Chương 2: Bất Ngờ
Phong -Trà
22/10/2024
Oh Pong: Hả vết nứt nào? Ý cô là màn sương mù lúc nãy ấy hả? dạo này tôi cũng hay thấy có nhiều chuyện bất thường từ những người hay bước ra từ đấy nhưng mà cô bảo là có vết nứt thì tôi không thể tin điều đó được
“ Ngoài đời gặp một cô gái xinh như này mà lại nói ra những lời không bình thường tí nào thì không ổn lắm, khả năng cao lần này bị quỷ ám rồi, không được phải bình tĩnh đời thường mà quỷ đâu ra…”
Cô ta: Haiz… Giờ tôi cũng không biết giải thích thế nào cho anh nữa nhưng mà dù gì cũng cảm ơn anh, nếu có cơ duyên nào đó thì chúng ta có thể gặp lại nhau lần nữa, lúc đó tôi sẽ đãi anh một bữa ra trò (Đây coi như là sự bù đắp vì dù gì anh ta vẫn chưa cho mình biết tên)
Oh Pong: “Xoa mũi” … Vậy thì cũng được thực ra tôi cũng không quan trọng lắm về phần đáp lễ nên là biết đâu có duyên sẽ gặp lại vậy. Vậy tôi xin phép về trước, chúc cô về nhà vui vẻ
Anh cũng vậy nha “cô ấy đáp” rồi cũng rời đi
Đi được một lúc cả hai cũng không ngờ tới là mới cách đấy không lâu mà giờ hai người họ lại đi chung một con đường để về nhà
Oh Pong: Thật bất ngờ ha, tôi cũng không ngờ rằng cô với tôi lại đi cùng một đường đó
Tôi cũng bất ngờ vì không nghĩ rằng là anh sẽ đi hướng này về nhà, tiện thể chúng ta đang đi chung thì sao chúng ta không trao đổi địa chỉ nhỉ, tôi đang sống tại một khu nhà gần SeongNam cũng cách đây không xa
Oh Pong: “Bất ngờ” (tại sao cô gái này lại tự nhiên như vậy, hơn nữa là hình như cô gái này cũng ở gần mình ghê) Oh thật trùng hợp tôi cũng ở gần khu đó có khi nào chúng ta lại là hàng xóm không nhỉ
Cô ấy: Haha.. Nếu là hàng xóm thì tốt rồi tôi có thể đáp lễ cho anh sớm hơn
Tôi đã nói rồi mà không cần đâu, dù gì giúp đỡ ai đó khi gặp nạn cũng là một việc khá bình thường mà
Sau khoảng thời gian trò chuyện thì cũng đã nhìn thấy nhà của mình
Cả hai cùng nói: Đây là nhà ….. tôi?
Oh Pong: Hả? Hình như có chút nhầm lẫn ở đây đây là nhà tôi mà
Cô ấy: Anh có vấn đề à đây là nhà tôi mà đề hẳn cả tên chủ nhà kia rồi còn nhận vơ
Cô có biết đọc không đây là nhà tôi
Không đây là nhà tôi anh có vấn đề về mắt à
Cả hai cùng nói : Đây là của Woo Oh Pong tôi! “Hả!”
Này cô đừng có đùa tôi mới là Oh Pong không thể nào lại có người cùng tên với tôi được, đừng có đùa như vậy đáng sợ đó
Đây là nhà tôi mà anh nói gì thế tôi mới là Oh Pong, nhà tôi trông như thế nào tôi còn không biết sao
Đừng đùa như thế không hay đâu tôi cũng không có thời gian cằn nhằn với cô đâu xin hãy về nhà đi tôi cần đi ngủ
Này sao anh lại tự tiện vào nhà tôi thế hả “kéo anh ta ra”
Tôi đã nói rồi đây là nhà tôi, nếu cô mà còn làm phiền tôi thêm một lần nào nữa thì tôi sẽ gọi cảnh sát đến đưa cô về đồn
Đây là nhà tôi anh nghĩ tôi sợ hả, tôi còn chưa báo cho cảnh sát mà còn nhân từ với anh giờ này là tốt lắm rồi nên phiền anh hãy bước ra khỏi nhà tôi ngay
Sau một hồi vòng vo thì cả hai cũng đã lên đồn công an để giải quyết mâu thuẫn này.
