Chương 110: Mềm dẻo
Tiêu Thủy Huyền Khả
11/09/2022
Nắng sớm tinh mơ.
Mạc Vân Sam nằm nghiêng một bên, được người phía sau ôm lấy, cánh tay tuyết trắng giao triền nhau, ngón tay cũng gắt gao siết chặt.
Nàng mở mắt, người phía sau dường như có tâm linh tương thông, hôn lên đầu vai nàng, "Dậy rồi?"
"Vẫn chưa." Quanh thân được nhiệt độ cơ thể của hồ ly tinh bao lấy, ấm áp lại thích thú, làm cho nàng luyến tiếc đứng lên.
"Vậy hiện tại là đang nói mớ đúng không?" Ân Như Ly nhích tới gần, cằm đặt trên vai Mạc Vân Sam, "Ân thái thái có muốn ở trong mộng một lần đêm đẹp?"
"Tối hôm qua mới....." Mạc Vân Sam xoay người, cười tủm tỉm nhìn hồ ly tinh, "Cậu khó no vậy sao?
"Cậu gạt tôi, rõ ràng là nói chưa dậy." Ân Như Ly nói, "Vợ chồng với nhau phải thành thật tương đãi mới có thể lâu dài, cậu nói dối tôi, có phải nên chịu phạt không?"
"Phạt tôi dùng tay trái phục vụ cậu?" Mạc Vân Sam ý cười càng sâu, "Tôi rất chờ mong."
Ân Như Ly: "....."
Tôi một chút cũng không chờ mong.
Tối hôm qua hai người nước chảy thành sông, lăn đến trên giường.
Mạc Vân Sam không nói đáp ứng hay là không, nhưng ngủ một giấc tỉnh dậy, các nàng rất ăn ý mà cùng nhau tiến vào một nhân vật mới.
Là bạn đời cho nhau điểm tựa, chung thân không rời không bỏ.
Ân Như Ly ôm lấy Mạc Vân Sam, trán chạm trán, "Hôn lễ của chúng ta, cậu muốn phong cách gì?"
Mạc Vân Sam: "Dù sao tôi cũng sẽ không mang thai ngoài ý muốn, hôn lễ không cần gấp."
"......"
Ân Như Ly chạm khóe môi vợ mình, "Không phải lần trước cậu nói rất muốn hôn lễ sao?"
Mạc Vân Sam: "Lần trước là lần trước, hiện tại những vấn đề liên quan đến dự án của tôi đều đã chuẩn bị xong, rất nhanh là có thể bắt đầu quay rồi, hôn lễ sẽ làm hòa tan nhiệt độ của dự án, quay xong rồi hẳn nói."
Ân Như Ly nhíu mày: "Cậu còn giận tôi sao?"
"Sao cậu lại thích tự mình đa tình như vậy!" Mạc Vân Sam xoa nắn khuôn mặt hoạt nộn của hồ ly tinh, "Hơn ngàn năm qua đi, tôi cũng là một nữ nhân của thời đại mới, đương nhiên là phải lấy sự nghiệp làm trọng, chứng đã lãnh hôn cũng đã cầu, hôn lễ cũng không còn là chuyện gấp rút nữa."
Khóe mắt Ân Như Ly hơi hơi rũ xuống, tựa hồ như có chút ủy khuất.
Khóe mắt Mạc Vân Sam cong cong, "Làm sao vậy? Tiểu hồ ly của tôi cảm thấy bị vắng vẻ, không vui sao?"
"Tôi đường đường là tổng tài một tập đoàn, không có ấu trĩ như vậy." Biểu tình của Ân Như Ly khôi phục lại như thường, "Đề nghị của Ân thái thái rất hợp lý, tôi tôn trọng suy nghĩ của cậu."
Mac Vân Sam bắt đầu tự luyến: "Gả cho một nữ trung hào kiệt cử thế vô song phong hoa tuyệt thế như tôi, nhất định đời trước cậu đã tích vài trăm năm công đức."
Ân Như Ly: "Tôi cầu hôn, nói đúng hơn là cậu gả cho tôi."
Mạc Vân Sam: "Cậu còn sống ở thời phong kiến à? Đương nhiên là ai càng công khí hơn thì là gả cho người đó rồi, dì Lý còn nói có thể gả được cho tôi là phúc của cậu."
Ân Như Ly cười nhạo: "Cậu có công khí?"
Mạc Vân Sam nhéo lỗ tai hồ ly tinh: "Cậu giở cái nụ cười khinh thường kia một lần nữa, làm phản rồi!"
