Dương Gian Phán Quan
Đánh giá: 8.3/10 từ 51 lượt
Dương gian phán quan - Đang tiến hành - Quái Lão Ca
Giới thiệu truyện dị giới thú vị này:
Cao Cường cũng mới xin vào làm việc tại quán Coffe Ánh Trăng này được hơn 2 tháng mà thôi. Tuy tiền lương mỗi tháng chẳng đáng là bao nhưng được cái ông chủ là một người rất dễ nói chuyện.
Cụ thể theo nội quy của trường mà Cao Cường đang theo học thì sinh viên năm nhất như hắn bắt buộc phải vào ở ký túc xá. Giờ giấc ra vào bị quản chế có phần hơi nghiêm ngặt.
Không những thế còn có vấn đề cộng trừ điểm hạnh kiểm này nọ, thành ra ngay cả những sinh viên thuộc diện con nhà khá giả, trong túi đầy tiền cũng không ngủ lại bên ngoài bao giờ.
Tất nhiên những trường hợp thuộc diện con ông cháu cha gì đó thì không tính. Cái đám này đến học hay không học còn chẳng cần bận tâm, huống chi đòi ép chúng vào ký túc xá nhỏ hẹp ở lại?
Nếu như Cao Cường cũng làm việc theo ca giống như những nhân viên thông thường trong quán, thì chắc chắn hắn sẽ không kịp về ký túc xá trước giờ giới nghiêm được.
May mắn thay được ông chủ châm chước tạo điều kiện cho vào làm việc tại đây theo ca giờ hơi lệch so với những nhân viên khác. Cao Cường nhờ đó có chút thu nhập trang trải sinh hoạt phí.
Ra khỏi quán còn chưa đi được mấy bước chân, một người thanh niên trên đầu đội mũ lụp xụp chặn đứng Cao Cường lại, đối phương ngón tay kẹp điếu thuốc đưa lên miệng và nói:
“Huynh đệ, có lửa cho ta xin miếng?”
Ở cái Tân Long thành phố này thì tệ nạn cướp giật xảy ra như cơm bữa. Với cái dáng vẻ đội mũ lụp xụp che gần hết khuôn mặt thế kia nhìn trông khả nghi vô cùng.
Mặc dù sinh viên nghèo nên chẳng có gì quý giá để mà bị cướp, xong Cao Cường vẫn là đề cao cảnh giác một chút thì hơn, hắn hơi lùi về sau vài bước rồi mỉm cười trả lời:
“Xin lỗi, ta không hút thuốc nên không có lửa, ngươi vào quán hỏi xem sao”
Vừa nói dứt lời Cao Cường vậy mà thấy đối phương nhếch mép cười. Một cảm giác cực độ nguy hiểm từ đâu ùa tới, khiến nhịp tim trong lồng ngực bỗng chốc gia tăng nhanh chóng.
Đúng lúc này một cánh tay từ phía sau vòng qua kẹp chặt lấy cổ của Cao Cường. Chưa dừng lại ở đó, gã xin lửa từ sau hông rút ra một con dao nhỏ rồi nhắm thẳng phần bụng Cao Cường liên tục đâm tới.
“Phập.. Phập.. Phập..”
Giới thiệu truyện dị giới thú vị này:
Cao Cường cũng mới xin vào làm việc tại quán Coffe Ánh Trăng này được hơn 2 tháng mà thôi. Tuy tiền lương mỗi tháng chẳng đáng là bao nhưng được cái ông chủ là một người rất dễ nói chuyện.
Cụ thể theo nội quy của trường mà Cao Cường đang theo học thì sinh viên năm nhất như hắn bắt buộc phải vào ở ký túc xá. Giờ giấc ra vào bị quản chế có phần hơi nghiêm ngặt.
Không những thế còn có vấn đề cộng trừ điểm hạnh kiểm này nọ, thành ra ngay cả những sinh viên thuộc diện con nhà khá giả, trong túi đầy tiền cũng không ngủ lại bên ngoài bao giờ.
