Em Và Tôi, Đều Là Nhân Vật Phụ
Chương 8: Tôi Sẽ Bảo Vệ Cô Ấy Cả Đời
Lizzyyy
16/07/2021
Nam Cung Thần nghe Trình Mặc kể lại về quá khứ của cô, liền cảm thận vô cùng tức giận, lại càng đau xót, nghĩ đến cảnh cô từng chịu đựng nhiều chuyện như vậy, trái tim hắn như bị ai bóp nghẹt, giá mà hắn có thể biết cô sớm hơn, giá mà năm đó hắn có thể đến bên và bảo vệ cô, thì cô đã không phải chịu đả kích lớn đến thế
- Tên kia, kẻ bắt cóc Y Y bây giờ sao rồi?
- Hắn ta bị Bạch Gia tống vào tù, không biết vì sao tòa chỉ phán hắn 12 năm tù và bồi thường chứ không phán tù chung thân
- Vậy chỉ còn 2 năm nữa hắn sẽ ra tù?
- Có lẽ là vậy, Bạch gia năm đó khôg lớn mạnh như bây giờ, không gây được sức ép, cũng không muốn Tiểu Bạch trở thành tâm điểm trên mặt báo mà 12 năm thiết nghĩ Tiểu Bạch cũng trưởng thành nên cũng không đào bới lại chuyện này nữa
- Trình Mặc, cảm ơn anh, năm đó đã cứu cô ấy
- Tôi coi cô ấy như em gái ruột, tất nhiên phải cứu cô ấy, tôi sợ rằng anh đưa cô ấy đi có thể khiến cô ấy nhớ lại chuyện lúc đó nên mới muốn đưa cô ấy về
- Trình Mặc, tôi sẽ bảo vệ cô ấy cả đời, tôi yêu cô ấy, cũng không để cô ấy chịu bất kì thương tổn nào
- Vậy anh có thể cho tôi biết, chuyện 4 năm trước?
4 năm trước…
Ngày Bạch Ngọc Y khóc dưới trời mưa
Đang đi cô liền bị ngăn lại, một đám thanh niên liền chặn cô lại
- Mỹ nhân, nghe nói hôm nay Nam Cung Thần tỏ tình em? Hẳn là em quan trọng với cậu ta lắm nhỉ? Đưa đi
(tg: nữ chính bị bắt cóc nhiều nhất của năm chính là chị Tiểu Bạch chứ ai nữa :>)
- Khoan đã…Nam Cung Thần? Thù oán thì đi mà tính với anh ta, tôi không quen các người
- Ngày đó em cứu Nam Cung Nhã, không quen mới lạ ấy, em gái
Cả đám xông lên muốn bắt cô lại, thì ra bọn chúng là bọn lần trước có ý đồ xấu với Nam Cung Nhã, mà Bạch Ngọc Y thấy chướng mắt nên cứu, lần này cô bị tính sổ rồi. Bạch Ngọc Y vốn không phải dạng vừa, cô có đi học võ, nhưng phía địch quá đông, chẳng mấy chốc đã bị chế ngự, tên cầm đầu lôi cô vào một con hẻm, ép cô gọi điện cho Nam Cung Thần
- Nam thiếu là người thân phận cao quý, lúc nào cũng có người theo sau bảo vệ, em gọi cho cậu ta, bảo cậu ta đến đây một mình
- Chậc..gọi thì gọi..nhưng hôm nay tôi ruồng bỏ hắn, hắn sẽ không đến đâu…
Bên Nam Cung Thần
- Alo Y…Y Y…em muốn gặp tôi sao?
- Ừ, vì anh mà tôi bị một đám rác rưởi bắt lại, mau đến mà giải quyết đi
Bên Bạch Ngọc Y
- Nữ nhân thối, cái miệng của mày thích mắng người vậy sao, ông đây nhịn mày nhiều lắm rồi đấy, hay mày thay cho Nam Cung Nhã, hầu hạ ông đây
- Cút…mày cũng xứng?
Bạch Ngọc Y kinh tởm lũ rác rưởi này, trong lòng hoảng sợ vô cùng cũng không dám thể hiện ra, lại có gì đó tức giận phẫn uất dâng lên, như muốn giết chết đám trước mặt. Cả đám nghe cô nói, máu sôi lên não, xông vào định phi lễ cô, liền bị cô quơ lấy cành cây, đâm vào mắt tên cầm đầu, khiến hắn hét lên:
- Ah…Chúng mày, chơi chết nó cho tao
Lúc này hình ảnh không gian tối tăm vừa lạ vừa quen như ập đến trong kí ức Bạch Ngọc Y, cô đột nhiên trở nên hoảng loạn, sức lực trước đó đều biến mất, thay vào đó là tâm thần bất ổn, một giọng nói vang lên:
- Dừng lại!
Sau đó khung cảnh hỗn loạn, trong đầu Ngọc Y chỉ hiện lên một cái tên:
- Trình Mặc…Trình Mặc….