Ân Như Ly: "Tôi cho rằng, cuộc sống sau khi kết hôn hẳn là ấm áp ngọt ngào lắm chứ."
Mạc Vân Sam: "Ý của cậu là tôi bạo lực?"
Ân Như Ly: "Tôi không nói như vậy."
Mạc Vân Sam: "Cậu không nói như vậy nhưng ý của cậu thì như vậy!"
"...."
Một ngày, lại bắt đầu từ khắc khẩu.
Nhưng mà khắc khẩu như vậy lại khiến người ta cảm thấy ấm áp mà hạnh phúc.
............
Một bộ phim điện ảnh tên < Cõi mạc thế yên vui > đăng thông cáo chính thức chiêu mộ diễn viên, hoan nghênh mọi người đến thử vai.
Đạo diễn của bộ phim này là Cao Hàn cùng biên kịch phim Lý Duẫn tuy so với người mới có hơn một chút tiếng tăm nhưng với đại chúng bên ngoài cũng đều còn rất xa lạ.
Bất quá nhà làm phim và giám chế nhưng thật ra lại khiến cho người ta hai mắt sáng ngời.
Người đầu tiên là người mà trước đó đã đoạt giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất ở Oscar, hoạt động xuyên biên giới.
Người tiếp theo đó chính là Từ Tinh, giám chế của rất nhiều bộ phim nổi tiếng, những bộ phim mà trong danh sách người sản xuất đề tên cô ấy đều là những bộ phim đảm bảo chất lượng.
Chỉ là, một đội hình như vậy, vẫn không thể nhấc lên bao lớn hứng thú đối với các đoàn đội nghệ sĩ nổi tiếng.
Thứ nhất, thị phần của những bộ phim có đề tài nói về khoa học viễn tưởng rất thấp, công chiếu được vài tháng, không bàn đến chuyện tỉ lệ lộ diện không cao, còn có khả năng bị ăn mắng.
Thứ hai, một diễn viên chuyển sang làm nhà sản xuất, còn chưa có tác phẩm nào trải qua kiểm nghiệm thị trường, rất nhiều người tự nhiên là không dám tùy tiện gia nhập.
Thứ ba, từ nhà sản xuất đến giám chế, lại đến đạo diễn, biên kịch, thậm chí là hai vai chính phân lượng nặng nhất đều là nữ, ngay từ ánh mắt đầu tiên rất nhiều đoàn đội đã cảm thấy đây là một dự án không đáng tin cậy. Thậm chí còn có rất nhiều người đại diện là nữ cũng cho là như vậy.
Giới tính như một tòa thành cao không thấy trời, cho dù ngày thường có cố tính lảng tránh không nhắc đến thì đến một thời khắc nào đó nó cũng sẽ nhảy ra, nhắc nhở người ta rằng, đây là một sự thật.
Đương nhiên, những lời như thế này người ta sẽ không tha ra nói ngoài miệng, một số đoàn đội nhận được lời mời của đạo diễn đều lấy lý do vướng lịch trình hoặc một số lý do khác để uyển chuyển cự tuyệt.
Mạc Vân Sam biết rất rõ những lời đồn đãi ngoài kia, nhưng này nửa điểm cũng không buồn bực.
Đạo bất đồng khó lòng hợp tác, diễn viên nhiều như vậy, không lo tìm không được một người thích hợp, bỏ qua một cơ hội tốt, nói không chừng sao này còn về nhà khóc rống nữa kìa.
Sau khi trải qua một đoạn thời gian thử vai, những vai phụ gánh vác suất diễn quan trọng nhất đã được định không sai biệt lắm, nhưng nữ chính, Mạc Vân Sam làm sao cũng không chọn được người.
Tuy rằng sự thật thì tàn nhẫn, nhưng có đôi khi, 99% kỹ thuật diễn cũng không nhất định so được với 1% vận khí.
Đến thử vai nữ chính không thiếu những tiểu hoa có kỹ thuật diễn xuất, sau khi Mạc Vân Sam hô cắt lại cảm thấy thiếu cái gì đó.
Sau khi đạo diễn Cao Hàn xem qua kịch bản cũng tán đồng suy nghĩ của nàng.
Nhưng cũng không chỉ riêng việc tuyển chọn vai nữ chính thôi, nhân vật nữ chính của bộ phim này có rất nhiều cảnh hành động, cần phải học tập trước với chỉ đạo võ thuật.