Đề nghị hai anh chị đừng cãi nhau và khai báo mọi chuyện cho chúng tôi giải quyết
Khai báo một lúc thì chú công an cũng đã hiểu được đại khái vấn đề
Vậy là hai người đang nghi ngờ nhau là đang chiếm dụng nhà của nhau hả
Làm phiền hai người có thể đưa các giấy tờ xác nhận danh tính của bản thân
Cô ấy: tôi không có đem túi bên người nên là tôi không có đem giấy tờ nào cả
Oh Pong: “cười” vậy à, thế thì có vẻ lần này tôi là người thắng trong chuyện này rồi
Vậy là mọi chuyện đã xong mời hai người về cho, chúc hai người có một buổi tối vui vẻ.
Sau khi kết thúc mọi chuyện thì cô gái đó lại thẫn thờ ra công viên ngồi vì không biết mình sẽ phải đi đâu khi không có gì để chứng minh cả
Oh Pong: Haiz… phụ nữ thật phiền phức mà. Này cô kia, dù gì chuyện cũng đã xong rồi nên là tạm thời tôi sẽ cho cô ở qua đêm một hôm coi như là chúng ta đã hòa và sẽ không làm phiền nhau nữa
Cô ấy dù biết là mình đang chịu thiệt nhưng cũng không còn cách nào để phản kháng nên đành im lặng mà nghe theo chỉ dẫn của Oh Pong
Khi về đến nhà tiểu bạch đã làm nũng dưới chân Oh Pong và vào lúc đó nó cũng làm nũng dưới chân của cô gái đó
Oh Pong: “Thật kì lạ, mình quên chưa cảnh báo cô ấy về tiểu bạch nhưng mà tại sao tiểu bạch lại có thể làm nũng trước cô ấy vậy, trước giờ người thân trong gia đình hay kể cả Kim Na động vào nó cũng sẽ khiến nó nhảy dựng lên vì cảnh giác. Nhưng bằng cách nào đó cô gái ấy lại không bị nó khè cho sợ mà lại làm nũng như là chủ nuôi của nó vậy”
Bất ngờ chồng chất bất ngờ
Cô ấy: Tiểu bạch ơi, chị nhớ em quá!!!, em có nhớ chị không để lần tới chị….. Ahem tôi xin lỗi, tôi quên mất là hiện tại đây không phải là nhà tôi nữa
Oh Pong: “Sao cô ấy lại biết tên con mèo của mình?”. Này có phải là cô theo dõi tôi không tại sao việc cô ra vào trong ngôi nhà này lại làm như mọi thứ đều quen thuộc với cô thế
Cô ấy: Tôi đã bảo với anh rồi, đây là nhà tôi mọi thứ trông nhà này tôi đều biết hết vì tôi mới chính là Woo Oh Pong
Thật vậy sao, vậy cô có biết những thứ bí mật trong nhà này không
“Nếu cô gái này thực sự biết thì có khi nào cô ấy thực sự tôi”
Cô ấy: Anh đang cố tình soi mói thông tin nhà tôi sao?
Tôi đã nói rồi đây là nhà tôi, đến cả hình bóng phụ nũ trong nhà này còn không có hơn nữa là thông tin nhà tôi thì tôi biết rất rõ nhưng vấn đề là nếu cô cũng biết về sự tồn tại của những bí mật của tôi thì tôi mới tin cô là Woo Oh Pong.
Cô ấy: “Thở dài” thôi cũng đươc dù gì cũng không thể nói hết cho anh nhưng mà tuyệt đối chỉ lần này thôi đó.
Ở đó, trong tủ quần áo trong căn phòng đó có một cái hộp chứa đựng tất cả thông tin về những vụ án gần trước kia mà tôi điều tra về cái chết của mẹ tôi 4 năm trướt
Oh Pong đã sốc khi nghe thấy thông tin đấy vì đây là thứ duy nhất đến cả Kim Na cũng chưa bao giờ được tôi kể
Mẹ của cô, mẹ của cô có phải tên là Woo Yin Hwa không…
SAO ANH BIẾT!!!
