, nhường quyền đá phạt cho Vệ Thanh. Sau khi trọng tài ra hiệu đã có thể đá phạt, Vệ Thanh lui lại phía sau mấy bước, rồi chạy nhanh tới, đá vào cầu một cú thật mạnh. Cầu từ mặt sân bay lên, giống như mũi tên rời cung, nhanh như tên bắn lao về phía cầu môn, à không, không phải lao tới cầu môn. Mang theo sự phẫn nộ của Vệ Thanh, hàm chứa lực lượng hùng hậu, cầu bay với tốc độ cực nhanh. Mọi người chỉ nhìn thấy cầu biến mất, thoát cái đã thấy xuất hiện trước mặt Mã Tam, người vừa bị phạt thẻ vàng khi nãy.
Mã Tam chỉ còn biết trợn mắt nhìn cầu từ nhỏ biến lớn, tiếp đó liền cảm thấy nơi mặt gần như bị trọng trùy đập phải, ánh mắt tối sầm, nước mắt không khống chế được, chảy dài ra. Cùng với nước mắt còn có hai dòng máu từ mũi ứa ra.
Cầu sau khi tạo nên những hậu quả đó liền bật trở lại, kế tục lăn đến gần chỗ Vệ Thanh. Cổ động viên trên khán đài còn chưa kịp nhận ra chuyện gì thì Vệ Thanh đã đá thêm một cú nữa. Lần này cầu bay thấp, trong lúc Mã Tam đang ngã xuống thì bắn trúng bụng của gã, khiến gã triệt để hôn mê.
Cầu lại bật ngược trở về. Vệ Thanh còn định đá thêm một cú nữa. Thế nhưng những người xung quanh đã kịp phản ứng. Cầu viên của Cơ Long liên đội xông thẳng tới cùng Vệ Thanh ‘lý luận’ (đương nhiên không chỉ bằng miệng). Cầu viên của Vương thị đội cũng xông vào tiếp ứng đội hữu. Trọng tài thì khẩn cấp kêu gọi bảo vệ của Vận động trường.
Trận thi đấu túc cầu biến thành thi đấu võ đài. Dưới sân thì cầu viên hỗn chiến. Trên khán đài, do bị phân ra thành hai khu vực khác nhau nên cổ động viên của hai đội chỉ có thể mắng chửi hoặc ném giày dép vào nhau. Tình thế cực kỳ hỗn loạn.
Trên sân, trận đấu càng lúc càng khích liệt. Vương thị là hào cường của Tân Thành, quan hệ với giới hào cường ở Cát Long Pha không tốt lắm, dẫn đến quan hệ giữa hai cầu đội cũng không được tốt. Cầu viên của song phương đa số lại xuất thân từ giới giang hồ hiệp khách, thành ra trong trận đấu đã diễn ra không ít những hành động bạo lực.
Ở các địa phương của Đế quốc, các cầu đội kiểu như Vương thị đội, hay Cơ Long liên đội nhiều không kể siết. Giới quý tộc hào phú dần có phong trào nuôi dưỡng cầu đội để tranh danh. Đừng nói là vô địch toàn Đế quốc, dù chỉ vô địch toàn tỉnh, khi về đến quê nhà cũng phong quang vô hạn, có thể diện vô cùng. Còn giả như hai gia tộc có hiềm khích, thay vì suất lĩnh gia đinh đánh nhau thì phạm pháp, để cho cầu đội của hai nhà thi đấu tranh thắng bại, làm thế sẽ văn minh hơn nhiều.
Ngồi trên khán đài, xem cầu viên song phương cao tốc di chuyển, chuyền những đường cầu điệu nghệ và đầy uy hiếp, cổ động viên của hai đội hưng phấn vô cùng, không ngừng hò reo cổ vũ. Tuy Tân Thành Vận động trường là sân nhà của Vương thị đội, nhưng cũng có hơn nghìn cổ động viên của Cơ Long liên đội từ Cát Long Pha theo cầu đội đến đây cổ vũ cho trận đấu. Lúc này đây, không chỉ bình dân bách tính mà cả giới quý tộc hào phú cũng thỉnh thoảng bật dậy, lớn tiếng reo hò cổ vũ cho đội mà mình ủng hộ. Không khí náo nhiệt đầy thích khích đó khiến cho Louis Đệ Tam cũng bị cảm nhiễm, đôi lúc cũng hoan hô như những người khác (đương nhiên là hoan hô bằng tiếng Latinh, ở xung quanh chẳng mấy người hiểu được).
