Dương Gian Phán Quan
Đánh giá: 8.3/10 từ 51 lượt
Dương gian phán quan - Đang tiến hành - Quái Lão Ca
Giới thiệu truyện dị giới thú vị này:
Cao Cường cũng mới xin vào làm việc tại quán Coffe Ánh Trăng này được hơn 2 tháng mà thôi. Tuy tiền lương mỗi tháng chẳng đáng là bao nhưng được cái ông chủ là một người rất dễ nói chuyện.
Cụ thể theo nội quy của trường mà Cao Cường đang theo học thì sinh viên năm nhất như hắn bắt buộc phải vào ở ký túc xá. Giờ giấc ra vào bị quản chế có phần hơi nghiêm ngặt.
Không những thế còn có vấn đề cộng trừ điểm hạnh kiểm này nọ, thành ra ngay cả những sinh viên thuộc diện con nhà khá giả, trong túi đầy tiền cũng không ngủ lại bên ngoài bao giờ.
Tất nhiên những trường hợp thuộc diện con ông cháu cha gì đó thì không tính. Cái đám này đến học hay không học còn chẳng cần bận tâm, huống chi đòi ép chúng vào ký túc xá nhỏ hẹp ở lại?
Nếu như Cao Cường cũng làm việc theo ca giống như những nhân viên thông thường trong quán, thì chắc chắn hắn sẽ không kịp về ký túc xá trước giờ giới nghiêm được.
May mắn thay được ông chủ châm chước tạo điều kiện cho vào làm việc tại đây theo ca giờ hơi lệch so với những nhân viên khác. Cao Cường nhờ đó có chút thu nhập trang trải sinh hoạt phí.
Ra khỏi quán còn chưa đi được mấy bước chân, một người thanh niên trên đầu đội mũ lụp xụp chặn đứng Cao Cường lại, đối phương ngón tay kẹp điếu thuốc đưa lên miệng và nói:
“Huynh đệ, có lửa cho ta xin miếng?”
Ở cái Tân Long thành phố này thì tệ nạn cướp giật xảy ra như cơm bữa. Với cái dáng vẻ đội mũ lụp xụp che gần hết khuôn mặt thế kia nhìn trông khả nghi vô cùng.
Mặc dù sinh viên nghèo nên chẳng có gì quý giá để mà bị cướp, xong Cao Cường vẫn là đề cao cảnh giác một chút thì hơn, hắn hơi lùi về sau vài bước rồi mỉm cười trả lời:
“Xin lỗi, ta không hút thuốc nên không có lửa, ngươi vào quán hỏi xem sao”
Vừa nói dứt lời Cao Cường vậy mà thấy đối phương nhếch mép cười. Một cảm giác cực độ nguy hiểm từ đâu ùa tới, khiến nhịp tim trong lồng ngực bỗng chốc gia tăng nhanh chóng.
Đúng lúc này một cánh tay từ phía sau vòng qua kẹp chặt lấy cổ của Cao Cường. Chưa dừng lại ở đó, gã xin lửa từ sau hông rút ra một con dao nhỏ rồi nhắm thẳng phần bụng Cao Cường liên tục đâm tới.
“Phập.. Phập.. Phập..”
Giới thiệu truyện dị giới thú vị này:
Cao Cường cũng mới xin vào làm việc tại quán Coffe Ánh Trăng này được hơn 2 tháng mà thôi. Tuy tiền lương mỗi tháng chẳng đáng là bao nhưng được cái ông chủ là một người rất dễ nói chuyện.
Cụ thể theo nội quy của trường mà Cao Cường đang theo học thì sinh viên năm nhất như hắn bắt buộc phải vào ở ký túc xá. Giờ giấc ra vào bị quản chế có phần hơi nghiêm ngặt.
Không những thế còn có vấn đề cộng trừ điểm hạnh kiểm này nọ, thành ra ngay cả những sinh viên thuộc diện con nhà khá giả, trong túi đầy tiền cũng không ngủ lại bên ngoài bao giờ.
Tất nhiên những trường hợp thuộc diện con ông cháu cha gì đó thì không tính. Cái đám này đến học hay không học còn chẳng cần bận tâm, huống chi đòi ép chúng vào ký túc xá nhỏ hẹp ở lại?
