Em Và Tôi, Đều Là Nhân Vật Phụ
Chương 5: Ngủ Cùng Tôi
Lizzyyy
16/07/2021
Bạch Ngọc Y bước vào, đập vào mắt cô là một nam nhân ngồi trên chiếc ghế Chủ tịch, cùng với hàng đống văn kiện trên bàn, không khí có vẻ lạnh, nam nhân tuấn mỹ kia, ánh mắt sắc bén, lại có vài tia nhu tình khó nhận thấy, thời tiết bên ngoài giờ là mùa hè, trong trong phòng này hình như hơi lạnh quá, cô sợ sốc nhiệt ghê, khoảnh khắc cô cất tiếng, hắn ngẩng lên nhìn cô, bốn mắt chạm nhau:
- Nam Cung Thần…
Không gian im bặt, có chút căng thẳng, điều này khiến cô ngột ngạt bí bách, nếu Trình Mặc trong mắt cô bây giờ toát lên vẻ quý tộc, vậy thì Nam Cung Thần chính là toát lên vẻ Vương giả. Bạch Ngọc Y thực chất có chút không thích người khác áp chế mình, liền vào thẳng vấn đề:
- Tôi muốn kí hợp đồng với JS
- Vừa gặp lại, câu trước câu sau đã bàn đến công việc, hay chúng ta nói chuyện chút đi?
"Tổng tài lạnh lùng chỗ nào? Tảng băng di động chỗ nào? Ổng còn muốn tâm sự tuổi hồng với mình kìa, mọi người sao ấy?"
(tg: bà là crush ổng thì phải khác chứ)
- Đang ở nơi làm việc không bàn công việc thì bàn cái gì? Tôi muốn kí hợp đồng với JS, được hay không?
- Dựa vào đâu tôi phải kí với em?
- Dựa vào tôi vừa học đầy đủ kỹ năng từ nước ngoài về, dựa vào hiện nay tôi hot trở lại chỉ với một bức ảnh…
- Được thôi, nhưng tôi có điều kiện
Nam Cung Thần đứng dậy khỏi ghế tổng tài, tiến gần đến chỗ Bạch Ngọc Y, áp sát cô vào tường, trong mắt cô hiện lên tia đề phòng, cảm thấy nam nhân này, cuối cùng cũng có chút thú vị.
- Điều kiện gì?
- Ngủ với tôi
Nói rồi hắn liền cúi xuống hôn lấy môi cô, Bạch Ngọc Y không ngờ hắn lại càn rỡ đến thế, con người này quả thực thay đổi, mặt dày, vô liêm sỉ hơn, Bạch Ngọc Y cũng không ngần ngại, cố hết sức đẩy hắn ra, lập tức vung tay giáng cho hắn một cái bạt tai
CHÁTTT…
- Đồ thần kinh, không ngờ anh từ loại người tôi không có hứng thú, biến thành loại người tôi chán ghét, nam nhân ngoài Trình Mặc ai cũng đáng khinh, tôi không kí với anh nữa, tôi kí với Thiên Tinh..CỦA…TRÌNH…MẶC
Bạch Ngọc Y gằn giọng nói rõ từng chữ, sau đó liền tức giận bỏ đi, nhưng lại bị hắn tóm lại:
- Em đứng lại cho tôi!
- Anh có quyền gì ra lệnh cho tôi?
Bạch Ngọc Y trợn mắt nhìn hắn rồi vùng vẫy cố thoát ra, nhưng vì sức lực quá yếu, hết cách, liền giơ tay hắn lên cắn mạnh một cái đến bật máu, hắn mới chịu bỏ ra. Chạy không được 2 bước, sau gáy liền truyền đến một cỗ đau đớn rồi trời đất tối sầm lại. Hắn bế cô ra khỏi phòng, trước sự chứng kiến của bao người. Nhan Tâm thấy nghệ sĩ của mình bị đưa đi, vội vàng chạy theo
- Nam Tổng, có gì từ từ nói, anh định đưa Tiểu Bạch nhà chúng tôi đi đâu?
