Em Đứng Trên Cầu Ngắm Phong Cảnh, Người Đứng Trên Lầu Lại Ngắm Em
Đánh giá: 7.3/10 từ 18 lượt
Em Đứng Trên Cầu Ngắm Phong Cảnh, Người Đứng Trên Lầu Lại Ngắm Em - Đã hoàn - Cổ Tây Tước
Giới thiệu truyện ngôn tình hấp dẫn này:
Suốt những năm tháng thanh xuân đẹp đẽ nhất của người con gái, em ôm trong mình một mối tình thầm lặng đối với người đàn ông kia. Để rồi, đến khi người ấy rời đi, lòng em cũng hóa thành một đám mây nhỏ bồng bềnh phiêu dạt khắp nơi, tâm trí mơ hồ, mông lung như bị một làn sương đậm màu đau thương bao phủ…
Cùng người ấy chung sống vui vẻ, cùng người ấy lớn lên, cùng người ấy trải qua những năm tháng tươi đẹp nhất của cuộc đời trong suốt mười chín năm trời dài đằng hắng. Nhưng sau đó là năm năm trời để có thể thực hiện tất cả mong muốn cùng giấc mơ của người ấy… Phải chăng anh là do người ấy đem đến để có thể xoa dịu trái tim đã bị tổn thương sâu sắc của em?
Còn anh, dù chỉ gặp em một lần duy nhất, tựa như hai đường thẳng song song không chút quan hệ, nhưng bản thân lại từ đó mang theo một niềm nhung nhớ với hình bóng ấy. Để rồi sau bao nhiêu năm, lần nữa gặp được em, đối với anh vẫn là một nỗi ám ảnh mơ hồ, bám theo anh trong cả những giấc mơ mỗi khi đêm đến. Để rồi sau lần gặp thứ hai đó, anh như một kẻ ngốc, mải miết bước theo phía sau em.
Em không cần đáp lại, vì đối với anh, chỉ cần anh yêu em là đủ rồi...
Em ngắm phong cảnh trên cầu, liệu có biết rằng, người đứng trên cầu đang ngắm em..
Giới thiệu truyện ngôn tình hấp dẫn này:
Suốt những năm tháng thanh xuân đẹp đẽ nhất của người con gái, em ôm trong mình một mối tình thầm lặng đối với người đàn ông kia. Để rồi, đến khi người ấy rời đi, lòng em cũng hóa thành một đám mây nhỏ bồng bềnh phiêu dạt khắp nơi, tâm trí mơ hồ, mông lung như bị một làn sương đậm màu đau thương bao phủ…
Cùng người ấy chung sống vui vẻ, cùng người ấy lớn lên, cùng người ấy trải qua những năm tháng tươi đẹp nhất của cuộc đời trong suốt mười chín năm trời dài đằng hắng. Nhưng sau đó là năm năm trời để có thể thực hiện tất cả mong muốn cùng giấc mơ của người ấy… Phải chăng anh là do người ấy đem đến để có thể xoa dịu trái tim đã bị tổn thương sâu sắc của em?
Còn anh, dù chỉ gặp em một lần duy nhất, tựa như hai đường thẳng song song không chút quan hệ, nhưng bản thân lại từ đó mang theo một niềm nhung nhớ với hình bóng ấy. Để rồi sau bao nhiêu năm, lần nữa gặp được em, đối với anh vẫn là một nỗi ám ảnh mơ hồ, bám theo anh trong cả những giấc mơ mỗi khi đêm đến. Để rồi sau lần gặp thứ hai đó, anh như một kẻ ngốc, mải miết bước theo phía sau em.
Em không cần đáp lại, vì đối với anh, chỉ cần anh yêu em là đủ rồi...
Em ngắm phong cảnh trên cầu, liệu có biết rằng, người đứng trên cầu đang ngắm em..