Mỗi ngày không riêng gì việc thử vai, còn phải thảo luận chuyện kịch bản, kiểm tra địa điểm, còn phải câu thông một số chuyện vụn vặt với rất nhiều người. So với việc đơn thuần chỉ đóng phim, không biết là mệt hơn bao nhiêu lần.
Cũng vì thế mà ngoài miệng Mạc Vân Sam nổi lên một cục mụn, mỗi lần soi gương đều thập phần đau lòng.
Nàng càng luống cuống tay chân thì lại càng bội phục vị giám đốc Catharien kia, đối phương lúc nào cũng có thể xử lý gọn gàng ngăn nắp hết thảy mọi chuyện, còn có vẻ như không cần tốn bao nhiêu sức lực.
........
9 giờ tối.
Mạc Vân Sam vừa mới vào nhà đã bị xả vào một cái ôm mềm mại, lực đạo rất lớn, như là muốn siết chết cô.
"Đã rất lâu rồi cậu không về sớm thế này." Trong thanh âm tựa hồ như mang theo một tia ai oán.
Mạc Vân Sam nâng mặt hồ ly tinh, "Để tôi nhìn xem là con dâu nhỏ nhà ai đang chịu ủy khuất? Là nhà của tôi nha!" Đầu ngón tay lạnh lẽo chạm vào làn da nóng hầm hập, rất thoải mái.
Đôi mắt Ân Như Ly híp lại, "Trên mạng nói cậu và đạo diễn Cao ra vào có đôi, ăn ý mười phần."
Mạc Vân Sam chớp chớp mắt: "Loại tai tiếng bắt gió bắt bóng thế này sao cậu có thể tin là thật được, huống chi đạo diễn Cao cũng coi như là một nửa ân nhân cứu mạng của tôi, không có cô ấy nói không chừng tôi đã bị Trang Ninh làm gì rồi."
Ân Như Ly nhanh chóng che miệng Mạc Vân Sam lại, "Đừng nói bừa!" Đuôi lông mày nhướng cao, bộ dạng rất tức giận.
"Tôi không nói bừa là được, tiểu hồ ly đừng nóng giận!" Mạc Vân Sam lấy tay Ân Như Ly ra, hôn lên lòng bàn tay cô, "Bất quá tôi cảm thấy nếu đến mười Trang Ninh nửa cũng không sợ, còn có cậu bảo hộ tôi mà!"
Hiện tại nhắc đến nữ nhân giống như kẻ điên kia, Mạc Vân Sam đã không còn cảm giác kinh sợ như trước nữa.
Có lẽ bởi vì căn bản bản thân nàng thần kinh thô, cũng có lẽ, có hồ ly tinh ở bên cạnh nàng, nàng cái gì cũng không sợ cả.
Cánh tay của Ân Như Ly trượt đến eo sườn của Mạc Vân Sam, môi dán sau tai nàng, "Khoảng thời gian này vắng vẻ tôi, cậu muốn bồi thường thế nào?"
Mạc Vân Sam cười khanh khách nói: "Đường đường là Ân đại tổng tại không phải chỉ cần sự nghiệp không cần mỹ nhân sao, tôi cho cậu không gian riêng để sáng tạo, cậu hẳn là nên cao hứng mới đúng, sao lại còn muốn tôi bồi thường?"
"Mỹ nhân khác đương nhiên là tôi không cần, nhưng cậu là vợ tôi, tôi không được thỏa mãn, cậu không thể thoái thác tội của mình." Ân Như Ly nhẹ a khí nói.
Mạc Vân Sam câu cổ vợ mình, cắn một cái lên môi cô, chóp mũi chạm chóp mũi đối phương, "Tôi thích nhất là bộ dáng liêu tao này của cậu."
Ân Như Ly siết chặt cánh tay, "Ân thái thái nói như vậy, trừ bỏ bồi thường ra, có phải là còn khen thưởng gì cho tôi không?"
"Khen thưởng thì không có, nhưng kinh hỉ thì có một ít." Ngón giữa Mạc Vân Sam quấn lấy tóc mai bên tai hồ ly tinh, kéo gần mình hơn, "Gần đây lúc tôi tập yoga có ngộ đạo được một tư thế mới, tuổi càng lớn, phải càng chú ý luyện tập cho thân thể mềm dẻo mới được."
Giữa mày Ân Như Ly hơi nhíu lại, không hiểu sao lại đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, cảm giác tựa hồ không tốt lắm.
Mạc Vân Sam bước từng bước về trước, đẩy Ân Như Ly dần về hướng phòng tập thể hình.
Ân Như Ly định trụ bước chân, "Tôi còn chưa rửa tay, cậu lên lầu chờ tôi đi."