Cầu đang được một cầu viên của Vương thị đội dẫn tiến sát đến cầu môn của đối phương. Đột nhiên, một, hai, rồi ba cầu viên của Cơ Long liên đội từ ba hướng áp lại, ngăn cản mọi đường tiến của đối thủ. Cầu viên của Vương thị đội thấy không còn khả năng tự dẫn tiến, liền đá mạnh cầu vào khu vực trung tâm, cách cầu môn chưa đến 20 mét. Cầu bay bổng trên cao, hàng loạt cầu viên của cả hai đội đồng thời nhảy bật lên, hy vọng dùng đầu đẩy cầu công môn hoặc phá ra ngoài.
Một cầu viên của Vương thị đội tiếp cầu, đẩy cầu chuyển hướng vào góc trái cầu môn. Giữa lúc đó, thủ môn của Cơ Long liên đội hai chân bật lên, dịch chuyển về phía góc trái một bước, sau đó phóng người lên cao, tại không trung vươn thân người cao lớn của mình, tay phải giơ ra, chính diện chặn cầu, sau đó đẩy mạnh ra xa. Cầu vượt cột dọc ra ngoài.
Toàn trường bật lên những tiếng thở dài tiếc nuối. Một số người xung quanh chỗ bọn Louis Đệ Tam bàn luận xôn xao :
- Razak chuyền cầu hơi gấp, nếu không Chandra đã không thể đấy bóng ra ngoài.
- Không đúng. Chu Thái dùng đầu đẩy cầu vào góc chết. Tại Chandra phán đoán chính xác. Chandra thật là tài, không hổ danh là đệ nhất thủ môn viên.
- Đúng thế. Chandra là đệ nhất thủ môn viên, trạng thái luôn luôn ổn định. Cơ Long liên đội đã sang tận Java, dùng nhiều tiền để thỉnh y về đó.
- Không đúng. Razak mới là đệ nhất cầu viên. Mỗi cú chuyền bóng vào cấm khu hầu như đều tạo ra cơ hội công môn.
- Hứ, nói thừa. Chuyền bóng vào cấm khu mà không tạo ra cơ hội công môn thì còn chuyền làm gì.
- Phải đó. Tạo ra cơ hội mà không thành công ghi bàn thì cũng vô ích. Tài năng của Chandra chặn đứng mọi cơ hội của Razak.
…
Cả bọn tranh cãi dữ dội. Cũng may vì đều là giới quyền quý nên còn giữ thân phận, không đến nỗi sử dụng quyền cước. Tuy nhiên nhiều người lớn tiếng, đỏ mặt tía tai. Louis Đệ Tam quay sang nói với David Ben Dayan :
- Túc cầu xem hồi hộp ghê nha. Mà sao bọn họ tranh cãi dữ vậy ?
David Ben Dayan nói :
- Bọn họ ủng hộ hai đội khác nhau, hơn nữa trước trận đấu đã cá cược với nhau, nên giờ biện luận cho đội mà mình ủng hộ.
Louis Đệ Tam ngạc nhiên :
- Cá cược ?
David Ben Dayan nói :
- Đương nhiên. Cá cược trong túc cầu rất thịnh hành ở Đế quốc. Nhưng triều đình có hạn chế, mức cá cược không được quá cao.
Trong lúc bọn họ đang nói chuyện thì toàn trường đột nhiên yên tĩnh bất thường, sau đó là tiếng còi báo hiệu ghi bàn. Lúc bọn Louis nhìn xuống sân thì phát hiện cầu môn của đội Vương thị đã bị công phá. Cầu viên của Cơ Long liên đội đang ôm nhau hoan hô.
- Phạm quy. Phạm quy.
Trong một Quý tân phòng gần đó truyền ra tiếng thét phẫn nộ làm bọn Louis Đệ Tam giật mình. Bất quá thanh âm đó chỉ truyền ra đến Quý tân khu bên cạnh, chứ không ảnh hưởng gì đến các khán đài khác. Giữa cảnh náo nhiệt ồn ào của toàn trường, thanh âm của y thật không đáng kể. Một vị quý tộc ngồi gần bọn Louis Đệ Tam chép miệng nói :
- Lão Vương Quang lại nổi giận rồi.
Một người bên cạnh nói :
- Cũng phải thôi. Thua trận này, lão sẽ mất mặt trước những người ở Cát Long Pha.
Một người khác tiếp lời :
- Đến giữa trận đấu, lão ta thế nào cũng vào phòng nghỉ của cầu viên quát tháo một trận.