Nếu như Cao Cường cũng làm việc theo ca giống như những nhân viên thông thường trong quán, thì chắc chắn hắn sẽ không kịp về ký túc xá trước giờ giới nghiêm được.
May mắn thay được ông chủ châm chước tạo điều kiện cho vào làm việc tại đây theo ca giờ hơi lệch so với những nhân viên khác. Cao Cường nhờ đó có chút thu nhập trang trải sinh hoạt phí.
Ra khỏi quán còn chưa đi được mấy bước chân, một người thanh niên trên đầu đội mũ lụp xụp chặn đứng Cao Cường lại, đối phương ngón tay kẹp điếu thuốc đưa lên miệng và nói:
“Huynh đệ, có lửa cho ta xin miếng?”
Ở cái Tân Long thành phố này thì tệ nạn cướp giật xảy ra như cơm bữa. Với cái dáng vẻ đội mũ lụp xụp che gần hết khuôn mặt thế kia nhìn trông khả nghi vô cùng.
Mặc dù sinh viên nghèo nên chẳng có gì quý giá để mà bị cướp, xong Cao Cường vẫn là đề cao cảnh giác một chút thì hơn, hắn hơi lùi về sau vài bước rồi mỉm cười trả lời:
“Xin lỗi, ta không hút thuốc nên không có lửa, ngươi vào quán hỏi xem sao”
Vừa nói dứt lời Cao Cường vậy mà thấy đối phương nhếch mép cười. Một cảm giác cực độ nguy hiểm từ đâu ùa tới, khiến nhịp tim trong lồng ngực bỗng chốc gia tăng nhanh chóng.
Đúng lúc này một cánh tay từ phía sau vòng qua kẹp chặt lấy cổ của Cao Cường. Chưa dừng lại ở đó, gã xin lửa từ sau hông rút ra một con dao nhỏ rồi nhắm thẳng phần bụng Cao Cường liên tục đâm tới.
“Phập.. Phập.. Phập..”
5 chương mới nhất truyện Dương Gian Phán Quan
Danh sách chương truyện Dương Gian Phán Quan
- Chương 61 - Chương 61: Một Cước Trừng Phạt
- Chương 62 - Chương 62: Chụp Mũ
- Chương 63 - Chương 63: Công Việc Của Lão Phệ
- Chương 64 - Chương 64: Hành Hung Cho Tỉnh
- Chương 65 - Chương 65: Sớm Nhận Thù Lao
- Chương 66 - Chương 66: Chơi Tiểu Xảo
- Chương 67 - Chương 67: Gợi Ý Từ Địch Nhân
- Chương 68 - Chương 68: Ám Ảnh Tội Lỗi
- Chương 69 - Chương 69: Thần Kỳ Hiệu Quả
- Chương 70 - Chương 70: Bá Chủ Rừng Xanh
- Chương 71 - Chương 71: Tình Cờ Được Biết
- Chương 72 - Chương 72: Lại Thấy Oán Khí
- Chương 73 - Chương 73: Mê Tâm Tra Hỏi
- Chương 74 - Chương 74: Có Chút Đầu Mối
- Chương 75 - Chương 75: Đành Xin Lỗi
- Chương 76 - Chương 76: Cấm Quân
- Chương 77 - Chương 77: Diên Lộc
- Chương 78 - Chương 78: Đắc Ý Diên Lộc
- Chương 79 - Chương 79: Quỷ Dị Dáng Vẻ
- Chương 80 - Chương 80: Quỷ Thi
- Chương 81 - Chương 81: Xuất Thủ
- Chương 82 - Chương 82: Giết Một Cách Triệt Để
- Chương 83 - Chương 83: Luyện Khí Trung Kỳ
- Chương 84 - Chương 84: Tin Tức Về Ngạ Quỷ
- Chương 85 - Chương 85: Ma Quỷ Chính Là Đáng Sợ
- Chương 86 - Chương 86: Đáng Thương Quỷ Đói
- Chương 87 - Chương 87: Tiến Hành Diệt Ngạ Quỷ
- Chương 88 - Chương 88: Ngạ Quỷ Muốn Khóc
- Chương 89 - Chương 89: Có Chút Đồng Cảm
- Chương 90 - Chương 90: Anh Tuấn Đại Vương