Mạc Vân Sam gật gật đầu, "Cậu không nói tôi cũng quên mất bước quan trọng nhất, vậy cùng nhau đi."
Lời này nghe thế nào cũng không cảm thấy chân thành.
Ân Như Ly đối diện với Mạc Vân Sam một lúc lâu, muốn nhìn thử xem trong hồ lô của nàng rốt cuộc là bán thuốc gì.
Mạc Vân Sam câu lấy cổ áo Ân Như Ly đi vào toilet, mở vòi nước ra, để Ân Như Ly đứng ở phía trước, bản thân thì vòng ra phía sau ôm lấy cô, bao bọc lấy tay cô.
Hai bàn tay trắng nõn thon dài ở trong nước giao hòa nhau.
Mạc Vân Sam đóng công tắc lại, gỡ vải lụa dùng làm vật trang trí trên cổ áo xuống, buộc vòng lên cổ tay Ân Như Ly.
.....
Trên sàn nhà bọt biển, quần áo rơi vãi đầy đất.
..........
Ân Như Ly từ trong mộng bừng tỉnh, đầu đầy mồ hôi, sờ thấy người bên cạnh còn ở đây mới thở phào một hơi.
Cô hợp người vào trong lòng ngực, hôn hôn cái trán, chóp mũi, lại siết thật chặc vào lòng, sau đó mới một lần nữa nhắm mắt lại.
Vừa rồi ở cảnh trong mơ, ở trong một căn phòng nhỏ, Mạc Vân Sam bị khóa kim loại khóa ở trên gường, tay, chân, thậm chí là đầu đều nối với điện cực, điện một lần lại mở một lần. Người trên giường thống khổ tuyệt vọng.
Mà cô lại trôi giữa không trung, nhìn hết thảy mọi chuyện phát sinh trước mắt, trừ bỏ là kêu rên, không còn biện pháp nào khác.
Cũng may, đó chỉ là một giấc mơ.
Chuyện đã từng chân thật phát sinh luôn lưu lại dấu vết trong lòng người khác.
Cho dù là chuyện đã qua, Ân Như Ly cũng vẫn thường xuyên mơ thấy bộ dáng thống khổ của Mạc Vân Sam.
Người bừng tỉnh từ trong mộng không có ý ngủ tiếp nữa, chỉ nhắm mắt thầm thì bên tai vợ mình.
"Cậu có biết không, lúc trước cậu nói nhìn tôi không thuận mắt là bởi vì trong cuộc thi bình chọn hoa khôi giảng đường tôi áp cậu, lúc tôi vừa nghe được, trong lòng còn chê cười cậu. Lúc ấy tôi nghĩ, không phải chỉ là một cái hư danh hoa khôi thôi sao, có cái gì đáng để ý chứ."
"Sau đó chúng ta ở bên sườn núi ngoài ý muốn hôn nhau, nhìn thấy bộ dáng cậu kinh hoảng hệt như thỏ con, kỳ thật tôi cũng có chút đắc ý. Bộ dáng cậu trộm thích tôi lại bị tôi phát hiện trông rất đáng yêu, cũng có chút ngây ngốc. Khi đó tôi liền nghĩ, nhất định phải xem trọng cậu, nếu như tiểu cô nương này bị người khác lừa đi thì phải làm sao bây giờ."
Suy nghĩ của cô lại kéo về sớm hơn trước, "Thời điểm cao trung ban của các cậu ở trước cửa WC, mỗi lần lúc tôi đi rửa tay ngang đều nhìn thấy cậu được vài người vây quanh, những người đó tôi nhìn một cái đã biết hư tình giả ý, chỉ có cậu là cười hệt như một đứa ngốc. Tôi luôn nhịn không được ở trong lòng mắng cậu ngu xuẩn."
"Nhưng mà sau này tôi mới biết, đó không phải là ngốc, cậu chỉ là -----"
"Hơn nửa đêm cậu không ngủ còn ở bên tai mắng tôi là có ý gì!"
Sau sống lưng Ân Như Ly chợt lạnh, ra vẻ trấn định, "Tôi đang thổ lộ tình yêu của tôi dành cho cậu."
"Lỗ tai nào của tôi cũng không nghe ra tình yêu, tôi chỉ nghe ra ghét bỏ!" Mạc Vân Sam cắn răng nói, "Xem ra là tư thế yoga không đúng chỗ, thân thể của cậu khẳng định là còn có thể bẻ thêm nữa!"
Lời vừa nói xong, Ân Như Ly liền bị kéo vào chăn, đầy đủ duỗi mỗi một cây gân mạch toàn thân.