Nam Cung Thần thấy vậy, bỗng chốc trở nên điên cuồng, đánh lũ sâu bọ kia không thương tiếc, vội chạy đến ôm Bạch Ngọc Y vào lòng, bế cô đi, bên tai còn nghe tiếng cô gọi:
- Trình Mặc
Trái tim Nam Cung Thần như bị bóp nát, có phải cô nhầm hắn thành Trình Mặc không? Sau khi đưa cô về Nguyệt Cung, cô cũng dần hồi phục, ngay tối hôm ấy, Bạch Ngọc Y đăng tus “The end.” Sau đó nói với Nam Cung Thần, muốn ra nước ngoài. Hắn đồng ý, nhưng không nghĩ tới, sau khi qua nước ngoài cô cắt mọi đường liên lạc với tất cả mọi người ở trong nước, mất tích cho đến 4 năm sau
Phòng khách Nguyệt Cung Khởi Trạch
- Vì vậy nên anh mới trở nên như thế này?
Trình Mặc vô cùng bất ngờ, mỗi người họ giữ một bí mật không vui của Bạch Ngọc Y, nghe nói Nam Cung Thần năm đó cũng là một nam nhân được ngưỡng mộ, còn vài tháng nữa sẽ ra trường nhưng vì cô, chấp nhận bị đuổi học, đến khi xuất hiện trở lại, liền trở thành Tổng tài của JS, gần như một tay che trời khi ở trong nước, lãnh đạm, tuyệt tình, đặc biệt là thâm sâu khó dò. Đúng với hình mẫu Bạch Ngọc Y bị thu hút. (tg : nữ chính thích game mạo hiểm)
- Đây là kiểu người Y Y thích, chỉ cần cô ấy thích tôi sẽ đem lại cho cô ấy, cô ấy chỉ cần mình tôi là đủ, chỉ cần cô ấy không rời khỏi tôi…Còn gã khốn kia, còn 2 năm nữa thôi à? Vậy thì để hắn biến mất, Y Y sẽ không thể gặp lại nữa…
- Anh định giết hắn?
- Không những phải giết, mà phải khiến hắn sống không bằng chết rồi mới giết
- Tiểu Bạch có bệnh, anh cũng có bệnh
- Không sao, tôi bệnh cùng cô ấy, muộn rồi, anh vợ, mau về đi, Y Y đã có tôi chăm sóc rồi
- Tôi chưa có đồng ý cho 2 người kết hôn
- Anh muốn làm tình địch của tôi?
- Tôi cũng coi như là anh trai của Tiểu Bạch, yêu đương cái gì? Sao đuổi tôi sớm thế? Anh ức hiếp Tiểu Bạch?
- Anh muốn ở lại sinh hoạt cùng vợ chồng tôi à?
- Hờ…chắc tôi dám? Anh không giết tôi mới lạ ấy nhỉ? Thôi thì em rể, chăm sóc Tiểu Bạch cẩn thận, cuối cùng tôi cũng thoát khỏi cục tạ ấy rồi
- Tên kia, kẻ bắt cóc Y Y bây giờ sao rồi?
- Hắn ta bị Bạch Gia tống vào tù, không biết vì sao tòa chỉ phán hắn 12 năm tù và bồi thường chứ không phán tù chung thân
- Vậy chỉ còn 2 năm nữa hắn sẽ ra tù?
- Có lẽ là vậy, Bạch gia năm đó khôg lớn mạnh như bây giờ, không gây được sức ép, cũng không muốn Tiểu Bạch trở thành tâm điểm trên mặt báo mà 12 năm thiết nghĩ Tiểu Bạch cũng trưởng thành nên cũng không đào bới lại chuyện này nữa
- Trình Mặc, cảm ơn anh, năm đó đã cứu cô ấy
- Tôi coi cô ấy như em gái ruột, tất nhiên phải cứu cô ấy, tôi sợ rằng anh đưa cô ấy đi có thể khiến cô ấy nhớ lại chuyện lúc đó nên mới muốn đưa cô ấy về
- Trình Mặc, tôi sẽ bảo vệ cô ấy cả đời, tôi yêu cô ấy, cũng không để cô ấy chịu bất kì thương tổn nào
- Vậy anh có thể cho tôi biết, chuyện 4 năm trước?
4 năm trước…
Ngày Bạch Ngọc Y khóc dưới trời mưa
Đang đi cô liền bị ngăn lại, một đám thanh niên liền chặn cô lại
- Mỹ nhân, nghe nói hôm nay Nam Cung Thần tỏ tình em? Hẳn là em quan trọng với cậu ta lắm nhỉ? Đưa đi
(tg: nữ chính bị bắt cóc nhiều nhất của năm chính là chị Tiểu Bạch chứ ai nữa :>)
- Khoan đã…Nam Cung Thần? Thù oán thì đi mà tính với anh ta, tôi không quen các người
- Ngày đó em cứu Nam Cung Nhã, không quen mới lạ ấy, em gái
Cả đám xông lên muốn bắt cô lại, thì ra bọn chúng là bọn lần trước có ý đồ xấu với Nam Cung Nhã, mà Bạch Ngọc Y thấy chướng mắt nên cứu, lần này cô bị tính sổ rồi. Bạch Ngọc Y vốn không phải dạng vừa, cô có đi học võ, nhưng phía địch quá đông, chẳng mấy chốc đã bị chế ngự, tên cầm đầu lôi cô vào một con hẻm, ép cô gọi điện cho Nam Cung Thần
- Nam thiếu là người thân phận cao quý, lúc nào cũng có người theo sau bảo vệ, em gọi cho cậu ta, bảo cậu ta đến đây một mình
- Chậc..gọi thì gọi..nhưng hôm nay tôi ruồng bỏ hắn, hắn sẽ không đến đâu…
Bên Nam Cung Thần
- Alo Y…Y Y…em muốn gặp tôi sao?