- Cô ấy là vị hôn thê của tôi, tôi đưa cô ấy về nhà
Ngày hôm sau hot search: “Công chúa Bạch Ngọc Y trở lại” liền tuột top, thay vào đó là dòng “Bạch Ngọc Y là hôn thê của Hoàng Đế”
Nguyệt Cung Khởi Trạch
Bạch Ngọc Y lát sau tỉnh dậy, sau gáy truyền đến một cỗ đau đớn, liếc nhìn căn phong mình đang ở, được trang trí với tone màu trắng – tím thanh lịch, khá hợp mắt cô, nhưng chung quy lại cô vẫn đang không biết mình ở đâu, nhớ lại trước đó, Bạch Ngọc Y tát Nam Cung Thần một cái rồi chửi mắng hắn rồi liền ngất đi, khi tỉnh lại thì ở đây
“Đùa à? Không lẽ bắt cóc? Ủa mà chỗ này trông sang trọng, chắc không tống tiền đâu, thể chẳng lẽ tống tình?”
Đầu cô nảy số liên tục, đoán xem tình hình hiện tại. Đột nhiên cửa mở ra, khiến cô giật bắn mình
CẠCH…
- Em tỉnh rồi?
- Anh mang tôi đến đây? Anh bắt cóc tôi? Anh bị điên à?
Nam Cung Thần bê một khay đồ vào, thấy cô đã tỉnh liền bê đến lên tiếng
- Chắc hẳn em chưa ăn gì? Tôi vừa nấu mì cho em, mau…
CHOANGGG….
Bạch Ngọc Y cực kì ghét nam nhân trước mắt, vậy mà lại bắt cóc rồi lại muốn săn sóc cô? Hắn có bệnh. Cô khó chịu hất tay hắn ra. Không cẩn thận khiến bát mỳ rơi xuống vỡ choang
- Anh không nghe tôi hỏi à? Không ăn uống gì hết!
Dường như Bạch Ngọc Y rất giỏi trong việc khiến hắn mất bình tĩnh. Nam Cung Thần tức giận túm lấy cằm cô bóp chặt, nghiến răng:
- BẠCH NGỌC Y… PHẢI…tôi bắt cóc em đấy, em ngoan ngoãn ở đây cho tôi, không thì đừng trách tôi tàn nhẫn với em
- Ah…đau..anh bị điên à? Tại sao lại bắt cóc tôi?
- Phải, tôi bị điên đấy. Tôi bị điên mới yêu em, như cái cách năm đó em ruồng bỏ tôi chạy theo tên khốn Trình Mặc kia, như cái cách em gặp nạn, tôi ở trước mặt em, em lại gọi tên Trình Mặc, em cũng không từ thủ đoạn để đoạt được mục đích mà, tôi học từ em đấy, nhưng tôi cảm thấy nên nhốt lại, chính là cách nhanh nhất
Lúc này Nam Cung Thần thả tay, chuyển sang nâng cằm cô, lại cúi xuống áp sát mặt cô. Khuôn mặt tuấn mỹ cùng biểu cảm bá đạo này…Bạch Ngọc Y trong tình huống này sinh ra cảm giác sợ hãi, như cái hôm trời mưa ấy, nhưng lại không hiểu sao bị thu hút đôi chút. Trong lòng buông vô số lời chửi rủa
“Con mẹ nó, Bạch Ngọc Y, sao mày cứ thích chơi trò mạo hiểm vậy, yếu mà cứ ra gió, cứ bị thích nam nhân bản thân không nhìn thấu mới chịu, lúc này lại thấy tên khốn bắt cóc kia thú vị, đến lạy”
Trong lúc cô đang mải mê trong dòng suy nghĩ, hắn liền cúi xuống ngấu nghiến đôi môi nhỏ của cô. Bạch Ngọc Y choàng tỉnh, trước khi hắn định luồn lưỡi vào khoang miệng cô, Bạch Ngọc Y liền nhanh chóng cắn mạnh vào môi dưới của hắn, khiến nó bật máu. Nam Cung Thần thấy nhói đau, nhưng vẫn không hề buông ra, nhân cơ hội hắn liền luồn cố ý bắt lấy chiếc lưỡi đinh hương của cô mà quấn quýt, hương vị máu tươi hòa vào trong miệng, càng khiến đôi bên thích thú, đến khi thấy cô giường như sắp hết hơi mới buông ra. Liếm nhẹ vết máu trên môi:
- Tôi suýt thì quên mất em thích máu tới mức nào, lẽ nào em cũng thích mạnh bạo? Mới gặp em chưa đầy 24 tiếng, tôi đã có hai vết thương trên người rồi, quả thực là một bong hồng đầy gai
- Anh bị bệnh à? Anh đang giam giữ người trái phép đấy, tôi phải báo cảnh sát
Bạch Ngọc Y định trốn chạy, liền bị hắn quật xuống giường, túm 2 cổ tay cố định lên trên đầu cô
- Em báo được sao? Tôi đã nói với tất cả mọi người rằng em là vị hôn thê của tôi rồi
- Nam Cung Thần…
Không gian im bặt, có chút căng thẳng, điều này khiến cô ngột ngạt bí bách, nếu Trình Mặc trong mắt cô bây giờ toát lên vẻ quý tộc, vậy thì Nam Cung Thần chính là toát lên vẻ Vương giả. Bạch Ngọc Y thực chất có chút không thích người khác áp chế mình, liền vào thẳng vấn đề:
- Tôi muốn kí hợp đồng với JS
- Vừa gặp lại, câu trước câu sau đã bàn đến công việc, hay chúng ta nói chuyện chút đi?