Mạc Vân Sam nằm nghiêng một bên, được người phía sau ôm lấy, cánh tay tuyết trắng giao triền nhau, ngón tay cũng gắt gao siết chặt.
Nàng mở mắt, người phía sau dường như có tâm linh tương thông, hôn lên đầu vai nàng, "Dậy rồi?"
"Vẫn chưa." Quanh thân được nhiệt độ cơ thể của hồ ly tinh bao lấy, ấm áp lại thích thú, làm cho nàng luyến tiếc đứng lên.
"Vậy hiện tại là đang nói mớ đúng không?" Ân Như Ly nhích tới gần, cằm đặt trên vai Mạc Vân Sam, "Ân thái thái có muốn ở trong mộng một lần đêm đẹp?"
"Tối hôm qua mới....." Mạc Vân Sam xoay người, cười tủm tỉm nhìn hồ ly tinh, "Cậu khó no vậy sao?
"Cậu gạt tôi, rõ ràng là nói chưa dậy." Ân Như Ly nói, "Vợ chồng với nhau phải thành thật tương đãi mới có thể lâu dài, cậu nói dối tôi, có phải nên chịu phạt không?"
"Phạt tôi dùng tay trái phục vụ cậu?" Mạc Vân Sam ý cười càng sâu, "Tôi rất chờ mong."
Ân Như Ly: "....."
Tôi một chút cũng không chờ mong.
Tối hôm qua hai người nước chảy thành sông, lăn đến trên giường.
Mạc Vân Sam không nói đáp ứng hay là không, nhưng ngủ một giấc tỉnh dậy, các nàng rất ăn ý mà cùng nhau tiến vào một nhân vật mới.
Là bạn đời cho nhau điểm tựa, chung thân không rời không bỏ.
Ân Như Ly ôm lấy Mạc Vân Sam, trán chạm trán, "Hôn lễ của chúng ta, cậu muốn phong cách gì?"
Mạc Vân Sam: "Dù sao tôi cũng sẽ không mang thai ngoài ý muốn, hôn lễ không cần gấp."
"......"
Ân Như Ly chạm khóe môi vợ mình, "Không phải lần trước cậu nói rất muốn hôn lễ sao?"
Mạc Vân Sam: "Lần trước là lần trước, hiện tại những vấn đề liên quan đến dự án của tôi đều đã chuẩn bị xong, rất nhanh là có thể bắt đầu quay rồi, hôn lễ sẽ làm hòa tan nhiệt độ của dự án, quay xong rồi hẳn nói."
Ân Như Ly nhíu mày: "Cậu còn giận tôi sao?"
"Sao cậu lại thích tự mình đa tình như vậy!" Mạc Vân Sam xoa nắn khuôn mặt hoạt nộn của hồ ly tinh, "Hơn ngàn năm qua đi, tôi cũng là một nữ nhân của thời đại mới, đương nhiên là phải lấy sự nghiệp làm trọng, chứng đã lãnh hôn cũng đã cầu, hôn lễ cũng không còn là chuyện gấp rút nữa."
Khóe mắt Ân Như Ly hơi hơi rũ xuống, tựa hồ như có chút ủy khuất.
Khóe mắt Mạc Vân Sam cong cong, "Làm sao vậy? Tiểu hồ ly của tôi cảm thấy bị vắng vẻ, không vui sao?"
"Tôi đường đường là tổng tài một tập đoàn, không có ấu trĩ như vậy." Biểu tình của Ân Như Ly khôi phục lại như thường, "Đề nghị của Ân thái thái rất hợp lý, tôi tôn trọng suy nghĩ của cậu."
Mac Vân Sam bắt đầu tự luyến: "Gả cho một nữ trung hào kiệt cử thế vô song phong hoa tuyệt thế như tôi, nhất định đời trước cậu đã tích vài trăm năm công đức."
Ân Như Ly: "Tôi cầu hôn, nói đúng hơn là cậu gả cho tôi."
Mạc Vân Sam: "Cậu còn sống ở thời phong kiến à? Đương nhiên là ai càng công khí hơn thì là gả cho người đó rồi, dì Lý còn nói có thể gả được cho tôi là phúc của cậu."
Ân Như Ly cười nhạo: "Cậu có công khí?"
Mạc Vân Sam nhéo lỗ tai hồ ly tinh: "Cậu giở cái nụ cười khinh thường kia một lần nữa, làm phản rồi!"