Tất nhiên những trường hợp thuộc diện con ông cháu cha gì đó thì không tính. Cái đám này đến học hay không học còn chẳng cần bận tâm, huống chi đòi ép chúng vào ký túc xá nhỏ hẹp ở lại?
Nếu như Cao Cường cũng làm việc theo ca giống như những nhân viên thông thường trong quán, thì chắc chắn hắn sẽ không kịp về ký túc xá trước giờ giới nghiêm được.
May mắn thay được ông chủ châm chước tạo điều kiện cho vào làm việc tại đây theo ca giờ hơi lệch so với những nhân viên khác. Cao Cường nhờ đó có chút thu nhập trang trải sinh hoạt phí.
Ra khỏi quán còn chưa đi được mấy bước chân, một người thanh niên trên đầu đội mũ lụp xụp chặn đứng Cao Cường lại, đối phương ngón tay kẹp điếu thuốc đưa lên miệng và nói:
“Huynh đệ, có lửa cho ta xin miếng?”
Ở cái Tân Long thành phố này thì tệ nạn cướp giật xảy ra như cơm bữa. Với cái dáng vẻ đội mũ lụp xụp che gần hết khuôn mặt thế kia nhìn trông khả nghi vô cùng.
Mặc dù sinh viên nghèo nên chẳng có gì quý giá để mà bị cướp, xong Cao Cường vẫn là đề cao cảnh giác một chút thì hơn, hắn hơi lùi về sau vài bước rồi mỉm cười trả lời:
“Xin lỗi, ta không hút thuốc nên không có lửa, ngươi vào quán hỏi xem sao”
Vừa nói dứt lời Cao Cường vậy mà thấy đối phương nhếch mép cười. Một cảm giác cực độ nguy hiểm từ đâu ùa tới, khiến nhịp tim trong lồng ngực bỗng chốc gia tăng nhanh chóng.
Đúng lúc này một cánh tay từ phía sau vòng qua kẹp chặt lấy cổ của Cao Cường. Chưa dừng lại ở đó, gã xin lửa từ sau hông rút ra một con dao nhỏ rồi nhắm thẳng phần bụng Cao Cường liên tục đâm tới.
“Phập.. Phập.. Phập..”
5 chương mới nhất truyện Dương Gian Phán Quan
Danh sách chương truyện Dương Gian Phán Quan
- Chương 181 - Nhàn lão thoả hiệp
- Chương 182 - Nhàn lão bất đắc dĩ
- Chương 183 - Thuật pháp không tồi
- Chương 184 - Hành động khác thường
- Chương 185 - Nhàn huynh đệ
- Chương 186 - Có một số việc không như tưởng tượng
- Chương 187 - Vén màn chuyện xưa
- Chương 188 - Tập kích
- Chương 189 - Ta muốn điên cuồng làm một lần
- Chương 190 - Máu tanh gì đó ca chịu được
- Chương 191 - Tanh nồng hương vị giết chóc
- Chương 192 - May mà ngươi còn sống
- Chương 193 - Chịu đựng cảnh bị thiêu chết đi
- Chương 194 - Đám ngốc dè bỉu lẫn nhau
- Chương 195 - Gia nhập cấm quân
- Chương 196 - Lên võ đài
- Chương 197 - Hàng trăm ánh mắt hận thù
- Chương 198 - Chơi theo luật rừng
- Chương 199 - Đan điền cũng xong
- Chương 200 - Láo xược ôn thần
- Chương 201 - Bật ngón tay cái
- Chương 202 - Tiêu diễm phượng dở quẻ
- Chương 203 - Hay là ta cho ngươi
- Chương 204 - Chỉ được cái to mồm
- Chương 205 - Bởi vì ta là nam nhân
- Chương 206 - Rốt cuộc ai mới là tà tu
- Chương 207 - Lão quỷ ngươi đã chơi đùa xong chưa
- Chương 208 - Như thể thách thức
- Chương 209 - Khả năng là âm ổ
- Chương 210 - Mười phần bố đời