Vì đó là mẹ tôi…
“ Ngoài đời gặp một cô gái xinh như này mà lại nói ra những lời không bình thường tí nào thì không ổn lắm, khả năng cao lần này bị quỷ ám rồi, không được phải bình tĩnh đời thường mà quỷ đâu ra…”
Cô ta: Haiz… Giờ tôi cũng không biết giải thích thế nào cho anh nữa nhưng mà dù gì cũng cảm ơn anh, nếu có cơ duyên nào đó thì chúng ta có thể gặp lại nhau lần nữa, lúc đó tôi sẽ đãi anh một bữa ra trò (Đây coi như là sự bù đắp vì dù gì anh ta vẫn chưa cho mình biết tên)
Oh Pong: “Xoa mũi” … Vậy thì cũng được thực ra tôi cũng không quan trọng lắm về phần đáp lễ nên là biết đâu có duyên sẽ gặp lại vậy. Vậy tôi xin phép về trước, chúc cô về nhà vui vẻ
Anh cũng vậy nha “cô ấy đáp” rồi cũng rời đi
Đi được một lúc cả hai cũng không ngờ tới là mới cách đấy không lâu mà giờ hai người họ lại đi chung một con đường để về nhà
Oh Pong: Thật bất ngờ ha, tôi cũng không ngờ rằng cô với tôi lại đi cùng một đường đó
Tôi cũng bất ngờ vì không nghĩ rằng là anh sẽ đi hướng này về nhà, tiện thể chúng ta đang đi chung thì sao chúng ta không trao đổi địa chỉ nhỉ, tôi đang sống tại một khu nhà gần SeongNam cũng cách đây không xa
Oh Pong: “Bất ngờ” (tại sao cô gái này lại tự nhiên như vậy, hơn nữa là hình như cô gái này cũng ở gần mình ghê) Oh thật trùng hợp tôi cũng ở gần khu đó có khi nào chúng ta lại là hàng xóm không nhỉ
Cô ấy: Haha.. Nếu là hàng xóm thì tốt rồi tôi có thể đáp lễ cho anh sớm hơn
Tôi đã nói rồi mà không cần đâu, dù gì giúp đỡ ai đó khi gặp nạn cũng là một việc khá bình thường mà
Sau khoảng thời gian trò chuyện thì cũng đã nhìn thấy nhà của mình
Cả hai cùng nói: Đây là nhà ….. tôi?
Oh Pong: Hả? Hình như có chút nhầm lẫn ở đây đây là nhà tôi mà
Cô ấy: Anh có vấn đề à đây là nhà tôi mà đề hẳn cả tên chủ nhà kia rồi còn nhận vơ
Cô có biết đọc không đây là nhà tôi
Không đây là nhà tôi anh có vấn đề về mắt à
Cả hai cùng nói : Đây là của Woo Oh Pong tôi! “Hả!”
Này cô đừng có đùa tôi mới là Oh Pong không thể nào lại có người cùng tên với tôi được, đừng có đùa như vậy đáng sợ đó
Đây là nhà tôi mà anh nói gì thế tôi mới là Oh Pong, nhà tôi trông như thế nào tôi còn không biết sao
Đừng đùa như thế không hay đâu tôi cũng không có thời gian cằn nhằn với cô đâu xin hãy về nhà đi tôi cần đi ngủ
Này sao anh lại tự tiện vào nhà tôi thế hả “kéo anh ta ra”
Tôi đã nói rồi đây là nhà tôi, nếu cô mà còn làm phiền tôi thêm một lần nào nữa thì tôi sẽ gọi cảnh sát đến đưa cô về đồn
Đây là nhà tôi anh nghĩ tôi sợ hả, tôi còn chưa báo cho cảnh sát mà còn nhân từ với anh giờ này là tốt lắm rồi nên phiền anh hãy bước ra khỏi nhà tôi ngay
Sau một hồi vòng vo thì cả hai cũng đã lên đồn công an để giải quyết mâu thuẫn này.