Ân Như Ly: "Tôi cho rằng, cuộc sống sau khi kết hôn hẳn là ấm áp ngọt ngào lắm chứ."
Mạc Vân Sam: "Ý của cậu là tôi bạo lực?"
Ân Như Ly: "Tôi không nói như vậy."
Mạc Vân Sam: "Cậu không nói như vậy nhưng ý của cậu thì như vậy!"
"...."
Một ngày, lại bắt đầu từ khắc khẩu.
Nhưng mà khắc khẩu như vậy lại khiến người ta cảm thấy ấm áp mà hạnh phúc.
............
Một bộ phim điện ảnh tên < Cõi mạc thế yên vui > đăng thông cáo chính thức chiêu mộ diễn viên, hoan nghênh mọi người đến thử vai.
Đạo diễn của bộ phim này là Cao Hàn cùng biên kịch phim Lý Duẫn tuy so với người mới có hơn một chút tiếng tăm nhưng với đại chúng bên ngoài cũng đều còn rất xa lạ.
Bất quá nhà làm phim và giám chế nhưng thật ra lại khiến cho người ta hai mắt sáng ngời.
Người đầu tiên là người mà trước đó đã đoạt giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất ở Oscar, hoạt động xuyên biên giới.
Người tiếp theo đó chính là Từ Tinh, giám chế của rất nhiều bộ phim nổi tiếng, những bộ phim mà trong danh sách người sản xuất đề tên cô ấy đều là những bộ phim đảm bảo chất lượng.
Chỉ là, một đội hình như vậy, vẫn không thể nhấc lên bao lớn hứng thú đối với các đoàn đội nghệ sĩ nổi tiếng.
Thứ nhất, thị phần của những bộ phim có đề tài nói về khoa học viễn tưởng rất thấp, công chiếu được vài tháng, không bàn đến chuyện tỉ lệ lộ diện không cao, còn có khả năng bị ăn mắng.
Thứ hai, một diễn viên chuyển sang làm nhà sản xuất, còn chưa có tác phẩm nào trải qua kiểm nghiệm thị trường, rất nhiều người tự nhiên là không dám tùy tiện gia nhập.
Thứ ba, từ nhà sản xuất đến giám chế, lại đến đạo diễn, biên kịch, thậm chí là hai vai chính phân lượng nặng nhất đều là nữ, ngay từ ánh mắt đầu tiên rất nhiều đoàn đội đã cảm thấy đây là một dự án không đáng tin cậy. Thậm chí còn có rất nhiều người đại diện là nữ cũng cho là như vậy.
Giới tính như một tòa thành cao không thấy trời, cho dù ngày thường có cố tính lảng tránh không nhắc đến thì đến một thời khắc nào đó nó cũng sẽ nhảy ra, nhắc nhở người ta rằng, đây là một sự thật.
Đương nhiên, những lời như thế này người ta sẽ không tha ra nói ngoài miệng, một số đoàn đội nhận được lời mời của đạo diễn đều lấy lý do vướng lịch trình hoặc một số lý do khác để uyển chuyển cự tuyệt.
Mạc Vân Sam biết rất rõ những lời đồn đãi ngoài kia, nhưng này nửa điểm cũng không buồn bực.
Đạo bất đồng khó lòng hợp tác, diễn viên nhiều như vậy, không lo tìm không được một người thích hợp, bỏ qua một cơ hội tốt, nói không chừng sao này còn về nhà khóc rống nữa kìa.
Sau khi trải qua một đoạn thời gian thử vai, những vai phụ gánh vác suất diễn quan trọng nhất đã được định không sai biệt lắm, nhưng nữ chính, Mạc Vân Sam làm sao cũng không chọn được người.
Tuy rằng sự thật thì tàn nhẫn, nhưng có đôi khi, 99% kỹ thuật diễn cũng không nhất định so được với 1% vận khí.
Đến thử vai nữ chính không thiếu những tiểu hoa có kỹ thuật diễn xuất, sau khi Mạc Vân Sam hô cắt lại cảm thấy thiếu cái gì đó.
Sau khi đạo diễn Cao Hàn xem qua kịch bản cũng tán đồng suy nghĩ của nàng.
Nhưng cũng không chỉ riêng việc tuyển chọn vai nữ chính thôi, nhân vật nữ chính của bộ phim này có rất nhiều cảnh hành động, cần phải học tập trước với chỉ đạo võ thuật.
Mỗi ngày không riêng gì việc thử vai, còn phải thảo luận chuyện kịch bản, kiểm tra địa điểm, còn phải câu thông một số chuyện vụn vặt với rất nhiều người. So với việc đơn thuần chỉ đóng phim, không biết là mệt hơn bao nhiêu lần.