"Tổng tài lạnh lùng chỗ nào? Tảng băng di động chỗ nào? Ổng còn muốn tâm sự tuổi hồng với mình kìa, mọi người sao ấy?"
(tg: bà là crush ổng thì phải khác chứ)
- Đang ở nơi làm việc không bàn công việc thì bàn cái gì? Tôi muốn kí hợp đồng với JS, được hay không?
- Dựa vào đâu tôi phải kí với em?
- Dựa vào tôi vừa học đầy đủ kỹ năng từ nước ngoài về, dựa vào hiện nay tôi hot trở lại chỉ với một bức ảnh…
- Được thôi, nhưng tôi có điều kiện
Nam Cung Thần đứng dậy khỏi ghế tổng tài, tiến gần đến chỗ Bạch Ngọc Y, áp sát cô vào tường, trong mắt cô hiện lên tia đề phòng, cảm thấy nam nhân này, cuối cùng cũng có chút thú vị.
- Điều kiện gì?
- Ngủ với tôi
Nói rồi hắn liền cúi xuống hôn lấy môi cô, Bạch Ngọc Y không ngờ hắn lại càn rỡ đến thế, con người này quả thực thay đổi, mặt dày, vô liêm sỉ hơn, Bạch Ngọc Y cũng không ngần ngại, cố hết sức đẩy hắn ra, lập tức vung tay giáng cho hắn một cái bạt tai
CHÁTTT…
- Đồ thần kinh, không ngờ anh từ loại người tôi không có hứng thú, biến thành loại người tôi chán ghét, nam nhân ngoài Trình Mặc ai cũng đáng khinh, tôi không kí với anh nữa, tôi kí với Thiên Tinh..CỦA…TRÌNH…MẶC
Bạch Ngọc Y gằn giọng nói rõ từng chữ, sau đó liền tức giận bỏ đi, nhưng lại bị hắn tóm lại:
- Em đứng lại cho tôi!
- Anh có quyền gì ra lệnh cho tôi?
Bạch Ngọc Y trợn mắt nhìn hắn rồi vùng vẫy cố thoát ra, nhưng vì sức lực quá yếu, hết cách, liền giơ tay hắn lên cắn mạnh một cái đến bật máu, hắn mới chịu bỏ ra. Chạy không được 2 bước, sau gáy liền truyền đến một cỗ đau đớn rồi trời đất tối sầm lại. Hắn bế cô ra khỏi phòng, trước sự chứng kiến của bao người. Nhan Tâm thấy nghệ sĩ của mình bị đưa đi, vội vàng chạy theo
- Nam Tổng, có gì từ từ nói, anh định đưa Tiểu Bạch nhà chúng tôi đi đâu?
- Cô ấy là vị hôn thê của tôi, tôi đưa cô ấy về nhà
Ngày hôm sau hot search: “Công chúa Bạch Ngọc Y trở lại” liền tuột top, thay vào đó là dòng “Bạch Ngọc Y là hôn thê của Hoàng Đế”
Nguyệt Cung Khởi Trạch
Bạch Ngọc Y lát sau tỉnh dậy, sau gáy truyền đến một cỗ đau đớn, liếc nhìn căn phong mình đang ở, được trang trí với tone màu trắng – tím thanh lịch, khá hợp mắt cô, nhưng chung quy lại cô vẫn đang không biết mình ở đâu, nhớ lại trước đó, Bạch Ngọc Y tát Nam Cung Thần một cái rồi chửi mắng hắn rồi liền ngất đi, khi tỉnh lại thì ở đây
“Đùa à? Không lẽ bắt cóc? Ủa mà chỗ này trông sang trọng, chắc không tống tiền đâu, thể chẳng lẽ tống tình?”
