Em Có Thể Bao Nuôi Anh Không?
Đánh giá: 7.4/10 từ 8 lượt
Yêu thầm là một loại tình cảm mà nhân sinh con người bao lần phải trải
qua. Nó cũng là nguồn cảm hứng đã tốn biết bao bút mực của nhà văn.
Nhưng có mấy ai yêu thầm mà dứt khoát và mạnh mẽ được như Chu Ninh trong Em Có Thể Bao Nuôi Anh Không? của tác giả Hoa Ngộ Nha. 33 chương truyện sủng có lúc ngọt ngào và cũng có lúc nhói lòng đến rơi lệ,
câu chuyện đã dạy cho chúng ta một bài học quý báu: Dũng cảm yêu!
Văn án:
Chuyện xưa về một tiểu thiếu gia ‘giả vờ cuồng dã bên trong nhuyễn manh’ nỗ lực bao nuôi đại lão.
Có một thiếu gia thụ ngoan ngoãn dịu dàng dễ thương, chính xác là một bé ngoan phẩm học kiêm ưu (phẩm chất và học tập đều rất ưu tú), thông thạo đủ thứ cầm kỳ thi họa, bẽn lẽn hiền lành giống như quả bóng nhỏ màu trắng.
Nhưng cậu có một bí mật động trời.
Cậu thích một tên Ngưu Lang (1). Mà lại còn là chiêu bài của night club.
Chiêu bài thường rất đắt giá, nhưng mà tiểu thiếu gia lại không có gì ngoại trừ nhiều tiền.
Sau đó liền nhờ bạn gay hỏi thăm xem chiêu bài công thích kiểu người gì, kim chủ phải như thế nào thì mới có thể bao nuôi được hắn.
Kết quả công không phải là chiêu bài Ngưu Lang, mà hắn lại là ông chủ của club Ngưu Lang, cho nên thông tin hỏi thăm bị sai lệch…
Bạn gay bi thương nói cho cậu biết, chiêu bài công ưa thích mẫu người cuồng dã (điên cuồng hoang dại), càng cuồng dã càng tốt.
Tiểu thiếu gia trở về lăn qua lộn lại nghiên cứu hai chữ “cuồng dã”, ngày thứ hai đến pub (quầy rượu) lập tức đổi qua một thân quần áo trang sức mà bạn gay đã tốt bụng cung cấp, áo ba lỗ da báo và quần bò rách tung tóe, trên cổ còn có một sợi dây chuyền vàng cực lớn, mười ngón tay đeo tròn tám cái nhẫn.
Sau đó cậu “cuồng dã” đi vào pub, cuồng dã đi tới chỗ ngồi trước mặt công, cuồng dã móc thẻ đen ra.
Công nhíu mày, thầm nhủ tên ngốc này từ đâu chạy tới, tính đập cửa phá quán hay sao, nhưng mà lớn lên lại rất hợp khẩu vị của hắn.
Kết quả, hắn trơ mắt nhìn khuôn mặt trắng trắng nộn nộn của thụ trở nên ửng hồng, dáng đứng đoan chính, hai tay dâng thẻ đen lên, giọng nói thỏ thẻ mềm nhũn.
“Chào ngài, xin hỏi tôi có thể bao nuôi ngài không?”
Văn án:
Chuyện xưa về một tiểu thiếu gia ‘giả vờ cuồng dã bên trong nhuyễn manh’ nỗ lực bao nuôi đại lão.
Có một thiếu gia thụ ngoan ngoãn dịu dàng dễ thương, chính xác là một bé ngoan phẩm học kiêm ưu (phẩm chất và học tập đều rất ưu tú), thông thạo đủ thứ cầm kỳ thi họa, bẽn lẽn hiền lành giống như quả bóng nhỏ màu trắng.
Nhưng cậu có một bí mật động trời.
Cậu thích một tên Ngưu Lang (1). Mà lại còn là chiêu bài của night club.
Chiêu bài thường rất đắt giá, nhưng mà tiểu thiếu gia lại không có gì ngoại trừ nhiều tiền.
Sau đó liền nhờ bạn gay hỏi thăm xem chiêu bài công thích kiểu người gì, kim chủ phải như thế nào thì mới có thể bao nuôi được hắn.
Kết quả công không phải là chiêu bài Ngưu Lang, mà hắn lại là ông chủ của club Ngưu Lang, cho nên thông tin hỏi thăm bị sai lệch…
Bạn gay bi thương nói cho cậu biết, chiêu bài công ưa thích mẫu người cuồng dã (điên cuồng hoang dại), càng cuồng dã càng tốt.
Tiểu thiếu gia trở về lăn qua lộn lại nghiên cứu hai chữ “cuồng dã”, ngày thứ hai đến pub (quầy rượu) lập tức đổi qua một thân quần áo trang sức mà bạn gay đã tốt bụng cung cấp, áo ba lỗ da báo và quần bò rách tung tóe, trên cổ còn có một sợi dây chuyền vàng cực lớn, mười ngón tay đeo tròn tám cái nhẫn.
Sau đó cậu “cuồng dã” đi vào pub, cuồng dã đi tới chỗ ngồi trước mặt công, cuồng dã móc thẻ đen ra.
Công nhíu mày, thầm nhủ tên ngốc này từ đâu chạy tới, tính đập cửa phá quán hay sao, nhưng mà lớn lên lại rất hợp khẩu vị của hắn.
Kết quả, hắn trơ mắt nhìn khuôn mặt trắng trắng nộn nộn của thụ trở nên ửng hồng, dáng đứng đoan chính, hai tay dâng thẻ đen lên, giọng nói thỏ thẻ mềm nhũn.
“Chào ngài, xin hỏi tôi có thể bao nuôi ngài không?”