Cũng vì thế mà ngoài miệng Mạc Vân Sam nổi lên một cục mụn, mỗi lần soi gương đều thập phần đau lòng.
Nàng càng luống cuống tay chân thì lại càng bội phục vị giám đốc Catharien kia, đối phương lúc nào cũng có thể xử lý gọn gàng ngăn nắp hết thảy mọi chuyện, còn có vẻ như không cần tốn bao nhiêu sức lực.
........
9 giờ tối.
Mạc Vân Sam vừa mới vào nhà đã bị xả vào một cái ôm mềm mại, lực đạo rất lớn, như là muốn siết chết cô.
"Đã rất lâu rồi cậu không về sớm thế này." Trong thanh âm tựa hồ như mang theo một tia ai oán.
Mạc Vân Sam nâng mặt hồ ly tinh, "Để tôi nhìn xem là con dâu nhỏ nhà ai đang chịu ủy khuất? Là nhà của tôi nha!" Đầu ngón tay lạnh lẽo chạm vào làn da nóng hầm hập, rất thoải mái.
Đôi mắt Ân Như Ly híp lại, "Trên mạng nói cậu và đạo diễn Cao ra vào có đôi, ăn ý mười phần."
Mạc Vân Sam chớp chớp mắt: "Loại tai tiếng bắt gió bắt bóng thế này sao cậu có thể tin là thật được, huống chi đạo diễn Cao cũng coi như là một nửa ân nhân cứu mạng của tôi, không có cô ấy nói không chừng tôi đã bị Trang Ninh làm gì rồi."
Ân Như Ly nhanh chóng che miệng Mạc Vân Sam lại, "Đừng nói bừa!" Đuôi lông mày nhướng cao, bộ dạng rất tức giận.
"Tôi không nói bừa là được, tiểu hồ ly đừng nóng giận!" Mạc Vân Sam lấy tay Ân Như Ly ra, hôn lên lòng bàn tay cô, "Bất quá tôi cảm thấy nếu đến mười Trang Ninh nửa cũng không sợ, còn có cậu bảo hộ tôi mà!"
Hiện tại nhắc đến nữ nhân giống như kẻ điên kia, Mạc Vân Sam đã không còn cảm giác kinh sợ như trước nữa.
Có lẽ bởi vì căn bản bản thân nàng thần kinh thô, cũng có lẽ, có hồ ly tinh ở bên cạnh nàng, nàng cái gì cũng không sợ cả.
Cánh tay của Ân Như Ly trượt đến eo sườn của Mạc Vân Sam, môi dán sau tai nàng, "Khoảng thời gian này vắng vẻ tôi, cậu muốn bồi thường thế nào?"
Mạc Vân Sam cười khanh khách nói: "Đường đường là Ân đại tổng tại không phải chỉ cần sự nghiệp không cần mỹ nhân sao, tôi cho cậu không gian riêng để sáng tạo, cậu hẳn là nên cao hứng mới đúng, sao lại còn muốn tôi bồi thường?"
"Mỹ nhân khác đương nhiên là tôi không cần, nhưng cậu là vợ tôi, tôi không được thỏa mãn, cậu không thể thoái thác tội của mình." Ân Như Ly nhẹ a khí nói.
Mạc Vân Sam câu cổ vợ mình, cắn một cái lên môi cô, chóp mũi chạm chóp mũi đối phương, "Tôi thích nhất là bộ dáng liêu tao này của cậu."
Ân Như Ly siết chặt cánh tay, "Ân thái thái nói như vậy, trừ bỏ bồi thường ra, có phải là còn khen thưởng gì cho tôi không?"
"Khen thưởng thì không có, nhưng kinh hỉ thì có một ít." Ngón giữa Mạc Vân Sam quấn lấy tóc mai bên tai hồ ly tinh, kéo gần mình hơn, "Gần đây lúc tôi tập yoga có ngộ đạo được một tư thế mới, tuổi càng lớn, phải càng chú ý luyện tập cho thân thể mềm dẻo mới được."
Giữa mày Ân Như Ly hơi nhíu lại, không hiểu sao lại đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, cảm giác tựa hồ không tốt lắm.
Mạc Vân Sam bước từng bước về trước, đẩy Ân Như Ly dần về hướng phòng tập thể hình.
Ân Như Ly định trụ bước chân, "Tôi còn chưa rửa tay, cậu lên lầu chờ tôi đi."
