Dung Thành
Đánh giá: 9.4/10 từ 5 lượt
Truyện Dung Thành của tác giả Vu Triết kể về hai nhân vật chính là Ninh Cốc và Liên Xuyên. Truyện trong như nước cất nên không rõ công thụ
Liên Xuyên mở khoang ngủ ra, nhìn thế giới bên ngoài.
Vẫn là buổi sáng như mọi ngày.
Nhưng đây thật sự là một ngày mới ư??? Bởi vì là mọi thứ thật sự không khác mấy.
Chỉ có cơn đau đầu biểu hiện rõ cho hắn biết rằng hôm nay thật sự là một ngày mới, không phải hôm qua hay những hôm khác…
Và, chủ thành hiện giờ đã không còn vật tư và không gian để dung nhập thêm người.
Vu Triết cũng có rất nhiều tác phẩm khác mà bạn có thể tìm đọc như Sói đi thành đôi, Vì đâu nặng tình như thế...
Liên Xuyên mở khoang ngủ ra, nhìn thế giới bên ngoài.
Vẫn là buổi sáng như mọi ngày.
Nhưng đây thật sự là một ngày mới ư??? Bởi vì là mọi thứ thật sự không khác mấy.
Chỉ có cơn đau đầu biểu hiện rõ cho hắn biết rằng hôm nay thật sự là một ngày mới, không phải hôm qua hay những hôm khác…
Và, chủ thành hiện giờ đã không còn vật tư và không gian để dung nhập thêm người.
Vu Triết cũng có rất nhiều tác phẩm khác mà bạn có thể tìm đọc như Sói đi thành đôi, Vì đâu nặng tình như thế...
5 chương mới nhất truyện Dung Thành
- Chương 100 - Thiếu
- Chương 99 - Liên Xuyên nhìn cậu, rướn người về phía trước, hôn một cái lên môi cậu
- Chương 98 - So sánh với tường thành cao vút vào không trung của chủ thành, bức tường nằm trước mắt có thể xem như một ngọn núi
- Chương 97 - “Xuất phát! Đi đến nơi xa nhất!”
- Chương 96 - Ninh Cốc duỗi ngón tay xoa vài cái trên thiết bị hạn chế, sau đó rướn lại gần, cúi đầu hôn lên gáy Liên Xuyên
Danh sách chương truyện Dung Thành
- Chương 61 - “Đây không phải bên ngoài sương đen,” Liên Xuyên nói, “Đây là một mặt khác của đèn kéo quân.”
- Chương 62 - “Thi nhân là ý thức của ai? Xác của thi nhân đâu?”
- Chương 63 - “Đừng cử động,” Ninh Cốc nhìn gã, “Cử động là anh chết.”
- Chương 64 - “Dù là thân thể Liên Xuyên, hay ý thức của Liên Xuyên đi nữa, cũng đều không được thay đổi.”
- Chương 65 - “Ai dám nói tôi không tồn tại!”
- Chương 66 - “Mọi cậu ta, đều là biến số,” Diệp Hi nói
- Chương 67 - Đội quân và kẻ lữ hành mênh mông cuồn cuộn đang vừa gào thét vừa băng qua cầu, tiến vào chủ thành
- Chương 68 - “Nhân viên quản lý khởi động.” Giọng nữ nói, như đang trả lời cho câu hỏi của Ninh Cốc
- Chương 69 - “Chào mừng đến với thế giới của tôi.”
- Chương 70 - “Anh chính là,” Giọng Ninh Cốc đã hơi khàn khàn, “cánh tay cầm đèn kéo quân.”
- Chương 71 - “Tôi đã nói rồi, tôi sẽ sống ở mỗi một đời chủ thành, thế giới của tôi tồn tại mãi mãi.”
- Chương 72 - “…… Nghe quê dợ.” Ninh Cốc nói
- Chương 73 - “Cửu Dực? Cửu Dực! Là anh à!”
- Chương 74 - Liên Xuyên đứng dậy, giang hai tay ra
- Chương 75 - “Mặt kia của chủ thành là gì?”
- Chương 76 - Đang không ngừng lao ra từ những bọt khí nho nhỏ xung quanh giọt sương là một đội quân mặc đồng phục của chủ thành
- Chương 77 - “Giọt sương không liên quan gì đến hủy diệt cả.”
- Chương 78 - “Nếu cậu đã lo lắng như vậy,” Cửu Dực nói, “thì hay là hai người đến giáo đường đi.”
- Chương 79 - Ba bóng đen phóng qua bãi đổ nát giữa một mảng lặng ngắt, lao về phía giọt sương
- Chương 80 - “Nếu như cậu đi vào đó,” Cửu Dực cũng chỉ vào cậu, “Liên Xuyên coi như chết vô ích.”
- Chương 81 - “Ninh Cốc,” Giọng Cửu Dực vang lên trước mặt cậu, “Chúng ta đã về rồi.”
- Chương 82 - Chúa cứu thế gì như c*t!
- Chương 83 - “Liên Xuyên.”
- Chương 84 - Tôi là người cược đâu thắng đó vì anh!
- Chương 85 - Liên Xuyên xông tới, nắm đấm nện lên xương sườn cậu lần thứ ba
- Chương 86 - Một thế giới bị hủy diệt, trở thành hi vọng của một thế giới khác
- Chương 87 - “Chỉ dựa vào cậu,” Liên Xuyên nói, “Mà muốn giết tôi?”
- Chương 88 - Cậu phải tìm thấy tôi, giống như lần đầu tiên cậu nhìn thấy Betelgeuse
- Chương 89 - Nếu xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn, tôi, hoặc là Liên Xuyên…
- Chương 90 - Tôi là Liên Xuyên.