Đầu cô nảy số liên tục, đoán xem tình hình hiện tại. Đột nhiên cửa mở ra, khiến cô giật bắn mình
CẠCH…
- Em tỉnh rồi?
- Anh mang tôi đến đây? Anh bắt cóc tôi? Anh bị điên à?
Nam Cung Thần bê một khay đồ vào, thấy cô đã tỉnh liền bê đến lên tiếng
- Chắc hẳn em chưa ăn gì? Tôi vừa nấu mì cho em, mau…
CHOANGGG….
Bạch Ngọc Y cực kì ghét nam nhân trước mắt, vậy mà lại bắt cóc rồi lại muốn săn sóc cô? Hắn có bệnh. Cô khó chịu hất tay hắn ra. Không cẩn thận khiến bát mỳ rơi xuống vỡ choang
- Anh không nghe tôi hỏi à? Không ăn uống gì hết!
Dường như Bạch Ngọc Y rất giỏi trong việc khiến hắn mất bình tĩnh. Nam Cung Thần tức giận túm lấy cằm cô bóp chặt, nghiến răng:
- BẠCH NGỌC Y… PHẢI…tôi bắt cóc em đấy, em ngoan ngoãn ở đây cho tôi, không thì đừng trách tôi tàn nhẫn với em
- Ah…đau..anh bị điên à? Tại sao lại bắt cóc tôi?
- Phải, tôi bị điên đấy. Tôi bị điên mới yêu em, như cái cách năm đó em ruồng bỏ tôi chạy theo tên khốn Trình Mặc kia, như cái cách em gặp nạn, tôi ở trước mặt em, em lại gọi tên Trình Mặc, em cũng không từ thủ đoạn để đoạt được mục đích mà, tôi học từ em đấy, nhưng tôi cảm thấy nên nhốt lại, chính là cách nhanh nhất
Lúc này Nam Cung Thần thả tay, chuyển sang nâng cằm cô, lại cúi xuống áp sát mặt cô. Khuôn mặt tuấn mỹ cùng biểu cảm bá đạo này…Bạch Ngọc Y trong tình huống này sinh ra cảm giác sợ hãi, như cái hôm trời mưa ấy, nhưng lại không hiểu sao bị thu hút đôi chút. Trong lòng buông vô số lời chửi rủa
“Con mẹ nó, Bạch Ngọc Y, sao mày cứ thích chơi trò mạo hiểm vậy, yếu mà cứ ra gió, cứ bị thích nam nhân bản thân không nhìn thấu mới chịu, lúc này lại thấy tên khốn bắt cóc kia thú vị, đến lạy”
Trong lúc cô đang mải mê trong dòng suy nghĩ, hắn liền cúi xuống ngấu nghiến đôi môi nhỏ của cô. Bạch Ngọc Y choàng tỉnh, trước khi hắn định luồn lưỡi vào khoang miệng cô, Bạch Ngọc Y liền nhanh chóng cắn mạnh vào môi dưới của hắn, khiến nó bật máu. Nam Cung Thần thấy nhói đau, nhưng vẫn không hề buông ra, nhân cơ hội hắn liền luồn cố ý bắt lấy chiếc lưỡi đinh hương của cô mà quấn quýt, hương vị máu tươi hòa vào trong miệng, càng khiến đôi bên thích thú, đến khi thấy cô giường như sắp hết hơi mới buông ra. Liếm nhẹ vết máu trên môi:
- Tôi suýt thì quên mất em thích máu tới mức nào, lẽ nào em cũng thích mạnh bạo? Mới gặp em chưa đầy 24 tiếng, tôi đã có hai vết thương trên người rồi, quả thực là một bong hồng đầy gai
- Anh bị bệnh à? Anh đang giam giữ người trái phép đấy, tôi phải báo cảnh sát
Bạch Ngọc Y định trốn chạy, liền bị hắn quật xuống giường, túm 2 cổ tay cố định lên trên đầu cô
- Em báo được sao? Tôi đã nói với tất cả mọi người rằng em là vị hôn thê của tôi rồi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.