Mạc Vân Sam gật gật đầu, "Cậu không nói tôi cũng quên mất bước quan trọng nhất, vậy cùng nhau đi."
Lời này nghe thế nào cũng không cảm thấy chân thành.
Ân Như Ly đối diện với Mạc Vân Sam một lúc lâu, muốn nhìn thử xem trong hồ lô của nàng rốt cuộc là bán thuốc gì.
Mạc Vân Sam câu lấy cổ áo Ân Như Ly đi vào toilet, mở vòi nước ra, để Ân Như Ly đứng ở phía trước, bản thân thì vòng ra phía sau ôm lấy cô, bao bọc lấy tay cô.
Hai bàn tay trắng nõn thon dài ở trong nước giao hòa nhau.
Mạc Vân Sam đóng công tắc lại, gỡ vải lụa dùng làm vật trang trí trên cổ áo xuống, buộc vòng lên cổ tay Ân Như Ly.
.....
Trên sàn nhà bọt biển, quần áo rơi vãi đầy đất.
..........
Ân Như Ly từ trong mộng bừng tỉnh, đầu đầy mồ hôi, sờ thấy người bên cạnh còn ở đây mới thở phào một hơi.
Cô hợp người vào trong lòng ngực, hôn hôn cái trán, chóp mũi, lại siết thật chặc vào lòng, sau đó mới một lần nữa nhắm mắt lại.
Vừa rồi ở cảnh trong mơ, ở trong một căn phòng nhỏ, Mạc Vân Sam bị khóa kim loại khóa ở trên gường, tay, chân, thậm chí là đầu đều nối với điện cực, điện một lần lại mở một lần. Người trên giường thống khổ tuyệt vọng.
Mà cô lại trôi giữa không trung, nhìn hết thảy mọi chuyện phát sinh trước mắt, trừ bỏ là kêu rên, không còn biện pháp nào khác.
Cũng may, đó chỉ là một giấc mơ.
Chuyện đã từng chân thật phát sinh luôn lưu lại dấu vết trong lòng người khác.
Cho dù là chuyện đã qua, Ân Như Ly cũng vẫn thường xuyên mơ thấy bộ dáng thống khổ của Mạc Vân Sam.
Người bừng tỉnh từ trong mộng không có ý ngủ tiếp nữa, chỉ nhắm mắt thầm thì bên tai vợ mình.
"Cậu có biết không, lúc trước cậu nói nhìn tôi không thuận mắt là bởi vì trong cuộc thi bình chọn hoa khôi giảng đường tôi áp cậu, lúc tôi vừa nghe được, trong lòng còn chê cười cậu. Lúc ấy tôi nghĩ, không phải chỉ là một cái hư danh hoa khôi thôi sao, có cái gì đáng để ý chứ."
"Sau đó chúng ta ở bên sườn núi ngoài ý muốn hôn nhau, nhìn thấy bộ dáng cậu kinh hoảng hệt như thỏ con, kỳ thật tôi cũng có chút đắc ý. Bộ dáng cậu trộm thích tôi lại bị tôi phát hiện trông rất đáng yêu, cũng có chút ngây ngốc. Khi đó tôi liền nghĩ, nhất định phải xem trọng cậu, nếu như tiểu cô nương này bị người khác lừa đi thì phải làm sao bây giờ."
Suy nghĩ của cô lại kéo về sớm hơn trước, "Thời điểm cao trung ban của các cậu ở trước cửa WC, mỗi lần lúc tôi đi rửa tay ngang đều nhìn thấy cậu được vài người vây quanh, những người đó tôi nhìn một cái đã biết hư tình giả ý, chỉ có cậu là cười hệt như một đứa ngốc. Tôi luôn nhịn không được ở trong lòng mắng cậu ngu xuẩn."
"Nhưng mà sau này tôi mới biết, đó không phải là ngốc, cậu chỉ là -----"
"Hơn nửa đêm cậu không ngủ còn ở bên tai mắng tôi là có ý gì!"
Sau sống lưng Ân Như Ly chợt lạnh, ra vẻ trấn định, "Tôi đang thổ lộ tình yêu của tôi dành cho cậu."
"Lỗ tai nào của tôi cũng không nghe ra tình yêu, tôi chỉ nghe ra ghét bỏ!" Mạc Vân Sam cắn răng nói, "Xem ra là tư thế yoga không đúng chỗ, thân thể của cậu khẳng định là còn có thể bẻ thêm nữa!"
Lời vừa nói xong, Ân Như Ly liền bị kéo vào chăn, đầy đủ duỗi mỗi một cây gân mạch toàn thân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.