- Ừ, vì anh mà tôi bị một đám rác rưởi bắt lại, mau đến mà giải quyết đi
Bên Bạch Ngọc Y
- Nữ nhân thối, cái miệng của mày thích mắng người vậy sao, ông đây nhịn mày nhiều lắm rồi đấy, hay mày thay cho Nam Cung Nhã, hầu hạ ông đây
- Cút…mày cũng xứng?
Bạch Ngọc Y kinh tởm lũ rác rưởi này, trong lòng hoảng sợ vô cùng cũng không dám thể hiện ra, lại có gì đó tức giận phẫn uất dâng lên, như muốn giết chết đám trước mặt. Cả đám nghe cô nói, máu sôi lên não, xông vào định phi lễ cô, liền bị cô quơ lấy cành cây, đâm vào mắt tên cầm đầu, khiến hắn hét lên:
- Ah…Chúng mày, chơi chết nó cho tao
Lúc này hình ảnh không gian tối tăm vừa lạ vừa quen như ập đến trong kí ức Bạch Ngọc Y, cô đột nhiên trở nên hoảng loạn, sức lực trước đó đều biến mất, thay vào đó là tâm thần bất ổn, một giọng nói vang lên:
- Dừng lại!
Sau đó khung cảnh hỗn loạn, trong đầu Ngọc Y chỉ hiện lên một cái tên:
- Trình Mặc…Trình Mặc….
Nam Cung Thần thấy vậy, bỗng chốc trở nên điên cuồng, đánh lũ sâu bọ kia không thương tiếc, vội chạy đến ôm Bạch Ngọc Y vào lòng, bế cô đi, bên tai còn nghe tiếng cô gọi:
- Trình Mặc
Trái tim Nam Cung Thần như bị bóp nát, có phải cô nhầm hắn thành Trình Mặc không? Sau khi đưa cô về Nguyệt Cung, cô cũng dần hồi phục, ngay tối hôm ấy, Bạch Ngọc Y đăng tus “The end.” Sau đó nói với Nam Cung Thần, muốn ra nước ngoài. Hắn đồng ý, nhưng không nghĩ tới, sau khi qua nước ngoài cô cắt mọi đường liên lạc với tất cả mọi người ở trong nước, mất tích cho đến 4 năm sau
Phòng khách Nguyệt Cung Khởi Trạch
- Vì vậy nên anh mới trở nên như thế này?
Trình Mặc vô cùng bất ngờ, mỗi người họ giữ một bí mật không vui của Bạch Ngọc Y, nghe nói Nam Cung Thần năm đó cũng là một nam nhân được ngưỡng mộ, còn vài tháng nữa sẽ ra trường nhưng vì cô, chấp nhận bị đuổi học, đến khi xuất hiện trở lại, liền trở thành Tổng tài của JS, gần như một tay che trời khi ở trong nước, lãnh đạm, tuyệt tình, đặc biệt là thâm sâu khó dò. Đúng với hình mẫu Bạch Ngọc Y bị thu hút. (tg : nữ chính thích game mạo hiểm)
- Đây là kiểu người Y Y thích, chỉ cần cô ấy thích tôi sẽ đem lại cho cô ấy, cô ấy chỉ cần mình tôi là đủ, chỉ cần cô ấy không rời khỏi tôi…Còn gã khốn kia, còn 2 năm nữa thôi à? Vậy thì để hắn biến mất, Y Y sẽ không thể gặp lại nữa…
- Anh định giết hắn?
- Không những phải giết, mà phải khiến hắn sống không bằng chết rồi mới giết
- Tiểu Bạch có bệnh, anh cũng có bệnh
- Không sao, tôi bệnh cùng cô ấy, muộn rồi, anh vợ, mau về đi, Y Y đã có tôi chăm sóc rồi
- Tôi chưa có đồng ý cho 2 người kết hôn
- Anh muốn làm tình địch của tôi?
- Tôi cũng coi như là anh trai của Tiểu Bạch, yêu đương cái gì? Sao đuổi tôi sớm thế? Anh ức hiếp Tiểu Bạch?
- Anh muốn ở lại sinh hoạt cùng vợ chồng tôi à?
- Hờ…chắc tôi dám? Anh không giết tôi mới lạ ấy nhỉ? Thôi thì em rể, chăm sóc Tiểu Bạch cẩn thận, cuối cùng tôi cũng thoát khỏi cục tạ ấy rồi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.