Quả nhiên, sang hiệp thứ hai, cầu viên của Vương thị đội phong cuồng tung hoành khắp sân, hừng hực khí thế như đang chuẩn bị đánh nhau, có một lúc dồn ép đối phương về phía phần sân của đội mình. Cầu viên của Cơ Long liên đội đa phần cũng xuất thân từ giới giang hồ hiệp khách, đâu thể để đối phương bức ép dễ dàng như vậy. Thế là, thay vì chặn cầu thì lại chặn chân, ‘lỡ bước’ ‘mất đà’ chạy đâm vào nhau liên tục diễn ra. Trận đấu trở nên hỗn loạn.
Đột nhiên, một cầu viên của Cơ Long liên đội khi chặn chân đối thủ, có động tác quá mạnh, làm đối phương ngã sấp xuống sân, rồi không gượng dậy nổi nữa. Một số cầu viên gần đó còn nhìn thấy có máu đổ. Thế là cầu viên hai đội tụ lại, khoa chân múa tay tranh chấp kịch liệt. Trọng tài phải nhờ đến lực lượng bảo vệ của Vận động trường mới phân tán được cầu viên của hai đội ra xa nhau. Người bị thương được đưa ra ngoài sân. Trọng tài quyết định phạt thẻ vàng cầu viên phạm quy, và cho Vương thị liên đội hưởng cú đá phạt ngay trước cầu môn. Lẽ ra thì phải phạt thẻ đỏ, nhưng trọng tài thấy cầu viên hai đội gần như hỗn chiến, có vẻ bực mình hành động của các cầu viên Vương thị đội, nên chỉ phạt thẻ vàng.
Sau một lúc chuẩn bị, cầu viên của Cơ Long liên đội đã xếp xong nhân tường phòng thủ. Razak đứng trước cầu, chuẩn bị đá phạt. Giữa lúc đó, có người vỗ vai y, nói :
- Razak, nhường cú đá phạt này cho ta được không ?
Razak nhìn thấy đội hữu là Vệ Thanh, ngạc nhiên hỏi :
- Cậu đá phạt ?
Razak ngạc nhiên vì Vệ Thanh không hề thiện trường đá phạt. Vệ Thanh nói :
- Hàn Thức là bà con xa với ta. Ta muốn trả thù cho hắn.
Razak gật đầu, nhường quyền đá phạt cho Vệ Thanh. Sau khi trọng tài ra hiệu đã có thể đá phạt, Vệ Thanh lui lại phía sau mấy bước, rồi chạy nhanh tới, đá vào cầu một cú thật mạnh. Cầu từ mặt sân bay lên, giống như mũi tên rời cung, nhanh như tên bắn lao về phía cầu môn, à không, không phải lao tới cầu môn. Mang theo sự phẫn nộ của Vệ Thanh, hàm chứa lực lượng hùng hậu, cầu bay với tốc độ cực nhanh. Mọi người chỉ nhìn thấy cầu biến mất, thoát cái đã thấy xuất hiện trước mặt Mã Tam, người vừa bị phạt thẻ vàng khi nãy.
Mã Tam chỉ còn biết trợn mắt nhìn cầu từ nhỏ biến lớn, tiếp đó liền cảm thấy nơi mặt gần như bị trọng trùy đập phải, ánh mắt tối sầm, nước mắt không khống chế được, chảy dài ra. Cùng với nước mắt còn có hai dòng máu từ mũi ứa ra.
Cầu sau khi tạo nên những hậu quả đó liền bật trở lại, kế tục lăn đến gần chỗ Vệ Thanh. Cổ động viên trên khán đài còn chưa kịp nhận ra chuyện gì thì Vệ Thanh đã đá thêm một cú nữa. Lần này cầu bay thấp, trong lúc Mã Tam đang ngã xuống thì bắn trúng bụng của gã, khiến gã triệt để hôn mê.
Cầu lại bật ngược trở về. Vệ Thanh còn định đá thêm một cú nữa. Thế nhưng những người xung quanh đã kịp phản ứng. Cầu viên của Cơ Long liên đội xông thẳng tới cùng Vệ Thanh ‘lý luận’ (đương nhiên không chỉ bằng miệng). Cầu viên của Vương thị đội cũng xông vào tiếp ứng đội hữu. Trọng tài thì khẩn cấp kêu gọi bảo vệ của Vận động trường.
Trận thi đấu túc cầu biến thành thi đấu võ đài. Dưới sân thì cầu viên hỗn chiến. Trên khán đài, do bị phân ra thành hai khu vực khác nhau nên cổ động viên của hai đội chỉ có thể mắng chửi hoặc ném giày dép vào nhau. Tình thế cực kỳ hỗn loạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.