Đề nghị hai anh chị đừng cãi nhau và khai báo mọi chuyện cho chúng tôi giải quyết
Khai báo một lúc thì chú công an cũng đã hiểu được đại khái vấn đề
Vậy là hai người đang nghi ngờ nhau là đang chiếm dụng nhà của nhau hả
Làm phiền hai người có thể đưa các giấy tờ xác nhận danh tính của bản thân
Cô ấy: tôi không có đem túi bên người nên là tôi không có đem giấy tờ nào cả
Oh Pong: “cười” vậy à, thế thì có vẻ lần này tôi là người thắng trong chuyện này rồi
Vậy là mọi chuyện đã xong mời hai người về cho, chúc hai người có một buổi tối vui vẻ.
Sau khi kết thúc mọi chuyện thì cô gái đó lại thẫn thờ ra công viên ngồi vì không biết mình sẽ phải đi đâu khi không có gì để chứng minh cả
Oh Pong: Haiz… phụ nữ thật phiền phức mà. Này cô kia, dù gì chuyện cũng đã xong rồi nên là tạm thời tôi sẽ cho cô ở qua đêm một hôm coi như là chúng ta đã hòa và sẽ không làm phiền nhau nữa
Cô ấy dù biết là mình đang chịu thiệt nhưng cũng không còn cách nào để phản kháng nên đành im lặng mà nghe theo chỉ dẫn của Oh Pong
Khi về đến nhà tiểu bạch đã làm nũng dưới chân Oh Pong và vào lúc đó nó cũng làm nũng dưới chân của cô gái đó
Oh Pong: “Thật kì lạ, mình quên chưa cảnh báo cô ấy về tiểu bạch nhưng mà tại sao tiểu bạch lại có thể làm nũng trước cô ấy vậy, trước giờ người thân trong gia đình hay kể cả Kim Na động vào nó cũng sẽ khiến nó nhảy dựng lên vì cảnh giác. Nhưng bằng cách nào đó cô gái ấy lại không bị nó khè cho sợ mà lại làm nũng như là chủ nuôi của nó vậy”
Bất ngờ chồng chất bất ngờ
Cô ấy: Tiểu bạch ơi, chị nhớ em quá!!!, em có nhớ chị không để lần tới chị….. Ahem tôi xin lỗi, tôi quên mất là hiện tại đây không phải là nhà tôi nữa
Oh Pong: “Sao cô ấy lại biết tên con mèo của mình?”. Này có phải là cô theo dõi tôi không tại sao việc cô ra vào trong ngôi nhà này lại làm như mọi thứ đều quen thuộc với cô thế
Cô ấy: Tôi đã bảo với anh rồi, đây là nhà tôi mọi thứ trông nhà này tôi đều biết hết vì tôi mới chính là Woo Oh Pong
Thật vậy sao, vậy cô có biết những thứ bí mật trong nhà này không
“Nếu cô gái này thực sự biết thì có khi nào cô ấy thực sự tôi”
Cô ấy: Anh đang cố tình soi mói thông tin nhà tôi sao?
Tôi đã nói rồi đây là nhà tôi, đến cả hình bóng phụ nũ trong nhà này còn không có hơn nữa là thông tin nhà tôi thì tôi biết rất rõ nhưng vấn đề là nếu cô cũng biết về sự tồn tại của những bí mật của tôi thì tôi mới tin cô là Woo Oh Pong.
Cô ấy: “Thở dài” thôi cũng đươc dù gì cũng không thể nói hết cho anh nhưng mà tuyệt đối chỉ lần này thôi đó.
Ở đó, trong tủ quần áo trong căn phòng đó có một cái hộp chứa đựng tất cả thông tin về những vụ án gần trước kia mà tôi điều tra về cái chết của mẹ tôi 4 năm trướt
Oh Pong đã sốc khi nghe thấy thông tin đấy vì đây là thứ duy nhất đến cả Kim Na cũng chưa bao giờ được tôi kể
Mẹ của cô, mẹ của cô có phải tên là Woo Yin Hwa không…
SAO ANH BIẾT!!!
Vì đó là mẹ tôi…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.